Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhóc Nicolas Và Các Bạn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10: Đánh Cờ
C
hủ nhật trời lạnh và mưa, nhưng tôi thấy chẳng sao hết bởi vì tôi đã được mời đến ăn quà chiều ở nhà thằng Alceste, và Alceste là một thằng bạn rất được, người nó rất to và nó thích ăn lắm, và với Alceste chúng tôi chơi thích cực, kế cả là cãi nhau đi nữa. Khi tôi đến nhà Alceste, chính mẹ nó ra mở cứa, bởi vì Alceste và bố nó đã ngồi sẵn ở bàn rồi và bọn họ đợi tôi đến để ăn quà chiều.
- Mày đến muộn, Alceste nóí với tôi.
- Đầy mồm thì đừng có nói chuyện, bố nó nói, đưa bơ cho bố nào.
Cho bữa quà chiều, chúng tôi mỗi người ăn hai bát sô cô la, một bánh ga tô kem, bánh mì nướng với cả bơ và mứt, xúc xích, pho mát, và khi chúng ăn xong, Alceste hỏi mẹ nó xem chúng tôi có thể ăn cả món ra gu đỗ còn lạl từ trưa nữa không, vì nó muốn cho tôi thử món đó; nhưng mẹ nó trả lời không được, rằng nếu thế chúng tôi sẽ không buồn ăn tối nữa, và rằng buổi trưa cũng chẳng còn thừa tí ra gu đỗ nào nữa. Tôi ấy à, dù sao tôi cũng chẳng thấy đói lắm.
Thế rồi chúng tôi đứng dậy để đi chơi, nhưng mẹ Alceste bảo chúng tôi rằng chúng tôi phải ngoan, và nhất là không được bày biện bừa bãi trong phòng, bởi vì mẹ nó đã mất cả buổi sáng để sắp dọn.
- Bọn con sẽ chơi tàu hóa, với cả ô tô nhó, với cả bi và với cả bóng đá, thằng Alceste nói.
- Không, không, và không! mẹ thằng Alceste nói. Mẹ không muốn phòng con trớ thành một mớ hổ lốn. Hãy chơi trò khác yên tĩnh hơn!
- Thế thì trò gì mới được? thằng Alceste hỏí.
- Bố có một ý, bố thằng Alceste nói. Bố sẽ dạy cho hai đứa bay trò chơi thông minh nhất trên đời! Hai đứa bay cứ về phòng đi, bố sẽ lên ngay bây gíờ.
Thế là chúng tôi lên phòng Alceste, và đúng là căn phòng được sắp dọn gọn ghẽ kinh thật, thế rồi bố nó bước vào với một hộp cờ cắp dưới nách.
- Đánh cờ á? thằng Alceste nói. Nhưng bọn con có biết chơi đâu!
- Chính xác, bố thằng Alceste nói, bố sẽ dạy cho hai đứa; hai đứa bay sẽ thấy, hay tuyệt vời.
Và đúng là chơi cờ thú vị hết sức! Bố Alceste đã chỉ cho chúng tôi dàn quân trên bàn cờ (tiện thể nói luôn, tôi chơi cờ đam rất khủng!) ông ấy chỉ cho chúng tôi tốt thế nào, xe thê nào,tượng thế nào, mã thế nào, vua thế nào và hậu thế nào, ông ấy bảo chúng tôi cách đi ra sao, và thật cũng chẳng dễ mấy và cách làm thế nào để ăn quân của đối phương.
Y hệt một trận chiến giữa hai đội quân, bố thằng Alceste nói, và hai đứa bay là hai tướng quân. Thế rồi bố thằng Alceste cầm mỗi tay một quân tốt, ông âý nắm tay lại, ông âý đưa cho tôi chọn, tôi chọn được quân trắng và chúng tôi bắt đấu chơi. Bố thằng Alceste, đúng là hết sảy còn ở lại bên cạnh chúng tôi để mách nước và bảo mỗi khi chúng tôi đi sai. Mẹ thằng Alceste bước vào, và bà ấy có vẻ hài lòng khi thấy chúng tôi đang ngồi quanh bàn học của Alceste để chơi. Thế rồi bố thằng Alceste đi một con tượng và ông ấy vừa cười vừa nói rầng tôi đã thua rồi.
- Được rồi, bố thằng nói, bố tin là hai đứa con đã hiểu. Vậy bây giờ Nicolas sẽ cầm quân đen và hai đứa cứ thế mà tự chơi.
Và ông ấy vừa đi ra cùng với mẹ Alceste vừa nói rằng điều quan trọng là phải khéo xoay xở, và rằng có thật là không còn thừa một tí tẹo ra gu đỗ nào à.
Điều bực mình khi phải đi quân đen là chúng hơi bị dính, vì toàn bị dây mứt từ tay thằng Alceste.
- Trận chiến bắt đầu, thằng Alceste nói. Tiến lên! Bùm!
Và nó tấn một con tốt. Thế là tôi tấn một con mã, và con mã thì đi khó hơn hẳn, bởi vì nó đi thẳng rồi sau đó nó lại đi ra rìa, nhưng khoái nhát là nó có thể nhảy qua đầu.
- Lancelot đâu có ngán quân thù! tôi kêu lên.
- Tiến lên! Tùng tùng cắc, tùng tùng cắc! thằng Alceste trả đũa bằng cách vừa lấy mồm làm trống vừa lấy mu bàn tay đẩy cả lũ tốt lên trước.
- Này tôi nói. Mày không có quyền làm thế!
- có giỏi thì cứ vậy mà chóng trả, đồ chết bằm!
Alceste hét lên, cái thằng đã cùng tôi đi xem một bộ phim đầy những kỵ sĩ với cả pháo đài trên ti vi nhà thằng Clotaire hôm thứ Năm. Thế là tôí cũng vừa dùng hai tay đẩy lũ tốt của tôi vừa nhại tiếng pháo và tiếng súng máy, bùm chíu chíu bùm chíu chíu, và khi lũ tốt cúa tôi gặp lũ tốt của Alceste, có hàng đống con bi đố lổng chống.
- Gượm đã, thằng Alceste bảo tôi, thế không được! Mày giả cách súng máy thế không được, thời ấy đã làm gì có. Chỉ có pháo, bùm! hoặc là gươm, chát, chát! Nếu đã chơi gian thì chơi làm quái gì cho mất công.
Vì Alceste nói có lý nên tôi bảo nó là đồng ý, và chúng tôi lại tiếp tục chơi cờ. Tôi tấn con tượng, nhưng tôi gặp cản trở bỏi vì bị vướng cả lũ tốt đổ chổng kềnh trên bàn cờ, và thằng Alceste đã lấy ngón tay, hệt như chơi bi, pốp! nó bắn con tượng của tôi vào con mã của tôi khiến con mă ngã quay. Thế là tôi cũng làm y hệt với con xe của tôi, tôi bắn nó vào con hậu cúa thằng kia.
- Không được, thằng Alceste bảo tôi. Con xe đi thẳng phía trước, thế mà mày lại đi chéo sườn như là con tượng!
- Thắng rồi! tôi kêu lên. Chúng ta cầm chân chúng rồi! Tiến lên nào, các dũng sĩ! Vì đức vua Arthur! Bùm! Bùm!
Và tôi dùng các: ngón tay tấn hàng đống quân; rất ác liệt!
- Đợi đã, thằng Alceste bảo tôi. Dùng ngón tay thì quá dễ, hay là mình dùng bi? Bi sẽ là đạn bắn, bùm, bùm!
- Ừ, tôi nói, nhưng trên bàn cờ làm gì có chỗ.
- Ôi dào, quá dễ, thằng Alceste nói. Mày ra đứng ở góc phòng còn tao thì đứng ở đầu bên kia. Thế rồi quân cờ thì để khuất đằng sau chân giường, chân ghế và chân bàn.
Thế rồi thằng Alceste đi tìm bi trong tủ, thứ không được sắp dọn gọn ghẽ bằng phòng nó; có hàng đống thứ rơi ra thảm, và tôi một tay cầm quân tốt đen và tay kia cầm quân tốt trắng, tôi nắm tay lại và tôi chìa ra cho Alceste, cái thằng chọn được quân trắng. Chúng tôi bắt đầu vừa bắn bi vừa kêu "bùm" một phát, và bởi vì quân cờ của chúng tôi được chắn rất kỹ nên rất khó bắn trúng.
- Này tôi nói, hay mình lấy các toa tàu hỏa của mày với cả các ô tô nhỏ để mình làm xe tăng?
Thằng Alceste lôi cái tàu hỏa và các ô tô từ trong tủ ra, chúng tôi cho quân lính vào trong và chúng tôl du xe tăng tiến lên, dỉn, dỉn.
- Nhưng mà, thằng Alceste nói, nếu bọn lính mà ở trong xe tăng thì dùng bi bắn chẳng bao giờ trúng được.
- Thế thì mình ném bom vậy tôi nói.
Thế là chúng tôi lâý tay nắm đẩy bi để làm máy bay, chúng tôi dỉn dỉn, và rồí chúng tôi bay trên đầu các xe tăng, chúng tôi thả bi, bùm! Nhưng với các hòn bi thì toa tàu hỏa với cả cái ô tô chẳng bị sao hết; thế là Alceste đi tìm quả bóng của nó và nó đưa cho tôi môt quá bóng khác, sọc xanh đỏ mà nó được mua tặng để đi biển, và chúng tôi bắt đầu ném bóng vào xe tăng và đúng là hay cực! Thế rồi thằng Alceste bắn mạnh quá và quả bóng đập thẳng vào cánh cửa, rồi nó bật trở lại vào giữa bàn học và làm rơi luôn lọ mực, và mẹ thằng Alceste bước vào.
Bà ấy tức lắm, mẹ thằng Alceste ấy! Bà ấy bảo thằng Alceste rằng tối hôm nay, nó sẽ nhịn không được ăn tráng miệng, và bà ấy bảo tôi đã tối rồi và tốt nhất là tôi hãy trở về nhà với mẹ khốn khổ của tôi. Và khi tôi đi ra, nhà thằng Alceste vẫn vang tiếng la hét, Cái thằng đang bị bố nó mắng.
Thật tiếc: là chúng tôi đã không được chơi tiếp, bởi vì chơi cờ đúng là hay cực! Để đến hôm nào đẹp trời, chúng tôi sẽ ra bãi đất hoang chơi vậy. Bởi vì, dĩ nhiên rồi, đó không phải là trò để chơi trong nhà, chơi cờ ấy mà, tùng tùng cắc!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhóc Nicolas Và Các Bạn
René Goscinny
Nhóc Nicolas Và Các Bạn - René Goscinny
https://isach.info/story.php?story=nhoc_nicolas_va_cac_ban__rene_goscinny