Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hồng Thầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11
S
áng hôm sau, chúng tôi ngủ rất trưa.
Là vì, ban đêm chúng tôi đã không sao nhắm mắt được.
Một sự phiêu lưu kỳ dị;
Một cuộc hôn nhân bất đắc dĩ;
Một đêm tân hôn mà linh hồn của đôi vợ chồng xa nhau như ngôi sao nọ với ngôi sao kia;
Và bao nhiêu nỗi vấn vương, bao nhiêu đường kia nỗi nọ…
Tất cả bấy nhiêu thứ làm cho chúng tôi dằn dọc không biết chừng nào.
Chúng tôi thương cho người con gái nằm bên mình, ngẩn ngơ đóng một vai trò trong một tấn bi kịch mà không biết.
Chúng tôi buồn cười cho sự ngẫu nhiên đã cho chúng tôi gặp một cảnh ngộ éo le.
Chúng tôi giận cho cái tục lệ quái ác của lũ dân rừng xanh ngu muội.
Chúng tôi lo cho mai sau.
Mãi khi trời gần sáng bạch, chúng tôi mới chợp đi vì mệt.
Rồi lúc tỉnh dậy thì đã tới bữa cơm trưa.
Vợ tôi – có cần phải nói tội nghiệp một lần nữa không! – nhanh nhảu vào đánh thức tôi dậy để ăn.
Tôi ra đến nhà ngoài thì Cơ cũng vừa ở buồng ngủ bước ra.
Hai mắt anh đỏ hoe, thâm quầng đã nói cho tôi nhiều về cái đêm hôm qua của anh.
Ông nhạc chúng tôi và anh vợ chúng tôi lại đi vắng.
Cơ rót một chén nước súc miệng.
Đoạn, anh lừ đừ nhìn tôi.
Tôi cười, sẽ ngâm nga:
- Vén mây bẻ khóa tìm vào Thiên thai…
Cơ gắt:
- Rõ khéo nhỉ!
- Sáng sớm, người ta kiêng nói khỉ.
Cơ mỉm cười.
- Người ta không thể nào giận anh được!
Và chính cái ấy nó làm cho anh đáng ghét lạ!
- Thế hễ cứ giận được thì đáng yêu hay sao?
- Ừ, vì anh bầy nhầy lắm!...
- Bầy nhầy là thế nào? Là biết rằng đem qua anh đã ngủ một giấc ngon chứ gì?
- Ừ, đêm qua, mãi gần sáng, tôi ngủ ghê quá.
- Thôi, xin ông, đừng vờ!
- Cái anh này lạ quá! Anh bảo tôi vờ là vờ thế nào?
- Tôi nói một đằng, anh lại hiểu đi một nẻo!
Cơ nhìn tôi. Bỗng anh đỏ mặt tía tai:
- Cái anh này khó chịu lạ!
- Sao lại khó chịu? Có phải tại biết rằng anh đã dễ chịu không?
- Thế đấy, thì đã làm sao?
- Chả làm sao cả! Chỉ thú thôi và như thế là hai anh em mình may lắm đấy!
- May! Bị một phát tên vào ngực mới may nhiều chứ thế này đã lấy gì làm may!
- Thế này là thế nào? Anh dám tưởng thế này là không tốt đẹp hay sao?
Cơ bĩu môi:
- Phải, tốt đẹp lắm!
- Có thế chứ! Chả gì thì hai anh em mình cũng đường đường là hai vị rể quý của hang động này chứ thường à!
Mắt Cơ long sòng sọc.
- Tôi không ngờ anh đổ đốn chóng thế! Chắc cô ả đã lại mớm lời cho hẳn!...
- Nói đùa anh đấy. Anh làm gì mà cứ như Tiên đinh Quý vậy!
Vợ tôi bưng cơm lên.
Cơ và tôi phải tạm ngừng câu chuyện.
Vợ tôi xo đũa, sới cơm, hầu hạ một cách ngoan ngoãn.
Tôi chờ hắn lui ra mới nói:
- Nghĩ cũng ái ngại cho họ. Hơ hớ thanh xuân lại cho nhan sắc, có thể có được một cuộc đời sung sướng, vậy mà bị hi sinh cho những tục lệ dã man.
- Ai bảo chúng nó ngu!
- Gớm anh làm như ai cũng có thể cứ muốn là trở nên tri thức được!
- Không phải thế! Người ta không cần phải tri thức mới hiểu rõ rằng mình bị ức, bị thiệt.
- Không thể biết được! Là vì óc người ta đã bị những thành kiến, những tư tưởng nó làm cho thiên lệch đi đến nỗi trở nên như một con vật không có mắt, không có óc khôn.
Sự ấy nó cắt nghĩa cái cần thiết của sự học vấn.
Nói ngay như bọn mình. Nếu chả ơn nhờ cha mẹ được đi học hành tử tế thì bây giờ mình bất quá cũng ngu như một thằng chăn bò là cùng chứ biết quái gì!
Cơ chép miệng.
Tôi nói tiếp:
- Anh thử tưởng tượng một ngày tốt đẹp kia, bọn thiếu nữ đường rừng, nhờ một phép lạ phi thường nào đó, tự nhiên trở nên những cô gái tri thức cả, nghĩa là có một trình độ tinh thần ngang với các bạn gái tân tiến ở dưới ta thì cuộc sống ở đây nó sẽ ra sao?
- Hay đấy nhỉ!
- Hay mà thôi à? Tôi cho lại cứ không loạn tung lên ấy!
- Thực thế! Họ sẽ cách mệnh với gia đình, với hủ tục, sẽ không chịu cái cảnh lấy chồng bấp bênh như ngày nay.
- Và bọn thiếu niên giang hồ như chúng ta nếu nhỡ bước qua đây, chắc sẽ không còn được thấy những cái mà ta đã thấy, được sống những cảnh ngộ mà ta đã sống, phải không, anh?
- Có thế!
- Vậy chẳng hóa ra phiền lắm ư?
- Như thế tốt chứ sao lại phiền!
- Tốt gì! Cuộc đời lúc ấy sẽ phẳng lặng chỗ nào cũng như chỗ nào, tẻ ngắt. Cả sự phiêu lưu nữa, cũng mất hết thi vị. Theo ý tôi, loài người sở dĩ đáng yêu chính là vì ở chỗ này người ta không giống với ở chỗ kia mà cuộc sống phải dệt bằng những cái bất ngờ mới có ý vị.
- Anh nói thế đủ tỏ anh là người ích kỷ ghê lắm.
- Ích kỷ mà lại ghê lắm! Ừ thì ích kỷ. Tôi xin cam chịu tiếng ích kỷ nghìn muôn kiếp nếu làm thế mà giữ được cho địa phương nào có bản sắc của địa phương nấy. Tôi sợ nhất một điều: người ta chỗ nào cũng cứ như những cái tách nhận bản, nghĩa là theo một khuôn khổ như nhau.
- Bọn nghệ sĩ thực là một bọn nguy hiểm! Họ chỉ vì một chút ít khoái cảm mà sẵn sàng ngăn trở cuộc tiến hóa chung!
- Coi chừng nhé, kẻo giữa lúc mê man làm luôn lý lại đâm ra vu cáo thì nguy lắm đấy!
- Lại còn chối cãi gì nữa!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồng Thầu
Lan Khai
Hồng Thầu - Lan Khai
https://isach.info/story.php?story=hong_thau__lan_khai