Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Xà
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9: Sự Trả Thù Đẫm Máu (2)
V
à có lẽ ta cũng không khó đoán người con trai đó là ai. Anh chính là Huyết Xà – sát thủ đứng đầu bảng xếp hạng các sát thủ ngầm trên thế giới. Anh cách biệt hắn với người đứng thứ hai và tất cả các sát thủ khác….
BANG VƯƠNG XÀ:
Cả gian phòng tràn ngập trong không khí căng thẳng cho dù Huyết Xà đã đưa Bạch Xà về trước mặt anh. Nhưng không khí vẫn không thay đổi bởi hai anh em đang đối chọi nhau rất gay gắt, hai ánh mắt đấu nhau muốn phóng ra tia lửa điện mà không ai chịu thua ai cả…
_ Bạch Xà, để chúng em băng tay cho chị đã_ Kil và ba người cầm hộp bông băng đi tới.
_ Không cần _ Bạch Xà lạnh lùng nói, quay mặt bước về phía phòng ngủ của mình.
Lúc này thì Hắc Xà tức giận thật, sự kìm nén được dồn vào ly rượu trong tay khiến nó “rắc” một cái bị bóp nát không chút thương tiếc, cả người anh toát ra sự nguy hiểm cùng hàn khí vây phủ khắp nơi. Và người ta thường nói khi ai đó giận dữ thì cần có người để trút giận nên:
_Kil, Rin, Zin, Gin!!! _ Hắc Xà hét lên đầy giận dữ.
_ Dạ _ Cả bốn vội vã quỳ rạp xuống.
_ Bạch Xà vốn nóng tính nông nổi rồi mà các người cũng thế là sao hả? Kil, Rin hai người đều là những người hiểu biết, bình tĩnh nhất, thế mà không khuyên Bạch Xà mà vào hùa để mắc bẫy chúng là sao? HẢ??? _ Hắc Xà quát.
_ Xin lỗi, bang chủ_ Bốn người sợ hãi nói. Sống với Hắc Xà từ bé, cũng thấy Hắc Xà giận nhiều rồi nhưng làm gì có đứa nào thấy Hắc Xà giận tới mức này đâu cơ chứ…
Vậy nên cả bốn chỉ biết đứng chịu trận cho anh mắng cũng không giám hó hé cãi một câu nào cả mặc dù rất muốn nói rằng: “Em không thể quên được cảnh Lin chết, không thể nguôi thù hận”. Lúc đó, có người nhìn cảnh “giận cá chém thớt” thực nhàm chán, chỉ cảm thấy đinh tai nhức óc liền bỏ về phòng, mang theo hộp y tế đi làm nghĩa vụ khuyên giải ai đó…
_Diệp Linh _ Một thanh âm trầm, lành lạnh vang lên.
Bạch Xà quay lại nhưng không nói gì cả, Huyết Xà còn thấy đọng lại nơi khóe mắt cô là giọt nước mắt chưa kịp lau đi. Tiến lại phía đó, Huyết Xà cầm cánh tay bị thương của Bạch Xà lên nhẹ nhàng xem xét, rửa rồi băng lại. Giọng nói anh khẽ vang lên trong căn phòng yên tĩnh:
_ Đừng trách Phương. Em có thể đau một thì Phương nó còn đau mười, nhưng chẳng qua không thể như em mà chạy đi trả thù dù mất mạng được, nó là bang chủ còn gánh trên vai mạng sống của hàng nghìn sát thủ nữa.
_ Chẳng nhẽ phải để Lin chết như thế? Thế cái luật “một mạng trả một bang” xây dựng nên vì cái gì? _ Bạch Xà uất ức nói.
_Trả thù, đương nhiên là sẽ vậy rồi, nhưng không có nghĩa là đánh cược mọi thứ. Em có nghĩ, Phương nó vừa mất Lin, giờ mất cả em thì sẽ như thế nào không? Tôi nghĩ hẳn em rõ hơn ai hết rằng với Phương em quan trọng như thế nào chứ? _ Huyết Xà khẽ nhíu mày.
Bạch Xà im lặng không nói gì cả, trầm ngâm suy nghĩ bởi cô biết những gì anh nói hoàn toàn đúng…
_Xong rồi, ra ngoài đi _ Huyết Xà đóng nắp hộp lại, xoa đầu Bạch Xà.
Ra ngoài, vừa nhìn thấy Hắc Xà đang ngồi đó trầm ngâm, ly rượu trên tay cứ vơi dần rồi cạn hẳn mà sắc mặt anh thì càng ngày càng u tối hơn. Không kìm được lòng, cô chạy tới bên cạnh ôm chầm lấy anh, giọng hối lỗi nghèn nghẹn nói:
_Anh, em xin lỗi…
Hắc Xà nhìn cô em gái nhỏ đang ôm chặt mình thì chẳng biết tức giận đâu bay sạch sẽ. Cũng do anh nuông chiều cô quá, không bao giờ giận được đứa em này lâu nên trách nhiệm này cũng là một phần do anh đi. Khẽ thở dài, anh vỗ nhẹ lên đôi vai run run của cô, dịu dàng nói:
_ Được rồi, anh không giận đâu. Em gái ngoan.
Và thế là hai anh em giận nhau chưa được ba mươi phút lại làm hòa. Đơn giản bởi một người nông nổi nhưng luôn yêu anh đến cùng cực và một người chín chắn nhưng yêu em đến mù quáng nên tất cả chỉ là những phút giận hờn thoáng qua để tạo nên sợ khăng khít cho cả hai mà thôi. Ba người Huyết Xà, Bạch Xà, Hắc Xà cùng Ngũ Tướng Không Ngai lại ngồi xuống bàn bạc đối sách mới.
_Không thể lật đổ được bang Hắc Long thế ta làm sao trả thù? Ta mà cứ im lặng chắc chắn rằng Hắc Long sẽ lấn tới _ Bạch Xà lên tiếng.
Lúc đấy, Hắc Xà liếc nhìn Huyết Xà một cái, trao đổi bằng ánh mắt và nhận được cái gật đầu đồng ý của Huyết Xà thì anh mới nói:
_Tuy là không thể lật đổ được Hắc Long ngay tức khắc nhưng ta hoàn toàn có thể cảnh cáo lão ta bằng một đòn đau.
_ Là sao ạ? _ Gin tò mò hỏi.
_Bang chủ định nhắm vào ai ạ? _ Rin hỏi.
_ Đúng, người ta muốn lấy ra cảnh cáo Hắc Long chính là “Sát Vương”. Giết “Sát Vương” chính là giáng vào tên bang chủ một đòn cảnh cáo nặng nề cũng như sau này hắn làm gì cũng phải dè chừng ta _ Hắc Xà gật đầu, quả quyết nói.
_ Vậy phải dụ được Sát Vương _ Bạch Xà trầm ngâm.
_ Dễ mà, không khó chút nào _ Hắc Xà khẽ cười.
Nhìn ánh mắt của Hắc Xà thì Bạch Xà nhà ta cũng đủ hiểu rõ đường đi nước bước và dự tính của anh ra sao. Khẽ cười, Bạch Xà đáp:
_ Không tồi chút nào. Ngũ Tướng Không ngai, ta sẽ cho các em đích thân trả thù.
Nghe Bạch Xà nói câu này thì bốn người của Ngũ Tướng Không Ngai cũng đoán ra được cặp Song Xà này định làm gì rồi. Cả bốn không có ý kiến gì thêm, đứng dậy chào Hắc Xà cùng Bạch Xà rồi lui xuống nghỉ ngơi để chờ cuộc rượt đuổi sắp tới. Tâm tình của Bạch Xà cũng có phần thoải mái hơn một chút nhưng nỗi đau mất đi người em kết nghĩa thì tuyệt đối vẫn còn lưu rất rõ trên đôi mắt màu tím long lanh đang phấn khích kia…
Đêm hôm sau, trong khu rừng rậm rạp bí hiểm, đầy ẩm thấp sau một cơn mưa rào lúc đầu giờ chiều, một thân ảnh nữ vận trên mình bộ đồ lụa màu đen thoát ẩn thoắt hiện trong đêm tối, ôm trên tay mình một vết thương vẫn đang không ngừng chảy máu. Phía sau, một thân ảnh nam vận y phục xanh sẫm bịt kín người đang đuổi theo và người ta chỉ nhìn thấy duy nhất ở phía sau gáy hắn một chứ “Sát” thẫm đẫm mùi máu…
Hai thân hình cứ đuổi nhau mãi cho tới khi cô gái không chịu được nữa, mất máu quá nhiều mà ngã xuống đất:
_Á…..
_Hừ, cuối cùng cũng gục rồi sao? Ngươi là sát thủ của bang nào vậy? Kém cỏi vậy mà đòi giết “Sát Vương” ta sao? _ Hắn ngạo nghễ đi tới, chiếc gương hình lưỡi liềm của hắn loang loáng như mảnh trăng khuyết.
_ Ta mà lại thua được ngươi sao? _ Giọng cô gái lạnh lùng mang chút ý giễu cợt và trào phúng vang lên.
Lúc nhìn thấy cô tưởng chừng như cô bị thương rất nặng, mất máu nhiều tới mức không thể chạy thoát khỏi tay Sát Vương kia, chỉ biết nằm dưới đất thở dốc sau một màn rượt đuổi trong một trận chiến không cân sức. Nhưng không phải vậy, trước mặt hắn bây giờ, cô gái sát thủ gương mặt xinh đẹp cùng thân hình đầy tà mị, gợi cảm này chẳng hề sợ hãi, lúc nãy còn hốt hoàng chạy trốn giờ đây một chút run rẩy cũng không có. Phải chăng khi người ta bị dồn đến đường cùng đều vậy??
“PHỐC”
Ngoảnh nhìn lại, hắn nhận ra mình đã bị bao vây xung quanh vòng tròn không hề có kẽ hở cho hắn chạy thoát. Trước mặt hắn, cô gái bị hắn đuổi cùng giết tận ấy đang đứng ngay trước mặt hắn cởi chiếc áo lụa mỏng rách te tua trên người ra khoe thân hình tuyệt đẹp… Và để lộ hình xăm truyền thuyết “Bạch Xà” trên bụng…
_ Ngươi….. Bạch Xà….!!! _ Gương mặt hắn dù có bịt kín nhưng ánh mắt thì thấy rõ sự ngạc nhiên, sững sờ… cùng sợ hãi.
Giờ hắn cũng mơ hồ đoán được những người còn lại vây quanh hắn đây là ai; những nhân vật có thể giấu đi sát khí của mình tới mức hắn cũng không nhận ra rồi chỉ khi xuất hiện sát khí mới tỏ rõ bủa vây quanh người hắn. Nhưng quả thực là hắn không nhận ra được người con gái hắn đuổi theo truy sát này lại là phó bang chủ bang Vương Xà – Bạch Xà. Là do hắn bất cần không để ý hay là hắn bị sắc đẹp kia mê muội không để ý tới hình xăm ẩn hiện sau lớp áp ngoài mỏng manh kia? Chẳng phải chính hắn cũng đã từng nhìn thấy cô rồi sao… Tại sao hắn quên được?? Quả thực là chính hắn cũng không thể thoát được lưới mê tình của Bạch Xà giăng ra… Tự cười với bản thân mình, hắn biết ngày hôm nay khó thoát bởi giang hồ đều đồn rằng Bạch Xà mang trong mình một hình xăm giết người; tức là ai nhìn thấy hình xăm ấy chắc chắn chỉ còn con đường chết…
Liếc mắt nhìn sang phía bên trái Bạch Xà là một người con trai với gương mặt anh tuấn hiếm có nhưng ánh mắt lại lạnh tới ghê người, không thể ai đọc được trong ánh mắt ấy bất kể cái gì, kể cả sự hận thù mà hắn thấy ở mấy thân ảnh quanh đây. Người con trai đó khoác trên mình bộ đồ trắng không chút nào phù hợp với thế giới đêm này. Bên phải là một người con trai mặc đồ đen, gương mặt bị che đi hắn không thấy nhưng thân hình cao lớn, bá khí tỏa ra ngút trời; dù không phải sự lạnh lùng như người con trai kia nhưng người đó ở trong tình thế này lại toái ra một sự ung dung, tự tại còn đáng sợ hơn. Thêm cả người con gái Bạch Xà từ lúc trở lại là một vị phó bang chủ kia cũng toát ra một sức mạnh vừa tà mị lại âm hiểm cũng đủ khiến cho hắn không có đường chạy thoát. Chưa kể vòng vây ngoài là bốn người áo choàng áo đen với ánh mắt tràn ngập sự hận thù tới thấu xương như chỉ muốn nhanh một chút giết chết hắn vậy…
_ Hừ, ta chỉ giết một con nhỏ có đáng kể gì đâu mà các ngươi phải mất công bầy kế như vậy chứ _ Hắn lãnh đạm nói nhưng dường như câu nói của hắn lại càng thổi bùng lên sự uất hận trong lòng những con người này. Dù biết khó thoát nhưng vốn là sát thủ, hắn đã được tôi luyện đối đầu với cái chết như thế nào rồi nên hắn cũng muốn chơi với những con người này chút ít.
Người con trai mặc đồ trắng ánh mắt lạnh lùng liếc về phía bốn người trùm áo choàng kín người kia. Bạch Xà cùng hai người con trai kia lùi xuống nhường chỗ cho bốn người đó bước lên, vây quanh hắn. Giọng nói của Bạch xà vang lên trong khu rừng đêm tĩnh lặng lành lạnh mà nhạt nhạt, cũng không rõ là tức giận, thù hận hay khinh bỉ:
_ Thứ ngu ngốc nhất của ngươi không phải là động vào Vương Xà mà chính là giết người của Vương Xà ta. Chắc ngươi cũng biết luật của Vương Xà chứ: “Giết một mang trả một bang”. Lên đi Ngũ Tướng Không Ngai!
Cởi bỏ chiếc áo choàng đen, hiện ra trước mắt hắn là bốn người con gái còn lại của Ngũ Tướng Không Ngai. Nhưng dường như ngoài dự định là Sát Vương lại chẳng có vẻ gì sợ hãi cả, hắn khinh khỉnh nói:
_ Các ngươi có cần khinh thường ta thế không? Tưởng rằng Song Xà lên ta còn khó có đường thoát chứ để bốn đứa này lên chẳng phải cho ta đường sống sao? Ta còn sống chắc chắn ngày mai cũng là ngày tàn của Vương Xà đấy.
Hắn nói nhưng dường như chẳng ai thèm trả lời cả, chỉ thấy những gương mặt lạnh như tiền kia miệng khẽ nhếch lên tạo một nụ cười nhạt… nhưng tanh mùi máu…
Ngũ Tướng Không Ngai là năm cô gái tượng trưng cho năm yếu tố của trời đất, mang trong mình sức mạnh, nhiệt huyết riêng của: Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ. Kil tượng trưng cho Kim với bộ đồ lấp lánh ánh bạc. Gin tượng trưng cho Mộc với bộ đồ xanh lá mát mẻ. Rin tượng trưng cho Thủy với bộ đồ xanh biếc tươi mát. Zin tượng trưng cho Thổ với màu nâu trầm… Và Lin tượng trưng cho Hỏa với bộ đồ rực rỡ sắc đỏ. Năm nguyên bố bổ sung cho nhau cũng đồng thời chế ngự lẫn nhau. Chính vì vậy, mất đi Lin không có nghĩa là Ngũ Tướng Không Ngai bị giảm đi uy lực của mình mà ngược lại đó chính là cởi đi nút thắt kìm giữ sức mạnh của họ, mở ra sự thù hận cùng phẫn nộ trong lòng bốn người còn lại. Hỏa mất sẽ không còn ai khống chế Thủy; Thủy bùng nổ đồng nghĩa với kéo theo Mộc, Thổ, Kim cũng tự khắc phát huy…
Thủy là nước mênh mông, tĩnh lặng hóa thành sóng cuộn, nước dâng dữ dội, mạnh mẽ…
Mộc là cây xôn xao, vui vẻ hóa thành rừng cây với tột cùng bi thương, khắc khoải…
Thổ là đất âm thầm, lặng lẽ hóa thành ngàn vạn núi lở đá rơi phẫn uất…
Kim lạnh lùng, sắc nhọn phòng vệ hóa thành hàng nghìn thương đao oán hận…
Phải, dù có là sát thủ hàng đầu thế giới nhưng khinh thường địch thì dù hắn có là Sát Vương và Ngũ Tướng Không Ngai thiếu đi một người thì kết cục của hắn cũng là như thế… Khi hắn mới nhận ra sát khí lạ từ bốn người con gái tưởng chừng mỏng manh, tuyệt vọng kia thôi thì hắn đã cảm nhận được cái đau đớn khôn cùng từ tứ chi của mình rồi…
Hai chân hai tay của hắn đều bị ghim xuống dưới đất bởi thanh kiếm sắc nhọn của bốn cô gái. Và giờ đây hắn chỉ giật người đùng đùng như con cá mắc cạn đang quằn quại trong đau đớn. Mà dường như cái quyền giãy chết một cách thoải mái như một sinh vật hắn cũng không có bởi sự kìm nén từ tứ chi kia. Nhưng dường như chưa kết thúc, bởi trong ánh mắt từng con người ở đây vẫn chứa đựng sự hận thù sâu sắc và còn thêm một điều nữa rằng vốn dĩ hiện giờ Sát Vương hắn mới chỉ bị tàn phế chứ chưa chết…
Bỗng dưng, từ phía sau Bạch Xà xuất hiện một con Bạch Hổ, từ cổ họng nó phát ra những tiếng gầm gừ đầy ghê rợn, ánh mắt hung dữ của động vật hoang dã vằn lên khi ngửi thấy mùi máu tươi tanh nồng trong khôn gian. Nó lượn lờ quanh Bạch Xà một vòng rồi dụi dụi vào chân Bạch Xà đầy nịnh nọt. Bạch Xà nhìn nó, khẽ cười, ngồi xuống đối diện nó vuốt ve bộ lông trắng với những đường vằn đen đầy mềm mại của nó, nhẹ nói:
_ Bạch Hổ ngoan, hôm nay tặng em một bữa tiệc nhé.
Bạch Hổ liềm vào tay Bạch Xà đầy hưng phấn rồi chầm chậm quay người hướng về phía con người đang nằm trong vũng máu đang thoi thóp từng hơi thở kia. Hắn chưa chết, cũng không ngất, hẳn vẫn còn đủ tỉnh táo để nghe thấy mọi thứ và nhìn thấu rõ một con Bạch Hổ – là loại động vật hiếm nhưng bản chất hung ác của loài thú ăn thịt thì không thể thay đổi, đang tiến về phía hắn. Bây giờ hắn cảm nhận rõ thấy toàn thân mình run lên bần bật, từ người hắn dâng lên một nỗi kinh hãi mà lần đầu tiên trong cuộc đời từ lúc hắn làm sát thủ tới giờ cảm thấy rõ như vậy… Từng bước chân đầy quyền uy cũng đầy ung dung của con hổ đặt chân xuống là hắn lại cảm thấy thân mình run lên dữ dội…. Là hắn đang sợ sao??? Và……
“PHẬP…..”
“Á……Á………..Á…………..”
Tiếng hét thấu trời, máu bắn lên nhuốm đỏ bộ lông trắng của Bạch Hổ. Bảy con người đứng đó ánh mắt không một chút run sợ nào… Dường như như vậy mới thỏa mãn được phần nào đó nỗi đau đớn mất đi người thân của mình trong họ mà thôi. Cái chết, máu,… dù có tế lên cũng đâu có gọi được linh hồn người kia quay về thân xác lạnh ngắt đang nằm trong quan tài đó. Nhưng giết người của Vương Xà đó chính là cái giá phải trả; không chỉ là cái chết mà còn là sự đau đớn tột cùng của cái chết đó, đó chính là đập nát tinh thần cùng trí tuệ của một con người hấp hối!!!
Bạch Xà khẽ ngước lên nhìn trời đen, ánh trăng nhàn nhạt đang dần hiện rõ qua những lớp mây đen mỏng kia, cô khẽ nói gì đó với người em kết nghĩa đã nhắm mắt kia; nhưng tất cả đó chính là tầm lòng, tình thương, sự chua xót cùng tiếc nuối của cô mong em có thể nhắm mắt thanh thản một chút. Nhắm mắt rồi khẽ mở ra, Bạch Xà khẽ nói:
_Các em, xong hãy gửi Sát Vương tới Hắc Long nhé.
_Dạ _ Bốn cô gái khẽ gật đầu.
Bạch Xà, Hắc Xà, Huyết Xà xoay người rồi nhanh chóng di chuyển lẩn mình vào trong màn đêm. Trên trời, trăng đang dần dần đi xuống để trả lại một ngày mai với những sóng gió còn chờ đó ở phía trước kia; cùng với đó là những thông tin hấp dẫn được gửi tới cho bang chủ bang Hắc Long.
* * *
Chính vì vậy, hiện tại đây, ngay trước mặt bang chủ Hắc Long là Sát Vương – tay cận thần trung thành của hắn đang nằm trên cáng đấy. Trên cái trán trắng bệch của hắn còn nguyên dấu ấn của Vương Xà gửi tới rất rõ nét, nhưng mà hắn không quan tâm, việc đấy mà hiện tại mặt hắn cũng đang tái đi cũng như bất cứ ai đó nhìn thấy cái xác của Sát Vương này trong sáng nay, ở đây. Dù cho là người của thế giới ngầm, cũng máu lạnh, cũng chứng kiến vô số cái chết rồi nhưng khi nhìn thấy cái xác của Sát Vương hắn vẫn không khỏi cảm thấy ghê rợn, dâng lên tận cổ hắn là cảm giác muốn nôn mửa. Phải, làm sao mà không thất kinh sợ hãi được chứ khi mà trước mặt hắn là cái xác của Sát Vương chỉ còn nguyên gương mặt là lành lặn, tứ chi bị phế bỏ, thân hình thì lục phủ ngũ tạng đều lòi ra hết. Cái mất cái còn đang dần phân hóa theo thời gian…
_Mau…. mang….. mang ra ngoài cho ta!!! _ Giọng hắn run run ra lệnh; hắn sắp không chịu được mà nôn ra mất.
Bọn thủ hạ phải trùm lên người Sát Vương một tấm khăn dày mới dám bê ra ngoài… Quả thật chúng làm sát thủ từng ấy năm, dài cũng không nói là dài nhưng chẳng hề ngắn chút nào, nhưng quả thực chúng chưa thấy cách trả thù nào tàn nhẫn như vậy; muốn nghĩ ra cũng không phải là dễ… Phải hận lắm mới có thể nghĩ được cách giết tàn khốc tới vậy…
Bang chủ Hắc Long siết chặt nắm đấm trong tay mình đầy tức giận. Hắn biết Vương Xà nhất định sẽ trả thù và hắn cũng không ngại đối đầu với Vương Xà; nhưng trong chưa đầy một đêm mà Vương Xà có thể vây bắt được Sát Vương đứng thứ hai trong bảng xếp hạng sát thủ thì quả thực là chút mặt mũi chúng cũng không để lại cho hắn. Ngược lại, đây có lẽ chính là đòn cảnh cáo của Vương Xà với hắn… Quả thực hắn không thể phủ nhận là hắn không đau được. Giờ hắn đã hiểu được phần nào câu nói người ta truyền tụng trong thế giới đêm về luật của Vương Xà: “Giết một người trả một bang” không phải chỉ là lời đồn rồi; bởi đâu có tin đồn nào không xuất phát từ thực tế chứ. Đầu tiên là Hổ Long, giờ lại là Sát Vương vậy chắc chắn Hắc Long cũng đã bị đưa vào tầm ngắm của Vương Xà rồi; hắn phải cẩn thận. Bang chủ Hắc Long bỗng dưng nhếch mép cười, khẽ nói: “Các ngươi muốn chơi ta sẽ chơi cùng ngươi”.
Vậy thực ra ngườ truy đuổi và kẻ bị truy đuổi rốt cục là ai???
* * *
TẠI BANG VƯƠNG XÀ:
Bạch Xà buông rơi những tấm ảnh chụp gương mặt tái mét của bang chủ Hắc Long mà cười nhạt. Rốt cục hắn cũng không đấu lại được con ma sợ hãi trong mình, không đối mặt được với gã Tử Thần thì ngày tàn của Hắc Long cũng không còn xa nữa đâu….
_ Các em làm tốt lắm! _ Bạch Xà nhoẻn miệng cười thích thú, nụ cười trên gương mặt cô đẹp nhưng chứa đựng trong đó là cả một con quỷ mang dòng máu lạnh.
_ Cám ơn chị, Bạch Xà _ Bốn cô gái nhà ta cũng vui vẻ lên không kém. Không thể cứu Lin từ cõi chết trở về nhưng nhìn gương mặt lão bang chủ Hắc Long kia cả bốn đã cảm thấy nguôi đi chút nào đó bi thương; nhưng hận thù thì có lẽ là không thể.
Bốn người trong Ngũ Tướng Không Ngai vui vẻ một chút rồi bỗng dưng trở nên trầm ngâm. Họ nhìn nhau trao đổi ánh mắt, rồi như có gì đó muốn nói với Song Xà mà ngập ngừng không dám lên tiếng nói….
_ Có chuyện gì vậy? _ Hắc Xà hỏi.
Ngập ngừng nhìn nhau mãi cuối cùng Kil cũng tiến lên trước mặt Song Xà thay mặt cho ba người kia nói:
_Song Xà, chúng em…. Chúng em muốn đi tu luyện thêm. Chúng em muốn mạnh hơn nữa, muốn khống chế sức mạnh khi không có Lin kìm nén cả bốn này đang chảy trong người lại, để sau này không còn chuyện tương tự như vậy xảy ra nữa và để bảo hộ chủ nhân hay chính mình tốt hơn. Mong Song Xà giúp đỡ… _ Kil lúc đầu còn ấp úng, ngượng ngùng một chút nhưng càng sau dường như đã quyết tâm nên liền nói rất mạch lạc, rõ ràng thẳng thắn.
Kil cùng ba người còn lại cúi người chờ mong Song Xà lên tiếng cho quyết định.
_Ồ! Vậy sao? _ Bạch Xà nói dường như chẳng có vẻ gì là ngạc nhiên lắm cả.
_Ừm, chính ta cũng đang muốn đưa các em đi tu luyện thêm _ Hắc Xà thoải mái nói.
_Vậy là…. _ Ngược lại, bốn cố gái rất bất ngờ trước lời nói của hai vị chủ nhân của mình.
Hắc Xà nhìn bốn cô gái nhỏ bé nhưng lòng trung thành với Vương Xà lại là tuyệt đối là to lớn này không khỏi cảm thán. Nhiều khi chính anh cũng không biết là để Bạch Xà cũng như Ngũ Tướng Không Ngai dấn thân vào màn đêm của tội lỗi này là đúng hay sai nữa; anh sợ rằng sau này mình sẽ hối hận với quyết định này. Thở dài, anh nói:
_ Các em nên biết rằng nếu đã chấp nhận đi lần này sẽ không được ân hận chứ? Nó khắc nghiệt hơn bất cứ bài huấn luyện nào em tập trước kia đấy.
_Dạ, không ân hận ạ _ Bốn người kiên quyết nói, dù nghe Hắc Xà nói vậy cũng không một chút nao núng đúng phong độ của một sát thủ ngày thường các cô vẫn luôn mang trên người.
_ Tốt, vậy nhờ cậu nhé! _ Hắc Xà gật đầu, hướng ánh mắt về phía Huyết Xà.
Huyết Xà giờ mới dồn sự chú ý của mình lên bốn cô gái đứng dưới kia, thầm đánh gia năng lực của cả bốn. Anh có thể nhìn thấy ở bốn cô gái luôn đi theo Bạch Xà này dù không thể có được sự tàn nhẫn, mưu mô như Bạch Xà nhưng niềm tin, sự quyết tâm thì không kém bất cứ ai. Trầm ngâm một chút rồi anh cũng gật đầu đồng ý. Lúc này, bốn người trong Ngũ Tướng Không Ngai không giấu được sự tò mò về người con trai luôn che mặt nhưng lúc nào cũng ở cạnh Song Xà này. Zin tò mò, mạo muội lên tiếng hỏi:
_ Người này là..??
_ Hắn chính là Huyết Xà _ Bạch Xà thản nhiên nói.
_Dạ? _ Bốn người không khỏi ngạc nhiên đến không thể tin được.
Phó bang chủ của họ, đại tỷ của họ đang nói một chuyện không thể ngờ được. Ở trong giới sát thủ như bốn người đương nhiên cái tên Huyết Xà chẳng có gì lạ lẫm cả; nhưng Huyết Xà mà Bạch Xà nói chắc không phải chính là vị sát thủ đứng đầu bảng xếp hạng sát thủ chứ? Người con trai bí ẩn đó đứng đầu mà so với người đứng thứ hai còn cách cả một khoảng cách, đẳng cấp dài mà không ai có thể vươn tới được. Mà hơn thế nữa ai cũng biết rằng Huyết Xà không tham gia bất cứ bang phái nào, không làm việc cho bất cứ ai cả cơ mà… Vậy tại sao anh lại ở Vương Xà, làm người của Vương Xà được???
Hắc Xà dường như đọc được tâm ý của bốn cô gái nên liền giải thích:
_ Huyết Xà không tham gia bang ta với tư cách là sát thủ mà cậu ta chính là bang chủ thứ hai của Vương Xà.
_ Dạ…???_ Tin này còn động trời hơn nữa khiến cho bốn cô gái không khỏi choáng váng.
_ Đây là câu chuyện dài, khó có thể nói hết trong một hai câu được, các em cứ biết thế đi. Giờ hãy về chuẩn bị đồ cho chuyến đi _ Hắc xà phẩy tay cho bốn người lui.
_ Dạ _ Bốn người gật đầu, lui xuống cũng không tò mò thêm nữa khi nghe Hắc Xà nói thế. Dù sao thì Hắc Xà đã tin tưởng cả bốn lắm mới có thể nói cho họ biết người con trai ung dung ngồi kia là Huyết Xà chứ.
Cả bốn định lui xuống thì Bạch Xà sau một lúc ngần ngừ cũng gọi họ ở lại, cô hỏi:
_ Các em… Các em vẫn muốn giữ tên nhóm đó chứ?
Bốn cô gái hiểu rõ ý tứ của Bạch Xà muốn gì. Nhìn Bạch Xà đồng loạt gật đầu, Rin nói:
_ Lin mất nhưng vẫn luôn sống trong lòng chúng em và chúng em sẽ chiến đấu thay cả phần của Lin nữa. Ngũ Tướng Không Ngai dù còn bốn người nhưng vẫn chiến đấu đủ năm người ạ.
Bạch Xà nghe vậy khẽ cười – một nụ cười hết sức hài lòng, thỏa mãn mà gật đầu. Ngũ Tướng Không Ngai cũng lui về nghỉ ngơi và chuẩn bị cho một chuyến đi xa, một hành trình dài sau những ngày sống với nước mắt kia, đau thương kia… đã đến lúc bỏ đi nó để đối đầu với khó khăn cùng thử thách.
Ngay đêm ngày hôm sau Ngũ Tướng Không Ngai cùng sát thủ truyền thuyết Huyết Xà khởi hành. Và cũng từ ngày hôm đó cái tên Ngũ Tướng Không Ngai bỗng dưng biến mất không chút dấu vết, lí do trong thế giới ngầm… Vương Xà không có Ngũ Tướng Không Ngai rồi sẽ ra sao? Liệu rằng có suy yếu đi không khi thiếu mất cánh tay chủ lực của mình???
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vương Xà
Mikahawa Zenkura
Vương Xà - Mikahawa Zenkura
https://isach.info/story.php?story=vuong_xa__mikahawa_zenkura