Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đàn Cổ Cầm Khỏa Thân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 9
C
ơn mưa như một tấm màn đầy những hạt châu sa màu nâu nhạt bỗng nhiên biến thành tuyết tự lúc nào. Những hoa tuyết lúc đầu là những chiếc lá vàng cắt thành hình ngôi sao, sau đó trở thành một thứ bột màu trắng bay nhanh vào thành Bắc Kinh. Những mái nhà truyền thống giống như khảm xà cừ, những ngôi nhà chọc trời bắt đầu nhấp nháy: từng tầng một, ánh sáng bật lên trong các văn phòng. Những cánh cửa sổ trở thành những khung đèn màu. Các tòa tháp biến thành những ô lắp ghép các màu sắc.
Trương Tuệ lục trong túi rồi lấy ra một tấm khăn len quấn quanh đầu. Nàng kéo cổ áo khoác lên rồi đi qua con đường, không chờ đến đèn đỏ. Những chiếc xe hơi lướt đi xung quanh nàng, bánh xe phanh két, còi inh ỏi.
Nàng đã quen với một nỗi buồn nàng không giải thích được. Hôm qua, lúc khuya, khi nàng chơi đàn cổ cầm trong phòng, một người đàn ông và một người đàn bà đã xuất hiện như hai cái bóng tái nhợt. Họ đi quanh nàng, vừa nhảy múa vừa vỗ tay rồi nài nỉ nàng: "Âm nhạc, xin thêm nhạc nữa!"
Họ là ai? Những bóng ma hay những thứ sinh ra từ tưởng tượng của nàng? Các thiên thần hay ác quỷ đến ám nàng?
Trương Tuệ không dám kể những gì mình mình thấy cho mẹ. Sau khi ly hôn với cha nàng, bà đã đến sống ở Mỹ. Khi mẹ gọi điện thoại về, nàng nói với bà tất cả đều tốt, nàng rất hạnh phúc. Nhưng Trương Tuệ không hạnh phúc. Nàng cảm thấy cô độc. Cha nàng là một người chơi đàn cổ cầm nổi tiếng. Ông ấy dẫn một chương trình truyền hình, nói chuyện ở hội nghị, xuất bản sách và du lịch khắp Á châu để biểu diễn. Ông ấy chẳng có thời gian cho con gái.
Trương Tuệ hít bầu không khí ẩm ướt của tuyết và đi lên lề đối diện.
-... Âm nhạc! Xin thêm nhạc nữa!...
Nàng quay ngoắt đầu lại.
Trên lề đường, một thằng con trai vừa nói chuyện một mình vừa thả bộ, dáng người nhanh nhảu. Mặc cái áo khoác đen, anh chàng di chuyển đôi chân còn người thì giữ thẳng, lưng hơi còng. Tay nhét túi, đeo hộp vĩ cầm dưới cánh tay, anh chàng để lại trên tuyết mịn từng dấu chân, tựa như một chuỗi nốt nhạc trên một khuông nhạc trống. Khi đi ngang qua, nàng thấy anh chàng đeo một cái tai nghe không dây. Anh ta đang nghe điện thoại.
Nàng cúi xuống rồi tiếp tục đi theo nhịp của mình.
- Cậu mang theo nhạc cụ gì thế?
Nàng ngước nhìn lên rồi mặt đỏ đến tận mang tai. Anh chàng kia chờ nàng ở cổng vào nhạc viện.
- Đàn cổ cầm.
- Hả? Đàn cổ cầm? Giờ hiếm lắm đó! Cậu học năm thứ mấy? Mình thử chơi chung vĩ cầm với cổ cầm xem sao?
Nàng muốn đào tuyết để chui xuống trốn.
- Đàn cổ cầm chơi đơn tấu, - nàng ấp úng.
Anh chàng nghĩ ngợi rồi cười.
- Thì mình viết chung một bản.
Họ đi bộ trên lối đi có hai hàng cây tiêu huyền ngăn cách những tòa nhà dành để học nhạc phương Tây và nhạc Trung Hoa.
- Lát gặp lại nhé! Cậu sẽ gặp tớ ở đây.
- Hẹn lát gặp, - Trương Tuệ đỏ mặt lặp lại.
Anh chàng rẽ trái rồi biến mất trong đám cây cối. Ở cuối lối đi là con đường mòn dẫn tới một hồ nước. Ôm cây đàn cổ cầm trong tay, Trương Tuệ ngồi trên ghế và ngắm tuyết rơi ngày càng dày. Xa xa vẳng lại tiếng lảnh lót của các nhạc cụ, giọng opera nam cao và nữ cao. Nàng nghe được tiếng vĩ cầm, tiếng dương cầm, tiếng đàn nhị, tỳ bà, sáo và tiêu, rồi nghĩ tới người chơi vĩ cầm mà nàng vừa gặp có lẽ đang chơi trong dàn giao hưởng đó.
Nàng cười rồi ngả đầu lên cây đàn. Không có lấy một ngọn gió, thế mà tuyết bắt đầu xoay tròn. Hai chiếc bóng hiện ra giữa những bông tuyết dập dìu. Quấn chặt lấy nhau, hai cái bóng lướt đi rồi nhảy múa trên mặt hồ đã đóng băng như một sân khấu chiếu ánh sáng bằng đèn nhạt màu. Họ di chuyển về phía Trương Tuệ với tay áo làm từ sương mù và tuyết, ra dấu cho nàng đến với họ.
Âm nhạc là một món quà, nàng hát thầm. Âm nhạc sinh ra ngôn từ, ngôn từ sinh ra ý nghĩ, ý nghĩ sinh ra những người tình của nhau. Họ sinh ra cho nhau. Họ chết cùng nhau trong cùng một thứ âm nhạc. Họ mất nhau rồi tìm được nhau; họ quên nhau rồi nhớ nhau khi điệu nhạc vang lên. Thời gian là âm nhạc. Mênh mông là âm nhạc. Nó sẽ không bao giờ tắt! Hãy viết ra, hãy viết ra vì chúng ta!
Hết
Chương trước
Mục lục
Đàn Cổ Cầm Khỏa Thân
Sơn Táp
Đàn Cổ Cầm Khỏa Thân - Sơn Táp
https://isach.info/story.php?story=dan_co_cam_khoa_than__son_tap