Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bá Yêu Mưu Tình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10
P
hong Cẩm Thành mở tủ lạnh ra ngược lại kinh ngạc một chút, tài nấu nướng của Kê Thanh rất bình thường, có nhiệt tình, có hứng thú, nhưng hương vị lại bình thường, mà Phong Cẩm Thành đã sớm ăn đến ngán miệng, thỉnh thoảng một hai bữa xem như có chút tình thú, bỗng nhiên dừng lại, thật có chút khó khăn.
Khi đó Phong Cẩm Thành tìm đến dì giúp việc, mặc dù Kê Thanh không nói gì, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn kia tỏ ra thất vọng, ký ức của Phong Cẩm Thành đến nay còn như mới, đối với tủ lạnh của cô không có hi vọng gì quá lớn, suy nghĩ tìm chút nguyên liệu nấu ăn đơn giản, trước lấy hai tô mì lấp cái bụng đói rồi hãy nói.
Thời gian cũng không muộn, mà Phong Cẩm Thành vừa vào đây, nhưng không nghĩ muốn đi ra ngoài nữa, nơi này có hương vị của vợ anh, giống như một nhà, mặc dù có chút đơn sơ, nhưng vẫn như cũ làm Phong Cẩm Thành không muốn xa rời.
Vì vậy thấy nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh phong phú, có chút ngoài ý muốn, chợt nảy ra một ý niệm, vợ chồng bọn họ cửu biệt trùng phùng (xa cách gặp lại), một bữa tối phong phú, ấm áp lại lãng mạn cũng là chủ ý hay.
Phong Cẩm Thành suy tính một chút, liền lấy toàn bộ rau thịt trái cây trong tủ ra, quay người kêu Kê Thanh còn đang đứng sững sờ ngoài kia: "Tới đây giúp một tay, chẳng lẽ em muốn chờ ăn sẵn!"
Kê Thanh động tác có chút máy móc đi tới, Phong Cẩm Thành ném cho cô một củ cà rốt giao phó: "Nạo cái này trước......"
Kê Thanh ngồi chồm hỗm bên cạnh thùng rác, vừa nạo cà rốt, vừa liếc trộm Phong Cẩm Thành, chưa bao giờ biết anh có thể nấu cơm, trên thực tế, trong lòng cô, Phong Cẩm Thành là người đàn ông thủy chung luôn đứng trên đầu đám mây, cao quý như vậy ưu nhã như vậy, quang vinh chói lọi.
Mà lúc này củi gạo dầu muối trước mặt, người đàn ông trước sau quang vinh chói lọi này, có cảm giác thật ý vị, không giống một người cao cao tại thượng, như thế linh hoạt mà thân thiết, thân thiết làm Kê Thanh cảm thấy sợ mất hồn mất vía.
Mà động tác của anh không nhanh không chậm, rõ ràng lại mạch lạc, hơn nữa dị thường thuần thục..... Kê Thanh cầm cà rốt đã nạo tốt xong đứng lên, ngẩn người nhìn chằm chằm Phong Cẩm Thành cắt thức ăn, ngón tay hoàn mỹ thon dài, ngoại trừ đánh đàn, thì ra còn có thể cắt thức ăn.
Phong Cẩm Thành đem thịt bò đã cắt ướp xong, quay người liếc cô một cái, cầm lấy cà rốt trong tay cô, lưu loát cắt thành khối đều đều, lại kín đáo đưa cho cô một cây bắp cải, xoay người bắt đầu nấu ăn.
Kê Thanh chuẩn bị xong bắp cải, sau khi cho vào chậu ngâm nước, cứ như vậy nhìn anh, đột nhiên cảm thấy người đàn ông cầm cái chảo đứng bên bếp, càng đẹp trai hơn, đẹp trai làm người ta gần như oán trách, vả lại, quan trọng mà nói, mùi vị khá tốt.
Kê Thanh chợt nhớ tới hành động bắt bẻ ban đầu của anh với tài nấu nướng của mình, một người đàn ông cũng có thể một tay làm thức ăn ngon như thế, tài nấu nướng sơ sài của cô, xác thực vô cùng không bản lĩnh.
Mùi vị món ăn rất ngon, Kê Thanh lại ăn không vào, mới gắp vài đũa liền đã buông xuống, trong lòng rối răm bất ổn, Kê Thanh cảm thấy mình thật sự ngu xuẩn, liền quên cả luống cuống, sau này cần phải “tròn” (tròn ở đây chỉ sự nhân hậu, biết dàn sếp, có tâm lại thành thục), hơn nữa còn cần trăm lời nói dối mới tới tròn, mà chuyện cô không giỏi nhất chính là nói dối.
Cô giống như lọt vào góc chết do chính mình tạo ra, tiến thoái lưỡng nan, cơm nuốt không trôi. Phong Cẩm Thành ngược lại khẩu vị rất tốt, ăn hai bát cơm, uống một chén canh, mới để đũa xuống.
Kê Thanh rất tự giác dọn dẹp rửa bát, lúc từ phòng bếp đi ra, phát hiện không biết Phong Cẩm Thành tìm thấy lá trà ở đâu, dùng cái bình Mã Khắc cô hay dùng pha một chén, ngồi trên sô pha phòng khác, đang xem TV.
Trên TV luôn là kênh tin tức anh thích nhất, quan trọng không phải cái này, mà là tư thái nhàn nhã của anh, làm Kê Thanh như cảm thấy nơi này là nhà anh.
Thấy cô đi ngoài, Phong Cẩm Thành tạch một cái tắt TV, hướng cô ngoắc ngoắc tay, dùng một giọng nói tha thứ: "Anh nghĩ chúng ta có thể bình tĩnh nói chuyện một chút, vừa rồi là anh không đúng, anh xin lỗi, anh đã nói qua, chúng ta không đến nông nỗi phải ly hôn, hôn nhân của chúng ta là chuyện của hai người, cùng Phong gia không hề liên quan, cho tới bây giờ, anh vẫn không hiểu vì sao em muốn ly hôn, anh hiện tại cho em cơ hội, em nói cho anh biết nguyên nhân thực sự, nếu như là hiểu lầm, chúng ta có thể cởi ra, nếu như là sai lầm, chúng ta có thể sửa lại, bất kể như thế nào, cũng không đến nông nỗi phải ly hôn......"
"Nguyên nhân?" Nói thật, bản thân Kê Thanh cũng không biết nguyên nhân là gì, chỉ muốn lập tức rời khỏi anh, sau khi có Tiểu Tuyết, cô mệt mỏi, rất mệt mỏi, hơn nữa nguyên nhân cũng không phải một sớm một chiều, mà là tích lũy từng ngày, nói trắng ra, còn so sự tự ti của Kê Thanh quấy phá, hơn nữa, nếu nói ra lý do của cô, chính cô cũng cảm thấy chân đứng không nổi.
Ban đầu hai người kết hôn, không phải vì tình yêu, hay nên nói, yêu là một phương diện, mà Phong Cẩm Thành ban đầu nói rất rõ ràng, sau khi kết hôn, chuyện của anh không hy vọng cô hỏi tới, cái này là lời quân tử trước hôn nhân, ngăn chặn tất cả lý do của cô, hiện tại muốn cô nói gì?
Người đàn ông này từ trước đến giờ rất giảo hoạt, thoạt nhìn ưu nhã có phong độ, kì thực bá đạo xảo trá, sao cô có thể là đối thủ của anh?
Phong Cẩm Thành bưng chén lên, nhàn nhạt hớp một ngụm, khẽ nhíu nhíu mày, thật có chút khó uống, để chén xuống, nhìn vợ anh, chờ nguyên nhân của cô.
Phong Cẩm Thành giờ đã hoàn toàn tỉnh táo lại, vô cùng thông suốt tìm được vấn đề quan trọng, đợi nửa ngày, cô nhóc này cứ cúi đầu không nói một lời, phong Cẩm Thành cũng không có thúc giục cô, mà rất kiên nhẫn chờ đợi.
Một lát sau, Phong Cẩm Thành nâng tay nhìn đồng hồ đeo trên cổ tay một cái nói: "Anh cho em thời gian mười phút, em không cho anh được một lý do thuyết phục, như vậy, anh chỉ có thể cho rằng, lý do căn bản không tồn tại, nếu như không có lý do ly hôn, như vậy chính là em cố tình gây sự, xem em tuổi còn nhỏ (ack =3=), anh có thể tha thứ cho em lúc này, dọn dẹp một chút, ngày mai chúng ta về nhà."
Kê Thanh có chút ngạc nhiên nhìn anh, hậu tri hậu giác phát hiện, căn bản không có cách nào khai thông với người đàn ông này, hai người bọn họ giống như hai tinh cầu, mà Kê Thanh cũng không biết ứng phó với người đàn ông này thế nào.
Cũng may điện thoại của Phong Cẩm Thành lúc này vang lên, Phong Cẩm Thành quét mắt một vòng, nhận, gian phòng rất an tĩnh, mà Phong Cẩm Thành cũng không có ý tránh cô, vì vậy, Kê Thanh có thể mơ hồ nghe thấy giọng nói bên trong, giọng nữ tương đối quen thuộc, thanh thúy dễ nghe, hơn nữa khá quen thuộc với Phong Cẩm Thành, quen thuộc đến trình độ có thể gọi thẳng tên.
Kê Thanh nhớ lại, mấy tháng sau khi mình cùng anh kết hôn, vẫn còn không có thói quen trực tiếp gọi tên anh: "Phong Cẩm Thành, ở đâu thế? Tôi gọi di động cả ngày không được, Tiểu Lưu nói anh tới thành phố T công tác, vừa đúng ngày mai tôi có cuộc phỏng vấn cũng ở thành phố T, bây giờ đã qua trạm thu phí, nếu như không có việc gì, cùng ra đây ăn một bữa đi, phó trưởng đài của chúng ta cũng ở đây......"
Phong Cẩm Thành cúi đầu nhìn qua nhìn đồng hồ đeo tay, tám giờ rưỡi, hơi trầm ngâm mà nói: "Được rồi! Mọi người lát nữa đi đâu? Tôi trực tiếp qua." Trong điện thoại cười khanh khách hai tiếng: "Còn có thể chỗ nào? Chỗ cũ chứ sao......"
Phong Cẩm Thành để điện thoại di động xuống, quay đầu lại lại phát hiện, vợ anh vẫn như cũ đứng bất động ở đó, mắt mở trừng trừng nhìn anh gọi điện thoại, nói đến giao tình với Trương Lộ, cùng vợ anh không thoát khỏi quan hệ, Trương Lộ là em gái ruột của Trương Yến – mẹ kế Kê Thanh, trước kia Trương Yến còn có gắng vun vén cho hai người bọn họ, chỉ là Trương Lộ không phải loại hình anh thích, hoặc là nói, không phải loại hình anh sẽ lấy về nhà, rất tài giỏi, rất có tâm kế, mà anh lại tương đối vừa ý với phụ nữ đơn thuần, tựa như vợ anh, ngây ngốc có chút ngây ngô.
Chỉ là, có một điểm không tốt, chính là cái gì buồn bực cũng chỉ giữ trong lòng, không nói với anh, còn có chút cố chấp nóng nảy. Trương Lộ sau khi tốt nghiệp vào Đài Truyền Hình làm phóng viên, bằng vào vẻ ngoài xinh đẹp cùng thủ đoạn khôn khéo, rất nhanh liền được làm phóng viên chuyên mục ngoại cảnh, rất được trọng dụng.
Phong Cẩm Thành chính thức cùng cô ta quen thuộc, là bởi hai năm trước vì muốn tăng hình tượng công ty, mà làm một bài tin tức, Trương Lộ cũng bận rộn giúp chút ít, Phong Cẩm Thành coi như thiếu cô ta một cái ân huệ, sau lại mời cô ta ăn mấy bữa cơm, hai người liền thân quen, chút tâm tư nhỏ kia của Trương Lộ, Phong Cẩm Thành dĩ nhiên biết, đừng nói cô ta cùng Kê Thanh có thiên ti vạn lũ quan hệ thân thích, chính là chỗ này trước đó chưa có vợ anh, mà Trương Lộ cũng không phải món ăn của Phong Cẩm Thành.
Nhưng Phong Cẩm Thành là một người làm ăn, người làm ăn quan trọng nhất chính là khéo léo, bạn cũng không biết, lúc nào có thể sử dụng người nào, hơn nữa truyền thông, vì vậy ở chung một chỗ xã giao, hai bên cùng có lợi cũng là cần thiết, hơn nữa vào lúc này, Phong Cẩm Thành cảm thấy, mình cũng nên cho vợ một không gian suy nghĩ, đầu óc vợ anh đần (aoi: aiiii ôi, tội chị), anh cho cô suy nghĩ cẩn thận, tâm cam tình nguyện cùng anh trở về.
Mà đối với những thứ xã giao ngoài này của anh, trong một năm kết hôn này, Kê Thanh cho tới bây giờ cũng không hỏi qua anh, cũng không có phản ứng gì quá kích động, thủy chung vẫn luôn là một cô vợ nhỏ an tĩnh hiền tuệ, vì vậy lúc này, Phong Cẩm Thành căn bản không ý thức được, hành vi của mình có cái gì không ổn.
Phong Cẩm Thành đi vào phòng ngủ, cầm áo khoác của mình cùng cà vạt ra ngoài, vừa sửa sang lại, vừa nói với Kê Thanh: "Anh ra ngoài một chút, có một bữa tiệc, sợ rằng tối muộn mới trở lại, em cứ ngủ trước, sáng sớm ngày mai chúng ta trực tiếp về thành phố B, ngoan, vợ......"
Giống như trước đây, cúi đầu hôn lên trán Kê Thanh, xoay người đi, Kê Thanh chợt cảm thấy rất châm chọc.
Phong Cẩm Thành xuống lầu lên xe, quay cửa xe xuống, hướng lên nhìn một chút, cánh cửa sổ kia quả nhiên chiếu ra bóng dáng vợ anh, Phong Cẩm Thành khóe môi cong cong, vợ anh chính là thích cùng anh khó chịu, thật ra trong lòng vẫn không bỏ được anh.
Phong Cẩm Thành cảm thấy, toàn thân thoải mái, có câu, muốn chống bên ngoài lẽ tất nhiên phải ổn định bên trong (“trém” nhớ), thật rất có đạo lý, hậu phương an trí thỏa, anh cũng mới có sức mà mở rộng khuếch trương lãnh thổ, đánh trận đầu chính là lực lượng truyền thông, phó trưởng đài chủ quản này là một nhân vật mấu chốt, vì vậy cuộc xã giao này coi như cũng quan trọng đi.
Về phần Trương Lộ, nói thật, Phong Cẩm Thành căn bản không có đánh cô một phiếu, trong mắt anh, Trương Lộ chỉ là cái nền có thể có có thể không, mà anh không biết, trong lòng vợ anh, Trương Lộ cũng là một bức ngăn vướng mắc lớn nhất trong đầu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bá Yêu Mưu Tình
Hân Hân Hướng Vinh
Bá Yêu Mưu Tình - Hân Hân Hướng Vinh
https://isach.info/story.php?story=ba_yeu_muu_tinh__han_han_huong_vinh