Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tender Triumph (Tiếng Việt)
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10
Á
nh mặt trời phản chiếu trên chiếc máy bay phản lực khi nó lao thẳng về hướng đông nam, ba mươi ngàn feet so với mặt nước biển.
Cẩn thận không làm phiền đến Katie đang ngủ thiếp đi, mái tóc rực rỡ của cô đang tựa sát vào vai anh, Ramon vươn tay qua kéo rèm cửa sổ xuống, chắn cho khuôn mặt xinh đẹp của cô khỏi ánh nắng mặt trời gay gắt. Chuyến bay đã cực kỳ xóc nảy, rất nhiều hành khách đang tỏ ra đáng báo động. Nhưng không phải với Katie, Ramon mỉm cười dịu dàng nghĩ đến tư thế ngủ của cô. Ẩn giấu dưới vẻ bên ngoài nữ tính, dịu dàng đáng yêu của cô, Ramon đang khám phá được rằng cô còn sở hữu một lòng can đảm, sức mạnh và lòng quyết tâm phi thường.
Ngay cả hôm qua và hôm nay, khi nỗi buồn rõ rệt của bố mẹ cô trước chuyến đi sắp đến của cô đã đặt lên đôi vai nhỏ bé của Katie một gánh nặng khủng khiếp, cô đã chịu đựng nỗi buồn thảm của họ với một sự thông cảm điềm tĩnh và lúc nào cũng tỏ ra vui vẻ, bất chấp nỗi căng thẳng mà Ramon có thể cảm nhận được nơi cô.
Vào tối thứ Sáu, bố mẹ Katie đã tình nguyện xử lý việc cho thuê lại căn hộ của cô và đóng gói phần hành lý còn lại để gửi đến Puerto Rico. Rồi sau đó họ đã khăng khăng muốn cô quay về nghỉ cuối tuần ở nhà thay vì ở lại căn hộ.
Cho dù anh cũng ở đó suốt hai ngày nghỉ cuối tuần, Ramon đã không có bất cứ một cơ hội hay lý do nào để ở riêng bên cạnh cô từ thứ sáu.
Nhiều giờ đồng hồ trôi qua, anh đã dõi theo tình trạng căng thẳng của Katie leo thang, gồng mình lên với thời gian khi cô cân nhắc tương lai bất ổn của mình bên cạnh anh và chống lại tình yêu cùng vòng tay che chở mà bố mẹ và công việc mà cô vẫn dựa vào, rồi sẽ bảo anh rằng cô đã thay đổi quyết định về việc tới Puerto Rico. Một cách ích kỷ, anh đã khao khát muốn đưa cô quay trở lại căn hộ của cô và lôi cô vào trong vòng tay anh nơi mà, cùng với thời gian và sự riêng tư, anh biết mình có khả năng nhóm bùng lên đam mê trong cô và khiến cho cô choáng ngợp. Đúng thế, ngay cả khi không có tác nhân kích thích của ham muốn thể xác, Katie đã không hề do dự với sự quyết tâm đi cùng anh.
Đôi mi dài cong vút của cô rợp trên đôi má mịn màng màu kem sữa, và anh mê mải với vẻ đẹp tuyệt vời của dáng hình cô. Anh mừng là đã đặt hai chiếc vé máy bay hạng nhất để họ được rộng rãi hơn. Katie đã nhầm lẫn lý do họ có “đủ may mắn” để ngồi trong khoang hạng nhất vì máy bay đã bán hết vé thường và tự động chuyển họ sang hai ghế trống trong khoang hạng nhất với giá tiền như cũ, và Ramon đã để cho cô tin vào chuyện đó.
Nỗi cay đắng thấm xuyên vào anh, hàm nghiến chặt, Ramon quay đầu hướng mắt mình ra phía ngoài cửa sổ qua lối đi chính giữa. Vài tháng trước anh đủ khả năng đưa Katie đến Puerto Rico trong chiếc máy bay riêng hiệu Boeing 727 của tập đoàn Galverra International, với một phòng ngủ sang trọng, phòng khách rộng và một phòng ăn, tất cả nội thất đều được trang hoàng hoa lệ và trải thảm trắng tinh. Katie sẽ tận hưởng mọi thứ, Ramon nghĩ ngợi. Nhưng cô sẽ còn vui hơn nhiều với chiếc máy bay Leak kiểu dáng đẹp của chính anh, cái mà anh đã sử dụng để bay tới St. Louis và chính là cái hiện giờ đang nằm trong một nhà chứa máy bay tại sân bay St. Louis.
Chiếc Leak là thuộc quyền sở hữu của anh, chứ không phải là của công ty, nhưng cũng như nhiều thứ tài sản khác thuộc về anh, bao gồm căn nhà, hòn đảo và chiếc du thuyền, anh đã thế chấp chiếc máy bay này như một tài sản thế chấp cho các khoản vay nợ mà công ty đã mượn và hiện giờ không còn khả năng hoàn trả. Có gì quan trọng trong việc đưa Katie đến Puerto Rico bằng chiếc Leak hôm nay, và cho cô tận hưởng mùi vị cuộc sống xa hoa mà anh hoàn toàn đã có thể chu cấp cho cô – khi làm như vậy sẽ chỉ khiến cho cuộc sống mà anh hiện có thậm chí còn xám xịt và nghèo khó hơn bằng sự so sánh này.
Mệt mỏi, anh dựa lưng ra sau ghế và nhắm mắt lại. Anh không có quyền đòi hỏi Katie phải chia sẻ cảnh lưu đày của mình, không có quyền mang cô ra khỏi căn hộ sang trọng của cô, công việc của cô, và đòi hỏi cô sống trong một cái túp lều cải tạo lại ở khu trang trại. Điều đó thật ích kỷ và sai trái với anh, nhưng anh không thể chịu đựng nổi khi nghĩ đến việc sống một cuộc đời thiếu vắng cô. Trước kia thì anh có thể trao cho cô mọi thứ, nhưng giờ anh chẳng mang đến cho cô được bất cứ thứ gì – ngay cả sự trung thực. Vẫn chưa.
NGày mai anh phải có một vài cuộc hẹn, một trong số đó là với nhân viên kế toán của anh, và anh đang bám vào một hy vọng mong manh rằng tình hình tài chính cá nhân của anh có thể không thảm hại như dự tính. Sau cuộc họp anh sẽ biết đích xác vị thế của anh, và rồi anh sẽ phải tìm ra một cách nào đó để giải thích cho Katie anh là ai và anh đã là gì. Anh đã nhấn mạnh về sự trung thực giữa hai người, và cho dù anh thực tế anh đã không hoàn toàn nói dối cô, hiện giờ anh đang mắc nợ cô sự thực – toàn bộ sự thật. Ý nghĩ phải nói với Katie rằng anh là một nỗi thất bại đã khiến cho anh rối như tơ vò. Anh không quan tâm liệu thế gian này nghĩ về anh ra sao, nhưng không thể nào chịu đựng nổi khi phải biết rằng anh sẽ trở thành kẻ chiến bại trong con mắt của Katie.
Đã đủ xấu lắm rồi khi phải giải thích tình trạng này cho bố của Katie vào bữa sáng ngày thứ Sáu. Sự yêu mến đối với ông bố vợ tương lai làm dịu đi nét mặt căng thẳng của Ramon khi anh nhớ lại sự khởi đầu thù địch bất ngờ trong bữa ăn hôm đó.
Khi Ramon bước vào câu lạc bộ riêng dành cho nam giới nơi họ hẹn gặp nhau, Ryan Connelly đã chờ anh với sự tức giận kìm nén tỏa ra trên khắp cơ thể ông. “Anh đang giở trò quái nào vậy, Galverra?” người đàn ông lớn tuổi gầm lên bằng chất giọng thấp trầm, cáu kỉnh ngay khi Ramon ngồi xuống ghế. “Anh cũng chẳng hơn gì một gã nông dân Puerto Rico nghèo đói hơn tôi. Tôi đã điên hết người với lý do tại sao anh lại trông rất quen với tôi. KHông chỉ cái tên rất quen thuộc, mà còn là khuôn mặt anh. Tối qua tôi đã nhớ ra bài báo viết về anh trên tờ Time, và…”
Khi Ramon giải thích với bố Katie về sự sụp đổ sắp xảy ra của công ty Galverra International, cơn thịnh nộ của Ryan Connelly đầu tiên là chuyển sang sửng sốt và rồi tiếp theo là sự thông cảm đầy trắc ẩn. Ramon đã cố nín cười khi bố Katie tình nguyện trợ giúp về mặt tài chính cho anh. Ryan Connelly là một người đàn ông giàu có, nhưng khi Ramon giải thích cho ông rằng sẽ phải mất cả trăm nhà đầu tư như Ryan mới vực dậy được Công ty Galverra International. Mặt khác công ty cũng sẽ vẫn suy sụp dưới sức nặng của chính nó và kéo theo cả nhưng nhà đầu tư khác đã góp vốn cho công ty.
Chiếc máy bay chòng chành và rơi hẫng xuống bằng một cái xóc nảy, rồi tiếp tục nâng độ cao khiến cho dạ dày các hành khách thắt chặt. “Chúng ta đang hạ cánh phải không?” Katie lẩm bẩm.
“Không,” Ramon trả lời. Anh áp môi mình lên mái tóc thơm ngát của cô. “Ngủ lại đi nào. Anh sẽ đánh thức em khi chúng ta hạ cánh xuống Miami.” Katie ngoan ngoãn nhắm mắt lại và rúc sát vào anh hơn.
Cánh cửa buồng lái mở ra và viên phi công bắt đầu tiến xuống lối đi về phòng nghỉ. Người khách ngồi phía trước Ramon chặn anh ta lại hỏi vài câu và khi người phi công quay đầu trả lời, Ramon quan sát đôi mắt anh ta lang thang tán thưởng dán vào mặt Katie, nấn ná ở đó lúc anh ta trả lời. Ramon cảm thấy một nỗi bực dọc thoáng qua khi anh đột nhiên nhận ra rằng giống như đó là một cơn ghen tuông.
Ghen – một xúc cảm mới mẻ mà anh phải học cách đối phó vì Katie. Sau khi gửi cho gã phi công bất hạnh một cái nhìn băng giá, Ramon nắm lấy tay Katie và đan những ngón tay vào tay cô. Anh thở dài. Với tốc độ này, lòng ghen tuông sẽ trở thành bạn đồng hành bất biến của anh.
Chỉ cần đi bộ qua sân bay với cô và dõi theo những gã đàn ông quay đầu nhìn chằm chằm khi cô đi qua họ, hàm răng anh đã nghiến chặt. Mặc một chiếc váy lụa màu xanh ngọc khoe đôi chân dài thẳng tắp trên đôi giày cao gót, cô giống y hệt một người mẫu. Không, đám người mẫu mà anh từng quen biết không có những đường cong căng tràn nhựa sống của Katie hay những đường nét thanh lịch trên khuôn mặt của cô. Chúng làm say đắm lòng người. Katie rất đẹp. Katie co những ngón tay của mình lại, và Ramon nhận thấy anh đang vô thức siết chặt lấy tay cô. Nhẹ nhàng, mẫn cảm, anh áp ngón tay cái của mình vào lòng bàn tay cô. Thậm chí ngay cả trong lúc ngủ, Katie vẫn đáp lại sự đụng chạm của anh và rúc sát vào anh hơn. Lạy chúa, sao anh lại khao khát cô đến thế. Chỉ việc cô nép mình vào vai anh đã khiến anh rung động vì thèm muốn và đau đớn đến nhức nhối rồi.
Dựa đầu ra sau, Ramon nhắm mắt lại và thở dài với niềm vui sâu sắc. Anh đã làm được chuyện này! Anh thực sự đã đưa Katie lên máy bay cùng anh! Cô đang đến Puerto Rico. Cô sẽ là của anh. Anh ngưỡng mộ tính độc lập và trí thông minh của cô, và anh yêu sự dịu dàng, dễ bị tổn thương trong cô. Cô là hiện thân của mọi tính cách trong một hình mẫu người phụ nữ mà anh ưa thích: cô nữ tính nhưng không nhạt nhẽo và ẻo lả; kiêu hãnh mà không ngạo mạn; quyết đoán nhưng không hề hung hăng. Cô phóng túng trong suy nghĩ nhưng không phải trong hành động của cô, điều này đã khiến anh hết sức hài lòng. Anh biết anh sẽ căm ghét nó nếu như Katie buông thả trao thân xác của cô cho một gã đàn ông khác. Cô đặc biệt hơn rất nhiều, quý giá hơn đối với anh vì cô đã chọn không nuông chiều theo những dục vọng thể xác đơn thuần. Cái mà, theo như anh đoán, khiến anh phạm vào tội áp dụng tiêu chuẩn kép đối với đạo đức của cả đàn ông và đàn bà, xem xét đến lượng phụ nữ từ St. Moritz đến St. Croix mà anh đã có quan hệ trong cả mười năm vừa qua.
Ramon cười thầm, nghĩ về việc Katie sẽ cáu kỉnh đến thế nào nếu cô biết được những cảm nhận của anh về phẩm hạnh của cô. Cô sẽ buộc anh đủ thứ tội từ lỗi thời thái quá đến bản chất Latin vô lối, điều mà khá hài hước, vì anh hoài nghi lý do Katie bị anh thu hút là…
Niềm vui ngắn ngủi mà anh vừa cảm thấy nhanh chóng bị kìm hãm vì một nghi ngờ đang nhói lên càng lúc càng mãnh liệt trong lòng anh suốt những ngày qua. Anh không biết tại sao Katie lại bị anh thu hút. Anh không biết tại sao cô nghĩ mình nên lấy anh, không có ý tưởng về lý do việc cô đang làm. Lý do khả dĩ duy nhất sẽ là cô yêu anh.
Nhưng cô không hề yêu anh.
Trong thâm tâm, Ramon nao núng trước thực tế đó, vì anh biết anh phải đối diện với chuyện này và chấp nhận thực tế ấy. Trước đó Katie không một lần đả động đến từ “yêu”. Ba tối vừa qua, khi anh nói với cô rằng anh yêu cô, những từ ngữ bùng nổ ra trong anh, nhưng Katie đã chọn cách cư xử như thể cô không hề nghe thấy gì. Thật mỉa mai làm sao, khi lần đầu tiên trong đời, anh nói tiếng yêu với một người, thế mà cô ấy thậm chí còn không thể thốt lên lời yêu đáp trả.
Kiên quyết, anh tự hỏi liệu đây có phải là cách mà định mệnh trả đũa anh qua tất cả những lần phụ nữ nói yêu anh và anh chỉ đáp trả bằng sự im lặng, hay chỉ bằng một nụ cười không hứa hẹn, ràng buộc gì vì anh không muốn khẳng định thứ tình cảm mà anh không hề có.
Nếu Katie không nghĩ cô yêu anh, thì tại sao cô lại ở trên chiếc máy bay này? Về mặt thể xác, cô muốn anh, anh biết điều đó. Từ giây phút đầu tiên anh ôm cô vào lòng anh đã bắt buộc cô phải khao khát anh hơn, không thương xót đốt cháy ngọn lửa đam mê của cơ thể cô đáp lại anh. Rõ ràng đam mê là điều duy nhất mà cô cảm thấy ở bên cạnh anh, cho cô lý do duy nhất cho việc có mặt trên chiếc máy bay này.
Không, chết tiệt! Không thể thế được. Katie quá thông minh để cân nhắc việc lấy anh chỉ để thỏa mãn tình dục. Cô phải cảm thấy một điều gì đó nữa về anh. Sau rốt thì lúc nào cũng có một sự lôi cuốn mạnh mẽ như nam châm giữa hai người, cả về tình cảm lẫn về thể xác. Nếu cô không yêu anh, liệu anh có thể ràng buộc cô bằng chính thân thể mình hay không? Cho dù có thể đi chăng nữa, anh chịu đựng được cuộc sống bên cạnh cô, biết rằng tình cảm anh dành cho cô còn sâu sắc hơn nhiều thứ tình cảm mà cô dành lại cho anh hay không?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tender Triumph (Tiếng Việt)
Judith Mcnaught
Tender Triumph (Tiếng Việt) - Judith Mcnaught
https://isach.info/story.php?story=tender_triumph_tieng_viet__judith_mcnaught