Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bởi Vì Winn-Dixie
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9
H
ầu như tất cả mọi chuyện xảy đến với tôi mùa hè năm đó đều là bởi Winn-Dixie. Giả dụ như, nếu không có nó, có lẽ tôi sẽ không bao giờ gặp bà Gloria Dump.
Chuyện xảy ra như sau: Tôi đang đạp xe về nhà từ cửa tiệm thú cưng của Gertrude còn Winn-Dixie thì chạy theo sát bên cạnh tôi. Chúng tôi đi ngang qua nhà của Dunlap và Stevie Dewberry, và khi thấy tôi, chúng liền nhảy lên xe đạp đuổi theo tôi. Chúng không đạp cùng tôi; mà chỉ theo đuôi tôi và thì thầm những gì tôi không nghe được. Đầu cả hai đứa đều trọc lóc bởi mẹ chúng cắt tóc cho chúng hàng tuần suốt cả mùa hè do một lần bọ chét từ con mèo tên là Sadie của chúng nhảy sang đầu Dunlap. Bây giờ nhìn hai đứa đầu trọc giống y chang nhau, mặc dù chúng không phải sinh đôi. Dunlap cũng lên mười như tôi, còn Stevie mới chín tuổi nhưng nhìn cao hơn so với tuổi của nó.
“Tao nghe thấy đấy,” tôi hét trả. “Tao nghe được chúng mày nói gì đấy.” Nhưng thực ra là tôi không nghe thấy gì cả.
Winn-Dixie bắt đầu chạy trước tôi khá xa.
“Mày nên cẩn thận,” Dunlap cũng hét lên. “Con chó đang tiến đến nhà của mụ phù thủy.”
“Winn-Dixie,” tôi gọi. Nhưng nó cứ chạy nhanh hơn và nhảy qua cửa tiến vào khu vườn rậm rạp nhất mà tôi từng thấy.
“Mày nên đưa con chó ra khỏi đó,” Dunlap nói.
“Mụ phù thủy có lẽ đang ăn thịt con chó đó rồi,” Stevie nói.
“Im đi,” tôi quát.
Tôi xuống xe, tiến đến cái cổng và gọi, “Winn-Dixie, mày nên ra khỏi chỗ đó.”
Nhưng nó không trở ra.
“Rất có thể mụ ta đang ăn thịt nó rồi,” Stevie tiếp tục. Nó và Dunlap đang đứng ngay sau tôi. “Mụ ta ăn thịt chó nhiều lắm.”
“Cút đi, đồ con nít trọc đầu,” tôi tức giận.
“Này,” Dunlap nói, “con gái một mục sư nên ăn nói tử tế hơn thế chứ.” Nó và Stevie có vẻ thận trọng hơn một chút.
Tôi đứng đó và suy nghĩ khoảng một phút. Cuối cùng tôi cũng quyết định rằng nỗi sợ bị mất Winn-Dixie còn lớn hơn cả nỗi sợ phải thương lượng với một mụ phù thủy, thế nên tôi đi qua cửa vào trong khu vườn.
“Mụ phù thủy đó chuẩn bị ăn con chó cho bữa tối còn mày là món tráng miệng,” Stevie hù dọa.
“Bọn tao sẽ kể với mục sư chuyện gì đã xảy ra với mày,” Dunlap nói với theo tôi.
Trong khi đó, tôi đã ở sâu trong khu rừng. Có đủ loại hoa lá, rau cỏ, cây cối và dây leo mọc khắp nơi.
“Winn-Dixie?” tôi gọi.
“He he he he.” Tôi nghe tiếng ai đó. “Con chó này chắc hẳn là rất háu ăn.”
Tôi đi vòng quanh một thân cây to bám đầy rêu và nhìn thấy Winn-Dixie. Nó đang ăn cái gì đó ngay trên tay mụ phù thủy. Bà ta ngẩng lên nhìn tôi. “Con chó này rất thích bơ đậu phộng,” bà ta nói, “lúc nào cháu cũng có thể tin tưởng một con chó thích bơ đậu phộng đấy.”
Đó là một bà lão già nua với nước da nâu nhăn nheo. Bà ta đội một cái mũ mềm lớn với rất nhiều hoa xung quanh. Mặc dù không còn cái răng nào cả, trông bà ta vẫn không giống một mụ phù thủy. Bà ý có vẻ nhân hậu, và Winn-Dixie thích bà, tôi có thể nói chắc như thế.
“Cháu xin lỗi đã để nó vào trong vườn của bà,” tôi nói.
“Cháu không cần phải xin lỗi,” bà trả lời. “Ta thích được viếng thăm thế này.”
“Tên cháu là Opal,” tôi tự giới thiệu.
“Tên ta là Gloria Dump,” bà đáp lại. “Cháu có thấy cái tên cuối của ta xấu khủng khiếp không? Dump - đống rác?”
“Tên cuối của cháu là Buloni, tên một món ăn. Thỉnh thoảng đám bạn học của cháu ở Watley vẫn gọi cháu là ‘thịt bữa trưa’ đấy ạ.”
“Ha ha!” Bà Gloria Dump cười lớn. “Thế còn con chó, cháu gọi nó là gì?”
“Winn-Dixie ạ.”
Winn-Dixie đập mạnh đuôi xuống đất. Nó cố gắng mỉm cười nhưng có vẻ khó khăn với một cái miệng đầy bơ.
“Winn-Dixie? Ý cháu là giống như tên cửa hiệu tạp hóa?”
“Vâng thưa bà.”
“Ồ,” bà kêu lên thích thú. “Nó hẳn phải được trao giải cho cái tên độc đáo nhất.”
“Vâng thưa bà.”
“Ta vừa định làm cho mình một cái bánh xăng-uých bơ đậu phộng. Cháu có muốn ăn không?”
“Có ạ, bà làm ơn làm cho cháu một cái.”
“Lại đây và ngồi xuống nào,” bà chỉ tay về một cái ghế vải với cái lưng ghế gần như đã rách nát. “Nhưng ngồi cẩn thận nhé.”
Tôi cẩn thận ngồi xuống và bà Gloria Dump làm cho tôi một cái bánh xăng-uých bơ đậu phộng với bánh mì trắng.
Sau đó bà làm một cái cho mình và lắp răng giả vào để ăn; khi đã xong xuôi, bà bắt đầu nói, “Cháu biết đấy, mắt ta không được tinh lắm. Ta không nhìn được gì ngoài hình dáng chung chung của mọi vật, thế nên ta buộc phải tin tưởng vào con tim của mình. Sao cháu không kể cho ta nghe tất cả về cháu để ta có thể nhìn thấy cháu bằng trái tim ta.”
Bởi vì Winn-Dixie đang nhìn bà như thể bà là thứ tuyệt vời nhất trên thế gian nó từng thấy, và bởi vì bánh xăng-uých bơ đậu phộng quá ngon, và cả bởi vì tôi đã đợi quá lâu để có thể kể cho ai đó câu chuyện của mình, tôi đã làm như bà yêu cầu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bởi Vì Winn-Dixie
Kate Dicamillo
Bởi Vì Winn-Dixie - Kate Dicamillo
https://isach.info/story.php?story=boi_vi_winn_dixie__kate_dicamillo