Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lâu đài kinh hoàng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lời tiên đoán của mụ Bôhem
X
ui quá !
Hai ngày đã trôi qua từ lúc Hannibal bị té không phải lúc chút nào. Chú Titus đã dẫn cậu đi bệnh viện, nơi cậu phải ở lại cả ngày. Tại đó, người ta đã chụp hình cho cậu, rồi người ta nhúng chân cậu vào một chất lỏng bí ẩn. Cuối cùng người ta cho phép cậu về nhà và thậm chí bác sĩ còn? khuyên cậu nên cho cổ chân vận động thật nhiều.
Tuy nhiên cậu vẫn còn nằm trên giừơng, với một hai kilômét băng quấn quanh chân. Và trong thời gian đó, không ai biết ông Hitchcock có đang tìm ra, bằng những phương tiện khác ngoài ba thám tử trẻ, cái ngôi nhà có ma mà ông đang cần chưa.
Ngồi bên giừơng Hannibal, Peter và Bob cảm thấy hết sức nản lòng.
- Cậu có đau không? Peter hỏi khi thấy Hannibal cắn chặt răng mỗi khi cậu cựa quậy.
- Mình xứng đáng bị đau vì mình đã quá bất cẩn như thế - thám tử trưởng trả lời. Các cậu ạ, phải bắt tay vào làm việc thôi. Điểm thứ nhất cần làm sáng tỏ: nguồn gốc cú điện thoại mà chúng ta đã nhận được ngay sau chuyến tham quan thú nhất ở Lâu Đài Kinh Hoàng. Warrington nghĩ rằng chúng ta đã bị theo dõi: dường như là bởi Skinny Norris láu cá.
- Đúng - Bob nói. Skinny biết rằng bọn mình quan tâm đến lâu đài.
- Skinny không thể nào biến đổi giọng nói như vậy đâu - Peter bác bỏ. Hắn nói chuyện như con ngựa hí. Giọng nói trong điện thoại nghe đục, vô hồn... hừ hừ!
- Đúng - Hannibal công nhận. Tuy nhiên cậu xê dịch chân và nhăn nhó vì đau đớn, mình nhất định không tin, trừ khi nào có người chứng minh ngược lại rằng ma biết sử dụng điện thoại.
- Thôi cứ bỏ qua - Bob đề nghị. Điểm thứ nhì: ai đã cho lăn đá vào đầu các cậu?
- Nếu mình bắt được tên ấy, nó sẽ biết tay mình - Peter đe doạ.
- Tạm thời, ta cứ bỏ qua - Hannibal nói. Chúng ta biết là không phải Skinny, bởi vì Skinny đã đi rồi, khi sụp lở bắt đầu. Có thể vụ sụp đổ ngẩu nhiên được gây ra do một người đi dạo lơ đãng vô tình đẩy viên đá.
- Vậy thì cái người đi dạo lơ đãng của cậu nhắm hay quá chừng. Peter lầmbầm.
- Ta hãy để sang một bên đến khi nào có sự kiện mới xuất hiện. Hiện, mình nghĩ đến những lời ngược ý do ông Rex nêu ra. Tại sao ông ấy lại khẳng định rằng ông ấy đang cắt cây trong khi, rõ ràng, ông không cắt? Tại sao ông ấy đã chuẩn bị nước chanh y như là đang chờ chúng ta đến?
-Ta càng tiến đến, ta càng ít hiểu - Peter trịnh trọng nói và gãi đầu.
Đúng lúc ấy, bà Jones bước vào phòng, nói chuyện như sấm vang.
- Babal ơi, thím quên kể con nghe! Hôm qua có một chuyện buồn cười xảy ra, ngay trước khi con từ bệnh viện trở về. Thím cảm động quá đến nổi quên mất? tiêu.
- Một chuyện buồn cười à?- Hannibal hỏi và lắng tai, cũng như hai bạn.
- Phải. Một mụ già Bôhem đến gỏ cửa. Bà nói về con. Thím không biết có nên nói lại lời bà ấy không.
- Thím nói đi, thím Mathilda ạ . Con rất muốn biết bà ấy nói gì.
- Tất nhiên là chuyện bậy bạ. Mụ nhỏ xíu, gù, và nói chuyện với giọng khủng khiếp lắm. Mụ khẳng định rằng mụ biết tai nạn của con xảy ra như thế nào và mụ phải cảnh cáo con.
Ba cậu không tin tai mình nữa.
- Mụ có xem bài - bà Jones nói tiếp, và ba lần liền bài chỉ như nhau. Con phải đềphòng chữ L.K. Tai nạn của con là do L.K. gây nên và L.K. sẽ còn hại con nhiều nếu con không chịu khó tránh nó. Thím cười mụ ấy và nói mụ nói đúng rồi, bởi vì chắc L.K. có nghĩa là " Liến khỉ". Mụ tội nghiệp ấy đi rồi, thím nghĩ mụ không bình thường lắm.
Bà Jones đi ra đóng rầm cửa lại; ba cậu nhìn nhau.
- L.K... Bob nói khẽ bằng một giọng lo lắng. Lâu dài kinh hoàng.
- Có thể Skinny cho tiền bà Bôhem để bà đóng màn kịch ấy? - Hannibal giả thiết, mặt tái xanh hơn thường lệ. Không, hắn không thể nào có đủ sức tưởng tượng. Hắn đã làm quá sức hắn với con chuột chết.
- Ai - hay cái gì đó - Peter nói, muốn bọn mình không được đùa với lâu đài kinh hoàng kia nữa. Bắt đầu là một cú điện thoại, tiếp theo là bà già Bôhem, ai - hay cái gì đó, rất kiên trì. Mình đề nghị biểu quyết để quyết định. Ta có nên từ bỏ cuộc điều tra hay không? ai đồng ý bỏ đưa taylên.
- Mình đồng ý - Bob nói.
- Mình cũng thế, Peter lalên. Bọn mình được tuyệt đại đa số.
- Bộ các cậu muốn Skinny Norris có thể có cơ sở để? chê cười chúng ta sao - Hannibal vừa hỏi vừa nhìn hai đồng đội, Hắn đang chuẩn bị thông báo rằng hãng thông tin của chúng ta là một sự thất bại. Chúng ta phải nhanh chân hơn. Mà các cậu không thấy rằng những lời cảnh cáo này đưa thêm một bí ẩn? vào vụ của chúng ta sao?
- Sao? Peter hỏi.
- Theo chúng ta biết, không có ai nhận được? những lời cảnh cáo giống vậy. Nên phải tin là chúng ta sắp làm sáng tỏ dược vụ bí mật này.
- Nếu chấp nhận thế,- Peter chịu thua, - nhưng rồi sau đó,bọn mình vẫn không ?thể làm gì khi cậu vẫn còn phải nằm giừơng.
- Không hoàn toàn đúng, Hannibal bác bỏ. Hôm qua, mình không ngủ được, và mình có thể tha hồ suy nghĩ, nên mình đã quyết định thay đổi cách thức hành động. Chính hai cậu sẽ đi thám hiểm Lâu đài kinh hoàng khỏi cần mình, trong khi mình sẽ tìm kiếm giải pháp cho những vấn đề mà các cậu gặp phải.
- Mình ấy à? Thám hiểm Lâu đài hả?- Bob thét lên. Mình đã run? lập cập khi đọc bài báo nói về lâu đài.
- Mình không mong đợi các cậu sẽ tìm ra được gì - sếp nói rõ. Nhưng mình hy vọng các cậu sẽ có được cái cảm giác lo lắng ấy, mà trước tiên biến thành sự căng thẳng, và sau đó thành sự hoảng hốt. Khi các cậu có được những cảm giác ấy, mình muốn các cậu đo giúp mình các cậu cảm nhận đến đâu.
- Thế nào là đến đâu? - Peter phẫn nộ. Lần cuối cùng, mình cảm nhận từ đỉnh đầu đến ngón chân và từ ngoài vào trong. Bộ cậu tưởng sao? Cậu tưởng rằng tay phải của mình nổi da gà trong khi tay trái không cảm nhận gì cả hả?
- ý mình nói: ở khoảng cách nào trong lâu đài, những cảm giác ấy còn rõ rệt - Hannibal nói rõ. Một khi rời khỏi lâu đài, các cậu phải chạy 1 khoảng cách bằng bao nhiêu mới hết sợ.
- Lần cuối, khoảng 30 kilômét - Peter trả lời. Có 30 kilômét giữa giừơng mình với lâu đài.
- Được rồi. Lần này, nếu các cậu lại có cảm giác lo sợ, mình muốn các cậu đi chậm, 1 cách trang nghiêm cho xứng với các cậu. Các cậu sẽ dừng lại dọc đường để xem cảm giác có giảm hay không.
- Chậm! - Peter cười khẩy. 1 cách trang nghiêm cho xứng...
- Mà có thể các cậu sẽ không cảm nhận gì cả bởi vì các cậu sẽ đi vào chiều mai. Các cậu sẽ xem xét toàn bộ lâu đài. Vào lúc chiều hôm, nếu thích, các cậu có thể chờ gần cửa vào, để xem cảm giác lo sợ có lan truyền đến đó không.
- Chỉ có vậy thôi! Peter nói.
Bob thở phào nhẹ nhõm.
- Ngày mai, - Bob tuyên bố, mình không rảnh. Mình làm việc ở thư viện cả ngày, và cả ngày mốt nữa.
- Mình cũng bận, Peter khẳng định. Ở nhà cần mình. Rất tiếc cậu ạ, nhưng không được. Xin cậu nhận lời xin lỗi.
Hannibal Jones véo môi dưới.
- Nếu thế, Hannibal nói, thì chúng ta buộc phải thay đổi kế hoạch.
- Chính là điều mà 2 đứa mình muốn chứng minh cho cậu thấy, Peter la lên.
- Các cậu còn vài giờ nữa trước khi mặt trời lặn. Các cậu sẽ ăn tối thật nhanh rồi các cậu sẽ thám hiểm lâu đài ngày hôm naỵ Rõ chưa?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lâu đài kinh hoàng
Sưu Tầm
Lâu đài kinh hoàng - Sưu Tầm
https://isach.info/story.php?story=lau_dai_kinh_hoang__kinh_di