Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mê Tình Berlin
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11
P
hàn Hi ngồi trên nóc xe bus, nhả từng ngụm khói trong ánh chiều tà.
Sau lưng cô truyền đến âm thanh, Phàn Hi quay đầu nhìn, là Chương Tuyệt.
Cô quay đầu trở lại, tiếp tục thưởng thức cảnh mặt trời lặn.”Chương Tuyệt”ngồi xuống cạnh cô, hỏi, “Vừa nãy đã xảy ra bắn nhau thật à?”
Tâm trí Phàn Hi bay lơ lửng, không đáp mà hỏi lại, “Anh nói xem, ở đây có thể thấy ảo ảnh không?”“Chương Tuyệt”lắc đầu, “Quá xa sa mạc, có lẽ không thấy được đâu.”
“Đáng tiếc.” Cô thu lại suy nghĩ, hỏi, “Anh vừa hỏi em cái gì?”
“Mark không cho bọn anh đến quầy bán đồ, nói ba người vừa trải qua một trận đấu kịch liệt. Anh không biết có phải anh ta thêm mắm thêm muối vào không nữa.”
“Không hề bịa đặt. Tổng cộng bốn người, hai người bị bắn nát sọ, một người bị bắn trúng tim, còn một người...”“Chương Tuyệt”vội ngắt lời cô, “Đừng nói nữa, anh nôn ra mất!”
Phàn Hi lườm anh ta một cái, “Anh là đàn ông, sao gan lại nhỏ như vậy chứ?”
“Em nhìn thấy hết à?”
“Phải, tận mắt chứng kiến luôn. Thi thể người chết quả thực rất buồn nôn, máu thịt lẫn lộn, óc văng tung tóe.”
“Đủ rồi đủ rồi! Em là con gái thật sao? Sao có thể nói mấy lời này nhẹ nhàng như thế chứ?”
Phàn Hi không đồng tình, “Bình thường khi quay phim đều là dùng đồ giả. Em vô cùng tò mò người bị bắn chết thật sẽ biến thành dạng gì. Sau khi nhìn thấy rồi thì cảm thấy sau này có diễn mấy cảnh đó sẽ diễn được chân thật hơn.”
“...” Chương Tuyệt cạn lời.
“Chỉ xém chút nữa là cái mạng nhỏ của em đã không còn rồi, em không sợ hay sao?”
Phàn Hi thẳng thắn, “Đương nhiên là sợ rồi. Tên khốn kia lấy em làm bia đỡ đạn, dọa em suýt nữa tè ra quần.”“Chương Tuyệt”do dự một chút rồi nói, “Nếu sợ như vậy, chi bằng quay về đi. Mấy năm nay em tiết kiệm tiền, cũng đủ để tiêu xài cả đời.”
Nghe vậy, cô quay đầu nhìn anh ta, đôi mắt mèo lười biếng mang theo một tia trào phúng, “Em trở về vì chút chuyện nhỏ này, chứng tỏ là bất cứ kẻ nào cũng có thể dìm em xuống vũng bùn. Nếu như vậy, em thà chết cho xong.”
“Anh có thể làm hộ chiếu cho em ra nước ngoài. Ở nước ngoài...”
Cô hít hơi thuốc cuối cùng, rồi ném tàn thuốc xuống đất, nói, “Chương Tuyệt, em biết rõ bản thân mình cần gì, không ai biết rõ hơn em hết.”“Chương Tuyệt”nhìn cô, chỉ thấy nửa gương mặt chìm trong ánh chiều tà, mang theo cảm giác vô cùng quật cường, cuồng dã. Mấy lời xuất phát từ đáy lòng của anh kẹt lại nơi cuống họng, vì anh hiểu rõ, mấy lời này hoàn toàn vô dụng.
Vì áp lực lớn, Phàn Hi lại nghiện thuốc lá, hút hết một điếu, lại châm thêm điếu nữa.”Chương Tuyệt”không nhịn được, nói, “Đừng hút nhiều như thế, cho dù em mạng lớn, không chết ở Afghanistan thì cũng chết vì ung thư phổi.”
Phàn Hi không đồng ý, “Loại người như em, đến thần chết cũng không thèm.”
Anh ta phải bác, “Em là người như thế nào, anh hoàn toàn hiểu rõ.”
Cô nhíu mày, híp mắt lại, cười cười, “Bản thân em thế nào em còn chưa hiểu hết, anh có thể hiểu sao?”“Chương Tuyệt”không trả lời, trầm mặc một hồi rồi nói, “Fancy, những khó khăn trước đây đều đã qua rồi. Đôi khi, người trói buộc em không phải ai khác mà là chính bản thân em.”
Phàn Hi nhả một vòng khói, “Từ lúc nào anh trở thành nhà triết học vậy? Viết sách sao? Nhớ để em làm nữ chính nhé.”
Anh ta không có tâm trạng đùa giỡn, nói, “Tìm được một người khiến mình cảm thấy an toàn rồi lập gia đình, cho dù em không thừa nhận, nhưng từ trong thâm tâm em luôn có khát vọng ấy.”
Cô khẽ giật mình, nhưng nhanh chóng nở nụ cười.”Chương Tuyệt”nhíu mày, “Có gì đáng cười à?”
Phàn Hi nghiêm túc gật đầu, ngón tay thon dài búng tàn thuốc, “Chương Tuyệt, anh đã gặp phải sai lầm mà người đàn ông nào cũng phạm phải.”
“Cái gì?”
“Tự cho mình là đúng.”“Chương Tuyệt”hỏi, “Anh nói sai ở đâu à?”
“Cảm giác an toàn không phải người khác cho mình.”
“Mà là?”
Cô cầm điều thuốc, chỉ vào tim mình, “Chỉ cần ở đây đủ mạnh mẽ, sẽ tự tạo cho bản thân cảm giác an toàn.”“Chương Tuyệt”không đáp, đúng vậy, cô gái này là Phàn Hi, dù là bề ngoài hay nội tâm đều là một cô gái mạnh mẽ.
Hai người nhất thời đều không lên tiếng, Phàn Hi hít một hơi thuốc, tàn thuốc lóe lên một đốm nhỏ màu đỏ.
Lúc này, Niels đi ngang qua chỗ cô, tay cô khẽ búng tàn thuốc, tàn thuốc rơi xuống ngay cạnh chân phải của anh.
Anh dừng bước, ngẩng đầu nhìn người trên nóc xe, gật nhẹ đầu, đôi mắt xanh lục không thể hiện tình cảm gì.”Chương Tuyệt”thấy anh chào hỏi, cũng gật đầu lại.
Nhìn Niels đi xa rồi, trong lòng Phàn Hi đột nhiên thấy khó chịu, ném tàn thuốc sang bên cạnh.”Chương Tuyệt”nhìn sắc mặt cô, trêu ghẹo, “Sao? Vừa mắt rồi à?”
Cô không hề che giấu, đáp, “Đúng vậy, người đàn ông này rất có ‘hương vị’.”“Chương Tuyệt”có chút kinh ngạc, “Rất ít đàn ông khiến em nói như vậy.”
Phàn Hi cười, “Đúng thế. Ở trong giới showbiz lâu, tiếp xúc với rất nhiều người đẹp trai lại có tiền, nhưng chẳng mấy ai đặc biệt.”
“Vậy người này hấp dẫn em ở chỗ nào?”
“Cấm dục, nghiêm cẩn, thông minh, quan trọng nhất là anh ta không để ý đến em.”“Chương Tuyệt”lập tức hiểu ra, “Không chiếm được luôn là thú vị nhất.”
***
Mặt trời nhanh chóng khuất sau dãy núi, phía xa xa có một đoàn xe Jeep bọc thép, vận chuyển xe tải quy mô lớn, ước chừng khoảng mười chiếc. Khi đoàn xe tới gần mới nhìn rõ lá cờ gắn trên nóc xe, là cờ Mỹ.
Chris trong lòng hưng phấn, cuối cùng cũng gặp được đồng hương.”Chương Tuyệt”nhìn anh ta, cảm hấy buồn cười, “Nhìn anh ta y như con khỉ.”
Nhóm người vừa tới có khoảng năm sáu mươi người, là binh sĩ của Mỹ, mỗi người đều trang bị vũ khí.
Một người để râu màu đỏ chui ra từ xe bọc thép, nhìn thấy Niels liền trực tiếp đi về phía anh. Đó là người phụ trách quân đội Mỹ - Nathan, trước đây Niels từng giúp anh ta giải quyết một rắc rối lớn, nên hai người có quan hệ khá tốt.
“Bạn cũ, đã lâu không gặp.”
Niels bắt tay anh ta, nói, “Chào anh.”
“Nhận được tín hiệu cứu viện của bộ đội Đức, chúng tôi liền lập tức đến đây, không ngờ người gọi lại là cậu.”
“Phải, tôi được ủy nhiệm phụ trách đưa đón người của Hội Chữ thập đỏ, trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
Nathan nghe xong tỏ vẻ không tin nổi, “Cậu là thiếu tá, lại tới đây làm tài xế cho bọn họ sao?”
Niels đáp, “Những người khác đều có nhiệm vụ, chỉ có tôi là nhàn rỗi.”
Nathan lắc đầu, “Đúng là đại tài tiểu dụng!” [1]
[1] Đại tài tiểu dụng: Ý nói dùng dao trâu mổ gà.
Hai người nói chuyện khách sáo một hồi, Niels đưa Nathan vào trong cửa tiệm, nói sơ qua sự việc, “Tổng cộng bốn người chết, chưa xác định được thân phận.”
Nathan cảm thán, “Là cậu tỉ mỉ cẩn thận mới có thể phát hiện mánh khóe của chúng.”
Niels nói, “Dựa theo suy đoán của tôi, thì trong này còn một thi thể, là của chủ tiệm thực sự.”
Nathan gật đầu, “Tôi biết rồi, tôi sẽ cho người điều tra.”
Ở đây đường sá gập ghềnh, hơn nữa thời tiết ở sa mạc hay thay đổi, buổi tối không nên di chuyển nhiều. Dù sao cũng là quân nhân được huấn luyện chuyên nghiệp, chỉ mất một ít thời gian đã dựng được mấy cái lều vải trên đất trống. Ở bốn phía đều thiết lập trạm gác, giám sát nghiêm ngặt.
Đi đường vất vả cả ngày, bụng Phàn Hi đã biểu tình dữ dội, cho dù bây giờ có cái gì ăn, đều là mỹ thực.
Người Mỹ không nghiêm cẩn như người Đức, ngoại trừ mấy binh lính gác đêm, còn lại đều đi nghỉ ngơi. Thấy Phàn Hi một mình, một binh sĩ đi tới, chủ động bắt chuyện, “Người đẹp, hình như tôi đã gặp qua cô ở đâu rồi thì phải.”
Phàn Hi bỏ đồ ăn xuống, ngẩng đầu nhìn anh ta, “Lấy cớ này rất vớ vẩn.”
“Không phải. Tôi thật sự thấy cô rất quen, nhất định đã từng gặp qua rồi.”
Phàn Hi cười, “Ở trong mộng sao?”
Binh sĩ đó bị cô trêu ghẹo, ngại ngùng gãi đầu, “Tôi rất thích văn hóa Châu Á, ở nhà sưu tầm rất nhiều băng đĩa phim điện ảnh, tôi cảm giác cô rất giống minh tinh nào đó, vì cô rất xinh đẹp.”
Cô cười cười không đáp.
Hai người hàn huyên vài câu thì Niels và Mark bưng khay đi tới, ngồi xuống bàn bên cạnh.
Phàn Hi chống cằm, từ khi nhìn thấy Niels, toàn bộ sự chú ý của cô đều đặt trên người anh, gã binh sĩ bên cạnh lảm nhảm cái gì, cô đều nghe không lọt.
Nhưng từ đầu đến cuối Niels đều không nhìn cô, cầm dao nĩa ăn cơm, thỉnh thoảng nói vài ba câu với Mark.
Vì nuốt thức ăn, yết hầu ở cổ anh chuyển động lên xuống, gợi cảm đến cực điểm, Phàn Hi nhìn anh, đột nhiên nghĩ: người đàn ông này, đến ăn cơm còn hấp dẫn như vậy, không biết trên giường sẽ thế nào.
Ánh mắt của Phàn Hi quá trần trụi, cuối cùng Niels cũng ý thức được sự hiện diện của cô, quay đầu nhìn. Ngón tay thon dài của Phàn Hi lướt nhẹ trên thành cốc thủy tinh, bị dính chút nước, cô liền đưa tay vào miệng mút nhẹ một cái. Động tác này cực kỳ mờ ám, người trưởng thành nào cũng có thể đoán ra ý tứ của nó.
Niels nhíu mày, thu lại ánh mắt, không tiếp tục nhìn cô nữa. Nhưng dù vậy, cô biết mình đã thành công chiếm lấy một vị trí trong lòng anh.
Phàn Hi không phải một cô gái bình thường, cô là nữ vương giới nghệ sĩ. Cô biết rõ, từng biểu hiện của mình sẽ mang đến hiệu quả thế nào. Cho nên, một khi cô đã quyết định quyến rũ người đàn ông nào, thì chưa bao giờ thất bại. Nhưng Niels là ngoại lệ, luôn thờ ơ từ đầu đến cuối, bởi vậy cô chợt nghĩ, có khi nào anh ta là gay?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mê Tình Berlin
Engelchen
Mê Tình Berlin - Engelchen
https://isach.info/story.php?story=me_tinh_berlin__engelchen