Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đất Lành
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8: Cuckoo, Lotus Và Trà Lâu
W
ang Lung không còn là một nông dân nghèo với vài mảnh ruộng nữa, giờ đây anh đã là ông chủ của nhiều đất đai. Anh cơi thêm lầu trên ngôi nhà cũ và thuê người làm việc trên đất của anh. Anh vẫn nhớ tới mấy đứa con ăn không ngồi rồi của nhà họ Hwang nên quyết định bắt con mình sẽ phải làm việc trên đồng.
Hàng ngày, anh dẫn hai đứa con trai nhỏ ra đồng và bảo chúng kéo cày với con bò. Đôi bàn tay nhỏ xíu của hai cậu bé không thể làm được nhiều việc, nhưng chúng biết được cái nóng bức của mặt trời trên cơ thể chúng, và biết được sự mệt mỏi khi lên đồng xuống ruộng.
Wang Lung không cho vợ làm việc ngoài đồng. Anh không còn là một kẻ nghèo khổ nữa nên O-Lan chỉ trông nom việc nhà và may vá thôi.
Lại một lần nữa O-Lan sinh con. Lần này cô sinh đôi - một trai và một gái.
Wang Lung nghĩ, lần đầu tiên trong đời, anh chẳng còn chuyện gì phải lo lắng và phiền muộn cả. Nhưng rồi đứa con gái lớn lại mang điều đó đến với anh.
Năm năm trôi qua, nhưng đứa con gái lớn của anh chẳng hề nói chuyện, nó chỉ biết mỉm cười. Con bé đã từng suýt chết vào năm đầu tiên của đời mình, rồi nó đã tồn tại với không một chút suy nghĩ gì trong đầu.
"Đứa con khờ dại bé bỏng của ta... đứa con khờ dại bé bỏng của ta. Con sẽ không bao giờ được cưới gả. Nhưng nếu ta bán con bé khốn khổ này đi làm nô tì, họ sẽ giết nó khi phát hiện ra nó không hề có ý thức", Wang Lung cứ lẩm bẩm suốt như thế, và anh rất mực chăm sóc cô con gái, còn cô bé thì luôn mỉm cười đi theo anh một cách lặng lẽ.
Một điều khác nữa khiến Wang Lung lo lắng. Anh cảm thấy xấu hổ khi ở chợ anh phải nói: "Ông có thể đọc cho tôi nghe cái hóa đơn tính tiền được không, tôi không biết chữ".
Vì vậy anh không đưa lũ trẻ đi làm ruộng nữa mà cho chúng đến trường. Một ông giáo già sẽ dạy lũ trẻ để lấy một số tiền nhỏ vào mỗi ngày lễ.
"Thưa thầy," Wang Lung nói với ông giáo, "đây là hai thằng con trai lười biếng của tôi. Nếu thầy có thể dạy chúng biết mọi thứ, tôi sẽ biết ơn thầy vô cùng".
Ông giáo già hỏi Wang Lung về công việc của anh và Wang Lung trả lời rằng anh là một nông dân. Thế là ông giáo đặt tên cho lũ trẻ. Ông gọi đứa mười hai tuổi là Nung En và đứa mười một tuổi là Nung Wen. Mấy cái tên đó có nghĩa là "của cải từ đất".
Lúc rời khỏi nhà ông giáo, Wang Lung gặp một người hàng xóm.
"Tôi vừa mới từ trường học của hai đứa con trai tôi về đấy," anh tự hào nói. "Tôi không cần lũ nhỏ làm việc trên đồng nữa. Thay vì vậy chúng có thể học đọc và viết chữ".
° ° °
Thế là sự thịnh vượng của nhà Wang Lung lại phát triển. Trong vòng bảy năm đều có mưa nên đồng ruộng tươi tốt và không hề có chuyện đói khát. Nhưng vào năm thứ tám, mưa không ngừng trút xuống ở miền bắc. Sông dâng lên ngày càng cao và lũ tràn vào đồng ruộng, vì vậy người ta không thể gieo trồng gặt hái gì được.
Wang Lung bảo tá điền của anh xây sửa lại mấy bức tường và trông nom gia súc. Còn bản thân mình thì lần đầu tiên trong đời anh cho phép mình lười biếng và có thời gian để mắt tới gia đình.
Hai đứa con sinh đôi cười đùa ở cửa ra vào, cha anh thì hết ngủ, lại thức, rồi lại ngủ ở một góc. Đứa con gái khờ khạo khốn khổ của anh thì ngồi hàng tiếng đồng hồ vặn vẹo một mảnh vải trong tay. Còn O-Lan lo nấu nướng, may vá quần áo và coi sóc nhà cửa.
Tóc O-Lan giờ đây đã ngả màu muối tiêu, cơ thể cô mệt mỏi bởi làm lụng nặng nhọc và răng cô bắt đầu den đi.
"Bà trông giống hệt vợ của một nông dân" Wang Lung cằn nhằn. "Bà không thể bôi dầu thơm lên tóc như những phụ nữ khác vẫn làm sao? Bà không thể ăn mặc giống họ được à? Bà là vợ của một người đàn ông phát đạt cơ mà".
O-Lan lại nghĩ rằng chồng cô đang phàn nàn về việc cô đã không sinh thêm con trai cho anh. Nên cô trả lời: "Từ khi sinh đôi tới giờ, tôi không được khỏe cho lắm, như có một ngọn lửa trong bụng tôi ấy".
"Thôi, tôi tới trà lâu nghe tin tức đây" Wang Lung nói. Thế là anh rời khỏi nhà và đi vào thị trấn.
Những năm trước, ở trà lâu cũ người ta đối với Wang Lung rất thô lỗ. Nhưng bây giờ, khi anh vào trong trà lâu, thì mấy người trong đó nói nhỏ với nhau: "Wang Lung đấy... người đã mua đất nhà họ Hwang đấy". Thoạt đầu, Wang Lung cảm thấy rất mãn nguyện nhưng giờ đây anh cảm thấy mệt mỏi vì điều đó. Cho nên anh tới một trà lâu mới, nơi mà chẳng ai quen biết anh cả.
Trà lâu này có hai tầng. Ớ tầng trệt, người ta ngồi uống trà và chơi xúc xắc hay đôminô. Họ rất ồn ào. Ớ tầng trên thì có các cô gái giải trí cho đàn ông. Vào buổi tối, tiếng ca hát cười đùa của các cô vẳng ra từ những cửa sổ.
Wang Lung đang ngồi uống trà. Có đủ thứ âm thanh hỗn tạp quanh anh, nên anh không nghe thấy tiếng bước chân sau lưng. Nhưng anh quay lại khi một giọng đàn bà cất lên: "Wang Lung, anh nông dân, anh làm gì ở đây vậy?"
Anh nhìn thấy khuôn mặt nhọn và mỏng của ả nô tì Cuckoo nhà lão chủ họ Hwang. Anh lớn tiếng át những âm thanh ồn ào của đám cờ bạc trả lời ả: "Tiền của tôi không tốt bằng tiền của những người khác sao? Tôi là một người giàu có. Vận may rất tốt đã đến với tôi".
"Ai cũng nghe về sự may may mắn tốt đẹp của Wang Lung" Cuckoo nói. "Có lẽ anh muốn chơi xúc xắc? Hãy chứng tỏ vận may của anh tốt đẹp như thế nào đi".
"Tôi chưa bao giờ đụng đến xúc xắc và rượu," Wang Lung nói.
"Ôi! Anh chỉ có uống trà thôi sao?" Cuckoo nhìn anh chằm chằm, đầu ngoẹo sang một bên và ngoác miệng ra cười. "Anh nói là anh chưa từng cờ bạc hay uống rượu à? Nhưng anh đã từng chạm đến đôi bàn tay xinh đẹp và một khuôn mặt đáng yêu chưa?" Và ả cười ngặt nghẽo.
Mặt Wang Lung đỏ lên: "Chưa, chưa bao giờ cả".
"Nhưng anh mơ về chúng, đúng không?" Cuckoo hỏi. Wang Lung im lặng. Cuckoo liền lấy một cuộn giấy từ túi áo ra. Trên cuộn giấy là hình vẽ các cô gái xinh đẹp.
"Này, đây là những người đẹp trong mộng, là các cô gái mà đàn ông hay gặp trong giấc mơ của họ. Dĩ nhiên không phải anh, mà là những người đàn ông khác kìa. Anh là một nông dân tốt có nhiều con trai. Anh không cần những cô gái trong tranh này".
Thế rồi ả nhìn thấy cách Wang Lung ngắm bức tranh như thế nào và đôi mắt anh sáng rực lên ra sao với ý nghĩ về những cô gái xinh đẹp.
"Nào, nếu...", Cuckoo tiếp tục, "... nếu anh chọn một trong những cô gái này, nhưng họ không phải là những phụ nữ thật đâu đấy nhé, anh chọn ai nào?"
Máu chảy rần rần trong cơ thể Wang Lung với sức nóng như lửa dốt. Anh dán mắt vào hình vẽ một cô gái trẻ. Thân hình cô mảnh mai như măng tre, khuôn mặt giống khuôn mặt của một con mèo con thông minh, tay thì cầm một đóa sen. Wang Lung không lên tiếng nhưng mắt anh như đóng đinh vào bức tranh.
Rồi anh trả tiền trà và nhanh chóng đi ra ngoài. Tiếng cười của Cuckoo vọng theo anh ra tới ngoài đường.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đất Lành
Pearl S. Buck
Đất Lành - Pearl S. Buck
https://isach.info/story.php?story=dat_lanh__pearl_s_buck