Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Điệu Nhảy Thầy Tu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10 -
R
aymond Golon hầu như không nghe thấy tiếng cười chói chang đi đằng sau câu nói đó. Vậy là Fedora đã sa vào tay quỷ sứ. Chị ta đã bị gã chúa tể của địa ngục quyến rũ.
Không thể như thế được, vậy là ...
Anh chỉ cần nhìn dáng người của gã kia là hiểu điều đó đúng là sự thật. Quỷ Satan đang đứng trước mặt anh, và vợ anh bây giờ đang tuân phục tên chúa tể địa ngục.
Làm tình với quỷ dữ!
Đột ngột, Raymond nhớ lại những câu chuyện xa xưa về loài phù thủy mà anh đã học qua.
Lần này, quỷ Satan lại cười lên khàn khàn. Hầu như gã đã đọc được những dòng suy nghĩ của người đàn ông, bởi gã lên tiếng:
– Chị ta làm sao làm khác được. Satan là bất khả kháng. Nếu ta muốn, ta sẽ làm được tất cả. Ví dụ tốt nhất chính là vợ mi.
– Chị ta bị ta thu hồn, thờ phụng, tuân lời ta. Chị ta cứ muốn gặp ta, từ ngày này qua ngày khác ...
– Im đi, thật khốn khiếp! – Raymond gào lớn và ngạc nhiên thấy giọng mình vẫn còn được ngần ấy sức mạnh. – Ta không muốn nghe nữa. Ta ... - Anh ngừng lại giữa câu và nhìn trân trối xuống hai lòng bàn tay bây giờ không còn chảy máu nữa.
Ma quỷ, đúng là như vậy. Làm sao có thể khác được một khi quỷ Satan đang đứng trước mặt anh?
Raymond kiệt sức. Anh nuốt khan. Bất chấp tình huống tồi tệ của mình, người đàn ông vẫn nghĩ tới vợ. Nếu quả thật cô ấy đã sa vào móng vuốt của tên chúa tể địa ngục, thì chẳng ai có thể trách móc cô được điều gì, bởi quỷ Satan nắm trong tay khả năng điều khiển con người. Ngày trước gã đã làm được như vậy, và mọi việc vẫn cứ sẽ tiếp tục như thế .
Đáng tiếc là cái Ác quá mạnh ...
– Ta muốn nhìn cô ấy. – Raymond khàn khàn nói. – Ta muốn gặp vợ ta! – Anh muốn đứng dậy khỏi chiếc ghế bành, nhưng quỷ Satan không cho phép.
Pháp thuật vô hình của hắn vẫn biến Raymond thành một người tê liệt, không khả năng chuyển động.
– Mi muốn gặp vợ mi hả? – Tên chúa tể địa ngục chế giễu. – Không đâu, anh bạn thân mến. Mi không gặp được cô ấy nữa đâu. Fedora bây giờ là của ta. Cô ấy đã chứng minh là cô ấy đứng về phía ta, cô ấy thực hiện tất cả những mệnh lệnh mà ta ban ra. Cô ấy đã thay ta đi về Paris,và thực hiện nhiệm vụ tao ấn định. Cô ấy đã vẽ một bức tranh theo sự tưởng tượng của ta, cô ấy muốn thuộc về ta, và cô ấy cũng đã thật sự thuộc về ta rồi, Raymond. Mi sẽ không bao giờ còn ảnh hưởng gì với người đàn bà đó, bởi những gì mà một lần ta chiếm lấy, ta sẽ không bao giờ chịu nhả ra. Nhưng ta cũng thấy rồi, mi chống lại ta. Cũng như con gái của mi ...
– Lisa?
– Đúng. – Con quỷ đáp lại. –Lisạ. – Mi đã làm gì với nó?- Raymond gào lên. – Nói đi, trả lời đi! Trả lời ta đi!
– Bản thân ta chẳng làm gì với nó cả, cứ yên tâm. Đối với những việc này, đã có tay chân của ta. Chúng nó tới đây ngay bây giờ, và sẽ tới lượt mi lãnh đủ.
Hãy vui mừng, cuối cùng thì mi cũng được làm quen với những kẻ đã sống chung với mi trong nhà này.
– Kẻ nào sống chung với ta?
– Năm thầy tu!
Raymond mở to cả mồm lẫn mắt. Anh không hiểu gì cả. Trong nhà anh có năm tên thầy tu? Không bao giờ, nếu thế thì anh đã nhìn thấy họ. Gia đình anh và anh là những người duy nhất sống trong ngôi nhà này. Không thể có thầy tu nào vào đây cả!
Mặc dù vậy, Satan đâu có lý do gì để nói dối? Không có lý do nào cả! Vậy là nó phải đúng ở một phương diện nào đó. Vậy là những tên thầy tu đó thực sự tồn tại!
– Ta sẽ cho mi thấy chúng nó. – Satan giải thích. – Và chúng nó sẽ làm với mi đúng những gì mà ta muốn. Vợ mi đã vẽ nên chúng nó, và linh hồn đã quay trở lại với những cơ thể của chúng nó. Những hình vẽ trên tranh thành những thực thể sống. Quay lại mà nhìn kìa!
– Satan chưa nói hết câu thì bàn tay vô hình đang đè lên người Raymond Golon cũng biến mất. Anh lại có thể chuyển động và tận dụng ngay cơ hội.
Như một quả tên lửa vọt ra khỏi bệ phóng, Raymond nhảy dựng lên cao, rồi đứng lại bên cạnh ghế sofa và xoay đầu lại.
Sự khủng khiếp đang bò ra từ góc phòng!
Quỷ Satan đã nói đến năm tên thầy tu. Và năm cái dáng người rùng rợn đó đang rời chỗ. Chúng đột ngột hiện ra như từ cõi vô hình và tỏa ra một bầu không khí kinh hoàng bao trùm lên cả Raymond Golon.
Thêm vào đó, anh có cảm giác rằng trời đất tự nhiên tối sầm lại. Một luồng ánh sáng quái đản xám xịt vừa như đang phủ xuống căn phòng vừa như trôi lên từ dưới đất lên. Chúng bao trùm lên người năm tên thấy tu, mặc dù vậy vẫn cho anh nhìn rõ đường nét.
Năm dáng người ghê rợn khát máu tạo thành một vòng tròn vây lấy Raymond Golon. Trong những bàn tay của chúng, những bàn tay có làn da nâu màu đất, là những món vũ khí.
Năm cây rìu!
Những dáng người kỳ quái kia đã gập cánh tay lại, giơ chênh chếch lên cao, chĩa cả năm lưỡi rìu thẳng về hướng Raymond Golon. Bất kỳ cây rìu nào cũng có thể lấy mạng anh.
Ý thức về tình thế cực kỳ nguy hiểm làm bùng lên trong lòng anh nỗi sợ hãi.
Người đàn ông đứng trong căn phòng của mình và hốt hoảng nhìn quanh. Cả năm tên thầy tu trông đều rất giống nhau. Những khuôn mặt cứng đờ như mặt nạ, những hốc mắt tối tăm, những khoang miệng mở nhưng không thoát ra một âm thanh nào, mỗi tên thầy tu mặc một chiếc áo vải màu xám, chạm gần sát đất.
Phần mũ đều được chúng kéo trùm lấy đầu. Rìa vải đằng trước phủ xuống rất thấp, che trán và toàn bộ hai con mắt.
Năm con quỷ nhất loạt tiến tới nạn nhân. Chúng cử động thật đều đặn, khoảng cách từ Raymond đối với mỗi tên thầy tu bao giờ cũng bằng nhau, và sau khi quỷ Satan rít lên một hiệu lệnh nhỏ, cả năm tên đột ngột dừng phắt lại.
Chúng đã tạo thành một vòng tròn quanh nạn nhân, và bây giờ chúng giơ những bàn tay còn rỗi ra.
Những bàn tay đó tìm lấy nhau. Những ngón tay dài ngoẵng phủ một làn da mỏng quấn lấy nhau, tạo thành những móc khóa mà chỉ chính bản thân những tên thầy tu ấy mới có thể mở ra.
Cho tới lúc này, màn kịch ghê rợn diễn ra hầu như trong câm nín. Tình huống thay đổi trong vài giây đồng hồ sau đó, khi năm tên thầy tu nhận được lệnh khiêu vũ.
Mệnh lệnh do quỷ Satan gào lên.
Năm tên thầy tu bắt đầu nhảy múa!
Đầu tiên, chúng chỉ chuyển động những cánh tay, nhưng những bàn tay vẫn đan chặt vào nhau. Một điệu giơ lên rồi hạ xuống đều đặn, trông rõ ràng như một loại âm nhạc mà người thường không nghe được. Từ năm cái mõm không vang lên một âm thanh nào, cả năm tên thầy tu tiến hành điệu nhảy trong vẻ câm lặng ma quái.
Sau một vài giây đồng hồ, cơ thể của chúng cũng bắt đầu chuyển động.
Những thân hình gầy gộc hòa vào nhịp điệu, mép vải của những chiếc áo trùm bay lên cao rồi lại rơi xuống, những thanh gỗ nhỏ tạo thành hàng cúc chạy giữa áo chuyển động qua lại như những con lắc.
Không một âm thanh xuất hiện, khi năm tên thầy tu tiếp tục điệu nhảy vòng tròn quỷ quái.
Chúng hầu như không chạm chân xuống mặt đất. Từ khung hở dưới mép vải mũ chùm đầu hiện ra những khuôn mặt tởm lợm trơ trơ vô cảm và Raymond Golon cảm nhận rõ luồng không khí do những tà áo tạo nên đang thổi qua mặt anh.
Chúng nhảy mỗi lúc một nhanh hơn.
Chẳng bao lâu, thân hình năm tên thầy tu hòa vào nhau. Chúng đang tan chảy ra, đến mức độ Raymond chỉ còn nhận ra những vệt đen bao quanh mình.
Đằng sau những vệt đen đó là quỷ Satan. Khuôn mặt hình tam giác tởm lợm của hắn bây giờ nhăn ra trong một nụ cười hiểm độc. Chỉ còn thiếu cây gậy chỉ huy trong những móng vuốt màu đen là gã sẽ biến thành một nhạc trưởng thực thụ của địa ngục.
Gã đã lôi được năm tên thầy tu quay trở lại cuộc đời này, gã tận hưởng điệu nhảy của chúng, và thậm chí còn vỗ tay tán thưởng.
Những móng vuốt chạm vào nhau làm tiếng vỗ tay bật lên âm thanh nghe trầm đục một cách quái đản. Ẩn trong âm thanh đó là những tiếng lép nhép nho nhỏ, nghe như thể hai bàn tay sẽ dính chặt vào nhau bất cứ lúc nào sau đó.
Nhưng đó chỉ là ảo tưởng. Raymond biết như vậy. Con quỷ vẫn tiếp tục vỗ tay. Nó thúc cho nhịp nhạc nhanh lên. Satan vỗ tay mỗi lúc một dồn dập và những tên thầy tu tuân theo nhịp điệu đó. Điệu nhảy của chúng càng lúc càng nhanh hơn, hốt hoảng hơn, thành một vòng gió xoáy câm nín khủng khiếp, khiến Raymond Golon như mất trí.
Anh không hiểu được, không chấp nhận được bức tranh ma quái trước mặt mình. Anh đang chứng kiến một địa ngục thật sự, nơi anh bị đẩy vào vị trí của người khán giả duy nhất. Anh không còn nhận ra hình dáng năm tên thầy tu nữa. Những thân hình đã tạo thành một đơn vị thống nhất, trông như một con rắn, khoanh mình lại thành vòng tròn và vòng tròn ấy mỗi lúc một siết chặc hơn.
Khủng khiếp ...
Điệu nhảy tiếp tục.
Nhanh hơn nữa, dữ tợn hơn nữa ...
Trong khi nhảy, không một tên thầy tu ma quỷ nào buông lơi vũ khí. Không một giây phút nào mà những lưỡi rìu thôi không chĩa thắng vào con người khốn khổ đang đứng giữa vòng tròn.
Raymond Golon phải chịu đựng đòn tra tấn rùng rợn có một không hai, và anh hoàn toàn không có khả năng chống chọi. Vòng gió xoáy quanh khiến anh muốn phát điên. Raymond có cảm giác bị cuốn vào vòng xoáy nguy hiểm đó và thấy thân thể mình bỗng trở nên nhẹ nhàng đến khó hiểu ...
Vòng gió xoáy kỳ quặc tiếp tục nhanh hơn. Một cuộc hành hạ khủng khiếp mà Raymond Golon chưa bao giờ nằm mơ tới. Duỗi hai cánh tay ra, anh cố tìm một chỗ hở. Một cố gắng tuyệt vọng, bởi khi cảm giác đâu đớn dội lên ở bàn tay phải, anh chợt ý thức được rằng anh vừa chạm phải một lưỡi rìu.
Ngay lập tức, anh rút tay về.
Và năm tên thầy tu vẫn nhảy tiếp.
Vòng tròn khép từng chút, từng chút một. Thỉnh thoảng, chuyển động của chúng tỏ ra đột ngột hoang dại, dữ tợn, những tà áo trùm và dây thắt lưng bay lên thật cao, chạm cả vào người Raymond.
– Đánh!
– Đó là tiếng gào mà quỷ Satan vừa phát. Raymond vất vả lắm mới hiểu được lời hắn nói, nhưng khi anh hiểu ra thì đã muộn rồi.
Năm tên thầy tu tấn công.
Cả năm tên đột ngột nhảy ào vào anh.
Chúng thậm chí vẫn nắm tay nhau. Trong khi thân thể Raymond rơi trở lại chiếc ghế sofa thì cả năm tên thầy tu cùng giơ cao cánh tay cầm vũ khí.
Raymond nhìn thấy trên đầu mình có năm lần Tử Thần đang bay, đang lóe sáng.
Và anh biết những giây phút cuối cùng của đời anh đã điểm.
Anh không lầm.
Năm lưỡi rìu đồng thời bổ xuống, tạo thành một món vũ khí khổng lồ, và chỉ một tích tắc sau, thế giới trong mắt Raymond bị che phủ trong làn sương mù màu máu ...
Quỷ Satan lại thêm một lần nữa đạt được điều gã muốn. Giờ thì tất cả mọi việc ở đây đã nằm trong tay gã cùng năm tên thầy tu!
Đó là những giây phút hiếm hoi trong cuộc đời mà người ta chỉ có thể gọi bằng từ khủng khiếp.
Tôi biết, tôi không còn khả năng để tránh lưỡi rìu kia nữa, nhưng tôi vẫn cố.
Bằng một cách nào đó, tôi dịch được đầu sang một bên, thế rồi ngọn đòn đập tôi bật lùi trở lại.
Thi thể Lisa văng đi nhưng tôi không nhận thấy. Tôi cũng không thấy mình đã đánh mất thăng bằng, bay loạng choạng theo những bậc thang rồi cả thân mình đập xuống nền đất bên dưới.
Ngọn đòn chí tử đã khiến tôi đờ đẫn đi, nhưng chưa chết! Khi một con người lần đầu tiên trong đời cầm một cây rìu ném về phía kẻ khác, tức là một động tác chưa được luyện tập kỹ càng, rất có thể gã ta sẽ không giáng trúng đối phương bằng lưỡi rìu như ý định, mà chỉ bằng đoạn cán của món vũ khí đó.
Tôi đã gặp may, cây rìu giáng trúng tôi, nhưng không phải bằng lưỡi.
Mặc dù vậy, ngọn đòn cũng đã đủ mạnh.
Nó đẩy nạn nhân của mình ngã ngửa ra. Tôi nằm đó, tay chân dang rộng.
Cảm giác đau đớn gào rống trong đầu, dạ dày muốn trồi lên cao, và dù cố gắng bằng cách nào đi chăng nữa, tôi cũng không nhấc nổi mình lên.
May mà thị giác tôi vẫn còn hoạt động.
Tôi nhìn về phía trước.
Cả khu cầu thang bây giờ nằm trong tầm nhìn. Fedora vẫn chưa dịch chuyển.
Người đàn bà đứng trên bậc cầu thang cao nhất, nhìn xuống chỗ tôi.
Gương mặt chị ta không một nét chuyển động. Ánh sáng chiếu xuống làn da và tạo nên một vẻ mờ mờ kỳ quặc. Mái tóc thẫm màu trong như một vành khăn quấn, mở ra ở phía dưới.
Chị ta tưởng là tôi đã chết?
Không, chắc là không. Ngay trong vài giây đồng hồ sau đó, người đàn bà chứng minh là chị ta phán đoán tình huống rất chính xác. Chị ta cất bước.
– Quân giết người! – Chị ta nhảy về phía tôi. – Quân giết người khốn kiếp!
Những gì mà đã gây ra cho tao và con gái tao, tao sẽ trả lại cho mày. Mày sẽ chết dưới tay tao, dưới chính hai bàn tay này, tao đã định như thế và nhất quyết sẽ làm bằng được!
– Vừa nói những câu đó, người đàn bà vừa bước theo những bậc thang đi xuống.
Tôi muốn đáp lời, muốn giải thích với chị ta rằng tất cả những điều đó đều sai, rằng tôi không phải là người giết cô con gái của chị, mà là một kẻ khác, nhưng tôi không nói nên lời.
Mặc dù khuôn miệng tôi vẫn cử động được, nhưng chẳng có lấy một âm thanh nào thoát qua được bờ môi.
Tôi nằm câm lặng.
Người đàn bà bước xuống tiếp.
Như một nữ thần độc ác đòi trả thù, Fedora Golon theo cầu thang xuống dưới. Thỉnh thoảng, tà áo dài của chị ta lại kêu lên sột soạt theo những chuyển động hấp tấp. Nín thở, tôi nhìn thật rõ hai đầu gối hiện lên dưới lần vải theo từng nhịp bước.
Hiện tôi vẫn chưa thể làm gì.
Một tình huống thật khó khăn, hầu như không có đường thoát. Tôi phải tập trung vào hai yếu tố.
Đầu tiên, tôi phải tập trung vào Fedora, rồi sau đó phải tập trung vào chính mình bản thân mình, bởi tôi muốn vượt ra khỏi trạng thái tê liệt hiện thời. Nếu cứ đờ đẫn lâu thêm chút nữa, tôi quả thật sẽ nằm gọn trong bàn tay người đàn bà đang lên cơn giận dữ kia.
Còn ba bậc thang.
Fedora dừng lại ở bậc cầu thang thứ ba kể từ dưới lên, đứng ở đó một thoáng và xoay đầu về hướng phải.
Tôi không biết người đàn bà đó đang tìm cái gì, nhưng cũng hé mắt nhìn theo cùng hướng.
Rồi tôi nhận ra.
Ánh mắt của Fedora chiếu chính xác vào cây rìu đang nằm trên mặt đất, cây rìu mà chính bàn tay chị ta đã ném xuống đây.
Ra người đàn bà muốn dùng nó một lần thứ hai, rõ ràng là mọi tư thế đều ngả về hướng chị ta.
Có phải một nụ cười run giật, thấu hiểu, đang chập chờn lướt qua khóe miệng chị ta?
Đúng, tôi đã không nhìn lầm. Chị ta đang mỉm cười. Nụ cười thể hiện rõ vẻ vênh vang của kẻ chiến thắng và niềm vui trước những gì sắp xảy ra.
Niềm vui trước động tác giết người!
Người đàn bà giật nảy người lên, quả quyết bước qua hai bậc thang cầu thang, đặt chân xuống bậc cuối cùng. Thế rồi với bước đi sau đó, chị ta xuống dưới nền của tầng hầm.
Giờ thì chị ta cách tôi chẳng bao xa!
Fedora xoay người. Chị ta phải làm điều đó để đến với cây rìu giết chóc.
Người đàn bà tỏ ra thong thả. Lần này không vội vã nữa, chị ta muốn thực hiện mọi việc cho chắc chắn.
Tôi tuyệt vọng thầm lặng gọi năng lượng của mình quay lại. Cuộc dời nghề nghiệp đã biết bao lần bắt tôi phải ngậm đòn, đối thủ đâu có bao giờ cho tôi tiến bước dễ dàng, thật ra cơ thể tôi luôn trong một trạng thái luyện tập kỹ lưỡng và có khả năng xử lý đòn không ít. Thế nhưng cây rìu quái quỷ của Fedora đã đập vào một yếu điểm nào đó khiến thân hình tôi tê liệt, mọi khả năng phản ứng đều bị đóng băng.
Dĩ nhiên, chỉ một lúc nữa thôi mọi thứ sẽ trở lại bình thường, nhưng tới thời điểm đó mọi sự chắc sẽ là qua muộn. Lúc bấy giờ, người họa sĩ với nỗi căm hờn của chị ta đã dùng rìu xẻ được xương sọ tôi ra thành hai mảnh.
Khốn nạn, việc này rồi sẽ kết thúc thế nào?
Một tiếng va chạm rùng rợn vang lên.
Âm thanh lách qua màn sương của cảm giác đau đớn, giáng thẳng vào đầu óc tôi. Nó xuất hiện khi Fedora Golon kéo cây rìu về phía mình và để lưỡi của nó chạm một đoạn ngắn vào nền hầm đổ bêtông.
Tôi lại liếc sang bên. Vì gáy chạm sát đất nên tầm nhìn hiện không được rộng cho lắm, tôi phải đảo thật mạnh hai con ngươi .
Fedora nhìn xéo sang tôi. Trong tư thế ngồi xổm, người đàn bà như tạo thành một hình tam giác, từ đó chĩa thẳng ra một bàn tay với những ngón tay nắm chặt lấy cán cây rìu.
Vừa kéo vũ khí gần về phía mình hơn, người đàn bà vừa đứng dậy. Chị ta tận hưởng từng giây phút cái thế của kẻ chiến thắng đòi trả thù trước một đối thủ vô phương khánh cự. Chị ta đứng dậy thật chậm rãi, rồi cũng xoay người từ từ như vậy.
Đứng chênh chếch, chị ta nhìn về phía kẻ thua cuộc.
Tôi can đảm đáp lại ánh măt đó.
Vài giây đồng hồ trôi qua. Ánh mắt của chúng tôi như đã gắn chặt vào nhau, cho tới khi Fedora ngẩng đầu lên, mở mồm ra. Chỉ một từ duy nhất vọt qua đôi làn môi nhợt nhạt của người đàn bà.
– Giết người!
– Cảm giác đau buốt dội lên trong lòng tôi. Chị ta gọi tôi là một kể giết người, mặc dù tôi hoàn toàn vô tội. Khốn nạn, làm cách nào để có thể thuyết phục người đàn bà này rằng chị ta đang lầm vô cùng.
Cuối cùng, tôi đã thốt lên nổi một âm thanh. Nhưng thứ đó chưa phải là lời nói.
Chỉ một tiếng khàn khàn yếu ớt bay ra khỏi miệng tôi ...
Sau đó, khuôn mặt người đàn bà thoắt biến thành băng giá. Thật khủng khiếp khi phải chứng kiến cảnh chị ta già hẳn đi chỉ trong một giây đồng hồ. Màu da đổ màu xám và thũng xuống, tạo thành vô vàn nếp nhăn chạy tua tủa quanh hai hố mắt.
Fedora đã quyết định.
Chẳng gì có thể thuyết phục được chị ta nữa. Tuyệt vọng, tôi cố gắng dồn sự chú ý vào cơ thể cùng khả năng phản ứng của mình. Chỉ cần xoay người được thôi là tôi đã có thêm một chút hy vọng.
Không thành công.
Tôi vẫn nằm như một người bại liệt trên nền đất và cảm giác đau buốt chốc chốc lại giật nảy lên trong đầu, xóa đi mọi suy nghĩ.
Một địa ngục!
Tôi bây giờ cũng không thể với tới vũ khí của mình. Khẩu Beretta vẫn nằm trong bao súng, con dao găm bằng bạc đã được tôi cắm trở lại thắt lưng, chỉ còn duy nhất cây thánh giá thần đang treo trước ngực.
– Đến lúc rồi! – Người đàn bà thì thào.
Nói chưa hết câu, Fedora đã khuỵu gối quỳ xuống.
Trong một thoáng, tôi thấy mình chìm vào một cơn sợ hãi khũng khiếp, sợ bàn tay chị ta sẽ cùng cây rìu bổ xuống trong động tác quỳ kia. Nhưng việc đó không xảy ra. Cánh tay phải vẫn giơ lên cao, cây rìu cũng thế, cú đập ngửa vào đầu gối xuống đất chắc chắn phải khiến Fedora rung động toàn thân và đau đớn, vậy mà khuôn mặt kia không có lấy duy nhất một thớ thịt nào chuyển động.
Một chiếc mặt nạ!
Người đàn bà nhìn tôi trân trân.
Giờ chị ta chỉ còn cách tôi khoảng một cánh tay.
– Mày không thoát khỏi số phận của mày đâu, tên giết người! – Chị ta thì thào và giơ rìu lên cao hơn một chút.
– Không! – Tôi khàn khàn kêu lên, cả cơ thể và tâm hồn chìm trong nỗi sợ hãi chết chóc.
Người đàn bà lắc đầu, nhìn tôi thật kỹ, thoáng một ánh lửa lóe lên trong hai con mắt, thế rồi chị ta ra đòn ...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Điệu Nhảy Thầy Tu
Jarson Dark
Điệu Nhảy Thầy Tu - Jarson Dark
https://isach.info/story.php?story=dieu_nhay_thay_tu__nguyen_huy_thiep