Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Có Phải Anh Yêu Em
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11
K
hông hiểu sao ánh mắt ấy lại khiến Tử Khiêm dịu đi, cổ họng cậu bỗng khô rát. Tô Mạc nói tiếp:
- Những gì tớ nói hôm nay đều là sự thật, không có câu nào dối trá hết!
- …
- Không thì cậu thử nói xem, có câu nào do tớ bịa ra không!
- Cậu … - Tử Khiêm tắc tị, đang lúng túng nghĩ câu trả lời thì sau lưng đã có tiếng ai đó chen ngang với giọng khinh khỉnh:
- Ha ha, hôm nay “thiên tài” toán học không thèm ló mặt giành ăn với các chị em là được rồi, giờ về nhà lại “đì đọt” con gái nhà người ta thế à! Rơi mất tư cách từ lúc nào vậy? Tôi thấy xấu mặt thay cho cậu.
Một thằng con trai béo, lùn, mắt đeo đít chai trông “đụt” như hòn đất thế mà thở ra toàn những câu xoáy đến tận tim. Nghe xong, trán Tử Khiêm nổi gân xanh lè, hóa ra là một thằng đối thủ cũ, cậu cười khẩy:
- Tao chẳng thèm nói chuyện với đứa bại trận dưới tay mình.
- Mày… - Đứa kia tức nghẹn cổ, răng cắn chặt vào môi như đang muốn lao lên xé xác thằng thiên tài kiêu ngạo. Thật ra cũng chẳng trách được, ba năm liền đều thua bởi cùng một đối thủ thì có ai không tức.
Diệp Tử Khiêm bơ hẳn thằng béo đít chai, đang định quay sang tính sổ nốt với Tô Mạc thì nó lại chen ngang:
- Mày nghĩ mày là ai ngoài một thằng chuyên bắt nạt con gái? Tao bại dưới tay hạng người như mày cũng thấy nhục!
- Mày… - Nghe xong câu này, Diệp Tử Khiêm thấy nóng gáy thật, cậu quay phắt lại và gằm ghè – Mắt nào của mày thấy tao bắt nạt con gái?
- Cả hai! – Đứa kia cũng không chịu xuống nước, nó quay sang Tô Mạc đang đứng im như phỗng suốt từ nãy đến giờ - Có phải nó bắt nạt cậu không?
Tô Mạc đang bị Tử Khiêm túm chặt cổ tay bất giác gật đầu liên tục. Mỗi cái gật đầu là một lần khiến cơn giận của Tử Khiêm dâng lên một bậc. Tên béo nở nụ cười đắc ý rất chi tiểu nhân:
- Thấy chưa, chính người ta cũng công nhận thế còn cái nỗi gì?
- Nó là em mày hay sao mà phải bênh! – Tử Khiêm nạt lại, buông phắt tay Tô Mạc hòng đấu khẩu tiếp với đối thủ.
Không ngờ vừa thả tay, Tô Mạc đã lủi vội khỏi phòng. Trước lúc đóng cửa cô còn buông một câu tuy không to nhưng đủ để hai đứa kia nghe rõ mồn một:
- Tôi chẳng phải em của ai hết!
Câu nói đặt dấu chấm hết bằng một tiếng “Rầm!”. Thằng béo đít chai ngớ người ra, mãi một lúc sau mới hỏi:
- Ban nãy nó nói với tao đấy à?
- Chắc thế!
- Nhảm nhí! – Thằng béo cũng chẳng thèm cãi nữa, nó quay lưng đi mất.
Vòng tứ kết diễn ra vào ngay ngày hôm sau. Mặt mũi Tử Khiêm cứ lầm lầm lì lì suốt từ sáng. Tô Mạc cũng dè chừng chẳng dám dây vào hắn. May hôm nay không thi theo kiểu giành quyền trả lời nữa mà là thi giải đề.
Nhận đề thi xong, Tử Khiêm chẳng thèm đoái hoài gì đến Tô Mạc, cứ thế cầm bút cắm đầu vào viết hùng hục, mặc cho đồng đội của mình ngồi trơ khấc bên cạnh như làm cảnh. Tô Mạc cũng không dám ho he, giữa chừng cô lấy hết can đảm nhắc khéo:
- Này… Hình nư đề này để giải chung mà…
- Não cậu có đủ trình làm mấy bài đẳng cấp cao thế này không? Thôi đừng có làm vướng chân tôi nữa đi, mệt quá! – Diệp Tử Khiêm thủng thẳng nhạo bang rồi lại hí hoáy làm tiếp, cô đang nghĩ gì trong đầu thì cũng mặc xác.
Tô Mạc nghe rồi cũng chẳng dám “làm vướng chân” cậu nữa, đành ngoan ngoãn ngồi im như ma-nơ-canh trang trí.
Tài năng của Diệp Tử Khiêm bắt đầu phát huy hết tác dụng khi có cô ngồi xem bên cạnh. Đề cho 180 phút nhưng cậu hoàn thành chỉ trong vòng hai tiếng. Nhận bài làm của nhóm, giám khảo không khỏi ngạc nhiên. Kết quả mỹ mãn ngoài sức tưởng tượng: nhóm của Tô Mạc giành số điểm cao nhất trong toàn bộ vòng thi, bài làm ngoài một vài lỗi nhỏ do ẩu thì gần như là đúng hết, khiến ai nấy đều kinh ngạc!
Dù giành được vé vào chung kết nhưng Tô Mạc thấy chẳng vui lắm, bữa cơm của cô diễn ra uể oải và phờ phạc, nhưng Diệp Tử Khiêm trông có vẻ yêu đời hơn hẳn. Dường như chỉ cần Tô Mạc không vui là tâm trạng của cậu lại phơi phới như mở hội.
Lúc thầy giáo ra ngoài thanh toán cho bữa ăn đã cong, tiếng xì xào của mấy đứa con gái sau vách ngăn bàn bên cạnh vọng sang chỗ hai người. Chẳng nhìn rõ là ai với ai, chỉ biết chúng nó nói câu nào, hai người bên này đều nghe thấy hết. Chủ đề ban đầu xoay quanh bài khó nhất trong vòng thi sáng nay, nhưng sau một hồi tào lao, chẳng mấy chốc cả bọn đã lái sang những thứ khác. Một nàng lên tiếng:
- Này, các cậu có thấy cái bạn nộp bài sớm nhất hôm nay không? Cái bạn gì mà trông đẹp trai ấy!
- À! Tớ biết, tớ biết! Điểm cao nhất luôn đấy!
- Chưa biết nhá! Tớ ngồi ngay bên cạnh chứng kiến rõ, từ đầu đến cuối có mỗi cậu ấy làm bài thôi. Khổ, loay hoay một hồi mà chẳng ai giúp!
- Thế á? Đồng đội đâu sao không giúp, quá đáng thế? Nhưng mà cậu ấy thông minh ra phết, có một mình mà làm vèo vèo, lại còn điểm cao nhất phòng thi nữa chứ!
- Ừ, nghe đâu tên là Diệp Tử Khiêm.
- À… Hotboy thiên tài bên trường Nhất Trung đấy!
- Đúng, đúng, đúng! Chuẩn luôn! Giá mà tớ được ghép đội cùng cậu ấy nhỉ…
- Tớ cũng thế!
….
Cuộc bàn tán của mấy nàng cứ tiếp tục, nhân vật được nhắc đến vẫn chỉ là hotboy thiên tài Diệp Tử Khiêm huyền thoại. Cậu vốn không ưa người khác tỏ vẻ xuýt xoa phát cuồng sau lưng mình nhưng hôm nay thì khác, nghe cũng thấy bùi tai, thích phết đấy chứ! Diệp Tử Khiêm ra vẻ điềm đạm hằm thăm dò thái độ của cô gái ngồi đối diện. Thấy khuôn mặt nhỏ nhắm của cô trở nên trắng bệnh, bờ môi bợt đi như bị mất máu, trong lòng cậu bỗng sinh ra những cảm giác rất khác lạ, đang định hỏi han thì Tô Mạc đứng phắt dậy. Đúng lúc ấy thầy giáo lại bước vào nên trông cô càng lúng túng.
- Tô Mạc, em làm sao vậy?
- Dạ thưa thầy, không có gì. Tự dưng em lại thấy hơi mệt nên định về ngỉ sớm. – Tô Mạc lí nhí trả lời, rồi bâng quơ nhìn vào cái lọ hoa trước mặt.
- Có cần tôi đưa em đi khám bác sĩ không?
- Không cần ạ, em nghỉ một lát là khỏe ngay ấy mà.
- Thế cũng được. – Thầy gật đầu, chưa kịp dặn dò thêm thì cô đã chạy bay biến mất.
- Hừm… - Khuôn mặt thầy không giấu được vẻ thắc mắc, thầy quay sang nhìn Diệp Tử Khiêm và hỏi – Bạn ấy làm sao vậy?
- Sao em biết được! – Diệp Tử Khiêm trợn ngược mắt vì cụt hứng.
Buổi tối trong căn phòng nhỏ, cậu ngồi làm bài giữa muôn ngàn bứt rứt. Hình ảnh khuôn mặt cô bạn gái nhợt nhạt cứ ẩn hiện mãi trong suy nghĩ khiến não cậu như muốn nổ tung. Cậu nghĩ ngợi một hồi rồi quyết định mở cửa bước ra ngoài.
Dưới chân khách sạn có một cái vườn con con, bên trong là một hồ nước chi chít hoa sen. Tô Mạc ngồi sụp bên bờ, lặng lẽ nhìn hồ sen và nghĩ vẩn vơ đủ thứ trong đầu. Diệp Tử Khiêm đứng nhìn cô một lúc lâu. Nếu không lên tiếng, có lẽ cô sẽ không bao giờ biết cậu từng đứng đó, nghĩ vậy Tử Khiêm bèn mở lời:
- Bảo người mệt mà còn ngồi đây ngắm hoa, cậu cũng rảnh phết!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Có Phải Anh Yêu Em
Tô Thất
Có Phải Anh Yêu Em - Tô Thất
https://isach.info/story.php?story=co_phai_anh_yeu_em__to_that