Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tà Nữ Và Yêu Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11
- T
ịnh Nhi, ta muốn uống trà!
Trịnh Phi Vũ uể oải nằm ẹp ra bàn đá trong đình viện. Ánh trăng nhàn nhạt trên cao soi bóng xuống hồ sen.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đó mà đã hơn một tháng kể từ lần diệt thổ phỉ ở núi bắc. Từ hôm đó trở về, Trịnh Phi Vũ đều đặn hai lần một ngày đến trang viên của Huyết Tử một hai đòi uống trà, có hôm còn ăn vạ đòi cơm. Nhìn một thân bạch y dịu dàng xinh đẹp, tuy vẫn có nét lạnh lùng xa cách nhưng không hề có sát khí, hắn gọi Huyết Tử thấy không thuận miệng nên quyết định mỗi khi nàng mặc áo trắng, hắn sẽ gọi Tịnh Nhi.
- Hiện tại không có!
Lâm Tịnh Nhi đã quen thuộc cảnh này thì một bộ thờ ơ đáp trả.
- Sao không có? Nơi này của nàng chẳng phải lúc nào cũng có sen nở sao? Có sen thì hà cớ gì không có trà?
- Sen thì có, trà cũng có nhưng ta không muốn pha. Ngươi muốn cứ tự thân làm lấy! Nếu không thì trở về bảo hạ nhân nhà ngươi làm.
Lâm Tịnh Nhi không buồn ngẩng mặt, chỉ chăm chú chải lông cho con mèo ú đen tuyền.
- Ta thực ganh tỵ với nó!
Trịnh Phi Vũ trong vẻ mặt tiểu hài tử hậm hực bắn ngàn tia lửa đến con hắc miêu kia.
Như cảm nhận được nguy hiểm rình rập, hắc miêu tội nghiệp đành tủi thân đứng dậy lắc lắc mình tròn trịa rồi nhảy khỏi chân Tịnh Nhi, một mạch đủng đỉnh đi vào trong. Thấy vậy, Trịnh Phi Vũ mới hài lòng mỉm cười. Không uổng công hắn hằng ngày cho ăn!
Nói đến chuyện èo ăn, hắn lại ấm ức không thôi với nữ nhân trước mặt. Đường đường là một Cửu vương gia uy quyền khuynh đảo thiên hạ lại phải ngày hai bữa èo ăn để được uống trà cùng ăn ké cơm của nàng. Hắn nghĩ mà tủi thân.
Để đảm bảo hình tượng lung linh của mình trong mắt thuộc hạ, hắn đã lệnh cho Bá Cường cùng Bùi Lực nếu không có chuyện gấp thì tuyệt không được tự tiện vào nơi đây. Mặc dù trong mắt mọi người trước nay, cái hình ảnh kia cách xa với từ “lung linh” đến nhường nào!
- À, ta rất tò mò vì sao nàng có thể trồng cho sen nở quanh năm a?
Vứt cái suy nghĩ với con mèo qua một bên, Trịnh Phi Vũ hướng Tịnh Nhi hỏi.
Người trước mặt im lặng thật lâu, đến mức hắn nghĩ nàng sẽ không trả lời, định nói sang chuyện khác thì nàng đột nhiên mở miệng:
- Là mẫu thân dạy ta!
Thấy Tịnh Nhi ánh mắt chợt trở nên trầm buồn, xa xăm nhìn đến chốn mơ hồ nào đấy, Trịnh Phi Vũ cảm thấy hối hận. Gương mặt bỗng trở nên nghiêm túc.
- Người hiện nay... là ở bên kia?
Hắn hướng mắt về phía nắm mồ nhỏ dưới gốc hoa đào bên kia hồ sen. Nơi đó thường được nàng hương khói mỗi đêm, hắn đôi lần nhìn thấy nhưng không tiện hỏi. Không ngờ hôm nay lại lỡ lời có được đáp án.
- Đúng vậy!
Tịnh Nhi nhỏ tiếng trả lời. Nói xong nàng liền đứng dậy, lặng lẽ đi vào nhà. Trịnh Phi Vũ trông theo bóng dáng ấy lòng chợt dâng một cảm giác lạ...
Hắn muốn bảo vệ nữ nhân kia!
---
Trên phố khu phố sầm uất, người qua người lại như thoi đưa.
Trịnh Phi Vũ ngồi ở tầng hai của một trà lâu, mất hồn nhìn chằm chằm vào chậu mẫu đơn. Ánh mắt nhu tình biết bao, thần sắc dạt dào biết bao. Đóa mẫu đơn đỏ thắm kia bị hắn nhìn đến muốn héo.
- Vương gia!
Mãi đến khi Bùi Lực từ nóc nhà bên cạnh nhảy sang, đứng trước mặt gọi một tiếng, hắn mới bừng tỉnh.
- Có việc gì?
Sau khi nghe Bùi Lực tường thuật lại, hắn thôi giả bộ làm công tử đào hoa ngắm hoa đến thất thần, đứng dậy tung người nhảy xuống dưới.
“Soẹt” một tiếng, Trịnh Phi Vũ xòe quạt giấy trong tay, phe phẩy đi dạo phố.
Bùi Lực nói quả không sai, hiện tại dân chúng trong phố đều đang truyền nhau một mẫu chuyện hấp dẫn.
- Hôm nay lại phát hiện thi thể của một cô gái nữa ở bờ sông sau núi!- Lão nông bán gạo tỏ ra nghiêm trọng.
- Nghe đâu là con gái út của lão Tứ tiều phu trong núi.- Bà cô đứng tuổi bán thịt góp lời.
- Tên đại dâm tặc này nghe nói một cao thủ võ lâm, có người chứng kiến hắn ôm nữ nhân bất hạnh nhẹ nhàng nhảy qua các mái nhà.- Một người ăn xin cũng chạy vào thêm mắm dặm muối.
Trịnh Phi Vũ nghe thấy, hết nhếch mép cười lại nhíu mi không thôi. Đúng là miệng lưỡi thiên hạ, một đồn trăm, trăm đồn nghìn. Chỉ sợ qua vài ngày nữa, cái hái hoa tặc kia trong tư tưởng của họ sẽ được thăng cấp thành thượng thừa cao nhân.
- Thực hư thế nào?
Trở về biệt viên Lâm gia, Trịnh Phi Vũ gấp quạt, thu lại vẻ mặt phong lưu trưng ra trên phố.
- Những ngày gần đây liên tiếp xảy ra vụ dân nữ bị bắt cóc vào đêm khuya. Sáng sớm hôm sau lại phát hiện xác của họ nằm ở ven sông hoặc bìa rừng, trang phục xộc xệch và... thân xử nữ bị phá!
Bùi Lực nhanh chóng bẩm báo.
Trịnh Phi Vũ nhanhc hóng bắt được điểm mấu chốt liền hỏi:
- Chỉ bắt nữ nhân?
- Vâng!
-...
---
Trời về khuya, không khí trở nên lạnh hẳn.
Những đám mây đen mọng nước ban chiều giờ hóa thành một màu đỏ, che mất ánh trăng. Gió đêm vi vu thổi. Khung cảnh vắng lặng đìu hiu đến rợn người, ngoài tiếng gà bay chó sủa thì cũng chỉ có vài điệu thở nhẹ nhàng của nữ nhân xiêm y đỏ tươi.
Trên con phố vắng tênh, Huyết Tử một thân mảnh mai nhẹ bước.
“Vù!”
Một cơn gió lạ thổi đến, tấm sa lụa mỏng khẽ bay. Tiếp đến, một bàn tay như có như không lướt lấy tà áo của nàng.
- Tiểu mỹ nhân!
Tiếng cợt nhã vang lên bên tai khiến Huyết Tử cảm thấy kinh tởm. Nàng cuộn tay thành nắm đấm kiềm chế cơn giận.
Gặp tình huống tương tự, nàng trước đây đã không ngại mà liền một kiếm câu hồn tên dâm tặc thú tính này. Nhưng hiện tại trở thành thuộc hạ của Trịnh Phi Vũ, nàng không thể nhận tiền rồi giết người tự do như trước nữa.
- Buông tay!
Lời nói lạnh lẽo đến cùng cực kia không ai khác ngoài Huyết Tử. Tuy nói Trịnh Phi Vũ là muốn nàng bắt sống, nhưng nếu vượt qua khuôn khổ cho phép, nàng không đảm bảo tên này được toàn thây.
- Ai nha, có cá tính, có cá tính! Gia thích nha!
Tên dâm tặc kia không những không buông lại còn cười cợt. Cánh tay không an phận từ từ xoắn lấy vạt áo của nàng, càng lúc càng gần đến hông.
“Xoẹt!”
Nhanh như chớp, Huyết Tử rút nhuyễn kiếm bên lưng chém đứt vạt áo bị tên ôn dịch kia nắm lấy rồi buông hai tiếng:
- Dơ bẩn!
Hắn sững người trong giây lát rồi cười:
- Ha, một thân áo đỏ, nhuyễn kiếm sắc bén, chiêu thức nhanh gọn, đừng nói mỹ nhân này là Huyết Tử sát thủ nha! Ta nào có được cái phúc lớn thế này!
Trong màn đêm thăm thẳm, tên dâm tặc lộ ra một nụ cười tươi với hàm răng trắng bóc. Thấy nàng không nói gì, hắn lại tự độc thoại:
- Thiên ý đã định cho ta gặp nàng, chi bằng đêm nay nàng chấp nhận theo ta?
Sau tấm sa lụa, Huyết Tử cười nhạt. Nàng đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ, khả năng hoang tưởng của tên này có thể mang ra so với Trịnh Phi Vũ.
- Có khả năng thì tự quyết lấy!
Ý này của nàng là bảo hắn đến mang nàng đi? Tự suy diễn một hồi, đại dâm tặc đang định tiến đến dang tay ôm người thì “Vút!” một tiếng, hắn mau lẹ lùi bước. Một chút sơ sẩy thôi thì vừa rồi kiếm kia của Huyết Tử trong gang tấc đoạt mất mạng hắn rồi!
Sau khi lùi, hắn lại di bước tiến lên lần nữa. Hắn di chuyển linh hoạt vô cùng, vừa ló mặt ở bên trái liền xuất hiện ngay bên phải, quả thật không phải dạng tầm thường.
Nhưng hắn chạy nhanh, kiếm trong tay Huyết Tử còn nhanh hơn gấp bội, lần nào hắn xuất hiện, nàng đều suýt soát chém trúng. Vì vậy chỉ qua một khắc mà bộ y phục của hắn đã bị nàng chém cho rách tươm. Mà kiếm của nàng nay đã thành công đặt lên cổ hắn.
Nhìn áo quần trên người còn kém ăn mày ngoài chợ một bậc, hắn nghiến răng ken két.
- Mỹ nhân à, nàng thực quá đáng rồi nha!
Tiếp sau đó, hắn xuất thần vung tay, một đám phấn trắng từ tay áo cuồn cuộn chắn ngang tầm mắt.
- Mê hồn hương!
Chỉ kịp kinh ngạc nói ba từ, Huyết Tử hít phải khí mê liền ngất. Nhuyễn kiếm nặng nề rơi xuống nền đất lạnh. Đại dâm tặc mau lẹ bắt lấy thân hình mềm nhũn của nàng, dùng khinh công tẩu thoát.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tà Nữ Và Yêu Vương
Tà Nhi
Tà Nữ Và Yêu Vương - Tà Nhi
https://isach.info/story.php?story=ta_nu_va_yeu_vuong__ta_nhi