Chương 10: Ngày Thứ Năm Của Thần Thor
hương 10: NGÀY THỨ NĂM CỦA THẦN THOR
Lễ hội ngày thứ năm của Thần Thor thật sự là một sự kiện hoành tráng. Những kẻ thù hung dữ của tộc Hairy Hooligan, Meathead từ đảo Meathead gần đỏ đã đi thuyền qua Đại Dương Inner tới đảo Berk vì sự kiện quan trọng này.
Những vị khách cắm trại trên Vịnh Tim Đen. Chỉ trong một đêm nơi này đã từ một sa mạc không người chỉ có tiếng hải âu vọng lại thành một khu trại thuyền đông đúc.
Sáng hôm sau bãi biển Long Beach đã đầy những quầy hàng, người tung hứng và thầy bói. Thật là một cảnh tượng hỗn loạn với những Viking gặp lại bạn cũ, chơi đấu kiếm, và hè hét bắt tụi nhỏ không ném đá vào nhau NGAY LÚC NÀY vì Thần Thor, không ý ta là NGAY LÚC NÀY… hoặc…hoặc…hoặc…LÚC KHÁC.
Những chàng Viking to lớn ngồi trên mỏm đá tào lao như những con sư tử biển trong tâm trạng ngày lễ. Những người phụ nữ to béo tới ấn tượng đi theo nhóm cười đùa khúc khích như những con hải âu và uống một hơi hết cả cốc trà.
Dù Già Wrinkly dự đoán về cơn bão biển tồi tệ sắp tới, nhưng hôm đó vẫn là một ngày tháng Sáu nóng nực không một gợn mây.
Tới 2 giờ chiều, Bài Thi Nhập Môn Cuối cùng Của Những Anh Hùng trẻ mới bắt đầu. Vì thế, Hiccup dành cả buổi sáng tròn mắt lắng nghe những người kể chuyện về Dirty Danes và những công chúa cướp biển.
Nó lo lắng tới phát bệnh, vì thế nó khó lòng mà hưởng thụ ngày lễ như năm ngoái.
Kể cả bác Gobber cũng nôn ọe khi tham gia cuộc khi Bạn ăn được bao nhiêu trứng chim Hải Âu trong Một Phút?.
Gia đình Hiccup ăn trưa bên ngoài và theo dõi Triển lãm rìu chiến. Hiccup không ăn gì. Lạ là, Sún Răng cũng vậy. Cu cậu có vẻ cáu bẳn và quay mũi không thèm ngửi tới món sandwich cà ngừ mà bà Valhallarama đưa cho.
Tốt nhất là để con rồng đói nó mới săn được nhiều,” ông Stoick Vĩ Đại vui vẻ phấn chấn. Ông đã cá cược thắng Googletoad trong cuộc Thi Đứa Bé Xấu xí nhất và đang mong chờ phần biểu diễn xuất sắc của cậu con trai trong Bài Thi Nhập Môn.
Khi ngày dần qua, những cơn gió nóng đột nhiên thổi tới. Những đám mây đen to tướng đang tụ tập dần ở chân trời. Trong không khí vang lên tiếng sấm đì đùng.
Có lẽ Già Wrinkly đã đúng, Hiccup nghĩ khi ngửng lên nhìn trời, và thần Thor sẽ xuất hiện trong lễ hội Thứ năm của Thần Thor.
“P-P-P-P-A-R-P! Tất cả thiếu niêm tham gia bài nhập môn đề nghị tới phần đất bên trái bãi biển.”
Hiccup thở gấp, bế Sún Răng lên và đứng dậy. Tới lúc rồi.
Hiccup là một trong những đứa cuối cùng tới nơi thi. Đây là một vùng cát ẩm rộng lớn ở rìa bờ biển. Những thằng nhóc trong Bộ tộc đã tập hợp, những con rồng của chúng đang bay lượn cách đầu chúng gần một mét.
Mọi người hứng khởi trò chuyện, và kể cả Snotlout cũng căng thẳng.
Những nhóc tộc Meathead và rồng là những vị khách to khổng lồ, dữ tợn, hơn tộc Hooligan. Đặc biệt có một thằng nhóc trông chưa đầy mười lăm mà to lớn như một kẻ khổng lồ.
Hiccup đoán hắn là Thuggory, Con trai của tộc trưởng Mogadon tộc Meathead, vì nó thấy con Monstrous Nightmare cao hơn một mét đậu trên vai hắn. Con vật đang hằn học nhìn Sâu Lửa.
Sâu Lửa tỏ vẻ không quan tâm.
“Quý tộc không gầm ghè,” Sâu Lửa ngọt ngào nói. “Chắc anh chỉ là Nightmare lai thôi. Chúng tôi là những con cháu máu xanh thuần chủng của cụ Móng Vuốt Đồ Tể. Chúng tôi sẽ không bao giờ mơ làm những thứ quá tầm thường.”
Con Nightmare bạc gầm lớn hơn.
Đám đông tụ tập quanh đường biên. Hiccup cố không để ý tới ông Stoick Vĩ đại đang mở đường ra trước và hét ầm ĩ, “Tránh ra, TỘC TRƯỞNG đây.”
“CÁ MƯỜI ĂN MỘT LÀ CON TRAI TÔI SẼ BẮT ĐƯỢC NHIỀU CÁ HƠN CON TRAI ANH,” ông Stoick ầm ầm nói với kẻ thù cũ, tộc trưởng tộc Meathead sau khi đấm một cú vào bụng ông kia.
Mogadon tộc Meathead nheo mắt và tính toán có nên đấm trả không. Có lẽ là SAU kỳ thi.
“Và,” Mogadon tộc Meathead hỏi, “con trai anh đâu? Có phải là cái đứa cao cao trông như con lợn với vết xăm hình đầu lâu cùng con Monstrous Nightmare đỏ không?” “Không,” Stoick vui vẻ trả lời.
“Đó là con trai em tôi Baggybum. CON TRAI Tôi là cái đứa gầy gầy với con Toothless Daydream,” Mogadon tộc Meathead cười tươi. Ông vỗ vào lưng ông Stoick, nói, “TÔI CHẤP NHẬN VÀ CÁ GẤP ĐÔI!” “THỎA THUẬN XONG,” ông Stoick hét, và hai tộc trưởng vĩ đại bắt bay nhau và đấm vào bụng nhau thỏa thuận cá cược.
Gobber Ợ Hơi lo sân khấu cuối của Kỳ thi Nhập môn. Trông ông vẫn có chút xanh xao vì kinh nghiệm kém vui từ Cuộc thi Bạn ăn được bao nhiêu Trứng chim Hải Âu trong Một Phút?
Điều này không làm tâm trạng bác tốt hơn.
“ĐƯỢC RỒI, LŨ KINH KHỦNG KIA,” bác Gobber hét. “Đây là nơi chúng ta sẽ nhận ra các cậu có tố chất của Anh hungd không. Hoặc các cậu sẽ ra khỏi nơi này trở thành thành viên chính thức của tộc Hairy Hooligan hoặc Merciless Meathead HOẶC bị đuổi cổ vĩnh viễn khỏi quần đảo Inner. Giờ chúng ta sẽ xem tương lai các cậu thế nào, ha?”
Bác cười xấu xa với mười hai thằng nhóc trước mặt.
“Ta sẽ quan sát cậu và con vật, như các cậu là những chiến binh sắp vào trận. Ta sẽ giới thiệu các cậu với thành viên bộ tộc các cậu muốn gia nhập. Sau đó chúng ta sẽ bắt đầu Bài kiểm tra. Các cậu phải chứng minh mình đã kiểm soát những con thú hoang dã kia và huấn luyện chúng bằng Phẩm cách Anh Hùng của mình.
“Các cậu sẽ bắt đầu bằng việc sử dụng những mệnh lệnh cơ bạn như ‘đi,’, ‘ở’, ‘nhặt về.’ Các cậu sẽ kết thúc bằng cách ra lệnh cho con thằn lằn của
mình đi săn cá, như các bậc tiền bối đã từng làm.”
Hiccup lo lắng nuốt nước bọt.
“Cậu nào và con rồng gây ấn tượng nhất với ban giám khảo, LÀ TA,” – BÁc Gobber nhe răng cười, – “sẽ nhận được vinh quang phụ là giải Anh hùng trong những Anhh hùng, và Con rồng Triển vọng nhất. Những ai trượt bài Kiểm tra sẽ tạm biệt gia đình mãi mãi và rời khỏi Bộ tộc, tới nơi nào thì tới,” bác Gobber dừng lại.
“Một nhà văn,” Fishlegs lầm bầm đủ lớn để bác Gobber nghe thấy. Bác Gobber lườm nó.
“ANH HÙNG HAY BỊ LƯU ĐÀY!” bác Gobber Ợ Hơi hét.
“ANH HÙNG HAY BỊ LƯU ĐÀY!” mười tám thằng bé phấn khởi hét theo.
“ANH HÙNG HAY BỊ LƯU ĐÀY!” những Hooligan và Meathead theo dõi hét lớn.
Làm ơn có tý anh hùng đi, chỉ lần này thôi, Hiccup và Fishlegs nghĩ. Không cần gì quá đặc biệt, chỉ cần qua được Kỳ thi thôi.
“ĐỨNG YÊN, CHÚ Ý, VỚI CON RỒNG TRÊN TAY PHẢI!” bác Gobber ợ Hơi hét.
Bác Gobber đi xuống quan sát.
“Đẹp.” Bác Gobber tán thưởng Thuggory tộc Meathead với con rồng Nightmare, Sát thủ, đang giang rộng đôi cánh lấp lánh để cho thấy sải cánh dài gần mét rưỡi.
Gobber đột nhiên dừng lại khi đi tới Hiccup.
“Và nhân danh thần Woden,” Gobber hỏi, mặt hơi tái, “CÁI GÌ đây?”
“Đây là Toothless Daydream thưa ngài,” Hiccup lí nhí.
“Nhỏ bé nhưng dũng mãnh,” Fishlegs tử tế nói hộ.
“Toothless Daydream???” bác Gobber quát tháo. “Đây là con Common hay Garden nhỏ nhất ta từng thấy? Hai đứa nghĩ ta là cái gì, đồ ngu chắc?”
“Không, không, không thưa ngài,” Fishlegs lí nhí khẳng định, “chỉ có chút chút chậm chạp thôi ạ.”
Bác Gobber gào lên nguy hiểm.
“Một con Toothless Daydream,”Hiccup giải thích, “trông i hệt một con Common hay Garden trừ một nốt mụn cơm ở đầu mũi.”
“TRẬT TỰ!” bác Gobber nói, thì thầm lớn tiếng. “Hoặc không ta sẽ ném các cậu ra khỏi Lục Địa. Ta HY VỌNG,” ông nói tiếp, “rằng con rồng này sẽ săn bắt tốt hơn vẻ ngoài. Cậu cùng người bạn tanh tưởi của mình là những ứng viên tệ nhất của bài nhập hôn mà ta từng dạy dỗ. Nhưng các cậu là tương lai của Tộc này, Hiccup, và nếu cậu làm chúng ta xấu mặt trước tộc Meathead, ta, cá nhân ta, sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu. Hiểu chưa?”
Hiccup gật đầu.
Sau đó những thằng nhóc bước lên cúi đầu và giơ con rồng ra cho mọi người tán thưởng.
Những người trong tộc vỗ tay hân hoan cho Snotlout và Sâu Lửa, trong khi đối thủ ầm ầm vỗ tay cho Thuggory cùng con rồng Sát Thủ.
“Cuối cùng, tôi xin giới thiệu,” bác Gobber Ợ Hơi cố chèn chút nhiệt tình trong giọng nói “một cậu bé đáng sợ…kinh khủng…con trai độc nhất của Stoick Vĩ Đại.. HICCUP HỮU DỤNG VÀ CON RỒNG ĐỦ RĂNG!”
Hiccup bước lên giơ Sún Răng cao nhất có thể để trông con rồng to lớn hơn.
Một khoảng lặng.
Mọi người tất nhiên đã thấy rồng nhỏ, thường chạy tản mát đuổi theo chuột đồng, nhưng KHÔNG phải trong một kè thi rồng săn quan trọng như Bài thi Nhập Môn.
“KÍCH CỠ KHÔNG PHẢI TẤT CẢ!” ông Stoick oang oang, đủ lớn để có thể nghe thấy tiếng ông từ cách đó vài vãi biển, và ông bắt đầu vỗ hai bàn tay to tướng để tán thưởng.
Mọi người sợ cơn giận dữ nổi tiếng của ông Stoick, thế là mọi người lịch sự hò reo theo.
Sún Răng vẫn bình tĩnh, nhưng phấn khởi vì được làm trung tâm của sự chú ý. Cu cậu ướn ngực, gật đầu chào hai bên cánh gà.
Vài Meathead cười khúc khích.
Mình nghĩ lại rồi, Hiccup nghĩ, nhắm mắt lại, ĐÂY là thời khắc tệ nhất đời mình.
“Được rồi, Sún Răng,” nó thì thầm vào tai con rồng nhỏ, “Đây là Cơ hội Lớn của chúng ta. Bắ nhiều cá đi và tôi sẽ kể cho mày nghe nhiều truyện cười hơn mày từng nghe trong cả cuộc đời. Mày sẽ vượt mặt Sâu lửa.
Sún Răng liếc nhìn Sâu Lửa. Cô ả đang mài móng trên mũ trụ của Snotlout theo cái vẻ khinh khỉnh như mình nắm chắc giải Con Rồng triển vọng nhất vậy.
“P-PPAKP!”
Kỳ thi bắt đầu.
Sún Răng không làm gì tệ trong bài vâng lời đầu tiên, dù cu cậu nghĩ chuyện này cực kỳ ngu ngốc. Giờ trời đang mưa nặng hạt và Sún Răng lại ghét mưa. Cu cậu muốn về nhà nghỉ ngơi bên cạnh lò sưởi ấm áp.
Sâu Lửa và Sát Thủ đã “đi” và “mang về” ngayy khi Snotlout và Thuggory ra lệnh. Chúng lặn rồi thở ra lửa để khoe mẽ. Sâu Lửa nhào lộn như vận động viên chuyên nghiệp khiến đám đông hè hét và dậm chân.
“BẮT ĐẦU ĐI SĂN!” bác Gobber Ợ Hơi hét.
Mọi con rồng trừ Sún Răng đều bay ra biển.
Sún Răng vỗ cánh đậu lên vai Hiccup.
“S-s-sún răng bị đ-đa-đao d-d-dạ dày,” cu cậu phàn nàn. Hiccup cố không nhìn cha đang tỏ vẻ ngạc nhiên ở bên kia rìa biên. Nó cố không để ý tới đám đông đang thì thầm to nhỏ. “Con trai ông Stoick đằng kia kìa 0 không, không phải đứa cao cao có hình xăm đầu lâu trông như con lợn đâu, cái đứa nhỏ gầy còm không kiểm soát được con rồng bé tí tẹo kia cơ.”
“Đừng quên, Sún Răng,” Hiccup nghiến răng nói, “bắt CÁ. Tao sẽ kể mày nghe tất cả chuyện cười tao từng được nghe…nhớ chứ?”
“GIỜ…k-k-kể đi,” Sún Răng nói.
Sự giúp đỡ tới từ nơi không ngờ tới nhất.
aSnotlout ngừng hét, “GIẾT ĐI, SÂU LỬA, GIẾT ĐI,” để nhoài sang khinh khỉnh nói với Hiccup, “Mày ĐANG làm gì vậy, Hiccup? Không phải mày ĐANG NÓI CHUYỆN với con sa giông có cánh đó chứ? Nói chuyện với rồng là vi phạm luật lệ và bị cấm bởi ông Stoick Vĩ Đại, ông bố chán ngắt của mày…”
“Sa sa giông có cánh?” Sún Răng nhắc lại. “SA-SA GIÔNG CÓ CÁNH Ư???”
“Mày không phải là sa giông có cánh, đúng không, Sún Răng?” Hiccup nói. “Mày là thợ săn giỏi nhất quả đất, đúng không?”
“Quá ĐÚNG,” Sún Răng giận dữ nói.
“Mày phải CHO Snotface Snotlout và ả rồng hợm hĩnh kia biết thế nào là rồng săn THẬT SỰ chứ,” Hiccup giục.
“ĐƯỢC RỒI,” Sún Răng nói.
Hiccup thở dài nhẹ nhõm khi Sún Răng bay theo cái cách lộn xộn về phía biển.
“Ôi không thể tin nổi nữa,” Hiccup tự nhủ mười phút sau khi Sún Răng từ biển bay về, chẳng nói gì chỉ tha hai con cá trích xuống chân Hiccup. “Khoảng nửa tiếng nữa thôi, mình, Hiccup, sẽ chính thức trở thành thành viên tộc Hairy Hooligan.”
Khó tin nổi. Sâu Lửa vừa bay trở về chỗ Snotlout với hai mươi con cá, đôi mắt xanh như mắt mèo sáng lên vẻ chiến thắng, thì Sún Răng nhè giọng gọi:
“C-c-cẩu thả. Hợm hĩnh.”
Sâu Lửa dừng lại. Đầu cô ả quay ngoắt sang, mắt nheo lại.
“Mày nói GÌ?” Sâu Lửa rít lên.
“Ồ, không,” Hiccup nói. “Không, Sún Răng, đừng, đừng làm thế…”
“C-c-cẩu tha.howmjj mình,” Sún Răng chế giễu. “Mày chỉ làm được thế thôi hả? Quá tha-thảm hại. Vô vọng. Vô d-d-dụng. Giống Nightmare nghĩ mình độc ác nhưng mày cẩu thả như sò ấy.”
“MÀY,” Sâu Lửa rít lên, tai cụp ra sau tỏ vẻ nguy hiểm khi lao lên trời như một con báo. “là ĐỒ DỐI TRÁ tí hon.”
“còn M-M-MÀY,” Sún Răng bình tĩnh đáp trả, “là đồ th-th-thỏ đế, não t-t-tảo biển, đồ hợm mình ăn ốc mút.”
Sâu Lửa lao tới.
Sún Răng tránh đi, nhanh như chớp, và quai hàm khổng lồ của Sâu Lửa va vào nhau với một tiếng động nghe ghê tai nhưng chẳng trúng gì.
Hỗn loạn rồi.
Sâu Lửa hoàn toàn mất kiểm soát. Cô ả điên cuồng bay trong không khí, móng vuốt giơ ra, cắn mọi thứ di chuyển, và khè từng ngọn lửa to tướng.
Không may thay, cô ả không may cào phải Sát thủ, một con rồng bẳn tính kinh khủng. Sau đó Sát thủ tấn công bất cứ con rồng Hooligan miệng mình.
Ngay sau đó, những con rồng tham dự trận chiến rồng trầy da tróc vẩy, những cậu nhóc chạy toán loạn hò hét chúng ngừng lại và kéo chúng tách ra để không cắn chết nhau. Những con rồng chẳng thèm để ý, dù các cậu nhóc hét to hầu bỏng họng thế nào – và Thuggory cùng Snotlout mặt đỏ lựng lên vì hét quá lớn.
Bác Gobber Ợ Hơi nổi khùng lên.
“NHÂN DANH THẦN WODEN, AI NÓI CHO TA BIẾT CHUYỆN GÌ ĐANG XẢY RA KHÔNG?
Sún Răng đang tả hữu xung đột, dễ dàng trốn tránh cơn giận dữ của Sâu Lửa, cắn Hổ Cá Sâu một nhát và cào Móng Sáng một cái, rõ ràng cực kỳ hứng thú với vụ đánh nhau.
Kể cả Bò Hung Tợn cũng tỏ ra vẻ rồng lắm, dù cho có ăn chay. Cô nàng cắn Sâu lửa một nhát ấn tượng vào mông, khi Sâu Lửa và Sát Thủ lộn vòng trong không khí đuổi cắn nhau.
Gobber Ợ Hơi tham gia vũ hỗn loạn. Bác nắm lấy đuôi Sâu Lửa. Sâu Lửa gầm giận dữ, quay phắt lại, đốt cháy bộ râu của bác. Với một bàn tay khổng lồ, bác Gobber dập lửa và tay kia đóng chặt hàm Sâu Lửa lại để cô ả không cắn hay khè lửa được. Ông kẹp nách sinh vật đang giận dữ tưng bừng đó trong khi vẫn giữ chặt mồm cô ả.
“DỪNGGGG LẠIII!” bác Gobber hét vang khiến người ta dựng tóc gáy, nổi gai ốc, ghê cả răng. Tiếng hét vọng trong vách núi, đập xuống mặt biển, và vang tới lận Lục Địa.
Những cậu nhóc dừng kêu hét. Những con rồng dừng đứng hình.
Im lặng tới đáng sợ.
Kể cả đám đông quan sát cũng im lặng.
Điều này chưa từng xảy ra. Tất cả hai mươi cậu nhóc đã cho thấy mình hoàn toàn không kiểm soát được rồng trong bài thi Nhập Môn.
Về lý thuyết mà nói, điều này có nghĩa là tất cả đều bị đuổi khỏi Bộ tộc. Và bị lưu đày trong thời tiết này chẳng khác nào nhận án tử hình. THức ăn khan hiếm, biển nguy hiểm và những bộ tộc khác trên quần đảo hình như là tộc ăn thịt người.
Bác Gobber Ợ Hơi đứng đó, không nói lên lời, râu vẫn bốc khói.
Khi ông nói lại được, giọng nghe trầm tới đáng sợ.
“Ta sẽ phải nói chuyện cùng các Trưởng lão,” bác chỉ nói có thể. Bác thả con Sâu Lửa xuống đất. Cô ả tỉnh táo lại, và lút cút chạy về chỗ Snotlout, đuôi cúp sau hai chân.
Những trưởng lão Bộ tộc là Mogadon và Stoick và cả bác Gobber cùng vài chiến binh dũng mãnh khác, như Tuffnut Khủng khiếp, Anh em sinh đôi Dã Man, và Thủ thư Hairy Scary từ Thư viện công cộng Thịt thủ. Đám đông và mấy thằng nhóc vẫn đứng im khi các Trưởng lão bàn bạc trong Hội Nghị Trương lão, có chút giống vụ giành bóng bầu dục.
Trong lúc đó, cơn bão càng tệ hơn. Những tiếng sấm nổ đì đùng trên đầu, mưa trút xuống, và họ không thể ướt hơn kể cả có nhảy xuống biển.
Những Trưởng Lão thảo luận một hồi lâu. Mogadon giận dữ và đấm Tuffnut. Một trong hai anh em song sinh giữ tay ông lại cho tới lúc ông bình tĩnh. Khi ông Stoick ra khỏi Hội nghị, đứng trước tụi nhóc, bọn chúng đều cúi đầu xấu hổ với những con rồng đứng dưới chân.
Nếu Hiccup dám nhìn bố mình, nó sẽ thấy ông Stoick không phải ông bình thường, vui vẻ, nhưng dữ tợn nữa. Trông ông nghiêm túc kỳ lạ.
“Những người mới,” ông nói to, “đây là một ngày tồi tệ với tất cả. Các cậu đã TRƯỢT Bài kiểm tra cuối cùng của Chương trình Nhập Môn. Theo luật quần đảo Inner, điều này đồng nghĩa với việc các cậu bị đuổi khỏi Bộ tộc MÃI MÃI. Ta không muốn điều này, không chỉ vì con trai ta nằm trong số các cậu, mà vì chúng ta sẽ mất cả một thế hệ chiến binh. Nhưng chúng ta không thể bỏ qua Luật lệ. Chỉ có người mạnh tồn tại, nếu không dòng máu trong các Bộ tộc sẽ yếu đi. Chỉ Anh Hùng m ới trở thành Hooligan và Meathead.”
Ông Stoick giơ ngón tay to tướng lên trời. “Hơn nữa,” ông nói tiếp, “thần thor thực sự giẫn dữ. Đây không phải lúc làm suy yếu Đạo luật của chúng ta.”
Thần Thor phóng ra một tiếng sấm như để nhấn mạnh vấn đề.
“Trong những tình huống bình thường,” ông Stoick nói, “nghi thức lưu đày sẽ bắt đầu từ giây phút này. Nhưng ra biển trong thời tiết như này đông nghĩa với tuyên án tử. Vì lòng nhân từ, ta sẽ để cho các cậu trú một đêm dưới mái nhà của ta, và điều đaoà tiên sáng hôm sau các cậu phải làm là tới bờ biển Lục địa tự nuôi sống mình. Từ giây phút này trở đi, các cậu tất cả bị đuổi và không được nói chuyện với bất cứ ai trong Bộ tộc.”
Sấm nổ đánh đùng quanh tất cả các cậu nhóc. Chúng dứng đó, đầu cúi xuống, trong mưa.
“Ôi, đây là điều buồn nhất đời tôi, phải đuổi chính con trai mình đi,” ông Stoick rầu rĩ nói.
Đám đông thì thầm thông cảm, vỗ tay cho sự chính trực của người Lãnh đạo.
“Tộc trưởng không sống giống những người khác,” ông Stoick nói, trông buồn bã hệt như Hiccup. “ông ta phải quyết định điều gì tốt cho cả Bộ tộc.”
Đột nhiên Hiccup rất giận.
“Ừm đừng mong CON tiếc thương cho bố!” Hiccup nói. “Sao lại có người bố nghĩ Luật lệ ngớ ngẩn của ông ấy quan trọng hơn con trai mình? Và không hiểu cái loại Bộ tộc ngớ ngẩn nào, lại không cho những người bình thường sống tại đó?”
Ông Stoick nhìn con trai mình vừa ngạc nhiên vừa choáng váng. Sau đó ông quay người đi mất. Các Bộ tộc rời khỏi bãi biển và leo lên ngọn đồi nơi dân làng sinh sống, ánh sáng bao bọc lấy họ.
“Tao sẽ giết mày,” Snotlout rít lên với Hiccup, con Sâu Lửa gầm gữ dữ tợn trên vai thằng kia. “Điều đầu tiên sau khi chúng ta bị đuổi là, tao giết mày,” và hắn bỏ chạy theo những đứa khác.
“Tôi mấy răng rồi,” Sún Răng than vãn. “Rơi ra khi tôi đâm phải S-s-sâu Lửa.”
Hiccup không thèm để ý. Nó nhìn trời, bên cạnh nó, những con gió giận dữ khuấy động mặt biển và tạt thẳng nước biển vào mặt nó.
“CHỈ MỘT LẦN,” Hiccup hét lên. “Vì sao mày không thể để tao trở thành Anh Hùng dù CHỈ MỘT LẦN? Tao không muốn làm điều gì vô tiền khoáng hậu, tao chỉ cần vượt qua BÀI KIỂM TRA NGU NGỐC đó để có thể thành thành viên chính thức như những người khác.”
Cơn sấm của thần Thor nổ vang rền trên bầu trời đen kịt.
“ĐƯỢC RỒI,” Hiccup hét. “Sấm sét gì đánh thì đánh đi. Làm gì để cho tôi thấy rằng ngài có nghĩ TỚI TÔI đi.”
Nhưng không có tia chớp nào đánh trúng Hiccup. Thần Thor rõ ràng đang nghĩ ông chẳng việc gì phải trả lời.
Cơn bão dịch chuyển trên biển.
Bí Kíp Luyện Rồng Bí Kíp Luyện Rồng - Cressida Cowell Bí Kíp Luyện Rồng