Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tịnh Thủy Hồng Liên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 9: Dạ Thanh Tiêu Điều
T
rên đường không có người qua lại, tất cả đều đã tìm nơi để trú đêm, hoặc trở về nhà. Mộ Dung Bạc Nhai đi chừng năm sáu dặm, mới thấy bóng người.
Lúc này trời đã tối hẳn, trăng non treo trên cao, sao giăng khắp trời. Hắn nhìn được rõ ràng, ruộng lúa bên cạnh đã kết mầm, cao khoảng bằng nửa người, sóng lúa nhẹ nhàng nhấp nhô, chỉ còn một con đường đất bằng phẳng rộng rãi chính giữa, người đó đang lảo đảo đi tới, chính là Hoàng Linh Vũ.
Thần kinh căng chặt của hắn lập tức được thả lỏng. Còn nghĩ đã xảy ra chuyện gì, kết quả chẳng bị gì hết, quả thật là giở khóc giở cười, muốn phát tác cũng không được. Hơn nữa đối diện với tên hỗn tiểu tử bộ dáng lười biếng Hoàng Linh Vũ, hắn có lên cơn cũng vô dụng, giống như đánh lên cái gối, căn bản không có chỗ để sử lực. Bức ép quá, tiểu tử đó sẽ chơi trò nhảy tường, âm mưu gian trá nào cũng sử ra được.
Mộ Dung Bạc Nhai ngồi bệt xuống, ôm gối đợi Hoàng Linh Vũ tới gần, ngửa đầu ngắm sao trăng trên trời. Trong tiếng gió vi vu, nghe được người đến đang ư ư a a ngâm nga khúc ca không biết là phương ngôn ở nơi nào.
Nói ra thì chiều hôm nay Hoàng Linh Vũ không những không có nguy hiểm, ngược lại còn gặp được chuyện tốt đại cát. Tên thổ tài chủ tới cầm đất, vì mong y giúp hắn kiếm thêm chút tiền, nên đặc biệt bày yến tiệc lưu y lại.
Nói đi cũng phải nói lại, kiếp trước chị Đặng kia nói Hoàng Linh Vũ hoàn toàn là một quái nhân, câu nói này không phải không có đạo lý.
Cứ nói bằng chuyện mời khách tặng lễ này đi, Hoàng Linh Vũ trước giờ người đến là không cự tuyệt, y đối với danh tiếng bên ngoài của bản thân hoàn toàn không có giác ngộ cao tới mức phải bảo trì thanh chính liêm khiết.
Kỳ thật nha, y tự có lý luận của mình.
Trước đây, Tống Giáo Nhân tiên sinh một đời phản đối đế chế, nhưng khi đối mặt với khoản tiền mua chuộc khổng lồ của Viên Thế Khải muốn cải nguyên xưng đế, ông không những không nghĩa chính từ nghiêm cự tuyệt, ngược lại không nói hai lời thu nhận ngay.
Thế là có người liền cho rằng Tống Giáo Nhân cũng là kẻ tiểu nhân vô sỉ tham tài hám lợi, nhưng Hoàng Linh Vũ một chút cũng không nghĩ như vậy.
Nghĩ sâu thêm một chút sẽ hiểu, Viên Thế Khải lúc đó sở dĩ đưa tặng nhiều tiền như vậy, là muốn Tống tiên sinh ủng hộ hắn xưng đế. Nhưng sau khi Tống Giáo Nhân nhận rồi, không những không ủng hộ, ngược lại ngày càng táo tợn hơn, dùng số tiền này đi khắp các nơi, thuê thao trường cử hành cuộc diễn thuyết quy mô lớn, nói hết chuyện xấu của Viên Thế Khải, khiến Viên Thế Khải tức giận gần chết.
Vì thế, Hoàng Linh Vũ từ nguyên do không ai biết này mới có thể sinh ra một kết luận__ Y phải xem Tống Khải Nhân tiên sinh là tấm gương, học theo ông thu tiền hối lộ, ngày ngày hướng lên không thừa nhận mình mắc nợ.
Chỉ đáng tiếc, y có tâm muốn dây dưa với tên thổ tài chủ. Nhưng tên thổ tài chủ đó lại có thói nghiện, nhất định muốn tìm nô tì bồi y ngủ. Tới mức Hoàng Linh Vũ cuối cùng không chịu nổi tính toán rời khỏi, đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho dù phải ngủ ngoài trời, cũng không cần ngủ chung với người ta cả đêm.
Hoàng Linh Vũ xách một vò rượu đặc sản tên thổ tài chủ tặng, suốt đường ngâm nga hát, lần dò đi về hướng thành trì Hoài Qua.
Thị lực của y kém hơn người thường một chút, hiện tại ở thế giới này, hoàn toàn không ánh sáng độc hại, không khí cho dù mát mẻ, nhưng chỉ là một mảng tối mù, căn bản không thể phân biệt đâu là bầu trời, đâu là tầng mây. Lúc này tuy sao sáng đầy trời, nhưng chung quy ánh sáng có hạn, không đủ chiếu sáng tầm nhìn của y.
(*Ánh sáng độc hại: Như đèn mờ, đèn chớp, đèn nháy hiện tại)
May mà cũng không tới nỗi quáng gà, cuối cùng y cũng kịp thời phát hiện chỗ Mộ Dung Bạc Nhai đang ngồi, dừng chân lại. Nếu không còn bước thêm hai ba bước, chắc chắn sẽ dẫm trúng hắn.
Mộ Dung Bạc Nhai ngẩng đầu nhìn Hoàng Linh Vũ, thấy trên mặt y có một chút vẻ nhiễm hồng, chắc là đã uống rượu.
Hoàng Linh Vũ cúi đầu nhìn nơi Mộ Dung Bạc Nhai đang ngồi, trong khoảng cách ba bước cũng chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một gương mặt, nhưng y có thể nhận ra gương mặt này là ai.
Hai người lặng lẽ nhìn nhau trong bóng tối.
Rất lâu, Hoàng Linh Vũ quay sang một bên phà hơi rượu, rồi đi tới hai bước, ngồi xuống cạnh Mộ Dung Bạc Nhai. Gió nhẹ không ngừng thổi qua, mang theo hương lúa mới và đất bùn. Cách rất xa mới có một cái cây, tiếng ve không ngừng vang lên trên cây, thanh âm giống như đang cạo lên tấm thiết. Trong mảnh đất bên cạnh thì có dế, phát ra tiếng kêu êm tai nhẹ nhàng.
Không biết xuất phát từ tâm tình thế nào, hai người đều không nói chuyện.
Nơi này, rất yên tĩnh, rất thoải mái. Do đó, cũng khiến người ta trở nên lười biếng, không muốn nói chuyện, không muốn động đậy.
Cứ như vậy không biết trôi qua bao lâu, Hoàng Linh Vũ ngồi đến phát ngốc, đại khái chỉ đơn thuần là phát ngốc do say rượu. Sau đó dần bắt đầu mổ gạo, bộ dáng muốn ngủ gật.
Mộ Dung Bạc Nhai không chút động đậy, bó gối ngồi yên, tay trái lại đặt trên thanh kiếm giấu trong tay áo bên phải.
Một người, hai người… hắn lặng lẽ đếm. Nếu không nghe sai, có sáu người đang tiếp cận nơi họ ngồi, đến từ trước sau trái phải bao vây lại.
Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên hắn bị tập kích trong thành Hoài Qua. Xem ra những người này rốt cuộc cũng nắm được hành tung của hắn. Có lẽ tiệm Hoài Qua cũng vì hắn mà bị những người này ngắm trúng.
Hơi thở của Hoàng Linh Vũ nhẹ nhàng vang lên bên tai, duy trì bình ổn chậm rãi. Chuyện bị người truy sát tập kích từ khi hắn ghi nhớ mọi chuyện đã xảy ra không ít, nhưng trước giờ chưa từng ở trong tình thế này. Trước đây khi quần chiến, bên cạnh luôn có bằng hữu hoặc thuộc hạ có thể chống đỡ một bên, mà hôm nay không những không có viện trợ, mà còn dư thêm một kẻ dân đen không biết võ phải bảo vệ.
Lòng thầm hận.
Hoàng Linh Vũ tuy sức mạnh và lực nhẫn nại đều không kém, nhưng cũng chỉ là so với trình độ của người bình thường, nếu muốn bảo toàn mạng sống của cả hai trở về thành, kế sách hiện tại, chỉ có__ liều mạng chiến đấu.
Hắn nhanh chóng phán đoán, cuối cùng quyết định nhắc nhở Hoàng Linh Vũ có người tiếp cận trước. Hắn và Hoàng Linh Vũ quen biết không sâu, cũng không biết đối mặt với nguy hiểm này, y có làm ra chuyện gì gây bất lợi cho cả hai không.
Ví như hiện tại, điều hắn cần nhất chính là, y chịu yên yên tĩnh tĩnh ngồi đợi ở đây, cho đến khi__ ngân quang tối tăm xuất hiện trong tay áo của Mộ Dung Bạc Nhai.
Hoàng Linh Vũ chợt cảm thấy bên cạnh có một sức mạnh ập tới, đánh bay y vào một thửa ruộng ẩm mềm cách xa mấy trượng. Keng__ Tiếng kim loại đụng vào nhau bỗng vang lên, dư âm luẩn quẩn không dứt, giống như quỷ hỏa phiêu đãng trong nơi hoang dã, bất chợt nổi lên, sau đó dần dần tàn lụi.
Lúc này Hoàng Linh Vũ mới tỉnh táo lại, trong bóng tối chỉ cảm thấy từng trận gió lạnh.
Khá lâu sau tiếng vang đầu tiên, lại có tiếng kim loại giao kích. Binh đao cọ ra từng điểm hỏa nhỏ, Hoàng Linh Vũ cuối cùng tìm được Mộ Dung Bạc Nhai. Lửa trong chớp mắt tắt ngúm, tất cả lại chìm vào trong tĩnh mịch.
Đám dế cạnh đó đều ngừng kêu, chỉ còn đám ve là phát ra tiếng.
Hoàng Linh Vũ chỉ cảm thấy trong không khí tựa hồ bị tăng thêm áp lực, ngay cả da thịt của mình cũng căng chặt, cái gì cũng nhìn không rõ không có nghĩa là y không biết chuyện gì đang xảy ra.
__ Bị tấn công, hơn nữa Mộ Dung Bạc Nhai khẳng định đã sớm phát giác.
Y có thể dựa vào tiếng vang đầu tiên, khẳng định được kích này tốc độ rất nhanh, nhanh tới mức nếu không toàn thần chống đỡ, lúc này y hoặc Mộ Dung Bạc Nhai nhất định đã thân đầu hai chỗ.
Mộ Dung Bạc Nhai đích thật sớm đã phát giác, chuyện khó tin là hắn không vì lo chạy trốn một mình, mà ném lại Hoàng Linh Vũ không quản. Đừng thấy đám người này tạm thời không làm gì Hoàng Linh Vũ, chỉ vì họ phát hiện Mộ Dung Bạc Nhai rất khó đối phó, nhất thời không thể chia người đi diệt khẩu.
Lại một kích. Tiếng vang còn chưa kịp tiêu tan, liên tiếp ba tiếng va chạm keng keng keng dấy lên ánh lửa ở những phương hướng khác nhau, tiếp đó, tiếng binh đao va chạm kéo dài liên miên không dứt. Lực đạo tuy không còn mạnh như kích đầu tiên, nhưng vẫn như không có điểm kết.
Hoàng Linh Vũ lặng lẽ nghe tiếng gió. Không giống vừa rồi, người tới nhanh chóng di dộng, y phục bị luồng gió thổi động, nhiễu loạn âm thanh trong gió.
Nếu Mộ Dung Bạc Nhai không lo tới y, hiện tại sớm đã có thể chạy xa.
Trong thế giới này, không có võ công là một chuyện rất thua thiệt. Nhưng nếu bảo y không minh không bạch thừa nhận ân tình của người khác, đặc biệt còn là ân tình của người có quan hệ ái muội bất minh…
Có câu ‘kẻ địch của kẻ địch là bằng hữu’, cho nên hiện tại chuyện đầu tiên cần phải làm, đương nhiên là đồng tâm đối ngoại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tịnh Thủy Hồng Liên
Cuồng Ngôn Thiên Tiếu
Tịnh Thủy Hồng Liên - Cuồng Ngôn Thiên Tiếu
https://isach.info/story.php?story=tinh_thuy_hong_lien__cuong_ngon_thien_tieu