Nơi Trú Ẩn epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 10
ANGER. ĐÓ LÀ TÊN CỦA CON CHÓ SĂN. NÓ CẢM thấy thích con mèo tam thể ngay lập tức. Nhưng nó biết là nó cần phải báo động cho con mèo biết về nỗi nguy hiểm mà nó đang bước vào. Nó chỉ vào những tấm da sống của nào là cáo, chồn xạ và chồn vizon bị đóng đinh ở phía trước rào chắn của cổng vòm, những tấm da cá sấu và rắn đuôi chuông nằm bên cạnh đó trên những thanh gỗ của cổng vòm. Đó là Gar Face, nó nói, gã đàn ông đang giam giữ con chó săn già này. Là Gar Face.
“Nếu mà hắn tìm được cô...,” Ranger nói và nó nhìn nghiêng qua hai vai... nhưng nó không thể nói ra hết. Gar Face là một kẻ hèn hạ. Lại còn thêm cây súng trường mà hắn luôn mang theo mình. Cây súng.
Ranger biết rõ cây súng đó. Đã lâu lắm rồi, bao nhiêu năm đã trôi qua thì nó không còn nhớ rõ, nó đã từng đi săn với Gar Face, chạy bên cạnh hắn, quan sát khi hắn giương súng ra nhắm và bắn vào những con gấu trúc và con hươu đuôi trắng. Và rồi một đêm nọ, cái đêm kinh khủng khi Ranger đang dồn đuổi một con linh miêu, một con thú với đôi mắt lấp lánh nhiều màu sắc. Ranger đã há miệng ra sủa, cất lên bài ca chiến thắng của nó thế nhưng ngay khi Gar Face nhắm vào con vật, sắp sửa nhả đạn vào sinh vật hiện lên trong khe ngắm thì chợt Ranger nhận thấy điều gì đó không ổn. Nó lao mình và Gar Face bắn trúng vào Ranger thay vì con linh miêu.
Chẳng hề có lấy một lời xin lỗi nào từ phía gã chủ, chỉ là một cú đá nhanh như chớp từ chiếc giày ủng có phần mũi bọc da cứng, một cú đá cũng nóng bỏng như viên đạn cắm vào chân nó.
“Mày là đồ chó ngu ngốc!” hắn càu nhàu.
Rồi hắn bỏ mặc Ranger và lảo đảo quay về nhà, mặc cho con chó khập khiễng bước theo, sau đó hắn xích cổ con chó vào cây cột, chỉ còn sử dụng nó để báo động như một con chó săn cất tiếng sủa khi thú đến quá gần, một con chó bị giam cầm trong phạm vi sáu mét. Ranger đã trở nên như vậy đó, sa sút đến mức tận cùng.
Vết thương ở chân nó rồi thì cũng khép miệng nhưng viên đạn thì vẫn còn nằm đó, cứ mỗi ngày lại nhắc nó nhớ lại. Nhưng viên đạn thì chẳng là gì so với sợi dây xích đã ăn dần ăn mòn con chó, sợi dây đã trói chặt nó vào cái cột ở hàng hiên, trói nó vào với gã chủ.
Ranger biết rõ là một con mèo nhỏ sẽ bị tận số khi rơi vào tay Gar Face. Hắn có thể sẽ dùng nó như mục tiêu để tập bắn với khẩu súng trường của mình, cây súng mà hắn đeo chéo qua lưng với sợi dây da. Hắn cũng có thể dùng con mèo để làm mồi nhử cá sấu, cột nó vào một sợi dây và đặt ngay mép nước bên bờ đầm lầy nơi lũ cá sấu vẫn thường nổi lên mà không ai thấy ngay bên dưới mặt nước tù đọng nâu xỉn của con sông nhánh Bayou Tartine và chỉ cần một cú một thôi thì bầy cá sấu sẽ táp hết phân nửa con mèo nhỏ bé. Gar Face có thể làm bất cứ điều gì.
“Nhưng mà em chẳng còn nơi nào khác để đi,” con mèo tam thể nói. Và dù Ranger biết rõ là nó nên để cho con mèo ra đi, nó cũng nghĩ là sau bao nhiêu năm cô độc, bị xiềng vào cái cột thì nó cũng không thể nào chịu đựng nổi với cái ý nghĩ để cho con mèo ra đi. Nó lắc đầu quầy quậy đến nỗi hai cái tai dài đập đen đét vào hai bên cổ.
“Vậy thì cô phải tránh đừng để cho Gar Face nhìn thấy,” con chó nói. Và rồi chúng nằm cuộn tròn bên nhau trong khoảng tối bên dưới hàng hiên. Dưới gầm. Trong gầm sàn tối tăm và thiêng liêng.
Mỗi khi có một cơn gió nhẹ thổi qua khu rừng già, có thể là trong một khoảnh khắc bạn có thể nghe thấy cây cối cất tiếng hát. Kia kìa, đang nổi lên trong gió là giọng hát của cây sếu, cây bách xù và cây thích kể cho bạn nghe về con chó săn này, con chó trung thành bị xích vào cái cột. Chúng đã từng quan sát nó suốt những năm qua, từng lắng nghe bài hát của nó và nếu như nó hiểu được nội dung của bài hát mà những cây cối đang hát thì có thể là lời hát kể về chuyện nó đã tìm được một người bạn như thế nào.
Nơi Trú Ẩn Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt Nơi Trú Ẩn