Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cô Bé Nói Dối
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11 -
Q
uan hệ đông, giao tiếp rộng, chuyện lạ gặp đã nhiều, nhưng tiếp khách kiểu cô bé đang ngồi trước mặt mình đây, thì quả thật đúng là lần đầu trong cuộc đời Kiệt Phong được biết.
Chỉ vỏn vẹn một câu: Anh ngồi chờ đi, ba em sắp về rồi. Cô bỏ mặc anh ngồi chèo queo trên ghế sa lon gần hai tiếng. Không bánh, không trà... thậm chí không một tiếng hỏi thăm. Từ đầu chí cuối, cô cứ giương to mắt nhìn anh chằm chằm không chớp. Báo hại mấy lần anh phải kín đáo soi mặt mình xuống mặt bàn gương. Quái! Lọ hay mực mà cô ta cứ nhìn trân trối như vậy?
Rõ ràng là sạch sẽ trơn tru, chẳng có chút khôi hài nào. Để tránh bị động, Kiệt Phong cố kìm mình, mở cặp táp lấy quyển đề cương ra xem để giết thời gian. Nhưng... không được, đôi mắt của cô bé như có lửa làm anh không sao tập trung tinh thần được. Thỉnh thoảng nhìn lên, anh thấy cô cứ tủm tỉm cười, như hài lòng, như đắc chí.
Bác Hưng đâu rồi nhỉ?
Bắt đầu sốt ruột, Kiệt Phong đưa mắt ngó đồng hồ. Nếu không vì số liệu quan trọng mà anh nằn nì xin gần một tháng trời mới được kia, anh đã bỏ về từ phút đầu rồi. Rảnh rang đâu mà ngồi đây làm hề cho cô bé kia dòm ngó.
- Bé à! - Như không còn kiên nhẫn nổi, Kiệt Phong dợm đứng lên - Nếu bác Hưng không có nhà, chắc anh phải về thôi.
- Anh khoan về đã - Cô bé cũng đứng lên - Thật ra... số liệu anh cần, ba có giao cho em, bảo em đưa cho anh đó.
- Hả? - Như không tin, Kiệt Phong tròn xoe mắt. Cô bé nhẹ gật đầu, chẳng có chút khôi hài nào:
- Thật đó, anh chờ em một chút, em vào lấy cho anh ngay.
Trời ơi trời! Thả ngồi xuống ghế, bàn tay vỗ trán, Kiệt Phong không sao hiểu nổi. Cô bé kia bị ngớ ngẩn hay mình sắp loạn óc rồi, hai tiếng đồng hồ ngồi chờ một vật có ngay trước mắt.
Thật ra, cô bé kia không ngớ ngẩn và Kiệt Phong cũng chẳng bị loạn óc. Kêu trời, sửng sốt vì anh chưa biết mình đối diện với ai thôi. Đinh Đang đấy, cô là chúa thích làm bất ngờ người đối diện kiểu giật gân vậy lắm.
Mới hôm qua thôi, cô cũng mới làm ba sợ suýt đứng tim chết đấy thôi. Vừa trở về, chưa kịp mừng, cô đã tuyên bố một câu nghe xanh rờn, choáng váng.
- Con muốn ngày mai ba phải tìm gấp cho con một chàng trai hội đủ các điều kiện như sau: cao ráo, đẹp trai, học cao, hiểu biết, con nhà danh giá, vừa thông minh vừa giàu có, lịch thiệp đàng hoàng, không bay bướm lăng nhăng, tuổi chừng hai mươi mấy, chưa vợ, chưa bồ.
Tưởng cô lại đùa, kiểu làm đứng tim người như ngày xưa, ông Hưng đã bỏ qua không để ý. Ầm ừ, hứa cho qua chuyện, cả đêm ông chỉ quan tâm đến một điều: cho con ra đời vậy, đúng hay sai? Liệu có nên cho nó tiếp tục phiêu lưu học khôn không?
Bốn tháng rồi, ít ỏi gì? Thật không sao kể xiết nỗi vui mừng của ông khi gặp lại con. Vẫn cái nheo mắt dễ thương, nụ cười nửa môi tinh nghịch. Đinh Đang của ông vẫn vẹn nguyên chẳng suy suyển chút nào.
Đen nhưng rắn rỏi, hồng hào. Đinh Đang như cao thêm một chút, mập một chút. Khỏe mạnh tự tin hơn. Cô còn khoe với ông rằng mình đã lập được một cơ ngơi vững chắc. Không giàu, song cũng đủ ăn.
Chỉ vậy thôi, ông còn mong gì nữa. Miễn con vui, con khỏe là ông vui lắm rồi, thế mà... Hừ! Niềm vui chưa trọn nỗi lo đã ập đến ngay.
Mới sáng ra, chưa kịp rửa mặt, Đinh Đang đã sang đập cửa hỏi ông chuyện kiếm người rồi. Cô không đùa đâu, ông biết điều này lúc nhìn vào mắt con long lanh giận dữ khi nghe ông trả lời chưa. Rõ ràng, hiển nhiên, cô đang cần gấp một chàng trai.
Tính sao đây? Bóp trán suy tư, ông nghe lòng rối rắm. Có nên chìu theo ý con không? Mới mười tám tuổi đã cặp bồ. Sớm lắm không?
Nhưng dù sớm, ông biết mình cũng phải kiếm cho con. Bằng không, nó sẽ nổi trận lôi đình, sẽ giận ông và bỏ nhà đi thật. Ông còn lạ gì tính con bé.
Kiếm ai? Ở đâu bây giờ? Gấp như vậy làm sao kịp chứ? Điểm nhanh trong óc danh sách các chàng trai ưu tú mình quen biết, ông quyết định chọn Kim Huy.
Xúi quẩy quá, Kim Huy đi vắng, cả Tấn Thành cũng sang Hồng Kông giao dịch thế cha rồi, cuối cùng bí quá, ông gọi đại Kiệt Phong.
Chàng trai Kiệt Phong này, ông không rành lai lịch lắm. Chỉ biết anh ta là con của một giám đốc tên Kiệt Hào thôi. Trong một buổi tổng kết nghiệm thu công trình, Kiệt Phong bỗng đến tìm và nài nỉ xin ông số liệu thống kê tổng doanh thu của ngân hàng trong bốn năm qua.
Dĩ nhiên là ông từ chối, ông rất thẳng thừng dù số liệu kia chẳng có gì là bí mật. Tuy nhiên, Kiệt Phong rất kiên trì, anh gọi điện hỏi xin ông liên tục. Và có lẽ đó là lý do khiến ông chợt nhớ đến anh giữa phút rối rắm này.
Chọn Kiệt Phong làm rể của mình ư? Đó là điều ông Hưng không bao giờ nghĩ đến. Chẳng qua trong lúc cấp bách, tạm thời này, ông chẳng tìm ai hơn anh được. Đành để nó thế vai đi, chưa chắc Đinh Đang đồng ý mà. Đợi Kim Huy về rồi tính. Thú thật, ông ưng bụng chàng giám đốc trẻ tên Kim Huy này lắm.
Ông đã dùng số liệu thống kê để bẫy Kiệt Phong đến nhà cho Đinh Đang coi mắt. Quả nhiên, anh đến ngay chẳng chút nghi ngờ. Hơn thế, vì cái số liệu vô bổ kia, còn kiên nhẫn ngồi chờ hai tiếng đồng hồ nữa. Bái phục, thật là bái phục. Tặc lưỡi, ông không biết mình thương hại hay khâm phục Kiệt Phong đây. Anh nào biết, mình chẳng những làm hình mẫu cho Đinh Đang chấm điểm, mà hai tiếng rồi anh còn là trung tâm của màn hình, trực tiếp thu qua dàn camera hiện đại, nối thẳng đến phòng ông nữa. Làm như vậy không phải ông nghi ngờ anh mà ông chỉ muốn theo dõi con gái của mình thôi. Liệu nó có mết Kiệt Phong ngay từ phút đầu gặp gỡ? Nhẹ nhấn nút di chuyển màn hình, ông nhìn thấy Đinh Đang đứng cắn môi sau bức bình phong. Vẻ mặt đăm chiêu cân nhắc một điều gì. Có khi nào nó chẳng hài lòng ra đuổi thẳng Kiệt Phong không? Lòng ông chợt cuộn lên nỗi lo lắng mơ hồ.
Đẹp trai, phong độ chẳng kém gì Triệu Vỹ nếu không nói là hơn. Đinh Đang đã có nhận xét này ngay từ phút đầu gặp Kiệt Phong. Vui trong lòng lắm, cô thầm khen ba khéo chọn. Anh đúng là vừa ý cô, chẳng chê vào đâu được. Nãy giờ, cô chỉ lo có một điều thôi. Hỏng biết tướng anh ta phong lưu như vậy, anh có giống tên Triệu Vỹ lăng nhăng lít nhít không?
Suy nghĩ thêm một giây nữa, cô quyết định bứt một cái nút áo. Vờ như vô tình, cô phô trần ngực trắng ra trước mặt anh:
- Kiệt Phong, tài liệu mà anh cần đây.
- Cảm ơn... - Bàn tay đưa ra bỗng rụt về, hướng tia nhìn đi thật lẹ, Kiệt Phong nói nhỏ và nhanh - Bé à, áo của bé sút một nút rồi kìa.
- Ôi! - Vờ thẹn thùng cài nhanh chiếc nút, Đinh Đang nghe lòng vui như mở hội. Vậy là so tư cách, anh lại hơn Triệu Vỹ rồi.
- Bác không có nhà, tôi xin phép về - Như thấy chỉ có mình và Đinh Đang ở bên nhau trong căn nhà vắng là bất tiện, Kiệt Phong với tay sang tập tài liệu, dợm đứng lên.
- Ồ, khoan đã, em còn một số vấn đề muốn hỏi anh - Nhưng... nhanh hơn anh, Đinh Đang đã ôm gọn xấp tài liệu vào lòng - Ngồi xuống đi anh.
Vì lịch sự, Kiệt Phong đành phải ngồi xuống ghế. Lòng nóng như hơ, anh rót đại cho mình ly nước trên bàn.
Bé muốn hỏi gì?
- Anh cao khoảng một mét bảy không?
- Một mét bảy mươi hai. - Ngạc nhiên nhưng Kiệt Phong cũng trả lời.
- Anh hai mươi bốn tuổi ư? - Chớp mắt giấu vẻ hài lòng, Đinh Đang hỏi tiếp.
- Tôi hai mươi sáu. - Bắt đầu cảm thấy hoang mang, anh không biết cô bé hỏi như vậy để làm gì.
- Thế, anh có người yêu chưa vậy?
Xoảng!
Không phải một mà hai cái ly bể cùng một lúc. Một của Kiệt Phong, còn một của... ông Hưng. Xấu hổ tột cùng, ông chỉ muốn vạch đất biến đi ngay. Đinh Đang hỡi, con có biết con là con gái hay không? Ai đời lại tỏ tình với con trai một cách thẳng thừng và xỗ sàng như vậy? Kiệt Phong sẽ nghĩ gì về con chứ?
Chẳng nghĩ gì, Kiệt Phong chỉ thấy ngỡ ngàng thôi. Thật không sao tin nổi, một cô bé tưởng chừng ngây thơ như vậy lại có thể....
- Hả? Sao anh không trả lời đi, anh có bạn gái rồi chưa vậy? - Vẫn tỉnh queo, đôi mắt cô tròn vo, chờ đợi.
- Tôi... hiện tại tôi chưa nghĩ đến vấn đề này. - Để tỏ rõ lập trường, để cô đừng hoài công nuôi ảo tưởng, Kiệt Phong thẳng thắng - Thôi, trưa quá rồi, cô trao xấp tài liệu, tôi còn về, kẻo trễ....
- Khoan đã, tôi còn một chuyện muốn hỏi anh. - Khư khư ôm xấp tài liệu trong lòng, ánh mắt Đinh Đang như ngầm đe dọa. Nếu không chìu ý cô, đừng hòng cô đưa ra.
- Bé hỏi đi. - Vì xấp tài liệu, một lần nữa Kiệt Phong ngồi xuống ghế.
- Anh là giám đốc công ty nào vậy?
Thì ra cô bé quan tâm đến vấn đề này. Chợt mỉm cười Kiệt Phongp như hiểu ra sự việc:
- Tôi không phải giám đốc, tôi chỉ là một sinh viên. - Buông từng tiếng, dõi theo gương mặt Đinh Đang, anh chờ một tia thất vọng.
Nhưng không, trái với dự đoán của anh, gương mặt đó lại nở bừng ra như mừng rỡ:
- Ồ hay quá! Anh đang theo học ngành nào vậy? Năm thứ mấy rồi?
- Năm cuối, ngành Kinh tế, khoa Kế hoạch.
- Hôm nay anh không phải đến trường sao? - Như rất quan tâm, Đinh Đang chờ đợi câu trả lời.
- Đang thời gian chuẩn bị luận án tốt nghiệp, tôi không phải đến trường. - Đôi mắt hướng về xấp tài liệu bài thi tốt nghiệp đang nằm trong tay Đinh Đang, Kiệt Phong bắt đầu thấy khó hiểu. Cô bé muốn gì? Dường như không phải muốn tấn công, chinh phục như anh đã tưởng.
- Thế luận án của anh quan tâm đến vấn đề gì?
- Có nói bé cũng chẳng hiểu đâu, rắc rối, dài dòng lắm. - Kiệt Phong lại dợm đứng lên, sốt ruột - Với lại anh chẳng còn thời gian nữa. Đã đến giờ hẹn của anh rồi.
- Vậy anh cứ về đi. - Đinh Đang không giữ khách - Hôm nào rảnh đến đây, em sẽ giao xấp tài liệu cho anh.
- Anh gấp lắm, bé giao liền cho anh đi - Kiệt Phong chìa tay ra trước khẩn khoản.
- Em muốn lắm nhưng... - Đôi tròng mắt đảo nhanh, Đinh Đang như khó xử - Em còn phải nghiên cứu lại. Bao giờ đoán được nội dung luận án của anh, em sẽ đưa cho anh liền, thật đó mà....
Đoán nội dung từ những con số vô tư vi? Kiệt Phong mở to mắt nhìn Đinh Đang lạ lắm. Rồi chợt hiểu cô chỉ bắt bí làm khó mình để được nghe bài luận án, anh khẽ thở ra ngồi trở xuống, chán nản kể cô nghe luận án của mình. Một luận án phát triển Ngân Hàng thương mại vào năm hai ngàn đầy triển vọng.
Chẳng biết cô hiểu gì không mà mắt cứ tròn xoe, miệng há to, nghe như nuốt từng lời, không bỏ xót.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cô Bé Nói Dối
Hạ Thu
Cô Bé Nói Dối - Hạ Thu
https://isach.info/story.php?story=co_be_noi_doi__ha_thu