Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiếng Chuông Dưới Đáy Biển
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8
N
gười đàn ông dựng Việt đứng lên, và vẫn giữ chặt lấy anh. Việt vùng vẫy cố thoát, nhưng càng bị kềm chắc hơn. Gã đàn ông hầm hè nói:
- Đứng im!
Rồi ngửng đầu lên thấy Khôi trên đầu thang, hắn hỏi:
- Còn bao nhiêu mống ở trên đó nữa?
Việt toan thừa cơ quật ngã hắn, bằng một thế đánh đột ngột. Anh xoay người, huých ngược khủy tay vào bụng hắn, đồng thời cúi mình xuống toan kéo hắn ngã lộn qua vai mình, vừa kêu:
- Xuống mau đi, Khôi!
Nhưng thế võ "bay bướm" của Việt không hạ nổi một địch thủ khỏe như voi. Gã đàn ông vẫn đứng trơ ra đó, và bàn tay hộ pháp của gã nắm cứng lấy gáy Việt. Hắn nhìn Khôi quát:
- Còn chú mi nữa, sao không xuống nốt cho tao cụng đầu hai đứa vào nhau!
Nhưng Lan đã chồm ra, ngó xuống hét:
- Anh làm gì đó, anh Minh, anh có bỏ ngay cậu đó ra không. Tui bảo anh bỏ ra mà.
Minh buông tay, nhưng xô Việt một cái mạnh, khiến Việt chúi nhủi vào một góc tường. Lan lanh lẹ bước xuống thang. Nàng tiến lại phía Minh đấm thùm thụp vào ngực anh ta.
- Đồ vũ phu! Anh không được phép đối xử với các bạn của tui như thế.
Minh giận dữ nhìn em:
- Hừ! Bạn của cô! Cô đưa họ tới đây hồi nào?
Khôi đã xuống tới nơi. Minh đứng sửng sững, hai tay chống bên sườn gờm gờm nhìn Khôi Việt. Anh ta cao lớn vạm vỡ, hai cánh tay rắn chắc, bắp thịt nổi cuồn cuộn.
Minh gằn giọng tiếp:
- Có lẽ tui phải nói rõ cho cô hay về số phận kẻ nào muốn tới đây dọ thám.
Lan sừng sộ:
- Tui cấm anh không được động tới hai người này. Nếu anh không có điều chi phải giấu diếm, anh sợ ai do thám?
- Nói cho cô biết, nếu cô rủ ai sang đây là cô sẽ khổ ngay. Tui phải bắt hai tên này về trại.
Lan vớ lấy một khúc cây, hăm:
- Anh cứ thử động tới hai người này coi, tui phang anh quẻ giò liền!
Minh như muốn phân trần với em nên giọng bớt gay gắt:
- Lan, cô không còn bé bỏng gì nữa, và cũng đừng coi anh như một đứa trẻ con. Cô nên hiểu là cả hai anh em mình sẽ khốn đốn nếu cô cứ bướng bỉnh đưa người tới đây dò xét. Đáng lý cô nên vâng lời cậu Chế Bảo trở về Hội An từ chiều qua, và đừng đưa hai thanh niên này tới đây...
Khôi can thiệp:
- Chúng tôi tự ý tới đây cắm trại, chớ không phải chị Lan đưa tới.
Việt cũng tiếp:
- Và chúng tôi tình cờ mà gặp chị Lan.
Cặp mày của Minh nhíu lại, anh lẩm bẩm:
- Vô lý!
Vẻ giận dữ trên nét mặt của Minh đã dịu bớt. Nhưng anh vẫn quay nhìn Việt, với ánh mắt nghi ngờ:
- Vậy chớ các chú mi lẻn vô trại, lần vào chỗ nhà kho làm chi? Khôn hồn thì các chú nên chuồn ngay về đất liền, đừng ở đây nữa.
Khôi đáp:
- Tụi tôi đã định sang đây cắm trại và ngoạn cảnh...
Nhưng Việt cướp lời:
- Chúng tôi còn muốn biết về số phận thầy Phong nữa!
Câu ấy vừa thốt ra, Việt đã hối ngay. Chính Việt cũng không hiểu tại sao lúc ấy anh lại bộp chộp đến thế. Khi nói lỡ rồi, anh mới thấy Lan giật mình tái mét, còn Khôi thì ngẩn ngơ nhìn Việt như không hiểu tại sao Việt lại ngu xuẩn đến thế.
Lan vội chống chế:
- Nói cho đúng, cậu ấy không hề quen biết thầy Phong. Chỉ nghe phong thanh thầy ấy có ở trên đảo.
Minh càu nhàu:
- Thế sao hắn không câm mỏ lại? Dính dáng gì tới hắn chứ!
Khôi cãi:
- Anh cấm chúng tôi không được nói nữa sao?
Minh tiến lên một bước:
- À, té ra các chú là quân do thám. Các chú qua đây với câu truyện bịa đặt về thầy giáo Phong...
Khôi đắc trí:
- Sao anh biết thầy Phong là một nhà giáo? Anh vừa cho đây là truyện bịa đặt mà!
Minh lúng túng, gắt:
- Ai nói thế hồi nào!
Lan liền cầm lấy tay Minh, nhỏ nhẹ nói:
- Anh Minh, anh vẫn chưa hiểu là tụi em muốn giúp anh sao. Chính tụi em muốn giúp anh và cả thầy Phong nữa. Từ ngày em qua đây chơi thăm anh, em đã linh cảm có nhiều truyện kinh khủng đang xảy ra. Tới bữa em bắt gặp anh kềm hãm thầy Phong thì em lại càng tin chắc rằng anh biết nhiều điều mà chẳng dám nói ra. Sao anh không coi hai cậu này như bạn, và nói hết sự thật cho chúng em biết?
Thấy Minh đứng im, Lan tiếp:
- Em chỉ có mình anh là ruột thịt ở trên đời. Chỉ có hai anh em nên thấy anh úp mở không dám nói thật những điều anh làm nên em lo ngại vô cùng. Anh làm chuyện gì mà không dám nói cho em biết?
Minh cắn chặt vành môi. Hình như anh đã toan nói nhưng lại bước tới cửa nhìn ra ngoài như sợ có ai rình rập.
Khi quay vào, anh nói:
- Không ai giúp tui được việc gì mô. Tốt hơn hết là hai chú này nên đi ngay và đừng nhắc đến những gì đã nghe biết ở trên đảo nữa. Còn Lan, em dư biết em phải về phố Hội ngay từ chiều qua rồi. Tại em cứ nấn ná ở lại không chịu nghe lời cậu Chế Bảo, nên anh rất lo cho em.
- Vì răng rứa, anh?
- Vì tai họa sẽ đến nếu em còn ở lại. Kẻ lạ nào lai vãng đến đảo này đều bị chung số phận ấy cả. Anh muốn Lan đi khỏi đây ngay cho yên thân.
Việt hỏi, với hy vọng làm cho cuộc đối thoại thêm gay cấn.
- Sao anh không nói điều ấy cho thầy Phong rõ?
Minh nhìn sâu vào mắt Việt:
- Tui nói cho thầy ấy biết thì đã muộn mất rồi.
Khối thốt nói:
- Như vậy là anh có biết thầy Phong! Anh có gặp thầy ấy!
Lan tiếp:
- Thấy chưa, anh giấu đầu hở đuôi rồi đó.
Minh không giấu được vẻ bứt rứt:
- Phải, anh đã giấu Lan điều đó, nhưng dù có nói ra cho em biết hay bất cứ ai đi nữa, thì cũng thế thôi, chẳng làm gì được.
Nhận rõ vẻ bồn chồn của anh, Lan nắm lấy cơ hội:
- Anh đừng ở đây nữa. Trưa nay chúng em sẽ đưa xuồng đón anh về Hội An. Ở đấy anh sẽ không còn sợ gì hết. Anh trình bày hoàn cảnh của anh, và nhờ thế cứu luôn được cả thầy Phong.
Minh lắc đầu:
- Không dễ như em nói đâu Lan ạ. Người ta sẽ không tin lời anh nói. Cho đến một ngày nào đó, e rằng sự việc xảy ra rồi họ mới công nhận điều anh phát giác thì đã muộn. Nếu anh rời đảo ngay bây giờ, gia đình cậu Chế-Bảo sẽ gánh chịu hậu quả khủng khiếp. Em thì không sao. Vì em chỉ là một bà con sang đây chơi vài ba ngày cũng như hai chú này, em nên đi với họ, đừng nấn ná nữa.
Lan nhìn anh đau xót:
- Nếu em đi, em sẽ trở lại tìm anh. Chúng em sẽ dẫn đầu một lực lượng giải thoát...
Minh hoảng hốt nhìn ra ngoài:
- Em đừng có xuẩn động mà chết cả. Dù anh có muốn thế chăng nữa, anh cũng không thể giao phó cho em trọng trách ấy được. Không, việc này quan trọng và nguy hiểm hơn em tưởng. Ngay cả thầy Phong cũng đã lầm như em. Nếu chúng biết thầy Phong còn sống, mạng thầy ấy kể như tàn, và nếu chúng lại biết anh đã tiết lộ phần nào bí mật, thì chẳng riêng gì anh mà hầu hết mấy gia đình trên đảo này đều khốn đốn cả. Cứ để mặc anh. Thời cơ đến, anh và thầy Phong sẽ hành động.
Lan và Khôi Việt đều nhao nhao:
- Nhưng biết đến bao giờ?
- Anh bị chúng cầm tù hả?
- Rứa anh và thầy Phong trốn ngay bây giờ không được sao?
Minh xua tay:
- Đừng hỏi nhiều vô ích. Thầy Phong và anh sẽ vượt được mọi hiểm nguy. Nhưng Lan nì, em về phố Hội với hai chú này bằng xuồng có được không?
Thấy Minh lo lắng cho em, và có vẻ như không tin ở tài tháo vác của mình, nên Khôi nói:
- Anh bạn khỏi lo. Tụi tôi không đến nỗi "cù lần" lắm đâu. Vả chị Lan cũng là tay "chì" có hạng. Nếu anh chẳng muốn chúng tôi giúp đỡ thì thôi. Nhưng tôi cũng nói trước với anh là chúng tôi sẽ lấy xuồng...
Khôi chưa kịp nói hết, Lan đã ngầm đá vào chân. Biết rằng khó lay chuyển được Minh và sợ anh ngăn cản, nên Lan không muốn cho Minh biết ý định của nàng là cùng Khôi Việt vào thám thính trong hang đá.
Minh vô tình không thấy nên bước lại thân mật đặt tay trên vai Khôi, nói:
- Tui với các chú giờ đây là bạn rồi. Tui nhờ hai bạn săn sóc hộ em tui và lập tức rời ngay đảo...
Nhìn vào đồng hồ tay của Khôi, Minh tiếp:
- Tui lẻn tới đây, vì đêm qua chợt thấy có ánh lửa ở chỗ này. Chừ tui phải về, kẻo bị nghi ngờ. Hai chú nhớ cẩn thận đừng để ai trông thấy. Còn Lan...
Minh nhìn em dò hỏi.
Lan vội nói:
- Em trở về trại thu nhặt mấy thức vặt vãnh, chờ tới trưa Khôi Việt sẽ đưa xuồng đón sẵn ngoài ghềnh.
Minh yên tâm gật đầu:
- Như vậy được! Thôi, đi bằng yên nghe và nhớ kỹ điều tui dặn đó.
Nói rồi Minh phóng ra ngoài biến mình vào màn sương còn dày đặc. Lan nhìn theo anh, đôi mắt ngấn lệ. Nàng lẩm bẩm:
- Anh ấy khác trước nhiều lắm, không còn là anh Minh ngày xưa nữa.
Khôi nói như để an ủi:
- Anh ấy lo sợ điều gì nên cứ đuổi chúng mình phải đi ngay! Nhưng thôi, nếu chị đã nhất quyết, thì chúng ta nên thi hành ngay chương trình đã định.
Lan lau ngấn lệ, gật đầu.
Rồi ba người, như ba cái bóng lặng lẽ rời khỏi căn nhà hoang.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiếng Chuông Dưới Đáy Biển
Nguyễn Trường Sơn
Tiếng Chuông Dưới Đáy Biển - Nguyễn Trường Sơn
https://isach.info/story.php?story=tieng_chuong_duoi_day_bien__nguyen_truong_son