Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiếu Gia Danh Môn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9: Ăn Trưa 1
T
rong Dưỡng Tâm điện
Ánh nắng buổi sớm xuyênqua cửa sổ hoa lệ.
Khói uốn lượn trên chiếcđỉnh đồng cổ kính tỏa ra mùi đàn hương, tiêu tán trong không khí thơm ngát.
Cảnh Tuyên đế rời khỏingự án đi tới trước mặt Cận Thiệu Khang. Cận Thiệu Khang cúi đầu nhìn xuống đầyvẻ cung kính.
- Thiệu Khang, trong lòng ngươi vẫn đang trách trẫm.
Cảnh Tuyên để nhẹ nhàngnói, giọng rất thân thiết.
Cận Thiệu Khang nghiêmtúc trả lời:
- Thần không dám.
- Thiệu Khang, nơi này không có người, ngươi không cần câu nệ. Chúng ta là từ nhỏcùng lớn lên, ta coi ngươi như chân tay của mình vậy.
Cận Thiệu Khang cúi đầucàng thấp:
- Thần thẹn không dám nhận.
Cảnh Tuyên đế cười khẽ:
- Ngươi từ nhỏ đến lớn đều như vậy, còn cổ hủ hơn cả phu tử, lúc nào cũng nghiêmtúc như vậy có gì là thú vị?
- Thần từ nhỏ được cha dạy dỗ, không dám khinh suất.
- Không dám khinh suất….
Giọng Cảnh Tuyên đế trầmxuống:
- Thế vết thương trên trán Tương Nhược Lan là thế nào?
Cận Thiệu Khang hơi ngẩngđầu nhìn Cảnh Tuyên đế rồi lập tức cúi đầu:
- Thần biết tội.
Cảnh Tuyên đế lặng lẳngnhìn hắn một lúc, quay đầu đi, thở dài:
- Thôi thôi, lấy tính của ngươi, vết thương của nàng chắc không liên quan đếnngươi. Chuyện này là trẫm làm không thỏa đáng, trẫm làm khó ngươi.
Cận Thiệu Khang im lặnghồi lâu mới nói:
- Vết thương trên trán Tương tiểu thư quả thật là do thần gây ra. Thần lỡ tay đẩynàng vào cạnh bàn nên mới thành như thế.
Cảnh Tuyên đế chắp taysau lưng đi qua đi lại, hồi lâu mới nói:
- Uy Vũ tướng quân là đại quốc công thần, trước khi lâm chung hắn đem nữ nhi duynhất phó thác cho tiên đế. Bất kể thế nào, ngôi vị chính thất của Tương NhượcLan không thể biến. Đây cũng là nguyên nhân trẫm không thể đáp ứng ngươi để Vuthị làm bình thê (tức là cũng là vợ). Chuyện còn lại, ngươi nên tự biết cáchlàm.
- Vâng.
Cảnh Tuyên đế chuyển đềtài, nhìn hắn cười nói:
- Trước kia chúng ta cùng luyện tập cưỡi ngựa bắn cung. Từ khi ngươi đi Nam Cươngbình định nội loạn, ba năm này ta tìm khắp không có người hợp ý để cùng luyệntập. Cưỡi ngựa, bắn cung đều đã sa sút, thậm chí bắn tên còn thua trên tayTương Nhược Lan… Thật vất vả ngươi mới quay lại, nhất định phải thường xuyêntiến cung cùng ta tập luyện.
- Thần tuân mệnh
Cảnh Tuyên đế cười mộttiếng:
- Nếu không phải từ nhỏ đã lớn lên cùng ngươi, biết rõ ngươi nhất định sẽ bịngươi làm cho tức chết. Ngươi còn nhỏ hơn ta hai tuổi mà xem ra còn già hơn ta.Hắn cười lắc đầu.
Lúc này, thái giám tiếnvào báo Tương Nhược Lan và Vu Thu Nguyệt quay lại.
Nghe nói thân thể Tháihậu không khỏe, cự tuyệt gặp khách, Cảnh Tuyên đế trầm mặc hồi lâu rồi nói vớiCận Thiệu Khang:
- Nếu đã vậy, ái khanh lui đi, trẫm còn phải đi xem thái hậu thế nào.
Cận Thiệu Khang thi lễvới hoàng đế rồi từ tốn rời khỏi Dưỡng Tâm điện.
Trở ra Dưỡng Tâm điện,Cận Thiệu Khang nhìn qua cửa sổ trạm hoa thấy bóng dáng Cảnh Tuyên đế, nhẹthở dài, mắt nhìn xuống.
Hắn là bạn đọc sách cùngCảnh Tuyên đế, từ nhỏ cùng hắn lớn lên, tình cảm không phải bình thường. Nhưngtừ sau khi Hoàng đế đăng cơ, hắn liền biết từ nay về sau mình không còn là bằnghữu với Cảnh Tuyên đế nữa. Hắn chỉ là một thần tử, cần tuân thủ bổn phận.
Cận Thiệu Khang mang theohai vị phu nhân trở về An Viễn hầu phủ.
Sau khi trở về Vu ThuNguyệt kể lại chuyện thái hậu cự tuyệt gặp mặt các nàng cho Cận Thiệu Khangnghe rồi nói:
- Lúc ấy sắc mặt tỷ tỷ rất khó coi, chắc hẳn trong lòng rất khó chịu.
Nói rồi lẳng lặng nhìnsắc mặt Cận Thiệu Khang (con chóa)
Cận Thiệu Khang khẽ hừmột tiếng rồi nhàn nhạt nói:
- Tự mình làm ra chuyện như vậy còn muốn ai giúp đỡ, đây là hậu quả mà nàngtự tung tự tác, còn trách ai?
Vu Thu Nguyệt nghe khẩukhí hắn trong lòng mừng rỡ. Xem ra, Tương Nhược Nam thật sự đã bị thái hậu thấtsủng. Hôm nay, nàng ta đã không còn chỗ dựa, Hầu gia chán ghét nàng, nàng tadựa vào gì mà đấu với mình.
Vị trí chủ mẫu của AnViễn hầu phủ của Tương thị rồi sẽ thuộc về nàng thôi.
Giữa trưa là bữa ăn đầutiên khi tân nương vào cửa. Ở đây có phong tục, người vợ mới vào cửa, bữa ănđầu tiên nhất định là cả nhà cùng ăn để tỏ sự hoan nghênh với tân nương.
Đến trước cửa, Hồng Hạnhnói với Tương Nhược Nam:
- Tiểu thư, nhớ kĩ phải để Vu di nương ở bên cạnh hầu hạ.
Vừa dứt lời thì Phương mụmụ vội vàng nói:
- Tiểu thư đừng nghe Hồng Hạnh. Vu di nương là quý thiếp, Hầu gia sủng ái dinương. Người làm như vậy, Hầu gia và thái phu nhân sẽ không vui đâu.
Chuyện hôm nay thái hậukhông chịu gặp Tương Nhược Nam đã khiến Phương mụ mụ rất lo lắng. Bây giờ nàngcàng cẩn thận chỉ sợ tiểu thư đắc tội với người rước lấy phiền toái.
Hồng Hạnh ngẩng đầu nóivới Phương mụ mụ:
- Mẫu thân, cần gì phải sợ. Quý thiếp cũng là thiếp. Chúng ta phải cho cả nhàthấy tiểu thư là chủ mẫu tương lai, nơi nào có tiểu thư thì Vu Thu Nguyệt kiachỉ có thể đứng hầu.
Phương mụ mụ không nhịnđược mà nổi giận quát:
- Hồng Hạnh, tiểu thư chọc giận Hầu gia khiến Hầu gia chán ghét chắc ngươi mừnglắm.
Hồng Hạnh nghe những lờinày mà ngây người. Đúng thế, Hầu gia chán ghét tiểu thư thì có gì tốt ình.Nàng đi theo tiểu thư về đây, tương lai không chừng sẽ là người của Hầu gia,chính là nếu tiểu thư khiến Hầu gia chán ghét chính mình cũng khó có cơ hội gặpHầu gia…Mẫu thân đúng là chu đáo.
Nghĩ đến đây Hồng Hạnhvội vàng đổi giọng nói với Tương Nhược Nam:
- Tiểu thư, mẫu thân ta nói vẫn đúng, tiểu thư không nên cùng Hầu gia đối nghịch,chỉ là ăn một bữa cơm thôi, coi như tiểu thư thí nàng ta đi.
Trong lòng Tương NhượcNam lại có suy nghĩ khác. Buổi sáng nàng đã khiến thái phu nhân cùng Hầu giamất hứng, nếu ăn cơm cũng khiến họ khó chịu chỉ sợ cuộc sống sau này của nàngsẽ thảm rồi. Người ta vẫn nói, mọi chuyện lưu lại một đường thì sau này ắt cóchỗ dùng. Mình ở đây còn mơ mơ hồ hồ, không nên quá đáng.
Nghĩ vậy, trong lòng đãquyết định, bữa cơm này coi như nàng thưởng thức món ngon trong phủ Hầu gia.Chuyện của hắn để tự hắn làm. Con khỉ kia muốn để Vu di nương ngồi cũng chẳngảnh hưởng gì đến nàng, để kệ hắn là được.
Nàng đã nghĩ như thếnhưng lại có một số kẻ đáng ghét buộc nàng phát hỏa….
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiếu Gia Danh Môn
Shisanchun
Thiếu Gia Danh Môn - Shisanchun
https://isach.info/story.php?story=thieu_gia_danh_mon__shisanchun