Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cạm Bẫy Mong Manh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10
N
hìn chiếc quần jeans nhàu nhĩ và chiếc áo khoác dày màu xanh nước biển đầy bụi của cô gái tóc vàng hoe đứng trước cửa nhà, tôi biết chắc cô không đến để dự bữa tiệc cocktail kiểu Marhattan.Nhưng với cái balô bẩn thỉu, căng phồng trên lưng và cái túi vải buộc dây nắm chặt trong bàn tay đeo găng, rõ là cô đang muốn định cư ở một nơi nào đó.
- Ông Bennett phải không ạ? - Cô ta nói, buông cái túi và giơ bàn tay nhỏ nhắn, đẹp đẽ ra. - Ông Michael Bennett phải không ạ?m sắc Ireland của cô thật ấm áp nhưng bàn tay cô lạnh giá.- Còn tôi là Mary Catherine, cô nói. - Tôi đến rồi đây.Theo giọng nói, tôi ngờ rằng cô phải là một người họ hàng của vợ tôi.
Tôi cố nhớ ra mặt của Mary Catherine trong số họ hàng ít ỏi của Maeve đã đến dự đám cưới của chúng tôi. Nhưng tôi chỉ nhớ được một ông bác già, vài người anh em họ xa và một nhóm ba chàng độc thân trung niên. Còn cô này là thế nào nhỉ?- Đến rồi? - Tôi thận trọng nhắc lại.
- Tôi là người giúp việc, - Mary Catherine nói. - Nona chắc đã nói chuyện với ông rồi.Người giúp việc ư? Nona nào? Tôi nghĩ. Rồi tôi nhớ ra Nona là tên của mẹ Maeve. Vợ tôi luôn chỉ nói mơ hồ về quá khứ, cô đã lớn lên ở Donegal. Tôi có cảmgiác người nhà cô hơi kỳ cục.- Tôi xin lỗi, Mary ạ, chuyện này là...? - Tôi nói.
- Tôi nghĩ là tôi chưa hiểu rõ điều cô nói.Catherine hé miệng như định nói gì đó. Rồi lại thôi. Khuôn mặt mỏng manh của cô đỏ tía lúc cô cúi nhặt cái túi.- Xin lỗi đã làm mất thời gian của ông, thưa ông, - cô nói nhanh và hơi buồn. - Chắc là tôi hiểu lầm gì đó. Tôi xin lỗi.
Cái túi vải tuột khỏi tay cô lúc cô đến gần thang máy. Tôi bước qua ngưỡng cửa định đỡ hộ, lúc đó tôi mới nhận ra đống thư từ của tôi trên sàn. Chúng chồng chất và những người hàng xóm sốt sắng của tôi, những người Underhill, đã đổ chúng xuống dưới gầm cái bàn ở góc thụt, chỗ thường dành để bộ sưu tập kẹp hạt dẻ cổ bằng gỗ của họ.
Tôi chú ý đến một bức thư nhỏ, trông kỳ cục thò ra giữa đống.- Gượm đã, - tôi nói. - Đợi một chút, Mary Catherine. Một tí thôi.Tôi bóc thư. Chữ viết nhỏ li ti, rất khó đọc, nhưng tôi có thể luận ra Michael yêu quý, vài chữ Mary Catherine, và Chúa phù hộ các con, kết thúc bằng Nona yêu thương.
Tuy vậy, tôi không biết toàn bộ bức thư có ý nghĩa gì.Cho đến lúc đó, tôi không hoàn toàn dám chắc là mẹ vợ tôi còn sống. Tuy nhiên, có điều chắc chắn là tôi đã quá mệt mỏi, không thể cố hình dung ra ngay mọi chuyện nữa.- Ồ, - tôi nói với cô gái lúc cửa thang máy mở ầm ầm.
- Cô là Mary Catherine, người giúp việc.Hy vọng lấp lánh trong đôi mắt xanh sáng của cô. Nhưng tôi xếp cô vào chỗ quái nào bây giờ? Quán trọ của tôi đã đầy ắp. Lúc đó, tôi chợt nhớ ra phòng của hầu gái trên tầng thượng, gần đây dùng làm kho.- Nào đi, - tôi nói và nắm lấy cái túi rồi dẫn cô vào thang máy.
- Tôi sẽ chỉ cho cô chỗ ở.Tôi mất tròn hai mươi phút dọn cái giường cũi, đồ chơi trẻ con, vài cái ghế ôtô cũ, xe ba bánh của Chrissy và Shawna ra khỏi căn phòng nhỏ.Lúc tôi xuống nhà rồi trở lại với đồ trải giường, Mary Catherine đã mở tấm đệm trên chiếc giường đôikhung thép và xếp gọn gàng đồ đạc của cô vào các ngăn bàn gương mà chúng tôi vẫn dùng làm bàn.
Tôi quan sát cô một lát. Cô xấp xỉ ba mươi tuổi. Tuy dáng dấp không cao lắm, song cô có vẻ khoẻ mạnh. Hăng hái, tôi nghĩ, một nết tốt cho công việc cô xin làm.- Nona không nói gia đình tôi đông đúc lắm sao?- Cả một đàn, - cô nói, - Thật đúng là một đàn, - tôi tin đó là câu cô nói.
- Bao nhiêu người thì "đúng là một đàn"? - tôi hỏi. Mary Catherine nhếch lông mày.- Năm ư?Tôi lắc đầu, giơ ngón tay cái chỉ lên phía trên.- Bảy người?Tôi nhìn thấy một gợn hoảng hốt lan qua mặtMary Catherine lúc tôi ra hiệu cho cô con số cao hơn.- Không phải là mười chứ? - Cô hỏi.
Tôi gật đầu.- Ơn Chúa là các cháu được rèn luyện làm lấy mọicông việc vệ sinh. Và chúng là những đứa trẻ ngoan. Nhưng nếu bây giờ, ngày mai hoặc tuần sau cô muốn bỏ đi, tôi sẽ không trách cô đâu.- Mười ư? - Mary Catherine nói lại lần nữa.- Một số 1 và một số 0, - tôi nói và cười.
- Nếu cô làm việc cho chúng tôi, cô phải gọi tôi là Mike. Hoặclà thằng ngốc, nếu cô muốn. Nhưng xin đừng gọi tôi là ông Bennett.- Vâng, Mike, - Mary Catherine nói.Lúc rời đi, tôi nhận thấy sự hoang mang đọng nguyên trên mặt cô.- Mười, - tôi lặp lại khe khẽ.Số mười hoàn hảo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cạm Bẫy Mong Manh
James Patterson & M.ledwidge
Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge
https://isach.info/story.php?story=cam_bay_mong_manh__james_patterson_m_ledwidge