Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Câu Chuyện Đồ Chơi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10
B
íp, bíp, bíp. Xe rác đang lùi vào bãi. Nó dừng lại đánh sầm một cái, và khoang chứa rác bắt đầu nghiêng dần. Nắp thùng mở tung ra. Đám đồ chơi của Andy la hét ầm ĩ vì bị ngã lộn nhào, đầu nọ đập vào đầu kia, rơi ào ào xuống cùng với đống rác thải.
Woody ngã uỵch một cái và khó khăn lắm mới ngồi dậy nổi. Một cái túi nilon bay qua mặt anh. Quay lại nhìn, anh nhận ra mình đã ở trên đỉnh đống rác thải. Đám bạn đang vây lấy anh. Ai nấy thở hổn hà hổn hển nhưng vẫn ổn.
Ngay lúc đó, đám Người Ngoài Hành Tinh phát hiện ra một cái cần cẩu to đùng ở đằng xa. “Cần cẩu!” chúng la hét, lật đà lật đật chạy về phía đó.
“Các cậu, không!” Woody hét lên. Bọn họ cần phải dính vào nhau! Woody cố gắng đuổi theo.
Bỗng nhiên, ba Người Ngoài Hành Tinh bị một ánh đèn rọi khắp người. Một chiếc xe ủi khổng lồ đang thẳng tiến về phía họ! Bà Đầu Khoai Tây hét toáng lên khi thấy những Người Ngoài Hành Tinh biến mất dưới lớp sóng rác bất ngờ ập tới.
Một chiếc xe ủi khác cũng đang tiến thẳng về phía những món đồ chơi còn lại, ánh đèn làm họ lóa hết cả mắt. Đám đồ chơi nhận ra chúng đang bị đẩy lên một ngọn đồi rác cao vút. Chiếc xe ủi rướn lên phía trước.
“Chờ đã!” Woody hô to khi lũ đồ chơi đang ngã lộn nhào trong làn sóng rác. Họ bị đẩy đi và va đập vào khắp mọi chỗ.
Cuối cùng, đám đồ chơi rơi xuống một băng chuyền. Trước mắt họ là một đường hầm tối mù mịt.
“Woody! Chúng ta phải làm sao đây?” Bà Đầu Khoai Tây khóc lóc.
Woody hít một hơi thật sâu. “Chúng ta sẽ ổn thôi nếu chúng ta ở cùng…“
Úi! Đột nhiên, Slinky bị kéo bật thẳng lên không trung. Cậu bị dính vào cái băng chuyền đang di chuyển với tốc độ cực nhanh ở phía trên.
“Slinky!” Woody gọi to khi cậu bạn của anh đang bị đưa đi mất.
Một chiếc búa cạnh chân Woody cũng bị hút thẳng lên. Nó dính với cái băng chuyền ngay bên Slinky.
“Đó là nam châm!” Jessie hô lên. “Cẩn thận đấy!” Xung quanh đám đồ chơi, những món đồ kim loại bắt đầu bị hút lên bởi chiếc băng chuyền nam châm.
“Đừng lo, Slinky!’ Woody đuổi theo cậu. “Bọn tớ sẽ đưa cậu xuống!”
Từ trên cao, Slinky có thể nhìn thấy những thứ mà Woody không thể thấy. Trên chiếc băng chuyền bên dưới, Woody và đám bạn của anh đang bị đưa tới một máy nghiền rác! Cậu hét lên cảnh báo cho đám bạn của mình.
“Nhanh lên! Bám vào miếng kim loại nào đó đi!” Buzz kêu lên. Anh bám vào một cái hộp ăn trưa. Nam châm ngay lập tức kéo Buzz và cái hộp cơm lên.
Những món đồ chơi còn lại chộp ngay lấy mọi vật kim loại chúng có thể tìm thấy, và ngay lập tức phóng vọt lên băng chuyền phía trên. Họ đã an toàn!
Nhưng ngay sau đó, có tiếng ai đó đang khóc. “Cứu với!” Đám đồ chơi nhìn xuống. Bên dưới họ, Lotso đang bị một túi đựng golf đè lên. “Tôi bị kẹt!” Lão hét lên. “Xin hãy giúp tôi!”
Woody nhìn về phía cái máy nghiền rác. Lotso sẽ bị nghiền nát chỉ trong vài phút nữa. Woody nhanh chóng đưa ra quyết định.
Anh nhảy xuống dưới băng chuyền và chạy tới giúp Lotso. Anh cố lấy hết sức đẩy túi golf ra, nhưng nó quá nặng. Buzz lao tới giúp anh. Cuối cùng, hai người bạn đã đẩy được túi golf ra khỏi người Lotso. Woody kéo được chân Lotso ra khi họ chỉ còn cách cái máy nghiền có vài cen-ti-mét. Buzz túm lấy chiếc gậy golf bằng một tay và Woody bằng tay kia. Nam châm hút cả ba món đồ chơi bay lên ngay khi cái máy nghiền nát túi đựng golf.
“Cảm ơn, anh Cảnh sát trưởng!” Lotso nói đầy cảm kích.
Woody gật đầu. “Chúng ta cùng đồng cam cộng khổ mà.”
Đám đồ chơi thả tay khỏi những miếng kim loại. Chúng rơi xuống một băng chuyền khác.
“Woody! Nhìn kìa!” Rex reo lên. “Tớ có thấy ánh mặt trời rồi!”
Băng chuyền họ đang ngồi dẫn tới một cánh cửa. Phía cuối con đường, một ánh đèn vàng tỏa sáng rực rỡ.
Đám đồ chơi hào hứng chạy tới. Nhưng khi tới gần hơn phía ánh sáng, mặt họ liền xịu xuống.
“Ờ, Rex này.” Woody nói, “Tớ không nghĩ đấy là ánh sáng mặt trời đâu.”
Đó là ánh sáng phát ra từ một lò đốt rác khổng lồ! Và đám đồ chơi đang bị đưa thẳng tới đó!
“Chạy đi!” Woody hét lên. Họ cố gắng chạy, nhưng băng chuyền càng chuyển động nhanh hơn. Nó đang đưa họ về phía lò đốt.
Lotso bỗng nhiên phát hiện ra một công tắc dừng khẩn cấp ngay phía trên đầu. Có một cái thang dẫn lên trên. Lotso chộp lấy chân thang. Lão cố gắng đẩy mình lên.
“Cảnh sát trưởng!” Lão gọi. “Cái công tắc! Giúp tôi với!”
Woody, Buzz, và Jessie chạy tới. Họ đẩy lão lên. Lotso bắt đầu bò lên trên cái thang.
Phía dưới băng chuyền, đám đồ chơi của Andy bắt đầu thấm mệt. Chúng không thể chạy đua với cái băng chuyền thêm một giây nào nữa.
Lotso leo lên tới đỉnh và quay mặt lại. Nhưng lão không hề ấn công tắc. Lão lạnh lùng nhìn xuống đám đồ chơi của Andy.
“Ấn nó đi!” Woody la lên. “Ấn đi!”
“Bây giờ thì Andy đang ở đâu nào?” Lotso cười tự mãn. Rồi lão chạy biến đi.
“Không!” Woody hét lên khi đám đồ chơi ngã lộn nhào khỏi thành băng chuyền.
Họ rơi xuống một sườn đồi rác nghiêng nghiêng, đang trượt dần xuống bể lửa thiêu khổng lồ. Đám đồ chơi cố gắng trèo ngược lên, nhưng đó là điều không thể. Họ cứ thế tụt dần xuống đống lửa.
“Buzz!” Jessie gọi. “Chúng ta làm gì đây?”
Buzz chẳng biết trả lời ra sao. Anh nắm lấy tay cô. Jessie giờ đã hiểu ra. Chẳng còn đường thoát nữa rồi. Cô quàng tay kia qua người Bullseye. Slinky nắm tay Hamm, rồi Hamm nắm lấy tay Rex. Ông Bà Đầu Khoai Tây nắm lấy tay nhau, và Ông Đầu Khoai Tây nắm tay còn lại của Rex.
Woody nhìn đám bạn thân của anh. Khuôn mặt Buzz đầy kiên quyết. Anh đưa tay ra kéo Woody lại. Những người bạn nắm tay nhau thành một vòng tròn, sức nóng của lò thiêu làm mặt họ bỏng rát.
Lúc này đây, họ sẽ kết thúc cuộc đời… cùng nhau.
Nhưng đột nhiên, những tia sáng rực rỡ chiếu xuống làm lóa mắt Woody. Anh nhìn lên. Một chiếc cần cẩu kim loại to tướng đang hạ dần xuống phía họ.
Chiếc cần cẩu nhấn chìm vào đống rác xung quanh đám đồ chơi. Nó nhấc bổng họ lên cao trong không trung.
“Cần cẩu!” Đám Người Ngoài Hành Tinh hò reo. Họ đang ở trong khoang lái của chiếc cần cẩu. Họ dùng cần điều khiển đưa đám bạn về nơi an toàn.
Chiếc cần cẩu đưa đám đồ chơi an toàn xuống mặt đất. Họ ho và rên rỉ, nhưng không ai bị thương cả. Ông Đầu Khoai Tây ngẩng lên nhìn bầu trời. “Các cậu còn nhớ điều tồi tệ tôi từng nói về gác xép của Andy không? Tôi xin rút lại hết.”
Những món đồ chơi khác đồng tình.
Đám Người Ngoài Hành Tinh láo nháo chạy ra từ chiếc cần cẩu.
“Các cậu đã cứu mạng chúng tôi!” Bà Đầu Khoai Tây nói với họ.
“Và chúng tôi… sẽ biết ơn các cậu suốt đời!” Ông Đầu Khoai Tây nói thêm, rồi ôm chầm lấy họ.
“Này! Cục bông Lotso đâu rồi nhỉ?” Hamm hỏi. Cậu nhìn quanh, nhưng chẳng thấy con gấu bông màu hồng nào trong tầm mắt cả.
“Quên đi, các cậu.” Woody nói. “Lão ta không đáng đâu.”
Đám đồ chơi không hề biết rằng một người tài xế xe rác đã tìm thấy Lotso và gắn lão lên đầu xe tải của mình làm vật trang trí. Bị gắn vào ga-lăng tản nhiệt xe, lão bị bùn đất và bọ nhặng bám đầy vào mặt, thậm chí còn khổ sở hơn cả việc phải làm đồ chơi trong phòng Sâu Bướm. Con gấu bông tàn ác cuối cùng cũng phải chịu hình phạt thích đáng.
“Đi thôi, Woody!” Jessie bỗng nhiên nói. “Chúng ta phải đưa cậu về nhà!”
“Nhưng còn các cậu thì sao?” Woody nói, chần chừ. “Ý tớ là… có lẽ gác xép cũng không phải là một ý hay.” Anh nhìn họ lo lắng. Trước đây, anh luôn chắc chắn Andy muốn họ ở đâu thì họ sẽ ở đó. Nhưng giờ đây, anh chỉ muốn các bạn mình có được những điều tốt nhất. Họ xứng đáng được hạnh phúc.
“Chúng ta là đồ chơi của Andy.” Jessie trấn an anh.
“Chúng ta sẽ ở đó vì cậu ấy.” Buzz nói thêm. “Bên cạnh nhau.”
Woody mỉm cười. “Tớ hy vọng cậu ấy vẫn chưa đi.” Anh nói.
Bà Đầu Khoai Tây lấy tay che mắt. Bà cực kỳ tập trung, để con mắt còn lại của bà – con mắt đang ở trong phòng Andy – có thể thấy chuyện gì đang diễn ra. “Andy vẫn đang xếp đồ!” Bà thông báo. “Nhưng cậu ấy sắp xong tới nơi rồi!”
Đám đồ chơi nhìn nhau trong vô vọng. “Cậu ấy ở ngay dưới thị trấn.” Hamm chỉ tay.
“Chúng ta không về kịp đâu!” Rex la khóc.
Tiếng nhạc vang lên yếu ớt trong không khí buổi sớm. Đám đồ chơi nhìn quanh. Bác lao công làm việc trên con đường khu nhà Andy đang chơi một bản ghi-ta trước khi leo lên xe chở rác.
Đám đồ chơi mỉm cười. Đây chính là chiếc vé về nhà!
Khi đám đồ chơi về tới nhà, tất cả trông thấy Andy đang đặt những chiếc hộp vào trong xe. Đây là cơ hội cuối cùng của họ! Nếu không kịp chui vào thùng, họ sẽ không bao giờ có thể lên gác xép!
Đám đồ chơi nhanh chóng tắm táp bằng vòi phun nước trong vườn. Rồi Slinky nhảy lên mái gara. Những đồ chơi khác trèo lên phần thân lò xo của cậu kéo giãn như một chiếc thang và chạy dọc mái nhà tới cửa sổ phòng Andy.
Chúng bò qua ngưỡng cửa và nhảy xuống sàn, vội vã chạy qua phòng. Bà Đầu Khoai Tây cũng đã tìm thấy con mắt còn lại của mình đang nằm dưới gầm giường và gắn nó vào vị trí cũ. Rồi đám đồ chơi trèo vào chiếc hộp được đánh dấu GÁC XÉP. Buzz giúp đỡ mọi người chui vào trong.
Mọi người, trừ Woody. Anh chạy tới chiếc hộp đánh dấu ĐẠI HỌC, rồi bỗng dừng lại và nhìn về phía bạn bè mình. Anh biết rằng đây có thể là lần cuối anh nhìn thấy họ. “Buzz…”
Buzz quay sang nhìn bạn. Woody giơ bàn tay, và Buzz bắt tay anh, cái bắt tay đầy ấm áp. “Đây không phải lời từ biệt đâu nhé.” Woody nói, mặc dù trong lòng anh sợ đó là sự thật.
“Này, Woody.” Slinky gọi từ trong hộp GÁC XÉP. “Tới trường đại học vui vẻ nhé!”
“Woody, hãy chăm sóc Andy đấy.” Rex nói thêm.
“Chắc chắn rồi.” Woody bắt tay Jessie.
“Jessie – ở trên gác xép cô sẽ ổn chứ?”
“Dĩ nhiên.” Jessie nói.
Woody quay sang Buzz. Chỉ còn một chút xíu thời gian nữa thôi. Anh sẽ nhớ những người bạn này rất nhiều.
“Cậu biết tìm chúng tớ ở đâu mà, chàng cao bồi.” Buzz nói với anh bạn, rồi trèo vào trong cái hộp ghi chữ GÁC XÉP.
Woody nhảy vào trong hộp ĐẠI HỌC. Anh vừa cúi người xuống thì đúng lúc Andy và mẹ của cậu bước vào phòng.
Mẹ Andy nhìn quanh căn phòng trống. Bỗng nhiên, mắt bà rơm rớm nước mắt. “Ôi, Andy! Mẹ ước gì lúc nào cũng ở bên con.” Bà kéo cậu vào vòng tay mình.
“Vẫn luôn như thế mà mẹ.” Andy thì thầm, dang tay ôm lấy mẹ.
Woody đứng dậy và quan sát qua tay cầm của chiếc hộp. Rồi anh chú ý thấy một bức ảnh được đóng gói cùng những thứ khác. Đó là bức ảnh Andy 10 tuổi đang chơi đùa cùng đám đồ chơi của cậu. Andy đã nói rằng mẹ sẽ mãi ở bên cạnh cậu. Woody hiểu điều Andy vừa nói – ý của cậu là mẹ sẽ luôn luôn ở trong trái tim của cậu. Lúc nào cũng vậy, Woody đã nghĩ đồ chơi cần phải ở bên cạnh Andy, chờ đợi trong gian gác xép. Nhưng thật ra, họ sẽ vẫn luôn ở đó vì cậu ấy, chẳng quan trọng họ ở nơi nào. Họ sẽ luôn ở trong trái tim, trong ký ức của cậu ấy.
“Này.” Molly thò đầu vào trong phòng. “Anh không định chào tạm biệt Buster à?”
“Dĩ nhiên là có chứ!” Andy bước ra hành lang vỗ về chú cún. “Chú cún ngoan ngoãn này của ai đây? Tao sẽ nhớ mày nhiều lắm!”
Khi Andy vừa đi, Woody trèo ngay ra khỏi hộp. Anh nhặt một cái bút lên và nguệch ngoạc vài chữ lên tờ giấy nhớ. Rồi anh dán nó lên hộp GÁC XÉP.
Woody trốn đi kịp đúng lúc Andy quay trở lại phòng.
“Được rồi, Buster, giờ hãy canh chừng đừng để Molly lại gần đồ của tao.” Andy nói. Cậu cúi xuống để nhấc cái hộp GÁC XÉP lên và chợt chú ý thấy tờ giấy nhớ. “Ô này!” Cậu mở hộp ra. Cậu bất ngờ – và hạnh phúc – ngắm nhìn tất cả đám đồ chơi của mình.
Andy đọc lại tờ giấy nhớ. “Mẹ ơi.” cậu không ngoảng lại, gọi với qua vai. “Vậy mẹ thật sự nghĩ con nên quyên góp đống đồ chơi này ạ?”
“Tùy con thôi, con yêu.” Mẹ cậu trả lời từ hành lang. “Con muốn thế nào cũng được.”
Woody ngừng thở. Anh không biết Andy sẽ làm gì. Có lẽ anh nên để mọi người lên gác xép.
Tất cả những gì Woody có thể làm là hy vọng…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Câu Chuyện Đồ Chơi
Nhiều Tác Giả
Câu Chuyện Đồ Chơi - Nhiều Tác Giả
https://isach.info/story.php?story=cau_chuyen_do_choi__nhieu_tac_gia