Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Con Đường Sủng Thê
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10: Quyết Định
S
au giờ ngọ, nắng càng thêm gay gắt, quần áo A Kết khô rất nhanh.
Đổi quần áo xong, A Kết không ló mặt ra, đưa áo choàng cho Lâm Trùng Cửu, nhờ bé đem áo trả cho Triệu Trầm.
Lâm Trùng Cửu ôm quần áo chạy về phía Triệu Trầm. Hai người cũng không học bơi nữa, sau khi bé học được nín thở, Triệu Trầm dạy bé ngồi trung bình tấn, ngồi đến khi nước lấn vào chỗ hai người ngồi, bé đi lấy quần áo cho tỷ tỷ, Triệu Trầm ngồi dựa lưng vào thân cây hóng mát, nhớ tới cuộc sống an nhàn sung sướng, nhưng lại không ghét bỏ thân cây thô ráp một chút nào.
"Triệu đại ca, trả cho huynh." Lâm Trùng Cửu gọi vô cùng thân thiết. Ở với nhau chưa tới một canh giờ, bé đã không sợ khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm của nam nhân này nữa rồi.
Triệu Trầm bình tĩnh cầm áo, đứng thẳng, nhanh chóng mặc vào. Mặc áo vào người, trên áo còn lưu lại hơi ấm của nàng ấy.
Hắn không khống chế được mà cảm thấy run rẩy.
Chớp mắt nhìn một cái, bộ ngực nàng căng tròn, đôi cẳng chân mảnh khảnh, giống như không hề đứng xa hắn mà đang dán lên người hắn vậy.
Theo bản năng, hắn nhìn về phía cánh rừng.
Nơi đó cây cối che kín, chỉ có một góc váy trắng lộ ra.
"Triệu đại ca?" Lâm Trùng Cửu thấy hắn sững sờ cầm vạt áo, nghi hoặc gọi hắn.
"Không có gì." Triệu Trầm thu hồi tầm mắt, nhanh chóng buộc lại đai lưng, nghiêm mặt lại, dặn dò bé: "Nhớ kỹ lời ta nói, không được để lộ sơ hở." Nói xong, hắn xoay người đi về phía Trần Bình, xoay mình lên ngựa, trong nháy mắt đã chạy rất xa.
Lâm Trùng Cửu hâm mộ nhìn theo hai con ngựa đang phóng như bay.
"Đừng nhìn nữa, mau theo tỷ về nhà, xem nương xử lý đệ như thế nào." A Kết vỗ nhẹ vào đầu đệ đệ, nói vô cùng buồn bực. Nếu không phải đệ đệ ham chơi, thì hôm nay cũng xảy ra nhiều chuyện như vậy. Nàng cảm kích Triệu công tử cứu đệ đệ, lại không thích hắn trêu chọc nàng. Trước khi cứu người, lúc đó quần áo hắn không chỉnh tề, về tình có thể tha thứ, sau đó hắn lại cố ý dụ nàng đi về phía bờ sông, hành động đó của hắn nhằm mục đích gì?
Lâm Trùng Cửu chột dạ, vừa đi cùng trưởng tỷ vừa nói xin lỗi: "Đại tỷ, đệ không cố ý đâu, một lát nữa, nương đánh đệ, tỷ xin giúp đệ được không, tỷ lớn nhất mà..." So sánh với bàn tay của mẫu thân, đại tỷ vẫn ôn nhu hơn rất nhiều.
Trong lòng A Kết chứa đầy tâm sự, cũng không có tâm trạng để ý đến bé.
Chuyện hôm nay, lúc cả người nàng ướt đẫm đã bị Triệu công tử thấy, nàng cũng nhìn thấy lồng ngực của đối phương, một khi chuyện này truyền ra ngoài, thanh danh của nàng sẽ bị phá huỷ, tới lúc đó, Mạnh Trọng Cảnh có ghét bỏ nàng không?
"Tiểu Cửu, đệ hứa với tỷ tỷ, sau kh về nhà chỉ nói đệ rơi xuống nước được Triệu công tử cứu, không được nói tới chuyện tỷ tỷ cũng rơi xuống nước, biết không? Không chỉ không được nói với phụ thân và nương, với những đứa trẻ ở bên ngoài, đệ cũng không được nói, nếu không tỷ tỷ sẽ bị người ta chê cười." A Kết dừng bước, ngồi trước mặt đệ đệ, nghiêm túc dặn dò bé.
Lâm Trùng Cửu ngoan ngoãn vâng lời, "Đại tỷ yên tâm, Triệu đại ca đã đã nói với đệ, huynh ấy nói chuyện này trừ bốn người chúng ta, ai cũng không được biết."
A Kết ngạc nhiên, "Hắn, hắn nói với đệ như vậy?"
Lâm Trùng Cửu gật đầu, nhìn nàng với ánh mắt nghi hoặc: "Đại tỷ, tỷ sao vậy?" Vẻ mặt giống như cực kỳ khiếp sợ.
Đối với trẻ con, cái gì chúng cũng không hiểu, A Kết không giải thích, chỉ dặn dò thêm vài câu, sau đó đè nén sự phức tạp trong lòng, đưa đệ đệ về nhà.
Hai mẹ con Liễu thị vừa tỉnh ngủ, đang rửa mặt.
Lâm Trúc rửa xong trước, vắt khăn lên dây phơi quần áo, nhìn thấy trưởng tỷ và đệ đệ về, khuôn mặt vui sướng khi thấy người gặp họa, quay mặt vào trong phòng, gào lên: "Nương, đại tỷ đưa Tiểu Cửu về rồi!" Đệ đệ ham chơi, buổi trưa lén lút đi chơi khiến đại tỷ phải đi tìm, việc này đã thành thói quen, lúc dậy không thấy hai người là có thể đoán được.
Hiển nhiên trong lòng Liễu thị cũng có tính toán riêng.
Nàng vốc nước lau mặt, cho Lâm Trúc đi đổ nước, khuôn mặt nghiêm khắc, đứng ở cửa chờ hai tỷ đệ A Kết, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lâm Trùng Cửu nhưng lại hỏi A Kết: "Hôm nay tìm thấy nó ở đâu?"
Đầu Lâm Trùng Cửu cúi gằm xuống, không nhịn được kéo tay áo trưởng tỷ.
A Kết thở dài, dắt đệ đệ vào trong nhà: "Nương, chúng ta vào nhà rồi nói."
Chuyện này hình như có gì không đúng, trong lòng Liễu thị dâng lên sự nghi ngờ,cũng xoay người đi vào, Lâm Trúc đổ nước xong cũng chạy vào theo.
Trong phòng, Lâm Trùng Cửu giống như tội phạm, cúi đầu đứng giữa phòng, Liễu thị ngồi cạnh giường đất, Lâm Trúc dựa vào mẫu thân, A Kết ngồi ở đầu bên kia với Liễu thị, nhẹ giọng thầm thì.
Nàng nói xong, nhưng Liễu thị cũng không nói gì, Liễu thị đứng dậy, ôm bé, đặt bé nằm sấp trên giường, sau đó lột quần của bé, trận đòn bàn tay liên tiếp rơi xuống mông bé. Vừa đánh lại vừa mắng: "Giỏi lắm, không cho con đi nghịch nước, hôm nay còn còn dám đi chơi ở phía đông, con ngại mạng con quá dài chứ gì? Quen thói coi trời bằng vung có phải không, này thì không nghe lời, ta cho con biết thế nào là không nghe lời!"
Rõ ràng rất tức giận, khuôn mặt lại trắng bệch. Nàng chỉ có một đứa con trai, trước khi sinh trước bé, nàng là đứa con dâu bị người trong thôn chê cười không biết bao nhiêu năm, khó khăn lắm mới sinh được mụn con trai, vậy mà hôm nay suýt nữa thì mất đi nó, nếu không phải gặp được quý nhân, nhi tử mà xảy ra chuyện gì bất trắc, nửa đời sau nàng có sống nổi không?
Vừa đánh vừa nghĩ đến khi mông bé đỏ lừ.
Khi dạy dỗ con cái, Liễu thị vô cùng nghiêm túc, Lâm Trúc cũng không dám ngồi, đứng trên mặt đất, miệng câm như hến.
Vốn dĩ, Lâm Trùng Cửu liên tục xin lỗi, nhưng lại nghe thấy tiếng khóc nức nở lẫn trong lời mắng của mẫu thân, bé ngoan ngoãn nằm sấp, không nói gì.
Thấy đệ đệ hiểu chuyện, mông cũng đỏ lừ, A Kết ngăn mẫu thân lại, kéo tay nàng khuyên nhủ: "Nương, Tiểu Cửu cũng biết sai rồi, xin người bớt giận đi, không có việc gì là tốt nhất, sau này chúng ta quản lý đệ thật chặt, không cho đệ ấy chuồn đi là tốt nhất. Tiểu Cửu, sau này, đệ sẽ không đi nữa, đúng không?" Quay đầu nhìn đệ đệ, giúp bé kéo quần lên.
Lâm Trùng Cửu quan sát mẫu thân, nhảy xuống đất, nói năng thành khẩn: "Nương, con hứa sau này không ham chơi, con với Triệu đại ca đã hẹn với nhau, sau này, cách ba ngày, huynh ấy sẽ về dạy con võ công ở trên bờ sông, con muốn học chút bản lĩnh của huynh ấy, con cũng muốn cao lớn, cường tráng như huynh ấy."
"Triệu công tử muốn dạy võ công cho con?" Liễu thị kinh hãi, nhìn trưởng nữ.
A Kết có biết đâu, cúi đầu hỏi đệ đệ: "Hắn nói với đệ lúc nào?"
Lâm Trùng Cửu nhìn mẫu thân và trưởng tỷ, đầu óc lộn tùng phèo. Vừa nghĩ lý do vừa giải thích: "Triệu đại ca nói khi huynh ấy dạy đệ tập bơi. Huynh ấy rất có bản lĩnh, đệ muốn bái huynh ấy làm thầy, Triệu đại ca không đồng ý, huynh ấy chỉ nói đệ hợp ý huynh ấy, đồng ý dạy cho đệ một ít võ công thô thiển. Đúng rồi, Triệu đại ca nói huynh ấy chỉ thuận tay cứu đệ thôi, mọi người không cần để ở trong lòng, huynh ấy còn nói nếu mọi người không muốn đệ học, huynh ấy lập tức không dạy."
Nói tới đố, Lâm Trùng Cửu nhào vào lòng mẫu thân, ôm nàng cần xin: "Nương, Triệu đại ca rất lợi hại, nương cho con học theo huynh ấy được không? Nương yên tâm, con hứa sẽ không trễ nải việc đọc sách, chỉ cần nương cho con học võ công, sau này con sẽ không chạy loạn với bọn Hổ Tử nữa!"
"Không được!" Liễu thị chưa nói, A Kết đã kiên quyết phản đối.
Liễu thị thấy hơi ngỡ ngàng, tại sao con gái lớn lại phản đối quyết liệt như vậy, nhìn nàng với ánh mắt nghi hoặc.
Lâm Trúc lại bu vào, quay đầu hỏi nàng: "Vì sao đại tỷ lại phản đối a? Muội cảm thấy chẳng có gì không tốt, có Triệu công tử dạy Tiểu Cửu, Tiểu Cửu có thể học được chút bản lĩnh, không ra ngoài ham chơi để chúng ta lo lắng, một công đôi việc mà. Lại nói nói Triệu công tử nhà người ta cứu mạng Tiểu Cửu, còn đồng ý dạy Tiểu Cửu, điều đó chứng minh hắn nể mặt chúng ta, chúng ta không cho Tiểu Cửu đi, về tình về lý đều không có gì để nói mà?" Thấy đại tỷ như vậy, chắc chắn lúc ở trên bờ sông, tỷ tỷ và Triệu công tử đã xảy ra chuyện gì đó, nàng vô cùng hối hận khi bản thân mình không được chứng kiến chuyện đó.
A Kết nói xong mới ý thức được nàng phản ứng quá mạnh
Muội muội nói quả thật rất có đạo lý, nếu hắn không có cố ý trêu đùa nàng, ngay cả khi hắn trêu chọc nàng một cách quá đáng, nàng cũng không tìm được bất cứ lý do gì để phản đối. Nói Triệu công tử vô lại, hạ lưu, nhưng hắn cũng có chỗ lệ độ, phép tắc, cũng hứa không nói chuyện này ra ngào, hắn cũng là quân tử, nhưng khi nghĩ đến ánh mắt của hắn nhìn nàng, lúc hắn cởi trần, bá đạo tới gần nàng, theo bản năng, A Kết không muốn có bất cứ sự dính dáng nào liên quan tới hắn
Nhưng những điều này, nàng lại không thể nói cho người nhà biết
Đối với ánh mắt tò mò, nghiên cứu của muội muội, A Kết cố gắng trấn định lại, nói với mẫu thân: "Nương, nhìn cách ăn mặc của Triệu công tử, chắc chắn hắn không phải là người bình thường, làm sao hắn có thời gian rảnh để dạy Tiểu Cửu chứ? Chúng ta cũng không biết hắn ở đâu, có xa nơi chúng ở hay không. Con thấy chắc là hắn không chịu được sự quấy rầy của Tiểu Cửu lên mới đồng ý, không phải hắn cũng nói nếu chúng ta không muốn, hắn sẽ không dạy hay sao? Chắc là không
muốn từ chối trực tiếp trước mặt Tiểu Cửu, nên nói câu uyển chuyển như vậy nhằm ám chỉ chúng ta nên khuyên can Tiểu Cửu."
Hai nữ nhi nói đều có đạo lý, Liễu thị hơi do dự
Lâm Trùng Cửu vô cùng xót ruột, biết nhị tỷ đứng về phe của bé, bé chuyển tới đứng bên cạnh Lâm Trúc, nói lời son sắt: "Nương, người đừng nghe đại tỷ, Triệu đại ca rất thích con, huynh ấy dạy con nín thở trong nước, dạy con ngồi trung bình tấn, lại còn khen con có bản lề tốt! Không tin, ba ngày sau, mọi người đi cùng với con ra bờ sông hỏi huynh ấy, huynh ấy đồng ý dạy con mà!"
Lâm Trúc cười, nói theo: "Đúng rồi, đúng rồi, con nhớ Triệu công tử nói chuyện với dượng rất lạnh nhạt, người như vậy, nếu không thật lòng thích Tiểu Cửu, làm sao hắn có thể nhận lời chứ? Đại tỷ, tỷ suy nghĩ quá nhiều rồi. Hắn để Tiểu Cửu hỏi phụ thân và nương, điều đó chính tỏ hắn rất kính trọng trưởng bối, đâu đến mức quanh quẩn như vậy." Cho dù thế nào, người như Triệu công tử, Tiểu Cửu có thể kết bạn với hắn, đó là may mắn của bé
Đệ đệ muội muội đều kiên trì muốn đi, A Kết chỉ có thể nhìn về phía mẫu thân, xin sự giúp đỡ: "Nương, Tiểu Cửu nhỏ như vậy, học võ công làm gì, điền đó cơ bản là không cần..."
Bị ba chị em nói liên tục, Liễu thi hơi đau đầu, đem việc quyết định chuyển sang cho phụ thân lũ trẻ: "Đừng nói nữa, chờ phụ thân các con về, để phụ thân các con quyết định!" Trượng phu đọc sách cũng có kiến thức, hắn quyết định thế nào cả nhà đều nghe theo, chắc chắn không sai.
A Kết không biết làm thế nào.
Lâm Trùng Cửu làm mặt quỷ với trưởng tỷ, đi chơi với nhị tỷ, nhị tỷ nói giúp bé, bây giời, bé thân nhị tỷ nhất.
Nhưng bé vẫn giữ lời hứa, Lâm Trúc làm đủ mọi cách để dụ dỗ bé, bé vẫn không hề nói tới chuyện trưởng tỷ rơi xuống nước.
Lâm Trúc quấn quýt bé một lúc lâu cũng không có tác dụng gì, cuối cùng đổi hướng, đi do thám thái độ của A Kết, nhưng chính A Kết lại là người không thể nói uội muội biết được, nàng cúi đầu, thêu thùa không để ý tới muội muội.
Hoàng hôn, Lâm Hiền cưỡi con lừa về nhà.
Lâm Trúc kéo Lâm Trùng Cửu, cười hì hì ra đón phụ thân, tranh nhau nói chuyện buổi trưa cho phụ thân. Lúc đó A Kết ở phòng bếp, giúp Liễu thị chuẩn bị cơm chiều, nàng lo lắng phụ thân bị đệ đệ và muội lừa gạt nhưng nàng lại không thoát được công việc phải làm, chỉ có thể lo lắng suông. Liễu thị đem tất cả biểu hiện của nàng thu vào tầm mắt, thầm nghĩ thú vị, đây là lần đầu tiên đứa thứ hai và thứ ba bắt tay nhau đối đầu với trưởng tỷ.
Khuôn mặt Lâm Hiền ôn hòa, lúc hai đứa con vờn quanh thì hắn cho lừa ăn, rửa tay rửa mặt, sau đó ngồi cạnh lò sưởi được đặt ở đầu giường, uống trà đứa con gái thứ hai đưa, vô cùng hài lòng.
Uống xong, hắn bắt đầu tính sổ.
"Tiểu Cửu lén lút đi chơi, lại rơi xuống nước, phạt con đêm nay không được ăn cơm, lập tức về phòng tự kiểm điểm."
Lâm Trùng Cửu lập tức ủ rũ, cũng không dám cãi lại, ỉu xìu đi về phòng phía tây.
"Phụ thân, con không làm sai cái gi..." Lâm Trúc vội vàng bò lên giường, quỳ gối, đấm lưng, bóp vai cho Lâm Hiền.
Lâm Hiền nhắm mắt hưởng thụ một lúc, sau đó mới nói: "Nên ăn cơm thôi, con đem bàn ra, dọn bát đũa lên đây, đừng để chuyện gì cũng tới tay đại tỷ con."
"Dạ, con đi ngay đây!" Không bị phạt, việc nhỏ như vậy thì tính là gì chứ, Lâm Trúc vui vẻ chạy đi.
Con cái đi hết rồi, Lâm Hiền tựa vào đầu giường, bắt đầu cân nhắc.
Nhà mình không tiền không thế, chỉ có hai đứa con gái tựa bông hoa, đứa con gái cả đã có hôn ước, sắp lập gia đình, lqđ đứa thứ hai là một nha đầu lười, tuổi lại nhỏ, không có khả năng lọt được vào mắt của người này. Huống chi người ta ra tay không cần báo đáp, cũng không nhận Tiểu Cửu làm đồ đệ, tình cảm người quân tử nhạt như nước, chắc là hợp ý Tiểu Cửu thôi?
Hắn không tham vọng bất cứ điều gì, đời này chỉ mong sống yên bình như vậy, về đứa con trai, nếu đã có may mắn như vậy, đi theo người ta cũng tốt.
Buổi tối, khi bốn người ăn cơm, Lâm Hiền lại hỏi con gái lớn tình hình ở bờ sông trưa nay một lần nữa, chắc chắn không có điều gì không đúng, hắn nói luôn: "Bất kể ra sao, ba ngày sau, ta sẽ đi cùng Tiểu Cửu tới bờ sông gặp Triệu công tử, đến lúc đó ta sẽ dắt Tiểu Cửu đi, nếu như Triệu công tử muốn dạy Tiểu Cửu, người ta có ý tốt, chúng ta cũng không nên cự tuyệt."
Lâm Trúc vô cùng vui vẻ.
A Kết cúi đầu không nói. Phụ thân đã lên tiếng, nếu nàng tiếp tục phản đối, nói không có lý ngược lại sẽ khiến ọi người nghĩ trong lòng nàng có quỷ.
Ở phòng phía tây, Lâm Trùng Cửu nằm úp sấp trên cửa nghe lỏm, mừng đến mức suýt nữa thì nhảy dựng lên, ngây ngất đi vào trong buồng, vùi đầu ăn cơm chiều trưởng tỷ lén lút bưng cho bé.
Giải quyết xong chuyện của nhi tử, Lâm Hiền cười cười, nhìn thê tử, đưa chén không cho thê tử.
Đôi má Liễu thị ửng đỏ, giận giữ, lặng lẽ lườm hắn một cái.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Con Đường Sủng Thê
Tiếu Giai Nhân
Con Đường Sủng Thê - Tiếu Giai Nhân
https://isach.info/story.php?story=con_duong_sung_the__tieu_giai_nhan