Chương 8
rong suốt cuộc đời, Nathan chưa bao giờ thấy hạnh phúc khi nhìn thấy ai đó như lúc này. Tất cả những gì anh có thể làm là không chạy ra vẫy tay, chỉ ở yên tại chỗ và bảo Swanny làm theo. Rõ ràng lính bắn tỉa từ hai phía đã hạ gục đám quân Tango nằm trên mặt đất. Những gì còn lại chỉ là tiếng súng nổ dữ dội của quân lính đang tiến đến chỗ họ từ mọi hướng.
Nathan và Swanson bắn hạ mấy tên lính Tango trong tầm ngắm. Chừng vài phút sau, vài tên còn sót lại chuồn về con đường chúng đã đến. Swanson cất tiếng hò reo và chĩa súng lên trời. Niềm hân hoan cũng tràn ngập trong người Nathan. Chúng ta làm được rồi, Shea! Nathan chờ nghe lời cam đoan lần nữa từ Shea nhưng cô vẫn im lặng.
Anh khiếp sợ cho đến khi cảm thấy cô cựa quậy và hơi ấm lại lan khắp người anh. Tôi biết anh sẽ làm được mà. Niềm tin của cô hỗ trợ sức thêm cho Nathan. Anh lảo đảo rời khỏi nơi ẩn nấp cùng lúc với Swanson. Có hai người chạy qua giúp họ khi họ đi đến gặp nhóm binh sĩ đang tiến tới.
Lúc đến gần hơn, tim Nathan đập nhanh và nước mắt làm nhòe tầm nhìn của anh. Donovan? Sam? Ethan? Garrett? Quỷ thần thiên địa ơi, đó là KGI chứ không phải quân đội Mỹ. “Đó là các anh trai của tớ,” Nathan nghẹn ngào nói. “Nếu đó là mấy bà chị dâu của cậu, tớ cũng chẳng quan tâm,” Swanson nói khi nhấc cơ thể lảo đảo của Nathan lên.
“Tớ sẽ hôn họ một lượt.” Andrenaline cứ tiết ra, thậm chí sự hỗ trợ hết lòng của Shea cũng không thể giúp Nathan chống đỡ lâu hơn. Anh liền khuỵu gối xuống đất. Điều này giống như một đập nước vỡ ra. Cơn đau lan khắp người, lửa nóng thiêu đốt chân tay, các bắp cơ và thậm chỉ cả huyết mạch của anh.
Anh nhận ra sức mạnh của Shea đã biến mất. Cô không còn che chở bảo vệ anh nữa. Cô đã làm việc đó trong khoảng thời gian quá dài rồi. Nathan ngước lên và nhìn thấy vẻ kinh hoàng hằn trên gương mặt các anh trai khi họ chạy tới chỗ anh. Rồi khi ngó xuống, anh mới nhận ra họ đang nhìn gì.
Anh gầy hốc hác, trần trụi và các vết thương chảy máu ròng ròng. Máu từ vết đạn bắn ở chân cũng đang tuôn ra. Trông anh như vừa từ địa ngục trở về vậy. Anh có thể cảm thấy lửa hỏa ngục đang bén lên cơ thể mình cho đến khi kiệt sức vì đau đớn. Anh nhoài người về phía trước, chống tay trên nền đất lạnh lẽo trong khi các anh trai vây xung quanh.
Giờ anh đã được an toàn rồi, Nathan. Giọng nơi yếu ớt của Shea truyền đến ngay khi Nathan cảm nhận sự thoái lui của cô. Cảm giác như đây là lần cuối cùng vậy. Không như những lần trước, cô luôn hứa sẽ quay trở lại. Làm ơn, làm ơn đừng kể cho bất cứ ai nghe về tôi. Hãy giữ kín bí mật của tôi.
Sự an toàn của tôi phụ thuộc cả vào nó đấy. Rồi Shea biến mất, để lại một lỗ hổng rỗng tuếch trong tâm hồn anh. Anh liền bấu chặt những ngón tay vào đất và hét lên. “Không! Đừng đi! Chết tiệt, đừng đi mà!” “Chúa ơi, Nathan. Là anh, Donovan đây. Giờ chú được an toàn rồi, em trai.
Bọn anh đang ở đây và sẽ không bỏ chú đâu. Bọn anh sẽ đưa chú trở về nhà mà.” Khi các anh trai cố lăn Nathan qua, anh đột nhiên tức giận. Nơi đây, tuy các anh trai đều vây xung quanh nhưng anh lại cảm thấy vô cùng cô độc. “Đừng đi! Ôi Chúa ơi, đừng đi. Làm ơn đừng bỏ tôi mà,” anh thì thầm đứt quãng.
Garrett đặt cả hai tay lên mặt Nathan rồi cúi đầu xuống cho đến khi họ chỉ cách nhau chút xíu. “Nathan, bọn anh đang ở đây. Bọn anh sẽ đưa chú về nhà. Giờ mọi thứ ổn rồi. Bọn anh sẽ đưa chú rời khỏi nơi này mà.” “Swanny. Hãy chăm sóc Swanny,” Nathan hổn hển, cố nói. “Bọn anh sẽ chăm sóc cậu ấy,” Ethan nói.
“Đừng lo lắng nữa.” Nước mắt chảy xuống gò má của Nathan khi anh ngước nhìn bầu trời trong xanh rực sáng. Nó đáng lẽ phải có màu đỏ chết chóc thì lại mang sắc tinh khôi nhẹ nhàng. “Đừng đi. Đừng bỏ tôi, Shea.” Những lời nói đó ngắt quãng vì cổ họng khô rát. Nathan nhận ra mình đã không hét lớn suốt một khoảng thời gian.
Anh nhắm chặt mắt khi cơn đau lại áp đảo. “Shea là kẻ chết tiệt nào?” Sam hỏi. “Của em,” Nathan thì thào. “Của em.” Donovan quỳ xuống, băng chân Nathan để ngăn máu chảy ra. Thậm chí anh chẳng hề khựng lại. Chỉ vì anh đã quá đau đớn, quá mất mát rồi. Shea, đừng đi mà.
Nathan bắt được một hình ảnh lờ mờ, cảnh cô cuộn tròn người, đơn độc chịu đau đớn hơn cả mức anh có thể chịu đựng. Rồi tâm trí anh trở nên trống rỗng. Không còn hình bóng của Shea, cảm thấy như thể cô chưa hề tồn tại vậy. “Rời khỏi nơi chết tiệt này thôi!” Garrett hét lớn.
“Nằm xuống! Nằm xuống!” Sam bỗng la lên. Nathan không hiểu những gì các anh trai đang nói nhưng anh chợt thấy Donovan đè mình xuống đất. “Chờ đã nào!” Ethan hét lớn. “Họ là người Mỹ!” Donovan nhỏm dậy rồi nhìn xuống em trai mình. “Xem ra rốt cuộc Chú Sam cũng quyết định kéo quân đến rồi.” Nathan quay đầu liếc nhìn vùng ánh sáng mặt trời.
Lời Thì Thầm Trong Đêm Lời Thì Thầm Trong Đêm - Maya Banks Lời Thì Thầm Trong Đêm