Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tống Mạn Chi Thần Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 9: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân (2)
5
tên côn đồ nghe thấy Diệp Phong nói thế thì run cả lên, bọn chúng cứ có cảm giác như là mình đang bị 1 tồn tại cao cao tại thượng đang nhìn vậy, mình đối với tồn tại đó ngay cả kiến cũng không bằng. Sợ hãi! Đúng, sợ hãi, đó là điều duy nhất bọn chúng biết, nhưng chúng không dám quay đầu bỏ chạy, bản năng cho bọn chúng biết là chỉ cần quay đầu thì mình sẽ hối hận, thế nên chúng quyết định đối mặt.
“ Liều mạng tụi bây!”
Tên đầu bờm ngựa dẫn đầu dẫn 4 tên còn lại xông về phía Diệp Phong, trên tay mỗi tên đều có 1 cây côn gỗ khi nãy nhặt được lúc bắt Kotonoha. Thấy cả 5 tên cùng lao đến Diệp Phong, Kotonoha đứng ở ngoài hiện ra vẻ mặt vô cùng lo lắng, không ngừng nói trong lòng “ phải tin cậu ấy, cậu ấy sẽ không có gì “, thế nhưng mà 2 bàn tay đang nắm chặt đến nỗi trắng bệt ra lại cho thấy nỗi lo của Kotonoha lúc này.
Diệp Phong bình tĩnh nhìn 5 tên côn đồ lao vào mình, trong mắt chỉ có khinh bỉ và sát ý. Chợt, Diệp Phong đưa tay lên bắt được cổ tay của 1 tên, tên kia chưa kịp hoàn hồn thì Diệp Phong đã đẩy hắn về hướng 1 tên còn lại, tên kia thấy thế thì giang tay ra đỡ hắn lại, cả 2 chưa kịp lấy thằng bằng thì Diệp Phong đã hống lên 1 tiếng “ Yaaa”, Diệp Phong quay ngược lại xuất ra 1 cú đá số 4 hoàn mĩ vào ngay ngực của tên đằng trước, “ Phanh “, cả 2 tên chịu không được lực lượng của Diệp Phong nên cùng bị đá văng lên, bay sát theo mặt đất được 3 mét mới đụng vào bức tường con hẻm “ Rầm “, cả 2 hộc 1 ngụm máu tươi té lăng ra đất, hiện ra đằng sau là 1 lỗ thủng nằm trên tường đủ để thấy lực lượng của cú đá này thế nào. Thực tế là Diệp Phong đã nương tay, do giết người sẽ gặp phiền phức, nhưng mà 2 tên đấy không nằm liệt giường nữa năm là không thể nào.
3 tên còn lại thì ngẩn người, nhìn Diệp Phong đang đi về bọn hắn, mỗi tên nuốc 1 ngụm nước miếng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Thấy Diệp Phong ngày càng gần, 1 tên do chịu không được áp lực đã lao lên trước định vồ vào Diệp Phong. Diệp Phong giơ tay lên, bắt chính xác 2 tay của tên kia, dùng sức vặn 1 cái “ rắc “ kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết “ aaaaaaaaaaaaaaaaa”, tên này khụy gối xuống do dư lực của Diệp Phong, 2 tay đã bị vặn gãy, Diệp Phong không tha đạp 1 chân vào gối của tên này, lấy chỗ mượn lực tung người lên tung 1 gối vào mặt hắn. “ Rầm “, lại 1 tên nữa tiếp xúc thân mật với bức tường.
2 tên còn lại thì là tên đã đánh bị thương Kotonoha và tên bờm ngựa, cả 2 đều đứng trời trồng ra, không dám nhúc nhích nhìn Diệp Phong.
Diệp Phong lại gần bắt vào vai của tên đánh bị thương Kotonoha nói:
“ ngươi là người đánh Kotonoha đúng không?, thế thì dùng chân của ngươi bồi thường đi!”
“ Không!!!!!!!” Tên đó hét lên nhưng không thể nào ngăn cản Diệp Phong, Diệp Phong dùng 1 cái quét chân đã đá gãy 2 chân hắn, đau đớn làm hắn chưa kịp kêu la đã bất tĩnh.
“ Ngươi là chủ mưu? “ Diệp Phong nhìn vào mắt tên bờm ngựa hỏi.
“ Không, không phải ta!, không phải ta mà!” Tên bờm ngựa hiện lên vẻ hoảng hốt trong mắt, chỉ vào tên bị đá gãy chân nói:
“ là hắn, ta là bị dụ dỗ “
“ Không cần chối, mắt của ngươi bán đứng ngươi rồi “ Diệp Phong lắc đầu nói với hắn. Không đợi hắn trả lời thì đã tiến sát đến bên người hắn, quả đấm mang theo lực phá tan không khí làm xuất hiện tiếng bạo liệt đã dán vào bụng hắn. “ Phanh “, phần áo phía sau của tên bờm ngựa như bị cái gì tạc làm nổ tung lên, kình phong thổi phía sau 1 cách mãnh liệt, mắt hắn đã trợn trắng, vẫn giữ tư thế như cũ, có thể thấy đòn này của Diệp Phong nhanh, mạnh đến mức thân thể không phản xạ nổi.
Hạ xong tên cuối cùng, Diệp Phong nhìn liếc qua những tên nay khinh bỉ 1 tiếng:
“ rác rưởi cũng dám đánh ý đồ người ta thích! “
Xong rồi quay về hướng Kotonoha đi tới.
Kotonoha đến bây giờ vẫn chưa lấy lại tinh thần, vẫn còn đang ở trong cảnh Diệp Phong dùng lực ượng siêu tốc dọn dẹp 5 tên kia, nhưng nàng không thấy kinh sợ dưới sự tàn nhẫn của Diệp Phong, mà là vui mừng, vì Diệp Phong rất tức giận cho thấy hắn rất quan tâm nàng.
“ Em không sao chứ?” Diệp Phong đến bên cạnh ôn nhu hỏi nàng kéo nàng về thực tế. Nhìn Diệp Phong mặt Kotonoha đỏ lên:
“ Em, em không sao?”
“ Ừm?” Diệp Phong lấy tốc độ sét không kịp bưng tay bồng Kotonoha lên theo tư thế ôm công chúa.
“ Để anh đưa em về nhà!”
“ Thả em xuống, em tự đi được!”
“ Bạch “. Diệp Phong vỗ 1 phát vào mông Kotonoha, ra vẻ giận dữ nhìn nàng nói:
“ Đùa gì thế, chân thế này mà đi được à! Nằm yên đó!”
Kotonoha nghẹn lời, 1 chốc mặt nàng lại đỏ lên, vùi đầu sâu vào ngực Diệp Phong, miệng lại nhếch lên mỉm cười, trong lòng vô cùng ngọt ngào, tùy ý cho Diệp Phong bồng mình đi.
Diệp Phong bồng Kotonoha đi ra ngoài đường cái, bắt 1 chiếc taxi rồi quay qua hỏi Kotonoha:
“ nhà em ở đâu để anh còn biết đường nhờ taxi chở về!”
Kotonoha thì lấy lại tinh thần, nhưng vẫn vùi vào ngực Diệp Phong nói nhỏ:
“ nhà em ở xxx “
“ bác tài, xin chở bọn ta đến địa chỉ xxx “
Trên đường đi cả 2 vẫn giữ nguyên tư thế, Diệp Phong bồng Kotonoha, Kotonoha thì vùi đầu, thỉnh thoảng lại ngóc đầu lên nhìn Diệp Phong, ngẫu nhiên thấy được ánh mắt hài hước của bác tài làm nàng xấu hổ vô cùng, cuối cùng không dám ngẩn đầu lên nữa.
“ Đến! “ Diệp Phong xuống xe, trả tiền taxi rồi đi đến cổng nhà Kotonoha, thấy cửa đang khóa nên gọi:
“ Đưa chìa khóa cho anh “
Kotonoha đưa tay vào túi lục lọi lấy ra 1 chùm chìa khóa đặt vào tay Diệp Phong, đợi Diệp Phong mở cửa. Vào đến nhà thì Diệp Phong đặt nàng lên ghế sô pha, mình thì đi ra ngoài mua dụng cụ y tế, dặn dò Kotonoha không nên đi lung tung để tránh chân đau nặng thêm.
Đợi Diệp Phong ra khỏi cửa, Kotonoha mới dám ngẩn đầu lên, trong ánh mắt đều là mê mang không dám tin cả ngày hôm nay lại là sự thật.
Đầu tiên là bạn của mình bán đứng mình, rồi mình mém chút nữa bị cưỡng gian, mà lúc dầu sôi lửa bỏng Diệp Phong đã xuất hiện rồi cứu mình, hắn còn nói yêu mình nữa chứ. Có thể nói ngày hôm nay là ngày mà Kotonoha chịu nhiều kinh ngạc nhất trong cuộc đời.
1 lát sau, Diệp Phong đi mua đồ về thì thấy Kotonoha vẫn đang ngồi ngẩn người trên ghế sô pha, Diệp Phong mỉm cười đi lại gần nàng, mà Kotonoha cũng đã phát hiện Diệp Phong trở về nên tiếp tục cúi đầu, xấu hổ không biết nói gì.
“ Để anh xem vết thương cho em “
Diệp Phong ngồi xuống dưới chân Kotonoha, gỡ giày của nàng ra, tuột luôn cái vớ da đen trong suốt 1 cách không khách khí, Kotonoha thì hơi giãy dụa 1 tý nhưng sau lại yên tĩnh “ Cả 2 đêu tỏ tình với nhau thì còn gì ngại nữa “, Kotonoha nghĩ thế.
Sau khi loại bỏ chướng ngại vật Diệp Phong mới thấy rõ vết thương của Kotonoha, mắt cá chân bị sưng vù, bầm tím lên làm cho lòng người vô cùng thương tiếc. Cơn giận của Diệp Phong lúc nãy đã ép xuống bây giờ lại bùng lên, hối hận vì mính quá nhẹ tay với bọn kia.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tống Mạn Chi Thần Vương
Phương
Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương
https://isach.info/story.php?story=tong_man_chi_than_vuong__phuong