Chín - Lễ Hiến Sinh
ước qua “tấm gương”, cảm giác đầu tiên của Tidou là đứng trước một hành lang leo lét vài tia sáng mảnh và nhỏ. Những tia sáng huyền hoặc đó chỉ đường cho con người lộ trình đi chuyển giữa hai bức tường đá lạnh lẽo. Con đường cứ mỗi lúc một chúi xuống. Tidou bàng hoàng trước một căn phòng rộng toàn âm thanh quạt thông gió vù vù. Hắn tỏ lòng kính nể kẻ đã khai sáng công trình kiến trúc và thong thả men theo hành lang đi xuống lòng trái đất. Cánh cửa tự động đằng trước lại mở ra khi có người tới. Tidou can đảm bước vào và kinh ngạc khi khám phá đó là phòng trang trí theo kiểu “mật thất” dành riêng cho các tu sĩ. Có tới 12 chiếc giường tầng, đều là giường đôi. Trên nền tường vôi trắng là bức chân dung lớn của một người đàn ông trạc ngũ tuần lạ hoắc với cặp mắt nhìn xuyên thấu như băng thép. Dưới bức chân dung đề hai chữ “CHÚA TỂ”. Phải chăng đây là phòng tọa thiền của 24 đệ tử vị Chúa Tể kia?
Cánh cửa tự động lại mở, bày ra căn phòng kế bên cũng giường tầng và chân dung vị Chúa Tể y chang. Tidou lần lượt duyệt binh qua tới phòng thứ bảy. Hắn điểm danh 84 chiếc giường tầng tất cả.
Thế là đủ. Rõ ràng những chiếc giường quái quỷ này dành cho đám “đồng đạo” Sừng Chó Sói ngả lưng. Trong đám đồng đạo ấy, chắc chắn có ba anh em nhà Bellechaume, vợ chồng chủ quán Lục Lâm, tên bồi bàn, gã Tojo và thậm chí có thể có cả người điên Jacquet nếu ông ta biết được... mật mã mở cửa.
Tidou bỏ qua các phòng để đi tiếp tới một ngã tư có những tia sáng yếu ớt. Hắn lọt vào một mê cung tà đạo chằng chịt các dãy hành lang tối như âm phủ. Giữa lúc hắn bế tắc chưa biết phải rẽ ngả nào thì văng vẳng bên tai tiếng chó tru thê thảm. Không phải một con tru mà có lẽ cả một bầy đàn.
- Gư ư ư ư...
Tidou đặt một tay lên ngực. Lạy Chúa, biết đâu trong hàng trăm tiếng tru đó có cả tiếng Zoutsou đáng thương. Không ngần ngại, hắn xộc thẳng đến chỗ phát ra âm thanh súc vật kia và cứng người bởi tiếng tru im bặt. Thay cho tiếng tru lúc này là tiếng con người. Thực vậy, dường như có một ai đó đang thuyết giảng và sau đó là cả một cơn sóng người lặp lại rền vang.
Tidou lẩm bẩm.
- Kẻ vừa nói kia chỉ có thể là Chúa Tể.
Hàng loạt tiếng la hét tung hô long trời lở đất khiến hắn không thể đứng chôn chân tại chỗ. Như bị một ma lực lôi kéo, Tidou chạy như bay đến hướng có tiếng người. Hắn chạy cho tới khi dụng đầu vào một bức tường cao ngất bằng đá. Bàn tay hắn rờ rẫm vào cục u trên trán, rồi tiếp tục sờ soạng bức tường để may ra tìm được một cái nút mở cánh cửa tự động của mê cung.
Phía bên kia tường đá, giọng nói của Chúa Tể vẫn lồng lộng:
- Hãy ra đi hỡi vị thần toàn năng, hãy ra đi hỡi nàng Athys, Nữ thần Ai Cập của đạo Sừng Chó Sói bất tử. Xin Nữ thần ra khỏi thân xác con vật hèn mọn này. Hãy bay lên khỏi tro tàn của con vật hiến tế khi ngọn lửa đang bùng cháy. Hỡi Nữ thần Tai Dài Athys, hãy ban cho chúng tôi sự trường sinh của nàng, những ân huệ của nàng... cho tới vĩnh hằng!!!
Tidou chết điếng. Nước mắt hắn trào ra. Chẳng lẽ mình đã đến chậm rồi sao? Có nghe tay Chúa Tể nói không, rặt những ngôn ngữ phù thủy “tro tàn”, “hiến tế”, “lửa bùng cháy”...
- Y sắp ra lệnh hỏa thiêu con chó.
Hình ảnh Zoutsou, vị hôn thê của Kafi quằn quại trong lửa chập chờn. Tidou đau đớn đấm vào bức tường đá, trong tích tắc, hắn có cảm tưởng nắm đấm chạm vào một cái gì cồm cộm hệt một nút bấm điện tử.
Ngay tức khắc mọi thứ hệt phép lạ. Ánh sáng bất ngờ tràn ngập giữa bức tường và trần phòng. Tidou không ngờ mình vô tình chạm đúng một loại nút thang máy. Phần sàn nơi hắn đứng bỗng dâng lên vùn vụt đẩy bức tường đá trước mặt hắn mỗi lúc một thấp xuống.
Bây giờ thì hắn đã ngự trên bậc cầu thang của một căn phòng đại sảnh rộng mênh mông. Phía trước mặt là lũ người cuồng tín hàng hàng lớp lớp uy nghiêm trong tà áo chùng màu trắng. Hắn giụi mắt lia lịa trước một người đàn ông kỳ lạ mặc áo lụa đỏ chói, đội trên đầu một chiếc vương miện bằng kim loại đang khoa chân múa tay giống một vị hoàng đế La Mã thời xưa.
Đó là Chúa Tể của đạo “Sừng Chó Sói”!
o O o
Vị Chúa Tể thoạt đầu chẳng ngó ngàng gì đến sự có mặt của người khách lạ, con mắt tà đạo của y thôi miên chằm chằm đống lửa bùng lên dưới chân. Bên trên đống lửa, tít trên độ cao 5,6 mét là một chiếc khay bạc vĩ dại chứa con vật tế thần mang tên Zoutsou. Con vật xinh đẹp mắt nhắm nghiền, bộ lông đốm trắng đen tuyệt đẹp cứ phồng lên xẹp xuống theo nhịp thở.
Tidou thở mạnh.
- Tạ ơn thượng đế, Zoutsou chỉ bị đánh thuốc mê chứ chưa chết hẳn.
Vị Chúa Tể khoát tay. Chiếc khay đang hạ dần xuống đống lửa bất chợt ngừng lại lơ lửng. Tidou cắn môi muốn bật máu ngó trân trối trục ròng rọc quấn đây xích nối liền với chiếc khay bạc. Chúa ơi, mình sẽ cứu Zoutsou bằng cách nào bây giờ?
Rõ ràng hắn không thể làm như Tarzan chúa tể rừng xanh khi quanh bậc cầu thang không có một sợi đây leo để đu tới chiếc khay bạc kia, rõ ràng mạng sống của chính hắn đang bị đe dọa bởi đám đông cuồng tín đang hò hét bỗng im phăng phắc chờ lệnh Chúa Tể.
Và vị Chúa Tể đã mở miệng:
- Mày là ai hỡi tên khách không mời mà đến kia? Mày hãy xuống đây! Xuống đây rồi công chúa Athys sẽ xử mày.
Cả đám dông cuồng tín gào lên:
- Xuống đây, rồi công chúa Athys sẽ xử mày!
Hai tấm áo chùng trắng tách ra khỏi đám đông. Tidou lùi lại một bước.
- Thôi được, tôi sẽ xuống.
- Tốt lắm, Nữ thần Ai Cập Athys sẽ biết xử mày như thế nào.
Coi, Tidou vừa đặt chân xuống hết bậc cầu thang thì tên Chúa Tể đã hùng hổ xông đến ấn đầu hắn xuống bằng bàn tay hộ pháp.
- Mày phải quỳ trước lễ hiến sinh, hiểu chưa?
Y ngửa mặt lên trời gào to:
- Đối với kẻ lạ chứng kiến cuộc hành đạo của chúng ta chỉ có hai cách giải quyết. Đó là: hoặc bị xử tử hoặc trải qua một cuộc nói chuyện thông cảm. Mày chọn cách nào?
Tidou mừng như bắt được vàng.
- Tôi chọn nói chuyện thông cảm.
Đám đông cuồng tín hoan hô như sấm. Lần đầu tiên Tidou ngây người ra nghe một bài thuyết giáo cà chớn nhất trần gian về thuyết luân hồi của Chúa Tể. Hắn chưa kịp bật cười thì Chúa Tể la lên.
- Bài thuyết giáo đã xong. Bây giờ ngươi sẽ được thử thách tấm lòng thành với Nữ thần Tai Dài bằng ngọn lửa hiến tế. Nếu ngươi ra khỏi ngọn lửa trong sạch và nguyên vẹn, chứng tỏ ngươi xứng đáng làm môn đệ của Nữ thần Tai Dài
Ngay lập tức Tidou bị túm lấy, bị trói gô như một đòn bánh tét.
o O o
Một giờ sau, lửa vẫn bùng cháy. Zoutsou vẫn nằm dài trong chiếc khay bạc, và nó vẫn ngủ. Ồ, nhưng nó không chỉ có một mình nữa: bên cạnh nó là Tidou, thủ lãnh của Sáu người bạn đồng hành, cũng nằm dài, chân tay bị trói chặt, mồm bị nhét giẻ, chỉ khác Zoutsou là Tidou tỉnh như sáo.
Thế là hết. Chiếc khay bạc chứa một người và một thú từ từ hạ xuống ngọn lửa trong tiếng tụng niệm rầm rì của gần một trăm môn đệ Sừng Chó Sói vây quanh Chúa Tể của họ. Tidou ngước đôi mắt cố tìm bóng dáng lùn xủn của ông Albin và quả thật, hắn đã thấy ông ta. Nhưng làm sao Albin có thể cứu hắn chớ khi ông ta đã nhiễm một sự sùng đạo hệt gần trăm kẻ “đồng đạo” khác. Ông ta giờ này chẳng khác chi một cái xác không hồn, một robort trong tay người điều khiển là tên Chúa Tể.
Giờ đây chiếc khay đang hạ xuống, hạ xuống, hạ xuống... Rồi Tidou cảm thấy sức nóng của ngọn lửa... Cách ngọn lửa mấy mét rồi? Nằm trên khay, hắn chỉ có một dấu hiệu để nhận biết độ gần là sự thay đổi nhiệt độ của khay. Khay ấm lên, rồi nóng, rồi nóng hơn và rồi bỏng rẫy... Một chút nữa thôi, quần áo hắn sẽ bốc cháy...
Những giọt lệ ứa ra trong mắt Tidou. Giọt lệ mang hình mẹ cha, hình thằng cu Geo, hình sói Kafi, hình Mady và hình các chiến hữu.
Đột nhiên, những tiếng tụng niệm bỗng im bặt. Hắn mơ chăng?
Và cùng lúc đó, sức nóng của đống lửa đột ngột giảm xuống. Không, hắn không mơ: một giọng đàn ông quát to:
- Giơ tay lên!
Tidou mở bừng mắt ra, nhận thấy trên những bậc cầu thang từng toán cảnh sát đặc nhiệm lố nhố với tiểu liên cực nhanh trong tay. Họng súng chĩa về đám đông vô hồn khiến lũ người máy robort đó phản xạ bằng cách đưa tay khỏi đầu chớp nhoáng.
Có khoảng năm họng súng tập trung vào chiếc áo lụa đỏ của vị Chúa Tể. Viên đội trưởng đội đặc nhiệm rổn rảng.
- Tắt lửa và hạ chiếc khay ngay, hiểu chưa?
Chúa Tể đạo Sừng Chó Sói hất cánh tay về phía bọn đàn em. Còn phải hỏi, ngọn lửa ga ma quỷ tắt phụt và chiếc khay bạc tất nhiên được hạ cánh an toàn.
Mắt Tidou nhòa đi bởi một bóng người lao đến. Hắn nghe giọng Gnafron hét to:
- Mày đã sống rồi, Tidou!
Gnafron ôm chầm lấy Tidou:
- Chính tụi tao đã hướng dẫn cảnh sát đến đây. Chính tao đã tìm thấy đường ống dẫn ga đấy. Mày phải chịu ơn tao hết kiếp này và sang đến kiếp sau nghe.
Quá xúc động, Tidou không thể trả lời câu đùa của bạn. Rồi, hắn trông thấy các bạn, đi đầu là chó Kafi. Con Kafi hít hơi hắn rồi quay sang Zoutsou đang nằm thiêm thiếp trong khay bạc. Nữ Tiên Tri Mady vội gỡ đây trói cho Tidou và trước khi cậu chàng kịp cảm ơn, cô bé đã ôm hôn lên hai má hắn. Tidou nghe lùng bùng trong tai. Mady nghẹn ngào:
- Ngó hình thù bạn như mới bị tra tấn vậy. Tidou gượng cười:
- Mình bị quăng quật trong xe xích đó.
Hắn kể lại chuyến du hành địa ngục kể từ khi các chiến hữu bị đánh thuốc mê cho mọi người nghe. Tidou kết thúc:
- Đó, cuộc phiêu lưu của mình chấm dứt trên... chiếc khay bạc. Còn các bạn sao đến nhanh vậy?
Mady chưa kịp mở miệng thì tiếng sủa của Kafi vang lên.
- Gấu, gấu...
Cô bé gục gặc.
- Con sói có vẻ đau khổ trước sự hôn mê của Zoutsou. Không sao đâu, mình sẽ gọi bác sĩ Blot, ông ấy cũng tháp tùng với đội cảnh sát đặc nhiệm.
- Hả?
- Không nhớ bác sĩ Blot sao Tidou? Ông ấy là bác sĩ riêng của gia đình Bellechaume đấy. ông ta chế được một thứ thuốc kỳ diệu chỉ bằng một mũi tiêm là mọi nạn nhân bị đầu độc tỉnh lại ngay. Chính tụi mình được ông Blot cứu đó.
- Trời đất!
Bác sĩ Blot nhỏ thó hiện ra như một phép lạ trong cái nắm tay lôi xềnh xệch của Bistèque. Cu cậu cười ha hả:
- Ông bác sĩ Ninja của tôi đây.
Bác sĩ Blot cười thật tươi. Ông vỗ vai Tidou:
- Cậu bé hiểu không, nhờ các cậu phát hiện lọ thuốc Cloraphom trong tủ Albin mà tôi đã nghiên cứu để chế tạo một loại thuốc “chống gây mê” dặc biệt. Với một mũi tên là nạn nhân dù mê man cách mấy cũng được giải tỉnh hoàn toàn.
Tidou bàng hoàng:
- Bác quả là một nhà khoa học lớn.
- Ồ, vẫn còn thua bọn giáo phái Sừng Chó Sói đó. Chúng quy tụ một tay kiến trúc sư bậc thầy để xây tòa nhà này: Hồi nãy ta và cảnh sát vào đây cứ tưởng lạc vào mê cung.
Mady chen vô:
- Bác sĩ làm ơn cứu Zoutsou đi. Con Kafi năn nỉ nãy giờ kìa.
- Được ngay thôi.
Blot phập mũi kim chích vào con chó cái xinh đẹp bị hiến tế. Coi, chỉ sau ba mươi giây nàng hôn thê của Kafi mở mắt ra. Giá mà các bạn được trông thấy sự vui mừng khôn tả của hai con chó. Có lẽ từ giờ chỉ có Trời mới có thể chia lìa được chúng mà thôi.
o O o
Giờ đây Lục Thám Tử xúm xít quanh vị đội trưởng đội đặc nhiệm. Thực ra chúng không cần xúm xít vì đích thân ông chỉ huy cảnh sát bước tới tận nơi. Ông cười thân mật với Tidou:
- Trên đường hành quân, ta đã nghe bác sĩ Blot và các bạn trẻ nói chuyện về cháu. Cháu thật xứng danh một chiến sĩ dũng cảm trừ gian diệt bạo.
Gnafron vọt miệng:
- Một anh hùng chứ chú nhỉ?
- Ờ, một anh hùng. Những ngày gần đây cơ quan SPA cấp trên chỉ thị cho chúng tôi điều tra một bọn chuyên bắt cóc chó. Chúng tôi suýt bế tắc nếu không có bác sĩ Blot gõ cửa hôm qua. Chính ông đã dẫn đường chúng tôi tới Albertiville, bao vây nhà an dưỡng Những Đỉnh Cao và giải thoát cho lũ trẻ ở quán trọ Lục Lâm.
Ông thở phào. Ánh mắt viên đội trưởng nhìn Tidou toát lên vẻ khâm phục:
- Tuy nhiên tất cả chúng tôi sẽ tuyệt vọng nếu không có sự khôn ngoan của Tidou. Nhờ cậu bé gài con dao nhíp ở giữa tấm gương trượt và khung cửa bí hiểm mà đội đặc nhiệm mới biết cách xâm nhập hang ổ Sừng Chó Sói.
Ông hất hàm với Tidou:
- Sao hả anh hùng tí hon, lý do nào cậu khám phá cánh cửa tàng hình ấy?
Tidou ngượng nghịu kể lại cuộn phim và 24 tấm ảnh mật khẩu mở cửa khiến viên đôi trưởng cảnh sát và ông Blot hoàn toàn sững sờ. Họ lẩm bẩm.
- Kinh khủng thiệt, chúng làm như phim “Alibaba và 40 tên cướp” ấy.
- Ờ há, giống hệt câu thần chú “Vừng ơi, hãy mở ra”.
Lần này là những thắc mắc của Tidou. Hắn hỏi:
- Anh em nhà Bellechaume và các đồng đạo của chúng đã bị bắt chưa ạ?
Viên đội trưởng cười bí hiểm. Ông rút còi thổi một tiếng. Ngay lập tức, Hubert, Edouard, Roger, Simone, Tojo, tên bồi... Hiện ra nơi bậc cầu thang trong tư thế bị còng tay.
Ông hắng giọng:
- Albin không phải là kẻ chủ mưu mà chỉ bị lũ lưu manh này lợi dụng. Chúng sẽ khai báo với cảnh sát tất cả.
o O o
Bản khai cung của chúng dày cộm đủ làm Lục Thám Tử hết hồn. Rằng từ lâu ông anh cả Hubert và ông anh thứ hai Edouard đã biết cậu út Albin có quan hệ với giáo phái Sừng Chó Sói. Hai ông anh bèn giả vờ mê tín dị đoan để cậu em kéo đến tham quan nhà an dưỡng Những Đỉnh Cao. Qua các cuộc tiếp xúc với “đồng dạo” Albin, hai ông anh lưu manh hiểu rằng giáo phái Sừng Chó Sói bành trướng tín đồ điên khùng khắp thế giới và quyên góp tài sản của họ thành một ngân quỹ khổng lồ. Thế là hai ông anh tương kế tựu kế lợi dụng con chó Zoutsou giống hệt “Nữ thần Tai Dài Athys” trong cuốn sách cổ nhảm nhí của Albin. Hai ông anh đánh thuốc mê Zoutsou và ngụy tạo một vụ chết đuối giả, xúi cậu út Albin bán con chó lại cho vị Chúa Tể để ẵm một mớ bạc kếch xù. Phi vụ chó Zoutsou giúp lũ lưu manh lời bộn, chỉ trừ Albin. Ông ta vốn “man man” nên sẵn sàng coi đó như vật cúng thần linh Ai Cập.
Cùng lúc đó, cảnh sát tiến hành khám xét hang ổ của dòng đạo Sừng Chó sói. Họ phát hiện ra hàng trăm tiếng tru thảm thiết trong mê cung tà đạo, những tiếng tru mà chính tai Tidou đã từng nghe.
Vị Chúa Tể bị hỏi cung, y nói cụt ngủn:
- Chúng tôi mua hàng trăm con chó nhưng chỉ một mình Zoutsou là giống Nữ thần Tai Dài nhất. Nó là vật phải bị hiến tế.
Chúa Tể đã khai ra sự bí ẩn của đám người cuồng tín. Y đã cho họ tiêm một loại ma túy. Biến họ thành những sinh linh dễ bảo. Y đã kiếm được cả một gia tài nhờ những của cải mà những kẻ hoang tưởng đã ngu dại cúng vào giáo phái.
Cảnh sát tước bỏ chiếc vương miện và chiếc áo lễ nực cười của Chúa Tể, còng tay y lại và giải đi.
Thật là một cuộc diễu hành kỳ quặc trong nhà nghỉ mát Sừng Chó Sói. Đoàn người ngơ ngác, thất thểu bước trong những bộ áo dài trắng lụng thụng, tiếp theo là cảnh sát sắc phục chỉnh tề, nhóm Sáu người bạn đồng hành vẫn còn in nét mệt mỏi qua hai ngày sóng gió. Khóa đuôi là một lũ chó, mèo vừa chạy vừa nhảy cuồng lên.
Nhưng ai đi đầu? Ai hạnh phúc vui sướng như không thể hạnh phúc hơn được nữa?
Phải rồi. Đó là chó Kafi và Zoutsou - cô người yêu quý giá của chú.
o O o
Khi lên đến tiền sảnh nhà nghỉ, Guille nói với ông cảnh sát:
- Cháu không ngờ giữa chốn thâm sơn cùng cốc lại có một sào huyệt tối tân của bọn tội phạm chú ạ.
Viên chỉ huy cảnh sát cười:
- Tại các cháu không biết đó thôi. Trong đại chiến thế giới thứ 2, vùng núi Alpes này có rất nhiều căn cứ bí mật trong lòng đất đá. Sau chiến tranh, bọn tội phạm như tên Chúa Tể dỏm kia liền lợi dụng địa hình của các căn cứ ngầm này để xây dựng thêm. Chúng tung tiền thuê kiến trúc sư thiết kế lại. Và hôm nay như các cháu đã thấy, quy mô kiến trúc của chúng thật đáng phải ngả mũ chào.
- Tay Chúa Tể của chúng quả cực kỳ lợi hại.
- Đúng vậy. Nếu y dùng sự thông thái của mình để giúp đỡ nhân loại thay vì hại họ thì hạnh phúc biết bao.
Đúng lúc đó những thám tử nhí la lên:
- Coi kìa!
Guille và vị chỉ huy ngừng trò chuyện để nhìn lên bầu trời. Coi, khoảng mười chiếc trực thăng đang hạ cánh xuống bãi rộng trên mỏm núi.
Guille sửng sốt:
- Trực thăng đến làm gì thế chú đội trưởng?
- Ồ, để đón chúng ta chứ sao. Chẳng lẽ mình về bằng hai chiếc xe xích cà tàng ngoài kia à?
- Tụi cháu sẽ được ngồi trực thăng ư?
- Là cái chắc. Các cháu sẽ được ngao du trên “những con chuồn chuồn thiên sứ” ấy.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói