Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quán Gò Đi Lên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10 -
Ô
ng Tiger xuất hiện tuần trước, tuần sau quán Đo Đo xuất hiện thêm ông Thịt Luộc Muối Tiêu.
Ông Thịt Luộc Muối Tiêu tóc đã muối tiêu nhưng không phải vì vậy mà ông có cái biệt danh đó.
Cũng như ông Tiger, không ai biết ông Thịt Luộc Muối Tiêu tên thật là gì, nhà cửa và công tác nơi đâu.
Chỉ biết ông vào quán Đo Đo chỉ để ăn mỗi một món: thịt heo luộc. Một tỉ người vô quán Đo Đo để ăn thịt heo luộc nhưng nếu không chấm mắm nêm thì người ta cũng chấm thịt heo với nước mắm ngon. Riêng ông Thịt Luộc Muối Tiêu khẩu vị lạ đời: thịt heo luộc chấm muối tiêu.
Ông Thịt Luộc Muối Tiêu giống ông Tiger ở chỗ ngày nào cũng đến quán nhưng khác ông Tiger ở chỗ ông không độc chiếm một cái bàn để hưởng cái thú làm vua một cõi. Vì vậy, mấy đứa trong quán khoái ông Thịt Luộc Muối Tiêu hơn ông Tiger.
Nói cho đúng ra, tụi trong quán vừa khoái lại vừa sợ ông Thịt Luộc Muối Tiêu.
Ông Thịt Luộc Muối Tiêu hiền như bụt, dĩ nhiên chẳng làm gì bá láp để thiên hạ phải sợ. Tụi con Lan, thằng Lâm sợ ông là sợ chuyện khác.
Ông Thịt Luộc Muối Tiêu có lẽ ban ngày rất bận rộn nên hôm nào cũng khoảng chín giờ rưỡi tối, tức là lúc ông Tiger đã ra khỏi quán, ông mới lò dò bước vô.
Giờ đó là giờ quán Đo Đo chuẩn bị đóng cửa nên ông Thịt Luộc Muối Tiêu tự nhiên trờ thành người khách cuối cùng trong ngày.
Riết thành lệ, hễ thấy ông Thịt Luộc Muối Tiêu với mái tóc cắt ngắn và cặp kiếng cận trên sống mũi xuất hiện là con Lan quay ra sau nhắc con Cúc, con Lệ:
- Chín rưỡi rồi đó, chuẩn bị dọn dẹp đi!
Cái đồng hồ to đùng thằng Lâm mua về treo chình ình ngay giữa quán, con Lan không thèm coi. Ông Thịt Luộc Muối Tiêu nay là cái đồng hồ của nó.
Nhưng nếu "cái đồng hồ" Thịt Luộc Muối Tiêu lúc nào cũng chạy đúng giờ thì cuộc đời có lẽ không có gì đáng lo.
Ngặt nỗi không phải ngày nào ông Thịt Luộc Muối Tiêu cũng xuất hiện đúng vào chín giờ rưỡi tối để đóng tròn vai người khách cuối cùng.
Có hôm cao hứng mới tám giờ, tám rưỡi ông đã ghé. Và không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, hễ ông đã đặt chân vô quán là sau đó chẳng có thêm mống khách nào bước vô nữa. Sự xuất hiện của ông luôn luôn thay cho lời... bế mạc.
Tụi trong quán sợ ông là sợ chuyện đó. Hôm nào đồng hồ mới điểm tám tiếng mà ông Thịt Luộc Muối Tiêu đã lù lù trước cửa là tụi thằng Lâm, con Lan, con Lệ than trời như bông.
Tuy rất sợ cái vía dữ tợn của ông nhưng ngược lại tụi loi choi trong quán lại rất quý ông. Quá chín rưỡi tối mà ông Thịt Luộc Muối Tiêu chưa đến, thằng Cải nhứt định không chịu kéo cửa. Nó nói:
- Ráng đợi ổng chút đi! Mình đóng cửa thế nào tối nay ổng cũng nhịn đói đi ngủ cho coi!
Lâm nheo mắt nhìn Cải:
- Mày lo cho người khác quá há?
- Còn phải nói! - Cải đập tay lên ngực - Bộ mày không biết tính tao hả!
Chỉ đợi có vậy, Lâm hất hàm:
- Thế chuyện tao nhờ mày, mày lo đến đâu rồi?
Cải vò đầu:
- À, chuyện đó hả? Gần xong rồi!
Lâm nín thở:
- Bộ mày nói với con Cúc rồi hả?
- Chưa.
- Chưa sao mày kêu gần xong?
- Chính vì chưa nói mới kêu là "gần xong". Chớ nếu tao đã nói ra thì "xong" quách rồi còn đâu!
Lâm nghiến răng trèo trẹo:
- Tao không giỡn với mày nghe Cải!
Cải vọt ra xa, cười hì hì:
- Tao cũng đâu có giỡn!
Lâm thu nắm tay:
- Bộ mày muốn làm tao tức chết hả?
- Tức thì tức chứ đừng chết! - Cải xua tay - Rủi tao nói xong, con Cúc thú nhận nó thầm yêu mày từ lâu, mày chết đi là uổng lắm!
Thằng Cải mồm mép lanh lợi quá khiến Lâm nói không lại. Nó thở một hơi xụi lơ:
- Vậy chừng nào mày mới nói?
- Mai tao nói.
- Chắc không?
- Chắc. Tao kêu mai là mai mà.
Lâm nhún vai:
- Tao không nói chuyện đó.
- Chớ mày nói chuyện gì?
Lâm tặc lưỡi:
- Tao muốn hỏi mày có chắc là sẽ thành công không?
Nghe thằng Lâm nhắc, Cải giật thót. Bây giờ nó mới sực nhớ thằng Lâm giao cho nó một nhiệm vụ quá xá khó. Tỏ tình giùm vốn đã khó rồi. Đằng này, thằng Lâm bắt nó phải tỏ tình thế nào cho con Cúc gật đầu, cho con Cúc phải toét miệng cười sung sướng khi biết thằng Lâm yêu nó thì cái khó đó càng tăng gấp bội. Muốn con Cúc "tâm phục khẩu phục" và giơ tay đầu hàng vô điều kiện, chỉ có nước kiếm một cây súng gí vô lưng con Cúc thì may ra! Cải đưa tay gãi gáy, bần thần nghĩ.
Thấy thằng Cải đáp không đáp, cứ đứng nhăn mày nhíu trán, Lâm thắc thỏm:
- Sao? Bộ mày thấy không chắc ăn hả?
- Chắc chớ!
Lâm bán tín bán nghi:
- Chắc sao mày trầm ngâm nghĩ ngợi hoài vậy?
Cải gật gù:
- Chính vì càng trầm ngâm nghĩ ngợi tao mới càng thấy chắc!
Cải nói vung một câu rồi sợ thằng Lâm hỏi tới hỏi lui, nó lật đật bỏ đi chỗ khác.
Lâm băn khoăn nhìn theo Cải, không biết thằng này dựa vào đâu mà ăn nói hùng hồn quá cỡ, tính chạy lại hỏi cho rõ ràng cụ thể. Nhưng nó vừa nhích chân thì đã phải hấp tấp quay lui.
Ông Thịt Luộc Muối Tiêu đang lù lù từ xa đi lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quán Gò Đi Lên
Nguyễn Nhật Ánh
Quán Gò Đi Lên - Nguyễn Nhật Ánh
https://isach.info/story.php?story=quan_go_di_len__nguyen_nhat_anh