Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bông Hồng Cho Tình Ðầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10/14
Ðoan cắm ba đóa hồng nhung vào chiếc bình pha lê trong vắt để bên thành cửa sổ. Nơi đây nó sẽ hứng sương đêm và nắng gió để làm đẹp thêm cho phòng học của Ðoan ít lâu nữa. Khi nó sắp tàn, Ðoan sẽ ép khô nó để ghi nhớ một ngày trái tim Ðoan có những rung động đầu đời...
Ba bông hoa đã thôi héo rũ, trở lại vẻ e ấp xinh tươi. Ba đóa hàm tiếu còn chúm chím, các cánh mịn màng khẽ chúm lại như đôi môi nho nhỏ tuyệt xinh của những người con gái đẹp.
Ðoan ngắm nó say sưa ở các góc độ khác nhau vẫn thấy nó đẹp làm nao lòng. Hương thơm của nó phảng phất nhẹ lan tỏa trong không khí phòng học cho Ðoan cảm giác say say như uống phải một tí rượu nhẹ.
Nó quá đẹp khiến người ta phải tỏ lòng mong muốn được áp má lên các cánh mịn êm như một loại gấm nhung tuyệt hảo. Nó khiến người ta phải ngẩn ngơ hồn trước vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy, khiến người ta muốn nâng nó lên môi hôn và tận hưởng hương thơm nồng nàn đến độ ngất ngây.
Nhưng tiếc thay, người ngắm nó, thưởng thức vẻ đẹp của nó lại không phải là người Ðoan mơ tưởng.
Lẽ ra giờ này những đóa hồng xinh xắn kia phải ở trên bàn học của thầy Vĩnh, phải tỏa hương cho thầy say đắm, phải phô sắc cho thầy ngẩn ngơ. Nó phải làm cho không gian quanh thầy rực rỡ hơn, phòng làm việc của thầy thơm ngát hơn.
Ðoan muốn những hương thơm và sắc đẹp kia thay vì ở bên Ðoan, nó phải ở cùng thầy. Người được thưởng thức hương thơm, vẻ đẹp của nó phải là thầy mà thôi!
Nhưng sao nó lại trở về với chủ? Ðoan đưa tay bưng cằm rồi xụ mặt. Chưa bao giờ Ðoan thấy tự ghét mình như bây giờ. Ðoan tự hỏi không biết tính nhút nhát cố hữu bao giờ mới rời khỏi cá tính của Ðoan?!
Chợt Ðoan quay ra giận... lây thầy. Chỉ cần một câu của thầy hỏi thăm "Ðoan có quà gì cho thầy không" là Ðoan sẽ chẳng ngại ngùng mang nó lên bàn thầy ngay.
Thầy phải hiểu rằng đó là vật quí nhất của Ðoan và chỉ có món quà của Ðoan mới xứng đáng nhất, có giá trị tinh thần nhất so với các món quà khác!
Mỗi lần học giờ thầy Vĩnh, thấy thầy, Ðoan lại nhớ đến mấy bông hoa. Lời thơ của thầy như gió, như mây, quyện vào những đóa hồng nhung trong trí Ðoan. Ðoan nhìn thầy cứ tưởng như đang ngắm mấy đóa hoa hồng. Thầy giảng bài Ðoan cứ ngỡ thầy đang trò chuyện cùng Ðoan.
Ðôi lúc Ðoan lại bắt gặp thầy nhìn Ðoan rất lâu, không biết lúc đó thầy nghĩ gì?
Trong đêm, Ðoan độc thoại với những đóa hồng tưởng như được cùng thầy trò chuyện.
Thầy gần Ðoan trong giờ học nhưng cũng thật xa vời như cánh bướm nhung huyền bên cửa lớp.
Thầy có mặt lúc Ðoan học bài, lúc Ðoan thơ thẩn trong sân và cả trong giấc mơ của Ðoan.
Ðoan vò một ngọn cỏ trong tay tự hỏi:
- "Người đâu gặp gỡ làm chi...?
Trăm năm biết có duyên gì hay không?"
Ai bảo thầy đến dạy lớp Ðoan làm gì? Ai xui thầy có giọng thơ quá tuyệt? Giá mà Ðoan đừng có quá nhiều cảm xúc để đến nỗi, với Ðoan cái gì cũng đẹp, cũng thơ, hồn Ðoan dễ rung động bởi một cánh bướm, một hạt mưa, hay cả những câu thơ tuyệt mỹ...
Ai bảo thầy có tiếng thơ mượt mà lưu luyến để cho Ðoan cứ trôi nổi bồng bềnh như thuyền trên biển...
"Thương nhớ ơ hờ thương nhớ ai
Sông xa từng lớp, lớp sông dài...
Mắt kia em có sầu cô quạnh
Một chớm thu về, một sớm mai?..."
Thầy trích dẫn thơ tình yêu cho cả lớp nghe hay chỉ giảng cho một mình Ðoan nghe? Những lần vui cười, thầy cười với tất cả hay chỉ gởi Ðoan nụ cười đó? Ðoan đã rất nhiều lần tự hỏi mình như thế rồi trầm ngâm, xao xuyến bâng khuâng... một mình.
Hôm qua Ðoan nghe rất rõ Hương Trầm và Nguyệt Quế nói chuyện với nhau dù rất khẽ:
- Nhỏ Ðoan lúc này làm sao ấy? Ngẩn ngơ xa vắng như ở trên mây?!
- Tao cũng thấy vậy! Dường như nó ít nói chuyện với bọn mình hơn lúc trước. Dạo này nó học hơi kém hơn hồi đầu năm mày ạ!
Giờ chơi Ðoan thường tìm một góc bàn vắng hay một thảm cỏ xanh khuất lối đi, ngồi một mình. Bình thường vốn không thích ồn ào, càng ngày Ðoan lại càng trầm tư xa vắng.
Ba đóa hồng đã được ép khô gắn vào một bìa sơ mi trắng cắt tỉa rất đẹp. Một mặt có giấy kính trong suốt có thể nhìn rõ nhánh hoa khô từ phía bên ngoài. Dưới cành hoa là một dòng chữ bay bướm viết rất nhỏ như không muốn cho người khác đọc: "...Về thầy L.P.V 20/11".
Nhánh hoa khô được đặt trong một phong bì luôn theo Ðoan vào lớp. Có những giờ chơi ngồi một mình trong lớp, Ðoan lại giở nó ra xem.
Bà Mai phê sổ liên lạc cho con gái đã phát hiện trong việc học có phần "tuột dốc" của Ðoan. Bà định một ngày rỗi việc sẽ tìm gặp ba đứa bạn thân của con hỏi han chuyện học hành của nó.
Bà làm việc ở một bệnh viện lớn trong thành phố nên thường vắng mặt suốt tám tiếng đồng hồ mỗi ngày. Thỉnh thoảng lại gặp ca đêm nên hai mẹ con ít gặp nhau.
Tuy thế, bà vẫn tin tưởng thành tích học tập của Ðoan. Bởi từ nhỏ chị em Ðoan đã có một sức tự lực học tập rất tốt.
Tính ra ông Tâm đã bỏ mẹ con bà từ ngày bé Mẫn, em gái Ðoan lên ba mà đi theo một tiếng gọi khác của ái tình. Từ đó một mình bà Mai tần tảo nuôi hai con ăn học bằng đồng lương chắt mót của một công nhân viên ngành y. Dù vậy bà Mai cũng thấy an lòng vì Ðoan, Mẫn rất ngoan và học tốt.
Năm nay Ðoan lại phải thi tốt nghiệp. Bà tự nhủ phải hỏi gấp Vân Anh.
Buổi học sáng nay, Ðoan bị một cơn đau bụng muốn rụng rời. Ðoan nhớ cơn đau này đã xuất hiện một lần, cách đây không lâu và không "ầm ĩ" nên Ðoan không quan tâm. Không ngờ hôm nay nó lại bộc phát dữ dội. Ðau đến nỗi đứng không muốn vững và cứ phải cong người lại. Nó xuất phát từ phần bụng bên hông phải, chếch rốn một chút. Nó mãnh liệt như một cơn bão làm Ðoan hoa cả mắt, người xuất mồ hôi và bủn rủn chân tay.
Nó đến từng cơn một, nhồi ép cơ bụng Ðoan làm thành một cơn đau khủng khiếp hất Ðoan gục xuống bàn.
Lớp học náo động, nhốn nháo, xôn xao. Ðoan không biết gì nữa, chỉ thấy mắt tối đen, cơ thể đau như bị ai dần vì cơn đau lan tỏa khắp người. Trong cơn hoảng loạn, Ðoan mơ hồ ngửi thấy mùi dầu gió nồng cay. Bạn bè xúm lại xoa dầu, giựt gió vẫn không cắt được cơn đau xé ruột.
Cô Vân dạy sử cuống quít gọi Vân Anh và Nguyệt Quế đưa Ðoan xuống phòng y tế của trường.
Tại đây cô y tá cho biết Ðoan bị viêm ruột thừa cấp tính. Cô tức tốc gọi xe chở Ðoan đến bệnh viện.
Qua siêu âm, đúng là Ðoan bị viêm ruột thừa. Bác sĩ quyết định mổ ngay hôm đó. Nhà trường đã báo tin cho bà Mai biết. Tiết cuối, Vân Anh lật đật soạn tập vở của Ðoan mang về nhà giúp và phân công hai chép bài giúp Ðoan.
Trong lúc xốc lại chồng vở bỏ vào cặp, thình lình một phong bì không dán rơi xuống đất. Vân Anh nhặt lên. Một nhánh hoa hồng ép khô rơi ra ngoài. Thì ra đó là một loại "carte postable" tự làm bằng hoa khô. Nguyệt Quế tò mò:
- Ai tặng nó ba đóa hồng khô?
- Không lẽ Tín "điệu".
Ba đứa chụm đầu vào nhau, tròn mắt ngạc nhiên khi thấy dòng chữ của Ðoan ghi bên dưới... "...về thầy L.P.V 20/11".
Cả ba nhìn nhau ngỡ ngàng. Dù không ai nói với ai lời nào nhưng trong "hộp nhớ" mỗi đứa đều nhận ra rất rõ cảnh ngày Tết nhà giáo... Ðoan ngồi buồn hiu nơi bàn học...
Ba đứa cùng nhìn nhau ngầm hiểu...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bông Hồng Cho Tình Ðầu
Khánh Như
Bông Hồng Cho Tình Ðầu - Khánh Như
https://isach.info/story.php?story=bong_hong_cho_tinh_dau__khanh_nhu