Chương 11
ã có rất nhiều lời cảnh báo về những tảng băng trôi trong thời điểm trước khi xảy ra thảm họa từ các con tàu đi trước. Nhưng cấp dưới nhận điện cảnh báo đã phớt lờ và chúng không hề được chuyển đến đài chỉ huy thuyền trưởng. Điều này cho chúng ta hiểu được rằng đừng nên quá trông chờ và phó thác mọi việc vào tay cấp dưới của mình.
Titanic được hãng White Star Line tuyên bố là con tàu không thể chìm,nhưng trên thực tế nó đã đâm phải tảng băng cao 100 ft vag nằm lại đáy đại dương chỉ trong hơn 2 giờ đồng hồ. Quả thật không nên quá tin vào lời quảng cáo.
Khi thảm họa xảy ra,hành khách tại khoang hạng nhất và hạng hai dễ dàng tiếp cận các thuyền cứu sinh,nhưng khách tại khoang hạng ba và hạng tư phải vượt qua các cầu thang,hành lang phức tạp hơn. Cuối cùng thì theo một số nguồn tin cho rằng các cánh cửa dẫn sang khu vực khác tại khoang hạng bét đã đã bị đóng chặt. Đa số phụ nữ và trẻ em khoang hạng nhất và nhì được cứu sống. Còn đa số trẻ em hai khoang hạng bét đã thiệt mạng. Phân hóa giai cấp là hiện thực không thể chối cãi ở bất kỳ xã hội nào. Đó là lý do con người luôn muốn kiếm thật nhiều tiền để có được sự công bằng và được hưởng các ưu đãi tốt nhất trong trường hợp cấp thiết. Đừng than thở cuộc sống thiếu công bằng, việc đó không mang lại công bằng cho bạn, chỉ có hành động mới mang lại thứ bạn muốn.
J.Bruce Ismay - Giám đốc điều hành White Star Line đã vội vàng dời tàu trên chiếc thuyền cứu hộ số 13. Tương phản với hình ảnh đó là một doanh nhân người Mỹ - ông Benjamin Guggenheim cùng với người hầu của mình là Victor Giglio. Khi phát hiện ra con tài đang bị chìm, họ đi thay lễ phục và nói rằng:" Chúng tôi đã mặc những bộ đồ đẹp nhất và chuẩn bị chìm xuống như những quý ông". Cuối cùng người ta phát hiện ra họ ngồi trên ghế uống rượu và hút xì gà. Vậy đó, sự "quý ông" không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài và điạ vị xã hội. Bản chất của một con người chỉ được bóc trần khi họ phải đối mặt với sự sợ hãi và cái chết. Đừng bao giờ xem thường những "người hầu", bởi vì đôi lúc họ còn cư xử "quý ông" hơn cả những "quý ông".
Vào cái ngày định mệnh đó,máy điện tín của Titanic bị hỏng và Phillips cùng Bride đã mất gần trọn ngày để sửa chữa. Vì thế,họ ngập trong đống điện tín chưa gửi đi. Cuối cùng,khi máy được sửa xong và thu được tín hiệu mạnh từ trạm Halifax, Phillips cho rằng đã hoàn thành công việc. Chỉ ngay trước khi ông đi ngủ lúc khoảng 11:00 tối, sĩ quan điện tín trên chiếc Californian Cyril Evans đã cố gắng cảng báo Titanic rằng có một núi băng lớn ngay phiá trước, nhưng Jack Phillips mệt mỏi trả lời:" Thôi đi! Im đi! Tôi đang bận! Tôi đang làm Cape Race!". 39 phút sau, con tàu va phải tảng băng thần chết. Phải nói thế nào nhỉ? Bạn có thể là 1 người tận tụy và chăm chỉ đến 99%, nhưng chỉ 1% lơ đễnh chủ quan, bạn đánh mất cuộc đời và giết chết nhiều người. Đừng bao giờ bỏ qua bất cứ lời cảnh báo nào.
Trươcd khi thảm họa xảy ra,thuyền trưởng Edward Smith đã lệnh cho con tàu tăng tốc khi quan sát của ông cho thấy trời khá đẹp và biển khá yên tĩnh. Hãy tin tôi, thảm họa luôn chực chờ ở những lúc tưởng chừng như bình yên nhất. Hãy cẩn thận! Đừng bao giờ ngủ quên trong "bình yên".
Hai sĩ quan trên tàu Californian thấy Titanic dừng lại và sau đó khoảng một giờ nó bắt đầu bắn pháo hiệu. Họ đã thông báo cho thuyền trưởng Stanley Lord. Những quả pháo hiệu Titanic bắn lên có màu pháo cấp cứu đối với White Star Line, nhưng lại thiếu sự đồng bộ trong các quy định hàng hải thời ấy, thuyền trưởng Lord bối rối và không biết chúng là pháo cấp cứu. Ông nói" Tiếp tục quan sát đi" và ngủ tiếp. Hoảng loạn, mất bình tĩnh là nguyên nhân của mọi bất hạnh. Không phải lúc nào tư duy khác biệt cũng phát huy lợi thế. Sự khác biệt trong kinh doanh là chià khóa thành công. Nhưng khác biệt trong " cách kêu cứu" thì là cánh cửa để dẫn đến cái chết nhanh nhất vì chẳng ai hiểu bạn đang kêu cứu.
Sẽ Có Cách, Đừng Lo Sẽ Có Cách, Đừng Lo - Tuệ Nghi Sẽ Có Cách, Đừng Lo