Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dụ Quân Hoan
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10: Yếu Thế
C
hương 10: Yếu thế
Giữa lòng bàn tay ấn trên lồng ngực bị máu thấm ướt, Phong Phi Duyệt thu tay lại, chỉ thấy giữa ngón tay sềnh sệch không thôi.
"Cốc cốc cốc," Một tiếng gõ cửa vang lên, Quân Ẩn nghiêng đầu hướng ra bên ngoài nói, "vào đi."
"Dạ." Cửa bị đẩy ra, cô vô thức co người rụt về phía góc giường, tiến vào, là một nha hoàn.
"Tướng quân, đồ người cần, nô tỳ đem đến đây." Nha hoàn nói năng nhỏ nhẹ không dám ngẩng đầu lên, nàng ta đặt đồ trong tay lên bàn, sau đó liền lui sang một bên.
Quân Ẩn đứng dậy, đôi hài màu đen giẫm lên mảnh vỡ dưới đất, vẻ mặt lãnh đạm đến mức gần như lạnh lẽo, "Còn có ai nhìn thấy không?"
"Không, không có," Nha hoàn đặt hai tay trước người, vội vàng đáp lời, "nô tỳ một đường đi đến đây, cũng rất thận trọng."
"Được rồi, lui xuống đi," Quân Ẩn nghe vậy, liền cầm lấy cái khay trên bàn, lần nữa trở lại trước giường của Phong Phi Duyệt.
Nhìn vết thương chảy máu không ngừng, cô chỉ cảm thấy trước mắt một hồi choáng váng, càng hiểu rõ, nếu cứ tiếp tục như vậy, cái mạng nhỏ của mình thật sự không giữ được nữa. Ngầng đầu lên, Phong Phi Duyệt vừa vặn chống lại đôi con ngươi siết chặt của Quân Ẩn, đáy mắt thâm thúy, khóe miệng mang theo vài phần hứng thú.
Một tay của cô rơi lên cúc áo trên người, tay đã bắt đầu lạnh buốt chết lặng, run rẩy cởi ra mấy cúc áo, lộ ra một bên đầu vai. Huyết sắc đã sớm khô lại, chỉ là khẽ cử động một chút, chất lỏng đỏ hồng tinh tế liền tuôn ra lần nữa.
Quân Ẩn cầm lên một bình thuốc nhỏ trong cái khay, mở nút đậy, nháy mắt trong không khí liền tràn ngập mùi thuốc gay nồng, đưa ngón trỏ lên phía trên gảy nhẹ, bọt thuốc liền vẩy vào trong miệng vết thương của Phong Phi Duyệt.
"Ôi," Lần này, tất nhiên so với lúc trúng kiếm còn đau đớn hơn nhiều. Cô cắn nát răng ngọc thống khổ nhắm mắt lại, mồ hôi rơi lên lông mi, bởi vì dùng sức đột ngột là nhỏ giọt xuống.
Quân Ẩn thông thạo xử lý vết thương, băng vải trên tay, đầy màu đỏ tươi, "Đây là cái gì?" Ngón trỏ của hắn móc lên một sợi dây, "Cởi ra."
Lực thả ngược trở lại, vừa đúng rơi lên trên miệng vết thương, Phong Phi Duyệt kêu đau một tiếng, quay đầu lại, "Nhẹ một chút, anh muốn tôi chết à."
"A..." Một câu vừa nói ra khỏi miệng, bàn tay phía trước liền hung ác ấn lên vết thương của cô, huyết sắc, xen lẫn bọt thuốc màu trắng chảy vào trong quần áo. Một đường ấm nóng quanh co uốn lượn chảy xuống trước ngực cô.
"Cô không phải Duyệt Nhi," Quân Ẩn thình lình ngước mắt lên, trong mắt hiện ra tinh quang, mang theo cơ trí tường tận hết thảy, đối mặt Phong Phi Duyệt.
Khẽ cười một tiếng, cô che giấu vài phần bị động, đưa một tay vòng ra đằng sau, cởi khóa áo ngực, trước ngực buông lỏng, liền rộng mở nghênh đón, "Vậy ca ca nói thử xem, muội là ai?"
Quân Ẩn đem băng vải trong tay từng vòng từng vòng quấn lên trước ngực cô, mắt nhìn thẳng, chỉ là khóe miệng đã sớm cong lên, "Ta bất kể cô là ai, kể từ ngày ta mang cô từ sa mạc về, thì cô đã là nữ nhi Quân gia, ngay mai về nhà, phải có quy củ, ta sẽ cho người dạy cô, cô chỉ cần nhớ, cô tên Duyệt Nhi, Quân Duyệt."
Quân Duyệt, không trách được, bị gọi là Duyệt Nhi.
Theo nút thắt cuối cùng quấn lên, Quân Ẩn thu tay lại, cầm lấy băng vải bên cạnh lau sạch sẽ máu tươi trên tay, "Tất nhiên, cô cũng có thể lựa chọn, nhưng mà, cô phải hiểu, dưới chân Lạc Thành, cho dù cô có thể chắp cánh mà chạy, kết quả cuối cùng, cũng chỉ có thể nữ nô trong lao tù, làm trò vui dưới thân đàn ông."
Tình cảnh hôm nay, Phong Phi Duyệt rõ hơn bất kỳ ai khác, cô mím môi, trong lòng thầm tính toán, ngoài miệng cũng liền đáp ứng tạm thời.
Quân Ẩn nghe vậy, ý cười trong mắt thêm đậm, chỉ là một thân phận khác của Duyệt Nhi kia, hắn tạm thời dấu trong lòng. Chờ trở lại Quân gia, cô tự nhiên sẽ biết.
Phong Phi Duyệt đem tay áo rơi xuống một bên kéo lên, tay kia thì muốn cài cúc áo lại, thử mấy lần, vẫn là uổng công. Khẽ kéo vạt áo trước, liền bị một bàn tay đỡ lấy. Quân Ẩn áp người lên trước đem ánh nến chặn lại sau lưng, gương mặt tuấn tú cúi xuống, hai mắt khẽ nheo lại.
Lông mi nồng đậm, mắt phượng khẽ chớp, Phong Phi Duyệt đưa tay chắn trước ngực, chi kín nhu mì kiều diễm. Mà nam tử lại dừng động tác trên tay, xòe bàn tay to lớn, liền kéo tay của cô xuống.
Cô không dám lộn xộn nữa, hơi thở của Quân Ẩn, đã nóng rực, ngón tay thon dài ở trên nút thắt một đường đi thẳng lên, hướng đến cần cổ trắng nõn của cô, lắc đầu cười nhẹ, "Thật muốn cô."
Thình lình bật ra một câu nói, khiến Phong Phi Duyệt ngay lập tức há hốc cái miệng nhỏ nhắn, cô nhíu đôi mày thanh tú, liền kéo tay của Quân Ẩn ra, "Băng bó xong rồi, đi ra đi."
"Như vậy là được rồi?" Quân Ẩn nhìn bàn tay bị đẩy ra, ý cười trên mặt dần dần chuyển thành cợt nhả, duỗi tay phải một cái, liền rơi vào sau cổ Phong Phi Duyệt, năm ngón tay khẽ cong, một phát liền áp cô về phía mình.
"Á..." Miệng vết thương, giống như bị rách ra lại, người đàn ông này bị làm sao vậy, càng lúc càng thô lỗ, "Đừng quên, thời thời khắc khắc tự nhắc nhở thân phận của cô." Phong Phi Duyệt ương ngạnh chống hai mắt nhìn lại Quân Ẩn, nhìn tuấn nhan gần trong gang tấc, chỉ là khẽ hất cằm lên, quật cường nghênh đón.
"A... trước mặt kẻ khác, cô là muội muội của ta, nhưng mà vào buổi tối..." Tay Quân Ẩn rơi lên trên cần cổ cô, lướt xuống lưng của Phong Phi Duyệt, siết chặt vuốt ve, "cô chính là nô lệ trên giường của ta."
'Pặc', cô vung mạnh bả vai một cái, hất tay của Quân Ẩn ra, nơi nào đó trên thân thể, bị xé rách lần nữa, "Nhưng tôi lại không thấy hứng thú."
Hai người nhìn nhau chòng chọc, Phong Phi Duyệt lạnh mặt xuống mang theo vài phần cảnh cáo, cô sấn lên phía trước, khỏa lệ nốt ruồi dưới mắt, xinh đẹp mị hoặc, "Yếu thế, cũng là một loại cường thế, nhưng nếu anh cứ bức tôi đến ranh giới cuối cùng, tôi cũng sẽ không kiên trì nữa. Nô lệ trên giường, hừ, chữ nô trong đó, Phong Phi Duyệt tôi tự do lười biếng quen rồi, nếu vì mạng sống mà hèn mọn khuất phục dưới thân đàn ông, vậy, ngay cả bản thân tôi cũng sẽ xem thường mình, nam hoan nữ ái, tôi quyết không bài xích, nhưng muốn hai bên tình nguyện, phải theo quy tắc trò chơi."
Quân Ẩn nghe vậy, thần sắc không vui nhíu mày, nhìn vẻ ngạo nghễ trên gương mặt cô gái, lần nữa gặng hỏi, "Phong Phi Duyệt?"
Cô cũng không chịu yếu thế, ngang ngạnh tiến lên, "Sai, từ giờ khắc này, chính là Quân Duyệt."
"Tốt," Nam tử hào sảng bật cười, thế nhưng sau một khắc thình lình vươn tay ra một phát bắt lấy cái cằm Phong Phi Duyệt, tuấn nhan đè xuống, cô chỉ cảm thấy con ngươi lóe lên, đôi môi nóng rực liền đè xuống.
Đầu lưỡi cạy răng của cô ra, một tay Quân Ẩn đè chặt sau gáy Phong Phi Duyệt, ấm nóng quấn quít, khiến cô đột nhiên hoàn hồn, khẽ mở miệng một cái liền cắn xuống. Đôi mắt nam tử mở lớn thoáng qua tia bỡn cợt, lui người lại, thừa dịp cô thở dốc lại dùng sức đè xuống lần nữa.
Lúc này, Phong Phi Duyệt lại cắn chặt răng, dù thế nào cũng không cho hắn tiến vào. Quân Ẩn cũng không nôn nóng, từng chút từng chút hôn hít cánh môi của cô, kiên nhẫn mà ưu nhã, vẻ mặt như vậy, thậm chí mang theo hương vị tiếc nuối.
"A...."
Nếu thật sự nghĩ như vậy, thì đã sai lầm mười phần. Đôi con ngươi của Phong Phi Duyệt quét qua nhìn thấy bàn tay của hắn rơi lên trên miệng vết thương của mình, đau đến toát mồ hôi lạnh đầy người.
Mà Quân Ẩn, lại khẽ cong cánh môi, thừa dịp cô hé miệng, lại lần nữa chui vào trong. Đầu lưỡi còn lưu lại dư hương, gần như mỗi một tấc đều liếm hôn, Phong Phi Duyệt chỉ cảm thấy không thở theo kịp, cô gấp rút vươn hai tay, giữ cổ của hắn, cướng ép mình tránh ra, "Đủ rồi chứ!"
"Không đủ," Trong giọng nói, mang theo vài phần khản đặc, Quân Ẩn một tay lôi kéo eo lưng của cô, mạnh mẽ đè cô ngã xuống giường, "Ta muốn, nhiều hơn."
Phong Phi Duyệt nhìn gương mặt anh tuấn kia, khẽ cau mày, liền âm thầm cười cợt, "Anh một người mạnh khỏe, thích kẻ mang theo vết thương sao?"
Quân Ấn chống khủy tay hai bên người cô, vươn tay đem sợi tóc mất trật tự của cô gẩy ra sau gáy, "Người ta muốn, không một ai chạy thoát được."
Không mảy may để tâm như thế này vô tình tạo thành ý tứ ái muối, Phong Phi Duyệt khẽ lắc đầu, sức nặng trên người, chầm chậm đè ép lần nữa, cô vươn tay ngăn cản, "Nhưng mà tôi không thích, đau."
Quân Ẩn nhìn vẻ mặt vô vị của cô, đưa tay lôi kéo vòng hoa tai trên lỗ tai của cô, "Ta sẽ kiềm chế nhẹ một chút."
Một câu nói, không biết là thật hay giả. Phong Phi Duyệt chống một tay lên, lại âm thầm đem đau đớn nuốt vào trong bụng, cô ngồi dậy, đưa tay rơi lên trên vai Quân Ẩn, "Đợi sau khi vết thương của tôi lành, dù sao chỉ ở ngay Quân gia, cũng chạy không thoát."
Nhìn máu tươi trước ngực cô lại tràn ra, hắn đứng dậy, cầm băng vải bên cạnh băng bó lại lần nữa, "Nhớ kỹ, lời cô nói hôm nay."
Đôi con ngươi đen bóng tràn ngập thâm ý nhìn chằm chằm miệng vết thương của cô, nếu không phải hắn thấy gương mặt này của cô hữu dụng, hắn đã sớm cưỡng bức cô, nữ nhân, Quân Ẩn hắn trước giờ chưa hề quan tâm đến cảm thụ của họ.
"Sáng sớm ngày mai, chúng ta liền lên đường về nhà," Quân Ẩn đem đồ đặt lại chỗ cũ, nói với Phong Phi Duyệt trên giường, "ta nghĩ, chắc hẳn cô không dám chạy loạn nữa, đúng chứ?"
***
Chương 11: Ai vui sướng
Chipchip: Chài ơi, mới có mười chap đã có cảnh nóng rầu, chậc chậc!!! Nàng nào yếu tim thì né chương sau nhóa:>>
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dụ Quân Hoan
Thánh Yêu
Dụ Quân Hoan - Thánh Yêu
https://isach.info/story.php?story=du_quan_hoan__thanh_yeu