Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Triền Miên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10
T
hịnh Mẫn lang thang bên ngoài đến tối mịt mới trở về. Lẳng lặng mở cửa đi vào, phòng khách không một bóng người, đồ ăn được đậy cẩn thận trên bàn đã nguội từ lâu...
Chẳng muốn chạm mặt bọn họ, cậu chán nản tập tễnh bước lên lầu. Xuyên qua dãy hành lang dài dằng dặc, Thịnh Mẫn thấy cửa phòng Khuê Hiền không đóng mà chỉ khép hờ. Như bị ma xui quỷ khiến, bàn tay cậu run run đẩy cánh cửa, chút do dự trong lòng rất nhanh đã bị sự hiếu kì đánh tan...
Cảnh tượng bên trong dần hiện ra trước mắt, Khuê Hiền đang ngồi trước bàn chơi game, Tiếu Đường đứng đằng sau, vòng tay qua cổ hắn nũng nịu gì đó, mặt đối mặt trông hết sức thân mật...
Nhìn thấy khách không mời mà đến là Thịnh Mẫn, hai người đều ngẩn ngơ một lúc, Tiếu Đường nhận thức được sự có mặt của cậu liền lập tức buông tay, ngượng ngùng cười cười:..
- Anh đi đâu muộn thế, đến tận giờ mới về?..
- Ở nhà buồn quá nên tôi ra ngoài hít thở một lát.....
- Đói bụng rồi đúng không, tôi có để phần cơm cho anh ngoài bàn đấy!..
Hai người nói khách sáo với nhau vài câu, Thịnh Mẫn khẽ liếc qua Khuê Hiền, hắn vẫn đang ngồi tại chỗ chẳng hề quan tâm đến cậu, ý muốn bảo cậu trình báo xong làm ơn đi ra ngoài ngay cho...
Tim dường như đập hẫng một nhịp, Thịnh Mẫn quay lại cười với Tiếu Đường, sau đó nhẹ nhàng rời khỏi phòng đóng cửa...
Chất lỏng mặn chát tràn vào khóe miệng, cả người mông lung tựa hồ đang lạc vào khoảng không thời gian khác, cậu chạy như điên về phía buồng vệ sinh, nhìn chằm chằm vào bóng hình xa lạ trước gương, dùng sức vung nắm đấm khiến chiếc gương vỡ tan tành...
Cảm giác đau đớn cũng không làm cậu thống khoái hơn, máu đỏ lưu lại trên mặt gương, chảy từng dòng tí tách tí tách....
Rốt cuộc cậu nên làm gì bây giờ......
Ăn qua loa bữa tối, thu thập ngăn bếp xong xuôi, Thịnh Mẫn về phòng tắm rửa. Trên mu bàn tay quấn băng dày đặc là thế mà vẫn nhuộm đỏ bởi máu. Cậu cảm giác mình đang trong trạng thái tâm lý tự ngược bản thân, càng đau đớn càng mang lại sự thỏa mãn khó có thể diễn tả bằng lời...
Sau ngày hôm ấy, những cảnh thân mật âu yếm giữa Khuê Hiền và Tiếu Đường càng nhiều hơn. Đôi lúc Thịnh Mẫn sẽ thấy họ rửa chén, nấu bữa sáng cùng nhau. Đó là những điều mà Khuê Hiền chưa bao giờ làm trước đây. Thỉnh thoảng nếu Khuê Hiền hứng chí sẽ hôn Tiếu Đường ngay cả khi cậu có mặt ở đó...
Khoảng thời gian này thực sự khó khăn với Thịnh Mẫn, những âm thanh kì lạ hay lởn vởn trong đầu cậu nói cậu hãy mau chóng rời khỏi nơi đây, những cơn ác mộng xuất hiện thường xuyên khiến cậu rơi vào trạng thái mệt mỏi cùng cực. Thịnh Mẫn tự nhủ ngày tàn của mình đang đến rất gần rồi...
Cậu chán ghét Khuê Hiền, chán ghét Tiếu Đường, thậm chí chán ghét cả bản thân mình. Cậu hận bản thân vô dụng khi trở thành con rối trong tay hắn. Cậu phải sống trong sự thương hại của tình địch. Mỗi khi thấy ánh mắt của Tiếu Đường nhìn chằm chằm mình, lòng cậu lại trống trải lạ thường. Khoảnh khắc khốn cùng này sẽ diễn ra đến khi nào nữa đây?..
Vốn muốn mượn sự bận rộn để tìm quên, Thịnh Mẫn đề nghị Khuê Hiền cho mình trở lại chi nhánh làm việc. Chẳng ngờ hắn lại gạt phắt đi, bảo rằng vị trí của cậu đã có người thay thế, cậu không cần phải đến chỗ làm nữa...
Bị cự tuyệt yêu cầu, Thịnh Mẫn không nói lời nào, cậu thản nhiên "A" một tiếng, chậm rãi trở về phòng khóa cửa lại...
Thực sự cậu không thể hiểu nổi Khuê Hiền đang nghĩ gì trong đầu, cố tình cô lập cậu, ép cậu chỉ ở trong nhà, chẳng những thế còn liên tục coi thường, khinh thị. Bản thân từ khi nào đã biến thành một cái bóng, tồn tại hay không cũng chẳng còn ý nghĩa nữa...
Ở nhà thẫn thờ đến tận buổi chiều, người giúp việc đang nấu cơm nhìn thấy Thịnh Mẫn liền hỏi thăm:..
- Thịnh Mẫn à, thiếu gia và vị Tiếu tiên sinh kia có dùng bữa tại nhà không?..
"Tại sao lại hỏi tôi, bọn họ đi đâu làm gì cũng đều không liên quan đến tôi!" - Suýt chút nữa không nhịn được lửa giận mà buột miệng nói ra, may thay cậu kịp kìm nén đúng lúc...
Gần đây sự nhẫn nại trong cậu đã giảm xuống đáng kể, Thịnh Mẫn bình ổn cảm xúc xong liền tiếp tục giúp mọi người chuẩn bị bữa tối. Hôm nay món chính là món cua do cậu phụ trách. Khuê Hiền rất thích ăn cua, mà từ trước đến giờ chỉ có cậu là người làm món này ngon nhất, phù hợp với khẩu vị của hắn nhất...
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chờ đến khi tất cả đồ ăn đều được hoàn tất thì Khuê Hiền và Tiếu Đường cũng về tới nơi. Cố tình lờ đi hai thân ảnh đang sóng bước bên nhau, Thịnh Mẫn cúi đầu tiếp tục dọn dẹp...
- A, hôm nay có món cua! – Khuê Hiền vừa nhìn thấy món khoái khẩu liền reo lên thích thú...
Thịnh Mẫn không kìm nổi đưa mắt nhìn, người kia bộ dáng hưng phấn thật giống trẻ con. Trước đây cậu có thể quang minh chính đại ngắm đầy đủ các loại biểu cảm của hắn, bây giờ ngay cả điều đó cũng trở nên xa xỉ...
- Con cua này bé quá, lần sau chúng ta cùng nhau đi Thượng Hải, tôi sẽ cho cậu ăn cua to hơn thế này, vị cũng sẽ ngon hơn nhiều...
- Được! Vậy ngày mai chúng ta đi luôn nhé!..
Hai người bọn họ chỉ lo cười nói thân mật với nhau, hoàn toàn quên mất Thịnh Mẫn đang trầm mặc ngồi trong góc tối...
Cậu nhanh chóng đứng dậy mang tất cả đĩa thịt cua trên bàn trút hết vào thùng rác. Xúc động đến mức quyết tâm đánh cuộc một lần, cậu muốn biết được bản thân là gì đối với Khuê Hiền...
Khuê Hiền kinh ngạc nhìn Thịnh Mẫn, trên khuôn mặt tuấn mỹ mất hẳn sự lạnh lùng thường ngày, thậm chí còn ẩn hiện chút luống cuống. Hiển nhiên hắn thực không ngờ cậu lại bùng nổ vào giây phút này...
- Thịnh Mẫn, anh đừng nóng giận, tôi không hề có ý gì khác... – Tiếu Đường vội vàng nói đỡ – Anh xem cả một đĩa thịt cua to đùng, đổ đi như vậy thật là đáng tiếc a.....
Người đối diện càng cố tình cư xử thấu tình đạt lý, Thịnh Mẫn càng cảm thấy gai trong mắt. Tiếu Đường như vậy khiến cho cậu thật muốn nôn...
- Ngươi tránh ra! Đừng ở trước mặt ta giả bộ làm người tốt! - Sự giận dữ tích tụ lâu ngày tựa như núi lửa bùng phát. Khuê Hiền im lặng nhìn chằm chằm Thịnh Mẫn, ánh mắt hắn lạnh lẽo dần theo mỗi biểu hiện của cậu...
Thịnh Mẫn những tưởng hắn sẽ lại cho cậu vài cái bạt tai, nhưng vài phút trôi qua mà chẳng có gì xảy ra...
Sau một lúc lâu, Khuê Hiền nhẹ nhàng thở dài:..
- Anh đi đi!......
Rốt cục cũng đến lúc này!...
Liệu đây có phải sự ân xá tốt đẹp nhất cậu từng được hưởng?...
Không quyết liệt dữ dội như trong suy nghĩ, nam nhân trước mặt cuối cùng đã chẳng thể chịu nổi mà phải đuổi cậu đi. Cậu có cảm giác bản thân như được giải thoát khỏi cơn ác mộng dài đằng đẵng...
- Khuê Hiền, cậu đừng như vậy, anh ấy chẳng qua tâm tình không tốt nên mới thế.. – Tiếu Đường một bên giữ chặt Thịnh Mẫn, một bên khẩn thiết cầu xin người đối diện...
- Đừng động vào anh ta, cứ để cho anh ta đi!..
Thịnh Mẫn tự giễu cười, giật phắt khỏi tay Tiếu Đường rồi chậm rãi đi lên lầu, hành động này làm cậu ta xấu hổ đứng chết trân tại chỗ...
Quay đầu lại nhìn thoáng qua bóng hình hắn, cậu cứ cho là mình sẽ không khóc, thế nhưng tầm mắt bỗng dưng thật mông lung, bộ dáng Khuê Hiền trở thành một mảng mơ hồ...
Những ngày tháng hạnh phúc với bao kỉ niệm giữa cậu và hắn dưới căn nhà này...vẫn như quanh quẩn đâu đây.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Triền Miên
Công Khắc
Triền Miên - Công Khắc
https://isach.info/story.php?story=trien_mien__cong_khac