Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khung Trời Ước Mơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương Kết
H
à Nội tháng tám nóng như đổ lửa. Hơn cả thành phố. Tôi đứng sắp hàng ở phòng vé, chỗ làm thủ tục mà cảm thấy choáng váng với cái nóng. Và tôi dùng khăn quạt lia lịa.
Đây là lần đầu tiên tôi ra đây, không phải để chơi mà để hoàn tất hồ sơ đi du học. Tôi đã trải qua những cuộc phỏng vấn và thi tuyển rất gắt gao. Cuối cùng lọt vào danh sách mời sinh viên được học bổng du học sang Pháp. Bây giờ đứng đây chờ chuyến bay về thành phố, tôi nghĩ lại những ngày gần đây căng thẳng hồi hộp ấy, mà vẫn còn ngỡ ngàng vì mình đã đạt được điều mơ ước.
Khi máy bay đáp xuống Tân Sơn Nhất thì trời đã chiều. Tôi khoác balô sau vai, vừa đi vừa ngóng cổ tìm nhỏ Trúc. và tôi vô cùng ngạc nhiên khi có đến mười mấy tên cùng lớp đứng chờ bên kia.
Thấy tôi đi ra, thằng Tân giơ tay ra hiệu:
- Ê, Vy, bên đây nè.
Tôi chạy ào về phía bọn nó. Mỗi tên một câu hỏi làm tôi trả lời không kịp.
- Sao, xong hết chưa, có biết tháng mấy đi không?
- Ra đó biết đường đi không, có gặp trở ngại gì không?
- Tụi tao lo cho mày quá trời, sợ mày đi lạc
- Thôi đừng có hỏi nữa, để cho nó thở với. - Nhỏ Kiều chợt la lên.
Tôi mừng quá, cười tít mắt:
- Có gì đâu mà mệt. Nhưng sao tụi mày tập hợp được đông vậy, thấy tụi mày tao mừng quá trời.
- Tụi tao đâu có biết mày được học bổng, tới chừng gặp con Trúc mới biết. Thế là đứa này cho đứa kia hay rồi đi đón luôn.
Tên Tân xoa tay, quẹt tay lau vào áo, rồi chìa ra nắm tay tôi lắc lắc, điệu bộ y hệt ngày ở trường phổ thông:
- Cho bắt tay với người đi du học cái coi.
Bọn nó phì cười. Tôi đấm lên vai hắn một cái:
- Đồ quỷ, làm trò gì vậy. Lâu ngày không gặp, thấy ông vẫn loi choi như con khỉ.
Chợt nhớ ra, tôi kéo nó lại:
- Ê, có bồ rồi phải không, khai ra đi.
Hắn gãi đầu cười hề hề:
- Bồ bịch gì không biết.
Nhỏ Kiều la oang oang:
- Đừng có giấu, tui khai hết bây giờ! Ê tụi mày biết không, bồ nó học sau nó một khoá, nhỏ xíu à, y hệt cô bé tí hon.
- Nhỏ dữ vậy ha?
Tên Tân cự lại nhỏ Kiều:
- Bà này nói quá, nhỏ đâu mà nhỏ, hơi thấp một chút chứ nhỏ gì.
- Phải nói là chiều cao hoi bị khiêm tốn.
Kiêu tiếp tục khai một cách khoái chí:
- Mỗi lần gặp nó đi trong trường thấy tức cười dễ sợ, y như cây tre đi với dương xỉ.
Bọn tôi ngoác miệng mà cười, còn Tân thì có vẻ quê, nó bắt đầu phản công.
- Còn ông bồ của bà thì trắng trẻo y như dân Châu Phi. Mỗi lần ổng vô lớp tìm bà là tui tưởng kem Hynos xuất hiện.
Thế là nguyên đám quay qua chọc nhỏ Kiều. Bọn nó bắt đầu khai ra bồ đứa này đứa kia để chọc nhau. Cuối cùng bọn nó chĩa vào tôi:
- Ê, tao nghe nói con Vy sẽ làm chị dâu con Trúc, có không Trúc?
Nhỏ Trúc chưa kịp trả lời thì Thu Ba đã nói lớn:
- Hai người xứng đôi lắm nghe, ảnh đẹp trai cực kỳ, phải tội là hơi giống ông cụ.
Quyên nói thêm:
- Còn nhỏ Vy thì hơi giống bà cụ. Hai người này gặp nhau sẽ cho ra một đám con... con gì hay mắc cỡ trốn người ta, mà hiền khô ấy, con gì nhỉ?
- Con cù lần.
- Ừ, đúng rồi, cù lần, một bầy cù lần xinh xắn, lúc nhúc.
Nhỏ Trúc chỉa lại ngay:
- Còn mày với anh Toàn sẽ cho ra một đám chuối cau, trái nào trái nấy mẳn mẳn như nắm tay vầy nè.
Vừa nói nó vừa nắm tay minh hoa.. Bọn tôi cười ré lên khi hình dung mấy trái chuối lí nhí của nó. Nhỏ Quyên cũng cười khì:
- Công nhận chị em nó bênh nhau dễ sợ, ai nói cho lại.
Thu Ba hắng giọng:
- Bộ mày với con Vy không phải là chị em sao?
Nhỏ Quyên đuối lý cười trừ. rồi nó cũng giải vây cho mình:
- Mấy người này lạ chưa, bạn cũ lâu ngày gặp nhau mà cứ chĩa nhau hoài.
Nó ngưng lại hắng giọng:
- Chuyện thiết thực nhất bây giờ là phải... ăn một cái gì đó, các đồng chí có đồng ý không?
- Đồng ý hết mình.
- Hihihi... một người có tâm hồn ăn uống tràn đầy, không thay đổi với thời gian.
Tự nhiên bọn nó chỉa vào tôi:
- Hôm nay mày là nhân vật chính, mày muốn đi đâu Vy?
- Sao tự nhiên hỏi tao, tao có biết chỗ nào đâu. Ai đi đâu thì tao theo đó.
Nhỏ Kiều lắc đầu:
- Không được, tụi tao đón mày, mày phải quyết định chứ.
Thấy bọn nó cứ đùn đẩy cho tôi, tôi bèn có ý kiến.
- Thể theo lời yêu cầu của con Quyên, tao đề nghị mình đi ăn kem. Trúng ý mày không Quyên?
- Bạn bè hiểy ý nhau quá, hì hì..
Thế là cả bọn kéo nhau vào quán kem. Vẫn vui vẻ y như hồi chúng tôi còn học phổ thông. Nhưng tôi chỉ chơi được một lát rồi về, vì sợ Ở nhà chờ.
Khi tôi về nhà, cả nhà quấn quít bên tôi hỏi đủ thứ chuyện. Buổi chiều ba bảo chị Tơ làm thêm cho tôi món cá chưng tương mà tôi rất thích ăn. Ba bảo mai mốt sống ở nước ngoài, muốn an những món này không có. Còn mẹ thì bảo sẽ mua bánh phồng cho tôi mang theo.
Tôi được ở nhà vài ngày để chuẩn bị. Từ lúc vào đại học đến giờ, tôi rất ý sống ở nhà. Những ngày này tôi cố gắng phụ hết công việc cho chị Tơ. Sau này ba tôi không say sưa và ít la mắng chị em tôi hơn. Trong nhà như thay đổi sinh khí. Chị Tơ bảo tôi là niềm hy vọng của cha mẹ. Thấy gia đình tôi sẽ có tương lai nên không còn thất chí nữa.
Tối nay cả nhà đã ngủ, làm xong công việc, tôi và chị Tơ ra sân ngồi ngắm trăng. Sân nhà tôi có cây trứng cá mới lớn, nhưng tàn của nó cũng xoè rộng cả sân. Trăng lọt qua khe lá, lung ling dưới mặt đất trông vô cùng hiền hòa.
Chị Tơ nói khẽ khàng:
- Trăng đẹp quá hé.
- Trên trường em, mỗi lần có trăng là đẹp không tả được.
Chị Tơ có vẻ háo hức muốn biết:
- Nó ra làm sao, tả thử cho chị nghe.
- Chị tưởng tượng nhé, cả một vùng đồi xanh ngát, có rất nhiều cây cao. Ban ngày thì mát, ban đêm có trăng thì sáng bạc, yên tĩnh lắm. Em mà văn chương một chút, em tả cho chị nghe.
- Không, nói như vậy chị cũng tưởng tượng được rồi. Sướng thật, ở trên đó chắc thơ mộng lắm.
- Nếu chị học đại học, thì bây giờ chị đã ra trường rồi nhỉ.
Chị Tơ đưa tay lau mắt rồi thở dài:
- Đi làm tay chân sạch sẽ, người sẽ lịch sự chứ không đầu tóc rối như thế này.
- Chị Ơi, chị còn muốn vồ đại học nữa không?
- Còn chứ. Đêm nào chị cũng ngồi coi lại bài, mấy bài tập trong sách, chị giải dẽ dàng lắm.
Tôi mơ màng về tương lai của chị Tơ, nó cũng xán lạn như tương lai tôi và tôi vẽ vời:
- Chị ráng thi đậu thủ khoa, rồi sẽ được tuyển thẳng vào trường em học, rồi sau đó xin học bổng đi học nước ngoài, nhà mình sẽ được hai người du hoc, thích chị nhé.
- Ừ
- Rồi tụi nhỏ lớn lên mình cũng sẽ chỉ nó làm như vậy. Nó sẽ tránh được cái khổ của mình.
Chị Tơ giật mình:
- Khuya rồi nhỏ, đi ngủ để mai dậy làm công chuyện.
Tôi đi theo chị vào nhà, chui vào giường. Trời nóng nực nhưng chị ấy vẫn ngủ ngon lành.Cả ngày quần quật với việc nhà, không mệt sao được. Thương chị tôi quá!
Thế là đã đến ngày tôi đi. Ba mẹ cho phép tôi làm một buổi tiệc nhỏ để chia tay với bạn bè. Chúng nó rất đông. Nhà tôi chật nên không đủ chỗ, phải ngồi cả ngoài sân. Chúng tôi chỉ có bánh kẹo, nhưng vui và náo nhiệt vô cùng.
Khi bạn bè tôi về xong thì có chiếc xe hơi đậu lại trước nhà tôi, rồi bác Hai và mấy cô đi vào nhà. Ba mẹ và chị em tôi ngạc nhiên lắm. Vì trước giờ họ rất ít như thế.
Mẹ tôi bảo chị Tơ đi pha trà mời mấy cô. Tôi đi ra nhà sau phụ. Tôi nghe tiếng cô Tư ở nhà trước. Cô ấy hỏi mẹ tôi:
- Con Vy đâu rồi mợ?
- Nó ra sau nhà nấu nước chị ạ.
Cô Tư gọi lớn:
- Vy lên đây đi con.
Tôi chạy lên nhà trước. Cô Tư kéo tôi ngồi xuống bên cạnh:
- Bác Hai với mấy cô qua thăm con đây, mai con đi rồi phải không?
- Dạ.
- Chuẩn bị đồ đạc xong chưa con?
- Dạ, xong rồi.
Chị Thục ngồi bên cạnh bác Hai, nghiêng đầu qua:
- Ngày mai Vy mặc đồ gì đi vậy? Đưa chị xem
- Em mặc áo sơ mi bình thường. Mẹ mới may cho em.
- Đâu đưa chị coi.
Rồi chị ấy kéo tôi vô phòng, nhất định phải xem cho được bộ đồ của tôi. Chị ấy bắt tôi mặc thử rồi lắc đầu:
- Đơn giản quá, không được. Ra nước ngoài chứ đâu phải là đi chơi với bạn. Phải diện lên chứ.
Chị Thục trở ra ngoài lấy vào một bộ đồ bắt tôi thay rồi trầm trồ:
- Mặc thế này có phải lịch sự hơn không? Mai mặc đồ này lên máy bay nghe chưa. Đế thôi là quê lắm.Thôi thay ra đi, móc lên để nhăn à.
Tôi và chị Thục trở ra ngoài, bác Hai gái hỏi chị Thục:
- Sao con, nó mặc có vừa không?
- Đẹp lắm mẹ ạ, vừa khít luôn.
Mẹ tôi có vẻ ngại:
- Chị cho nó đồ làm gì, nó cũng mới may đồ rồi.
Bác Hai khoát tay dễ dãi:
- Cái đó là con Thục cho. Tôi đâu có rành cách ăn mặc con nít thời bây giờ.
Bác Hai quay qua tôi:
- Con đi học xa như vậy, phải có chút gì hộ thân, cái này là bác cho con.
Rồi bác ấy đưa tôi một hộp đựng vàng. Tôi ngại quá vụt quay lại:
- Dạ, thôi, con đâu có biết xài cái này.
- Đừng có ngại, lấy đi con.
Thấy vậy ba tôi bèn lên tiếng:
- Bác Hai cho thì cứ nhận đi con.
Tôi rụt rè cám ơn. Sau đó đến lượt cô Ba và cô Tư cho tôi vàng, giống như bác Hai. Các cô có vẻ rất quan tâm đến tôi. Ai cũng bảo tôi qua bên đó ráng học. Ba mẹ tôi có vẻ sung sướng, hãnh diện lắm. Tôi thấy ba tôi cứ cười một mình. Ít khi nào thấy ba vui như vậy.
Cô Tư nói một cách trịnh trọng:
- Con đi học rồi sau này thành đạt về giúp đỡ gia đình. Họ hàng mình không ai được hãnh diện như con đâu.
- Dạ.
- Qua đó có thiếu thốn gì thì cứ gọi điện về cho cô.
- Da.
Khi các cô về rồi, chị Tơ nhận xét:
- Ngay cả bác Hai gái cũng thay đổi thái độ với nhà mình, không giống trước kia chút nào.
Mẹ gật gù:
- Người lớn cư xử thế nào thì là chuyện của người lớn. Con nít đừng phán xét con à.
- Dạ, thì con chỉ nói vậy thôi chứ có nói gì đâu.
Đợi đến khi cả nhà ngủ, tôi và chị tôi lại rủ rỉ trong phòng. Chị Tơ lấy vàng của mấy cô cho lúc nãy ra xem, rồi thốt lên kinh ngạc:
- Nhiều quá, sao mấy cô cho nhiều dữ vậy.
Tôi cũng thấy ngạc nhiên:
- Không ngờ mấy cô hào phóng với em như vậy. Nhưng em không lấy đâu, để lại cho chị.
Chị Tơ phản đối dứt khoát:
- Vy đi xa, không có ai thân bên đó, có cái này để lỡ ra có việc gì mình cũng không sợ.
- Chị đừng lo, nếu có gì em sẽ nhờ anh Chương. Em nghĩ lại rồi, chờ đến khi em ra trường thì lâu lắm. Năm tới chị thi đại học rồi lấy cái này đóng học phí, khỏi phải xin mẹ.
Chị Tơ lắc đầu:
- Chị không lấy của Vy như vậy đâu. Không bàn tới chuyện này nữa. Bây giờ đi ngủ, mai có sức mà ngồi máy bay.
Chị Tơ ngủ rồi, tôi vẫn không nhắm mắt được, cứ xôn xao thế nào ấy. Hôm nay là đêm cuối cùng tôi còn ở nhà. Mấy năm sau mới được về. Không biết lúc đó mọi thứ có thay đổi gì không?
Tôi chui ra khỏi màn, đến tủ lấy tất cả vàng nhét vào ngăn quần áo cho chị Tơ. Rồi chị ấy sẽ tìm được và sẽ dùng vào chuyện thi cử. Thế là bây giờ tôi đã thực hiện được ước mơ của mình đối với chị Tơ.
Hôm sau bạn bè tiễn tôi rất đông. Có cả ba mẹ. Lần đầu tiên ba mẹ bỏ việc nhà để đi ủng hộ tôi, điều đó làm tôi rất sung sướng.
Ngồi trên máy bay, tôi nhìn ra ngoài. Thấy bên cạnh mình là mây, tôi đang ở trên mây đó. Và tôi hình dung đến tương lai của gia đình tôi. Ba mẹ tôi sẽ không còn vất vả nữa. Chị Tơ của tôi cũng sẽ trở thàn một kỹ sư, hay một cô giáo cấp ba. Đám nhóc nhà tôi sẽ không còn bị bạn bè bắt làm má má nữa. Mà sẽ được làm công chúa hay hoàng hậu.
Với tôi, tất cả tương lai còn ở phía trước. Mỗi bước đi tới chắc còn vô số khó khăn, nhưng bây giờ tôi đã biết vững tin nơi mình.
Khánh Di
(Bút danh của Hoàng Thu Dung)
Chương trước
Mục lục
Khung Trời Ước Mơ
Hoàng Thu Dung
Khung Trời Ước Mơ - Hoàng Thu Dung
https://isach.info/story.php?story=khung_troi_uoc_mo__hoang_thu_dung