Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lãnh Đế Cuồng Thê
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11: Hồ Ly Trở Về Đế Đô!
H
ào quang hiện ra, cuồng phong bay lên.
Nạp Lan Yên bị tiếng động bất thình lình làm cho hoảng sợ, mở mắt nhìn về phía Thương ở bên trong cuồng phong, đáy mắt xẹt qua một tia kinh hỷ: “Đây là…. Muốn lên cấp?”
Bản thân Thương đã đả thông chín nhánh linh mạch, ở bình cảnh đã gần một năm rồi, một khi dung hợp chín nhánh linh mạch, Thương sẽ chính thức trở thành Linh tu sĩ thân phận tôn quý!
Nạp Lan Yên hôn ‘bẹp’ một cái lên đầu của Tiểu Bảo nằm ở bên cạnh mình: “Tiểu Bảo, vận khí của ta sao lại tốt như vậy?”
Tiểu Bảo không rõ lắm, nhưng cũng kiêu ngạo ngẩng đầu lên, phun lưỡi rắn hồng hộc một tiếng.
Sau nửa canh giờ.
Thương chậm rãi mở to mắt, trong mắt hình như có ánh sáng yêu dị lóe lên rồi biến mất lqđ. Khuôn mặt bình thường bỗng trở nên xinh đẹp tà mị bất chấp mọi thứ, trong nháy mắt lại khôi phục lại như thường.
Nạp Lan Yên suýt chút nữa cho là mình hoa mắt, bên môi hiện lên ý cười: “Cảm giác trở thành Linh Sĩ thế nào?”
Chín nhánh linh mạch ngưng đan, chính thức bước vào hàng ngũ Linh tu sĩ.
Thực lực của Linh tu sĩ phân chia theo cấp bậc từ thấp đến cao lần lượt là Linh Sĩ, Linh Sư, Đại Linh Sư. Đây là ba cấp bậc dưới của Linh tu sĩ.
Sau Đại Linh Sư đỉnh phong, là cấp bậc Tiên Thiên Linh tu sĩ.
Một khi trở thành Tiên Thiên Linh tu sĩ, địa vị trên đại lục tăng lên một cấp bậc.
Theo hiểu biết của Nạp Lan Yên, toàn bộ Liệt Diễm quốc cũng chỉ có một cao thủ Tiên Thiên Linh tu sĩ, chính là hoàng gia lão tổ đã bế quan nhiều năm của hoàng thất.
Cũng chính vì có một pho tượng đại thần lqđ như vậy tồn tại, Liệt Diễm đế quốc mới có thể có mấy trăm năm yên bình.
Thương mở ra lòng bàn tay lại chậm rãi nắm chặt lại, cảm nhận linh lực hùng hậu lưu chuyển giống như dòng sông trong cơ thể, đối với câu hỏi của Nạp Lan Yên, chỉ trả lời một chữ: “Thoải mái!”
“Ha ha ha, tốt cho một chữ thoải mái!” Nạp Lan Yên vui sướng cười to một tiếng, ánh mắt nhìn về phương đông, mi tâm tràn đầy tự tin, chậm chạp nói: “Ra ngoài lâu như vậy, cũng nên trở về rồi.
Liệt Diễm đế đô. Chiến Vương phủ.
Trong đình viện, dưới cây Tử Đằng, một nam nhân tuấn mỹ mặc một thân quần áo màu tím lười biếng nằm nghiêng trên nhuyễn tháp tơ vàng. (oa haha, soái ca lên sàn). Ngón tay thon dài vân vê một phong thiếp mời tinh mỹ, khóe môi hiện lên ý cười ý vị thâm trường: “Săn bắn….”
Đứng ở bên cạnh nam nhân là một thanh niên mặc cẩm bào màu xanh, môi hồng răng trắng, khuôn mặt tuấn tú, cằm lại giương cao, vẻ mặt vừa kiêu căng vừa kiêu ngạo, cả người toát ra một cổ hơi thở của một công tử quần là áo lượt.
Nhưng lúc này, vẻ mặt của thanh niên cũng tràn đầy phẫn hận cùng trào phúng: “Tam ca, bọn hắn rõ ràng là không có ý tốt.”
Lãnh Thiếu Diệp gấp lại thiếp mời, tùy ý đặt một bên, nói: “Thiếu Kỳ, bọn hắn cũng là huynh trưởng của ngươi.”
“Huynh trưởng chó má!” Lãnh Thiếu Kỳ khinh thường ‘xì’ một tiếng. Vẻ mặt tức giận lqddddd giậm chân nói: “Tam ca, ngươi bởi vì những tên khốn khiếp kia mà phải cưới một Vương Phi ngu ngốc, thế nhưng những người này còn dám tính kế ngươi!”
Lãnh Thiếu Diệp thản nhiên nhếch môi mỏng, không để ý nói: “Trở về nói, Bổn vương đáp ứng.”
Lãnh Thiếu Kỳ nhíu mày nghĩ một chút, chỉ thấy Lãnh Thiếu Diệp đã khép hờ con ngươi, chỉ có thể cắn răng nói: “Tam ca, ngươi cẩn thận mọi chuyện.”
Đợi Lãnh Thiếu Kỳ rời đi, Lãnh Thiếu Diệp bỗng dưng mở đôi mắt đen, trong mắtkhông có một chút để ý chuyện vừa rồi, chỉ có một mảnh thâm thúy cùng lạnh như băng: “Ám, phái người âm thầm đi theo Thái tử cùng Thiếu Kỳ, có chuyện gì đều báo với ta.”
Trong gió truyền đến một đạo tiếng vang: “Vâng, Vương Gia.”
Lãnh Thiếu Diệp vuốt chén ngọc trên tay, có chút nhàm chán thở dài, một tháng này, hắn thu phục ám vệ, thanh lọc vương phủ, chỉnh đốn Hổ Vệ Quân, bận đến chân không chạm đất.
Hôm nay thật vất vả mới nhàn rỗi, mỗi ngày còn phải nhìn đám ‘huynh đệ’ tâm tư khác nhau, ngược lại thật sự có chút nhớ Hồ Ly kia. (haha, ca cũng nhớ tỷ rồi)
“Vương Gia.” Nữ nhân dịu dàng đi đến từ một nơi không xa, trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần mang theo vài phần lo lắng: “Theo tin tức thuộc hạ có được, lần săn bắn này sợ là bởi vì bọn họ đã lấy được tin tức Vương Phi khỏi bệnh.”
Một đại tiểu thư si ngốc lại gả cho Chiến Vương nổi danh cả nước, trong đó tự nhiên có chút chuyện cong cong thẳng thẳng không muốn người biết.
Nguyên nhân lớn nhất, đó là người cầm đầu vây cánh ủng hộ Thái tử sợ Chiến Vương dũng mãnh sẽ lại cưới một nữ nhân thông minh tài giỏi làm Vương Phi, như vậy bọn họ sẽ đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương (gặp họa liên tiếp).
Mà nửa tháng trước, có một tin tức mơ hồ truyền đi khắp đế đô.
Nói là hiện tại Chiến Vương phi Nạp Lan Yên đã khỏi bệnh, làm việc mười phần kỳ quái, còn có người nói là ở bên trong sơn mạch gặp được Chiến Vương phi liều lĩnh cường hãn. Hơn nữa, lqđ còn chỉ ra Chiến Vương phi cũng không phải ở nhà dưỡng bệnh, mà là đại hôn không lâu đã rời Chiến Vương phủ đi rèn luyện, nói thật rành mạch rõ ràng.
Lãnh Thiếu Diệp bận không phân thân được, đến lúc nghe được tin tức này, đã có không ít kẻ rục rịch ngóc đầu.
Mấy ngày gần đây, các huynh đệ kẻ trước người sau đến phủ, quanh co lòng vòng hỏi thăm tin tức về Nạp Lan Yên.
Lãnh Thiếu Diệp ánh mắt u ám: “Lam Thanh, có tra ra là người nào tung lời đồn đại không?”
Nữ nhân dịu dàng tên là Lam Thanh, là người đã đả thông bảy nhánh linh mạch, đi theo bên người mẫu phi của Chiến vương gia, sau khi chủ nhân qua đời, xem như một tay nàng nuôi lớn Chiến Vương gia.
Lam Thanh tính cách dịu dàng lại tiêu sái, là một người khôn khéo tài giỏi, lấy tiêu chẩn nhận thức người của Lãnh Thiếu Diệp, tất nhiên lúc lqđ chỉnh đốn Vương phủ, hắn cất nhắc nàng thành tổng quản của Vương phủ.
Thanh Lam nghĩ đến kết quả tra được, vẻ mặt có chút cổ quái: “Vương Gia, tin tức này truyền ra từ Nạp Lan gia tộc, nửa tháng trước, Nạp Lan Bằng dẫn Nạp Lan Song vừa thức tỉnh Ngân Phẩm linh căn cùng Nạp Lan Lâm đi một chuyến vào sơn mạch ngoài thành.”
Lam Thanh không rõ ràng lắm tình huống hiện giờ của Vương Phi nhà mình, nhưng đối với việc Vương Phi không phải là si ngốc mà là cường giả thật sự vui mừng.
Lãnh Thiếu Diệp nhíu mi, đầu ngón tay theo bản năng gõ mặt bàn, Hồ Ly ngu xuẩn kia có thể lăn lộn phong sinh thủy khởi (1) ở trong sơn mạch, cũng không ngoài ý muốn của hắn.
(1)Phong sinh thủy khởi: cuộc sống, việc buôn bán náo nhiệt. (ở đây ý chỉ cuộc sống á)
Năm đó Huyết Hồ có thể mở một đường máu ở rừng mưa nhiệt đới, ở sơn mạch của dị giới này tự nhiên cũng không cần nói.
Chẳng qua là, không có hoàn toàn nắm chắc lúc để lộ bản thân, cũng không giống tác phong của Hồ Ly này.
Phanh!
Đột nhiên một cái gói lớn bay từ bên ngoài tường vào, rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang thật lớn.
Trong mắt Lãnh Thiếu Diệp hiện lên ánh sáng sắc bén, nhưng đảo mắt nhìn thấy bóng dáng ngồi trên tường, hàn băng thấu xương trong phút chốc liền rút đi, lqđ chỉ còn dở khóc dở cười. Bóng người phong trần mệt mỏi kia không phải là Nạp Lan Yên thì là ai? (oimeoi, chị xuất hiện đặc biệt nhở)
Nạp Lan Yên phủi bụi bặm trên vai, tung người tiêu sái rơi xuống đất, tâm tình rất tốt quơ quơ tay với Lãnh Thiếu Diệp, lộ ra răng trắng: “Ôi!”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lãnh Đế Cuồng Thê
Mặc Tà Trần
Lãnh Đế Cuồng Thê - Mặc Tà Trần
https://isach.info/story.php?story=lanh_de_cuong_the__mac_ta_tran