Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chia Rẽ Uyên Ương Vô Tội, Bỏ Chồng Có Lý
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11: Quà Tặng Tuyệt Hảo Lúc Đi Xa [Thượng]
N
hìn Hoa Thành Cẩm mặc quần áo màu tím, dùng mũ buộc bạch ngọc để búi tóc đen, hai hàng tua rủ màu vàng làm nền cho gương mặt họa thủy của hắn, khóe miệng ta run rẩy, trong đầu nghĩ tốt nhất đừng dính líu gì đến con bươm bướm hoa này, nhưng miệng vẫn ra vẻ kinh ngạc hỏi hắn nhảy từ đâu ra đây.
Hắn mở quạt ‘xoẹt’ một tiếng, làm bộ làm tịch phe phẩy hai cái, vẻ mặt thần bí cười nói: “Đại tỷ à, ta đã canh ở ngoài đây từ lúc nàng đi vào rồi.”
Đầu óc ta hỗn loạn, thuận miệng hỏi hắn vì sao lại muốn canh ngoài cửa, muốn vào chơi thì cứ quang minh chính đại mà vào đi, dù sao sở thích này cũng chẳng thiếu người ham, cần gì để ý đến ánh mắt của người khác.
Lần này đến lượt Hoa Thành Cẩm méo miệng: “Đại tỷ, nàng đồng ý làm nương tử tương lai của ta rồi, chẳng lẽ bây giờ muốn đổi ý?”
Ta như bị sét đánh, vài đêm trước, tên này lén trèo tường vào nhà ta quấy rầy tâm tình ngắm trăng của ta, hơn nữa tâm tình ngày đó hình như không tốt lắm, câu có câu không hàn huyên hồi lâu mới nhớ ra thân phận của hắn, vì thế ta bèn nghiêm túc dằn mặt bảo hắn không được đụng đến a hoàn nhà ta. Ngờ đâu hắn đồng ý ngay lập tức, còn nói ta mới là người tốt nhất để làm nương tử. Có lẽ ánh trăng đêm đó quá bi thương, khiến cho người ta dễ xúc động, đến mức hôm sau ta quên mất đã tán dóc với hắn những chuyện gì, chỉ mang máng là hai bên nói giỡn, xem chừng rất vui vẻ. Nhưng bây giờ đột nhiên hắn nói ra mấy lời này là có ý gì?
Ta trừng mắt: “Điên mới đồng ý với ngươi! Ban ngày ban mặt đừng có đứng đây nói hươu nói vượn, ta là người đã thành thân, ngươi đừng có giở trò phá hoại danh dự.”
Hắn gật gù: “Dù sao cũng sắp không phải nữa, nàng sắp xếp đâu ra đó rồi còn gì?”
Ta cảnh giác: “Sắp xếp cái gì cơ?”
Hắn vẫn ung dung cười: “Nàng yên tâm, việc nàng muốn làm, ngoại trừ ta không ai biết cả.”
Ta ảo não nghĩ vì sao trước đây nữ hiệp Thanh Loan không xử quách cái tên Hoa Thành Cẩm này đi chứ, để hắn sống nhăn răng làm hại nhân gian… Vô ý ngẩng đầu, nhìn thấy La Thanh Thanh đang dựa vào cửa sổ của sương phòng lầu hai vẫy tay với ta, cặp mắt giảo hoạt không ngừng đảo qua lại giữa ta và Hoa Thành Cẩm.
Ta đoán chắc La Thanh Thanh đang ngầm thêu dệt ba cái chuyện tạp nham buồn nôn, liền vội vàng nói với Hoa Thành Cẩm: “Ngươi thật sự muốn đứng nói chuyện trước cửa quán tiểu quan à?”
Hoa Thành Cẩm vô tư nhún vai: “Ta nghĩ là nàng thích.”
Hắn quả thực có bản lĩnh làm tức chết người, ta trợn trắng mắt: “Có ngươi mới thích.”
Ai ngờ Hoa Thành Cẩm lập tức ngừng cười, gương mặt trở nên nghiêm túc, vẻ mặt đó khiến ta không thoải mái cho lắm. Sau đó liền nghe thấy giọng nói trịnh trọng của hắn: “Ta không thích cái này đâu, ta chỉ thích nữ nhân thôi.”
Giọng nói còn rõ to, không ít bác gái đi ngang dồn dập tia mắt sang, ta thật muốn đào ngay cái hố để chôn mình.
Đi theo Hoa Thành Cẩm, ta không ngừng nhấn mạnh, muốn hắn chí ít ở trước mặt ta thì đừng thốt ra mấy lời ‘hoa mỹ’ khiến người bình thường buồn nôn như thế này. Hoa Thành Cẩm tò mò hỏi ta thế nào là lời khiến cho người bình thường buồn nôn, ta đáp đó chính là lời mà những kẻ không bình thường có thể lải nhải không ngớt.
Hoa Thành Cẩm bừng tỉnh đại ngộ. Hắn nói nàng thật thú vị, không giống như tướng công nàng bảo là tính tình lạnh như băng, phải chăng khi nàng gặp ta đã nhất kiến chung tình, sau đó đầu óc đột nhiên được mở mang, muốn tái giá với ta.
Ta hung hăng phỉ phui hắn, nói với hắn ban ngày ban mặt thì cơm có thể ăn nhiều chứ mộng tưởng hão huyền thì bớt mơ đi, cho dù nam nhân trên đời này chết sạch, ta gả cho heo cũng sẽ không gả cho ngươi.
Hoa Thành Cẩm bắn sang một ánh mắt quyến rũ, cười đến xấu xa, “Đừng bao giờ nói một cách chắc nịch như vậy nhé.” Sau đó đột nhiên nghĩ ra, “Ý nàng là sau này nàng sẽ tái giá với người khác sao?”
Ta không hiểu lắm, trên mặt ta viết chữ ‘về sau cô đơn cả đời’ ư?
Hoa Thành Cẩm giải thích rằng rất nhiều nữ tử sau khi rời khỏi nhà chồng đều chọn sống cô độc cả đời hoặc đi làm ni cô, coi như một cách thủ tiết.
Ta khịt mũi, chẳng lẽ hồi trước khi chọn chồng mắt bị mù, nửa cuối đời tươi đẹp phải chôn vùi à? Không có cửa đâu.
Hoa Thành Cẩm cực kỳ tán thành cách nghĩ của ta.
Những chuyện tiếp theo xảy ra rất thuận lợi. Bên Dương Vi ta chỉ cần giật dây vài cái, căn cứ vào tư liệu mới nhất của Bích Thủy lâu, trình lên tên tuổi và hành động của mấy tên gian phu khiến Phúc thẩm tức giận đến giậm chân. Có điều, mỗi lần đi đến chỗ Lâm thúc để thăm dò tin tức đều phải vắt óc tìm cớ, thật hại người ta phiền muộn một phen.
Tiểu Thu nghiêng đầu nhìn ta: “Tiểu thư thật lợi hại, xem hiểu được cả sổ sách. Trước kia tiểu thư không muốn lo chuyện nhà nhất định là vì muốn làm biếng.”
Ta trưng ra bộ dáng ‘ta đây lười nhác đấy, thì đã sao’, làm Tiểu Thu dở khóc dở cười.
Tiểu Thu hỏi: “Vì sao tiểu thư muốn nghiên cứu sổ sách vậy, để em đến chỗ bố chồng hỏi thăm tin tức là được rồi mà?”
Ta lắc đâu: “Không ổn, Lâm thúc là người cực kỳ khôn khéo, nếu em hỏi cặn kẽ quá sẽ khiến cho ông ta nghi ngờ, với lại, người ta bảo lời nói thường không hết lòng.” Ta vỗ vỗ quyển sổ trong tay: “Chỉ có đồ vật mới không biết nói dối. Vụ làm ăn sắp tới như một miếng thịt mỡ, Tôn gia tất nhiên sẽ dồn hết tâm sức để phân phối một lượng tiền bạc đáng kể đến các cửa hàng để mở rộng mối quan hệ. Chỉ cần ta so sánh số lượng của trước đây và hiện tại là có thể đoán được tám chín phần.”
Tiểu Thu có vẻ khó xử: “Tiểu thư, ta nghĩ không nên đưa tin tức cho công tử.” Nàng không biết phải nói sao, mặt đỏ bừng: “Hắn ta… hắn ta cũng không phải người tốt mà.”
Ta gật đầu: “Hắn quả thực không phải người tốt, nhưng ác nhân phải có ác nhân trị, tin ta đi, bây giờ đã có người trị hắn rồi.”
Tiểu Thu vẫn cau mày: “Nhưng mà, nhưng mà… tiểu thư không nên đối xử như vậy với thiếu gia.” Giọng của nàng càng lúc càng nhỏ.
Lòng ta chợt lạnh, ánh mắt như điện: “Vậy ta nên làm thế nào? Tiểu Thu, em nói cho ta biết, có ai nói gì với em phải không?”
Tiểu Thu lập tức phủ định: “Không đâu, tuyệt đối không có.”
Ta ngẫm nghĩ nhìn Tiểu Thu một hồi, thở dài: “Tiểu Thu à, rốt cuộc em muốn nói gì?”
Tiểu Thu cau mày, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Em biết tiểu thư thương em nhất… cô gia có lỗi với tiểu thư, nhưng nếu gia nghiệp mà lão gia và phu nhân vất vả gây dựng nên bị hủy như vậy, em cảm thấy không nên…”
Ta nhếch khóe môi: “Tiểu Thu đúng là một cô nương thiện lương, tên họ Lâm kia quả là có phúc. Nhưng em đừng lo, mất đi vụ buôn bán này cùng lắm chỉ khiến Tôn gia tổn thất nho nhỏ, không thể ảnh hưởng đến gốc rễ. Cha mẹ chồng đối xử tốt với ta, tất nhiên ta sẽ không hại Tôn gia.”
Tiểu Thu mơ mơ màng màng gật đầu, cặp mày nhíu chặt dần dần giãn ra, vẻ lo âu trên mặt cũng tản đi không ít.
Việc truyền lại tin tức cũng đơn giản, ta thường xuyên ‘không hẹn mà gặp’ La Thanh Thanh đã hoàn lương ở quán trà, hàng bạc. Gột đi phong trần cùng lớp son phấn dầy cộp, mặc quần áo màu trắng, tính tình ‘nhu nhược’ của La Thanh Thanh lập tức nổi bần bật.
Mỗi lần gặp ta, nàng đều tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó rào đón: “Thật là tình cờ.”
Thời gian để đưa thông tin luôn ngắn ngủi, những lúc còn lại chúng ta bắt đầu buôn đông buôn tây. Ta hỏi cuộc sống của nàng ở Tiền gia thế nào, Tiền Hạo Vân có đối xử tốt với nàng không.
La Thanh Thanh vươn tay phải, vẽ một vòng tròn trong không trung rồi nắm chặt thành đấm, biểu tình đắc ý trên mặt thể hiện tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
Ta vội vàng đè bàn tay đang cường điệu khua khoắng của nàng, nhắc nhở nàng phải tiếp tục giả vờ yếu đuối, đừng có làm ra bất cứ hành động thiếu vẻ thục nữ nào như thế này trước mắt công chúng, cẩn thận kẻo lộ ra bản chất cọp mẹ của mình.
*
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chia Rẽ Uyên Ương Vô Tội, Bỏ Chồng Có Lý
Minh Hồ Lãnh Nguyệt
Chia Rẽ Uyên Ương Vô Tội, Bỏ Chồng Có Lý - Minh Hồ Lãnh Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=chia_re_uyen_uong_vo_toi_bo_chong_co_ly__minh_ho_lanh_nguyet