Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hỏa Bạo Thiên Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10: Tên Sờ Mông Kia Thật Đáng Thương.
C
hương 10: Tên sờ mông kia thật đáng thương.
“AAAA”
Đây là tiếng kêu của tên nam nhân đầu heo kia.
“Bịch”
Lúc rơi xuống nam nhân đầu heo kia đã đụng phải biển quảng cáo, phát ra một tiếng vang.
2 loại âm thanh này cách nhau một khoảng thời gian rất ngắn, nhưng mà nam nhân đầu heo kia lại không có cái cảm giác hưởng thụ.
“ Rắc”
Biển quảng cáo liền vỡ thành 2 mãnh.
Cảm giác được nguy hiểm tiến đến, thân thể tự nhiên làm ra phản kích.
Đây là kỹ năng mà Đường Trọng ở trong tù học được.
Động tác của hắn quá nhanh.
Cho đến khi nam nhân kia bị một cước của Đường Trọng đá bay đi thì mọi người còn chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nữa.
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Làm sao Đường Tâm lại đánh người?
- Trời ạ, tư thế đánh người của Đường Tâm chúng ra rất đẹp trai nga, yêu chết nàng…
Buồn bực nhất chính là những người phóng viên tại hiện trường, nếu bọn họ có thể chụp được một màn Đường Trọng tung cước thì ngày mai có thể đăng lên báo rồi.
Đáng tiếc, tốc độ của Đường Tâm quá nhanh, lúc đánh người cũng không nói cho bọn họ biết.
Bất quá, điểm này cũng không thể ảnh hưởng đến tâm tình vô cùng phấn khởi lúc này của đám phóng viên.
- Đường Tâm đánh người.
- Thành viên Đường Tâm trong ban nhạc Hồ Điệp đánh người.
- Là thần tượng thì có thể lưu manh sao, Minh Tinh vì sao lại đánh vào fan hâm mộ của mình?
Trong óc của bọn hắn liền nhanh chóng làm ra những tiêu đề này để có thể đăng tin.
Bảo vệ trị an rất nhanh lao qua. Đem Đường Trọng cùng Lâm Hồi Âm và Trương Hách Bản vây lại, sau đó hộ tống 3 người bọn họ ra ngoài.
Các phóng viên theo đuổi không bỏ, la lớn:
- Đường Tâm …Đường Tâm, cô vì cái gì đánh người?
- Minh Tinh là có thể đánh người sao? Đường Tâm cô không cấp cho fan hâm một mộ cái công đạo sao?
- Nhóm nhạc Hồ Điệp là lưu manh sao? Dựa vào cái gì mà vô duyên vô cớ lại đánh người?
Bạch Tố giống như một chị gà mái xinh đẹp che chở Đường Trọng cùng Trương Hách Bản và Lâm Hồi Âm bước vào trong xe, không để bọn hắn trả lời bất kỳ một vấn đề nào của phóng viên.
--------
--------
- Đường Trọng.
Ở trong xe, rốt cuộc Bạch Tố cũng không nhịn được, nổi đóa:
- Lúc ra cửa không phải ta đã dặn cậu không được nói sao? Dặn đi dặn lại, không được nói, không được nói….
- Ta không nói chuyện.
Đường Trọng vô cùng ủy khuất nói.
"--------"
Yết hầu Bạch Tố ngọt lịm, chỉ thiếu chút nữa là phun ra nửa lít máu tươi.
- Có thể là hành vi của cậu so với chuyện cậu mở miệng nói chuyện còn nghiêm trọng. Nghiêm trọng hơn cả ngàn vạn lần.
Bạch Tố thật sự là bị chọc tức, cho đến bây giờ tên gia hỏa này đánh người lại còn làm ra vẻ mặt vô tội:
- Cậu nói, tại sao cậu lại có thể đánh fan hâm mộ? Cậu là minh tinh a? Có minh tinh nào lại đá fam hâm mộ của mình bay ra ngoài không? Cậu có biết hậu quả lần này sẽ vô cùng nghiêm trọng không? Cậu có biết rằng có thể vì một cước này của cậu mà thanh danh của Hồ Điệp sẽ mất đi không?
- Hắn sờ mông ta.
Đường Trọng giải thích nói, hắn cũng không cảm giác được mình làm sai, hắn chỉ thấy phương pháp của mình sai lầm thôi, không nên trước mặt mọi người đá hắn, hắn cần phải xoay người ra nhớ kỹ bộ dạng tên sắc lăng kia rồi sau đó một côn gõ vào lưng hắn cũng không muộn a.
Nghĩ đến cặp mông mê người của mình bị một người nam nhân sờ qua thì Đường Trọng đã cảm thấy vô cùng ghê tở, hắn muốn nhảy xuống ao tắm mười mấy tiếng cho sạch.
- Đúng như vậy sao?
Bạch Tố sửng sốt nói:
- Nói như vậy, tình huống liền có lợi đối với chúng ta.
Nàng lấy điện thoại ra, bấm một dãy số, sau đó cười nói:
- Lưu tổng, thật xin lỗi vì chuyện đã phát sinh như vậy, dạ dạ, là có nguyên nhân, không phải là do Đường Tâm chúng ta xúc động làm ra sự việc như thế đâu.
Bạch Tố hung hăng liếc Đường Trọng một cái, lúc này hành động của nàng không khác gì là chùi đít giùm hắn.
- Lưu tổng, hiện trường có phải là có camera quay lại không? Đúng vậy, tên kia là một tên sắc lang, hắn thừa dịp Đường Tâm ký tên thì liền sờ mông Đường Tâm, Lưu tổng biết rằng Đường Tâm của chúng ta là một người vô cùng bảo thủ, là một ngọc nữ, vì đây là lần đầu tiên trải qua sự việc như vậy cho nên…cho nên tâm tình của nàng liền kích động, bởi vậy nàng mới đá ra một cước.
- Vâng, đúng là Đường Tâm của chúng ta học được một chút công phu, Lưu tổng cũng biết, minh tinh nha, cần giỏi ca múa, không có một chút võ thuật thì làm sao có thể bảo vệ được?
- Ưh, như vậy thật tốt, ta đây sẽ chờ đợi tin tức tốt của Lưu tổng, phiền toái Lưu tổng, sau này ta sẽ bày một bàn rượu tạ tội với Lưu tổng.
Cúp điện thoại, Bạch Tố nhẹ nhàng thở dài một hơi, nhìn Đường Trọng nói:
- Lưu Tổng còn thật là dễ nói chuyện, hắn sẽ không truy cứu sự tình hôm nay, hiện tại tên gia hỏa kia đã bị đưa đến bệnh viện, bọn hắn sẽ bắt tay điều tra chuyện này, hảo hảo giúp cậu giải vây ở trước mặt công chúng. Trong chốc lát, cậu sẽ biết đám phóng viên kia sẽ viết những bài báo không có đạo đức, kinh khủng đến thế nào.
- Khổ cho cô rồi.
Đường Trọng nhìn Bạch Tố nói.
Hiện giờ hắn đã biết rõ vì sao Lâm Hồi Âm và Trương Hách Bản lại ỷ lại vào nàng như vậy, nữ nhân này đúng là giữ gìn cùng chiếu cố mọi người. Không chỉ là chuyện làm ăn mà còn có cả cuộc sống hằng ngày.
Bạch Tố xoa nhẹ huyệt Thái Dương, mỏi mệt nói:
- Chờ tin tức đi. Hi vọng không có lần sau.
Đường Trọng gật gật đầu, nói:
- "Ân. Trải qua chuyện lần này… có phải là sẽ không có người nào tiếp tục sờ mông của ta chứ?
- Cậu…
Bạch Tố hơi thiếu chút nữa là nhảy dựng lên, tên gia hỏa này…
Không được, nàng cảm thấy mình cần phải hảo hảo đưa tên này tới trường. Nói cách khác, có trời mới biết sau này sẽ phát sinh cái ra chuyện tình gì nghiêm trọng?
Nàng nghĩ một chút, sau đó hắng giọng, vẻ mặt chăm chú nhìn Đường Trọng:
- Đường Trọng, cậu hiểu được thân phận của cậu bây giờ sao?"
- Hiểu, là một thành viên của ban nhạc Hồ Điệp.
Đường Trọng sảng khoái hồi đáp.
- Không sai, cậu chính là một thành viên của ban nhạc Hồ Điệp, là minh tinh.
Bạch Tố rất hài lòng đối với thái độ phối hợp của Đường Trọng:
- Cậu có nghe qua chuyện minh tinh ẩu đả với fan hâm mộ của mình chưa?
Đường Trọng lắc lắc đầu.
- Minh tinh là người của công chúng. Mỗi hành động của minh tinh đều bị công chúng nhìn chăm chú vào. Xuất hiện ở nơi công cộng, mỗi ánh mắt, mỗi động tác, còn có mỗi câu nói…. Điều này sẽ mang lại tai nạn cho cậu.
- Hôm nay cậu gặp chuyện tình này thật sự là nhiều minh tinh khác đều đã gặp qua. Nhưng mà, bọn họ đều dùng phương pháp nhu hòa khác để giải quyết.
- Dùng phương pháp gì?
Đường Trọng hỏi
"--------"
Bạch Tố khó có thể trả lời. Thông thường nếu minh tinh gặp trường hợp như vậy thì chỉ lựa chọn âm thầm chịu đựng.
Chứng kiến Bạch Tố trầm mặc không nói, Đường Trọng cũng đã biết đáp án của nàng rồi.
- Suy nghĩ của ta không giống với cô.
Đường Trọng nói:
- Minh Tinh cũng là người. Bọn họ cũng có tình cảm, cũng có người yêu thích. Người khác mắng hắn thì hắn có thể mắng lại, người khác sờ hắn, hắn có thể sờ….có thể đánh lại. Loại hành vi này, pháp luật gọi là quấy rồi tình dục, nếu như chuyện này luật pháp đã quy định rồi mà bọn hắn còn lựa chọn trầm mặc thì điều này chỉ làm cho lá gan của mấy tên gia hỏa kia càng trở nên lớn thêm mà thôi…
- Cô thử nghĩ lại, hôm nay bọn hắn động vào là ta ------ cũng may mắn là ta. Nếu hắn động vào Đường Tâm thì sao.
- Là ca ca của Đường Tâm….
Bạch Tố kinh hỉ nhìn Đường Trọng, nói:
- Cuối cùng cậu cũng chịu nhận Đường Tâm làm muội muội của mình rồi sao?
- Nàng vốn là muội muội của ta.
Đường Trọng không muốn nói cho Bạch Tố các nàng biết việc hắn nhìn lén qua nhật ký của Đường Tâm, nói tiếp đề tài:
- Ta không hy vọng muội muội của mình là minh tinh mà phải chịu ủy khuất như vậy. nếu như lúc nãy hắn động vào Hồi Âm, động vào Hách Bản.
Thấy vẻ mặt căm tức của 2 nàng nhìn mình, thì Đường Trọng ngượng ngùng cười cười, nói:
- Đây chỉ là một cái so sánh. Ta biết, sẽ không ai sờ các ngươi…
"--------- "
Vì thế, hai nàng liền càng thêm tức giận.
- Ta nghĩ, nếu như người làm cha làm mẹ cũng sẽ không để con gái của mình chịu sỉ nhục như vậy, có đúng không? Minh Tinh thì thật là phong quang, kiếm tiền cũng rất trọng yếu nhưng là làm minh tinh cũng không thể thay đổi lập trường của mình được. Như hành vi ngày hôm nay của ta vậy, nên giống như ta vậy một cước đem hắn đá bay. Nếu mỗi minh tinh đều làm như thế thì sau này làm gì còn tên sắc lang nào dám đụng tay đụng chân vào minh tinh nữa?
- Ý của cậu là, cậu nói hôm nay những gì cậu làm là chính xác sao?
- Đương nhiên, việc làm của ta cũng có chút ít sai sót.
Đường Trọng nói:
- Ta không nên một cước đem hắn đá bay đi.
- Cuối cùng thì cậu cũng biết sai lầm của mình.
Bạch Tố vui mừng nói.
- Ta cần phải xoay người tát hắn mấy cái, sau đó 2 mắt đỏ lên rồi mắng hắn là sắc lang.
Đường Trọng nói:
- Như vậy thì những tên ký giả cũng biết chuyện gì đã xảy ra. Mọi người sẽ công kích, khiển trách tên sắc lang kia chứ không phải sẽ chĩa mũi giùi vào ta, ta cam đoan với cô, nếu có lần sau thì nhất định ta sẽ cải thiện.
Bạch Tố có ý nghĩ, hãy để cho ta chết đi đi.
Xe chạy đến Tử Viên thì Bạch Tố lại nhân được điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại thì Bạch Tố nói với mọi người:
- Có 1 tin xấu và 1 tin tốt. Tin xấu là tên sắc lang kia bị Đường Trọng đánh đã đưa vào viện, xương sườn ngay ngực gãy 2 cái.
- Một cước đá gãy 2 xương sườn sao?
Hai mắt Trương Hách Bản trừng to nhìn về phá Đường Trọng. Tên gia hỏa là một quái vật sao?
Bạch Tố gật gật đầu, cười nói:
- Tin tốt chính là Lưu tổng từ video đã nhìn thấy tên kia sờ vào mông của Đường Trọng, sau đó mới bị một cước của Đường Trọng đá bay…
- Tên kia thật đáng thương.
Mũi của Trương Hách Bản cau lại, khuôn mặt đồng tình:
- Bị người khác đã gãy 2 cái xương sườn hơn nữa lại chạm vào mông của một nam nhân…
biglove
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hỏa Bạo Thiên Vương
Liễu Hạ Huy
Hỏa Bạo Thiên Vương - Liễu Hạ Huy
https://isach.info/story.php?story=hoa_bao_thien_vuong__lieu_ha_huy