Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10: Xuyên Qua Là Khởi Đầu
T
ử Giai Âu Thần ngạc nhiên nhìn Mạc Thương, mỉm cười tao nhã: “ Kẻ dưới tiếp đón không chu đáo. Hổ thẹn rồi!"
Sự xuất hiện của thanh y nam nhân khiến ai nấy đều vô cùng kinh ngạc. Những kẻ thuộc sòng bạc khuôn mặt kẻ trắng người xanh.
Tư Nguyệt nhướn mày nhìn thanh y nam tử. Trường bào thanh thiên hào sảng, hông đeo bạch phiến bảy phần tiêu sái. Mày thanh đen như mực, mắt sáng, hẹp dài, tinh long chuẩn phượng. Mũi cao thanh tú, bạc môi hồng nhạt. Khuôn mặt thập phần tuấn mĩ,sáng ngang trích tiên. Dáng dấp uy nghi, trên người tỏa ra một cỗ thanh khí lạnh nhạt mà phóng khoáng. Quả thực, nhân trung chi long, long trung chi vương. Tư Nguyệt thầm thán phục lại khẽ cười: “ Công tử quá lời rồi. Chỉ là…thắng bạc thì phải chung tiền. Tại hạ rất ghét những kẻ làm ăn không giữ chữ tín.
Tử Giai Âu Thần híp mắt nhìn Tư Nguyệt, phẩy tay đẩy kình hướng ống gỗ trên bàn tài xỉu. Ống gỗ run lên rồi bật ra.
“ Nhị sáu, nhất ngũ, Thập thất. Người đâu lấy tiền!”
Lão bản vừa nãy trốn trong đám đông bấy giờ mới ló mặt, lập cập chạy vào trong đem một xấp ngân phiếu ra.
Tử Giai Âu Thần nói: “Đây là một trăm vạn lượng. Chuyện lần nay là Tử Giai sòng bạc đôi phần sơ suất. ” Hắn nói lại diễn ra bộ dáng ung dung hướng Tư Nguyệt, ý cười trong như nước.
Tư Nguyệt cười khẽ, thu lấy ngân phiếu rồi tiêu sái bước đi như chưa hề có việc gì xảy ra.
.
Sau khi rời khỏi sòng bạc, Tư Nguyệt tiếp tục đi dạo U Châu.
“ Ba con muỗi kia định theo chúng ta đến bao giờ?” Hạ Trác xòe quạt che lấy khóe môi đương nở nụ cười.
Dừng bên hàng bán hoa tươi, Tư Nguyệt nhàn nhạt cười, đưa bàn tay trắng nõn bẻ ba cánh hoa cúc. Ba cánh hoa phút chốc run lên, bắn thẳng về phía ba hắc y nhân lén lút trên mái nhà đối diện.
Ba cánh hoa đẹp mị hoặc, xuyên thẳng vào tim. Đâm sâu tận phế phổi. “ Hự” một cái cả ba gục xuống. dòng máu tươi trào ra từ khóe môi.
Tư Nguyệt phất tay: “ Về thôi.”
Tại Tử Giai sòng bạc tầng ba, Tử Giai Âu Thần ngồi uống trà, khóe môi ẩn ẩn mị đảo. Tương Lí Vũ ngồi bên chăm chú nhìn hắn, mi mắt giật mạnh.
“ Bẩm trang chủ, những ám dạ phái theo dõi ba vị công tử kia đã bị giết hại. Hung khí đâm sâu vào tim…là một cánh hoa cúc.” Ám vệ một thân hắc y, sau gáy đổ mồ hôi lạnh trình báo.
Cánh hoa cúc bé nhỏ…xuyên thẳng vào tim. Thủ pháp vô cùng độc ác.
Tử Giai Âu Thần đáy mắt không chút lay động, lạnh nhạt nói: “ Không theo dõi được thì điều tra, còn nếu không được nữa thì....”Bất giác nhớ đến đồng tử xám tro lạnh lẽo, thâm trầm kia, khóe môi hắn nhếch lên quỷ dị.
Ám dạ đứng bên cạnh lạnh cả người. Lão gia à! Nói cho hết câu rồi mới cười đáng sợ như vậy đi.
Trở về dịch quán, Tư Nguyệt tựa lưng xuống giường bông ấm áp, mềm mại. Cánh tay quơ quơ chiếc gối nhỏ song ôm ấp nó vào lòng mà đi vào giấc ngủ. Khóe môi còn ẩn nụ cười thỏa mãn.
Lúc nàng tỉnh dậy mặt trăng vừa ló dạng, hạ từng tia thanh khiết qua cửa sổ. Tư Nguyệt lười biếng ngồi dậy, vòng tay vẫn ôm lấy chiếc gối mềm mại kia.
“ Tiểu thư, đã tỉnh?” Thái Chân một tay bê thau đồng, một tay đẩy cửa bước vào. Nụ cười hiền hòa lưu trên khóe môi.
Tư Nguyệt gật nhẹ. Hai tháng qua người chăm sóc nàng, giúp đỡ nàng, nói cho nàng biết mọi thứ về thế giới này chính là Thái Chân. Nàng ta nhỏ hơn nàng một tuổi nhưng từ cách hành xử cho đến cử chỉ đều mang tính ôn nhu, chu đáo, xem nàng như muội muội khiến nàng cảm thấy bản thân thoải mái hơn rất nhiều. Tư Nguyệt nàng bên ngoài tuy không thân cận đối ai nhưng ai tốt, ai xấu nàng đều ghi rõ. Thái Chân thực sự là một cô nương tốt.
Thái Chân không nhanh không chậm bước đến đặt thau nước lên kỷ trà, bàn tay vò vò chiếc khăn trắng rồi lau mặt cho Tư Nguyệt.
“ Tiểu thư, tối nay Đường đại nhân mở tiệc chiêu đãi. Thái tử vừa cho người đi mời tiểu thư.”
Tư Nguyệt bình thản nói: “ Truyền với thái tử, ta không được khỏe. Không đi được.”
Thái Chân khẽ đáp: “ Vâng.”
Xong việc, nàng ta lui ra. Tâm tư không chút nào ổn định. Nàng ta vẫn cảm thấy tiểu thư như một người hoàn toàn khác. Tinh phượng xám tro, nhàn nhạt bình thản. Nụ cười tịch mịch, cô đơn cùng làn da nõn nà, mịn hơn cả phấn. Quá mức không giống đi! Thoáng nghĩ Thái Chân lại cúi đầu, dù tiểu thư thế nào vẫn là tiểu thư. Có trách chỉ trách Thái tử. Đôi môi hồng hồng của Thái Chân mím lại, hoa hoa lệ lệ rơi hai hàng nước mắt, thở dài: “ Tiểu thư số khổ.”
Đợi Thái Chân rời đi, Tư Nguyệt tiếp tục lười biếng nằm xuống giường suy nghĩ mông lung. Trong đầu hiện ra hình ảnh kẻ nàng căm thù nhất, Nam Cung Viễn…Mười sáu năm dưỡng nuôi nàng, mười sáu năm dụng tâm đối nàng. Vậy mà nàng vẫn một mực tin rằng hắn là cha nàng, một mực đối hắn thành tâm thành ý giúp hắn vực dậy Nam Cung thị, giúp hắn đưa Nam Cung Ngạo Tề lên bậc danh vọng tối cao. Nam Cung Tư Nguyệt, không! Tư Nguyệt, ngươi thật ngốc!
Tư Nguyệt chậm rãi rời khỏi giường đến bên cửa sổ. Ánh trăng vằng vặc soi sáng khoảng trời rộng lớn, nhàn nhạt xuyên thấu tâm can bao người. Nàng lặng lẽ ngắm nhìn, khóe môi thì thầm.
“ Lão thiên gia, ngươi tại sao không để ta chết đi còn cho ta xuyên qua làm gì? Lẽ nào ngươi muốn ta một lần nữa trở thành ác bá hay muốn cho ta cơ hội quay đầu.”
Quay đầu?
Nơi này không có Nam Cung Viễn…Không có Nam Cung thị…Không có thương trường, không có hắc đạo. Không có máu đổ, không có súng ống…Và không có quá khứ.
Nàng tiếp tục ngẩn lên đối ánh trăng, ánh mắt nhàn nhạt bao năm, ánh mắt bình thản, trầm tĩnh tịch mịch chốc chốc lóe sáng.
“ Có thể sao?”
Bên kia hành lang, một thân trường bào hắc y vững chãi đứng đó. Mái tóc đen nhánh buộc cao lộ vẻ cao ngạo. Đôi mắt thanh lãnh như băng sâu thăm thẳm. Mấp máy môi: “ Có thể.”
Mười năm, mười năm không tính là dài nhưng đủ để hắn hiểu con người nàng. Nàng bên ngoài thâm trầm, bên ngoài lạnh lẽo, bên ngoài ác độc…Nhưng sâu trong tâm kia, nàng rất yếu đuối, hiền lành. Hắn nhớ có một lần hắn đi ngang qua phòng sách, thấy nàng đang chăm chú đọc quyển tiểu thuyết bìa hồng phấn tên “ Sắc lang! ta thu phục ngươi”, lâu lâu còn cao hứng cười rộ lên, nụ cười rất thuần khiết, rất chân thật. Hôm đó hắn đã đứng bên ngoài canh giữ để không ai quấy rầy nàng.
Mười năm, nàng mười sáu tuổi vốn dĩ đang ngồi trên ghế nhà trường nhận những bức thư tình lãng mạn hay nắm tay người yêu đi trên con đường phong lá đỏ. Đang đọc tiểu thuyết mơ mộng về nam chính đáng yêu, nam chính phúc hắc bảo vệ nàng. Nhưng không, nàng phải đối mặt thương trường với biết bao kẻ sống ta chết, với hắc đạo đen tối, sâu không thấy đáy.
Hắn bao năm cố gắng, lấy máu làm nước rửa tay cũng bởi không muốn nàng mệt mỏi, hắn muốn bảo vệ nàng. Bây giờ xuyên qua, không còn quá khứ hắn hi vọng nàng sẽ lại nở nụ cười rực rỡ đó, dù không dành cho hắn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu
Lạc Tuyết
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu - Lạc Tuyết
https://isach.info/story.php?story=lanh_nu_thap_nhi_phu__lac_tuyet