Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Rắc Rối Đáng Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9
C
hap 9: Giông bão
Hôm nay, cũng như mọi khi, nó cùng 3 tên kia đi học, vào lớp,hình như hôm nay Bảo Trân nghỉ học, ko wan tâm, nó gục lên bàn, đột nhiên, có 1 người đi đến đưa cho nó 1 lá thư:
‘’ Muốn cứu Tuyết Như, ra về đến khu nhà M, đường S.Nên nhớ là ko được báo cho 3 chàng kia pit đấy nhá, nếu ko thì …. ‘’
Nó bàng hoàng buông lá thư xuống.
‘’ Sao chứ? Chị Tuyết Như đang bị gì sao? Sao chị ấy lại …. Ko lẽ là.. bọn Bảo Trân sao. Mình nên đi hay ko đây? Hay là ko đi. Nhưng mà … chị ấy cũng rất tốt mà, làm sao bây h, nên nói cho các anh ấy biết ko?..’’
Nó ngồi học mà tâm trí cứ đâu đâu..
Reng…g…..g!
Tiếng chuông ra về vang lên, nó vẫn ngồi đó, trong đầu nó đang đấu tranh, ko biết nên đi hay ko?
Bọn hắn thấy nó chưa ra nên tới lớp nó tìm, thấy nó ngồi đó chau mày, hắn cất giọng:
_’’ Định ko về à? ‘’
Nó ko đối hoài tới câu nói của hắn, nó đã nghĩ kĩ, nó sẽ đi cứu Tuyết Như, cũng vì nó mà Tuyết Như mới bị bọn kia bắt, nó phải đi.
Nó đứng lên nói vs bọn hắn 1 câu:
_’’ Hôm nay em có việc bận, mấy anh về trước đi ‘’
Rồi chạy đi 1 mạch.
Bọn hắn đứng đó, chau mày nhìn sự khác thường của nó.
Nó chạy thật nhah tới địa chỉ trog thư, đưa tay mở cánh cửa ra, nó nhìn thấy Tuyết Như ngồi đó, tay bị trói chặt đến nỗi chảy máu.
Bọn Hàn Nhược đứng đó, thấy nó vào, cất giọng khinh miệt:
_’’ Tới thật à? Tình nghĩa dữ. ‘’
Nó nhìn Hàn Nhược đầy câm phẫn:
_’’ Muốn gì nói thẳng đi!’’
Hàn Nhược cất tiếng cười khinh miệt nó.
Nó ko wan tâm, chạy tới cởi trói cho Tuyết Như:
_’’ Chị ko sao chứ? ‘’
_’’ Em khờ quá. Tới đây chi vậy. Chuyện này để chị tự lo. ‘’. Tuyết Như nhìn nó
_’’ Chị & em đã là chị em rồi, ko lẽ thấy chị gặp nạn em ko cứu ‘’
_’’ Em đúng là ngốc mà! ‘’
Nó cười tít nhìn Tuyết Như, sau đó nói:
_’’ H chị chạy đi, để em giải quyết cho, chị đừng lo cho em ‘’
_’’ Ko được, sao chị có thể …. ‘’
_’’ Chị nghe em đi, vs lại em có võ mà, ko sao đâu ‘’
Cắt ngag giọng Tuyết Như, nó nói & dìu Tuyết Như đứng dậy.
Nhìn về phía Hàn Nhược, nó đề nghị;
_’’ Để chị ấy đi. Tôi sẽ ở lại đây! ‘’
Hàn Nhược nhếch miệng cười khẩy 1 cái:
_’’ Được thôi ‘’
Nó đẩy Tuyết Như ra ngoài & đóng cửa lại.
_’’ Muốn gì thì cứ nói đi ‘’
Nó dõng dạc nói
Hàn Nhược búng tay, 1 đám người bặm trợ bước ra:
_’’ Mày có ngon thì dẹp đám này đi! ‘’
Thế là nó phải đánh, mặc dù nó đã hứa vs hắn là ko dùng vũ lực, nhưng vs tình thế này thì nó ko thể ko dùng được.
Nó hạ được 5 tên, nhưng ko làm 5 tên đó nằm luôn, đám người đó cứ tấn công tới tấp, nó cuối cùng ko trụ nổi nữa, giờ nó đang nằm trọn trong tay bọn đó.
Hàn Nhược bước ra, giờ nó mới để ý, còn có Bảo Trân & Nhã Nhã, nó được đưa tới trước mặt bọn đó.
Nhã Nhã đưa mắt nhìn nó:
_’’ Mày ko nghe lời tụi tao, giờ tụi tao sẽ ày biết, để coi, wa hôm nay mày còn mặt mủi nào gặp các anh ấy ko? ‘’
Nó nhíu mày ko hiểu Nhã Nhã nói gì, chợt bọn đó xô nó xuống.
Hàn Nhược way wa 1 người con trai & nói:
_’’ Mã Thiên, đến lúc hành động rồi nhỉ? Thứ mà anh ấy chưa có được bây giờ sẽ nằm trọn trog tay anh đấy. Nếm trải cảm giác chiến thắng đi! ‘’
Mã Thiên nhéch mép cười, sau đó bước ra, tiến đến gần nó:
_’’ Cô cũng ko đến nỗi nào. Chúng ta chơi trò ‘ mèo chuột vờn nhau ‘ nhé!
Vừa dứt câu nói, Mã Thiên & bọn đó cười phá lên.
Nó hiểu rồi, hiểu tất cả rồi, bọn này muốn…. Thật đáng khinh mà, nó cười khẫy nhìn Mã Thiên:
_’’ Hèn hạ! ‘’
_’’ Tôi thích loại con gái vậy đấy! ‘’. Mã Thiên lại cất giọng cười.
Nó đứng lên, thủ thế.
Mã Thiên nhìn nó rồi tấn công.
Nó đã mệt nhừ khi đấu vs bọn kia, giờ lại đánh vs Mã Thiên. Các đòn của nó ra lúc đầu còn trụ được, đến lúc sau thì đều bị Mã Thiên tránh được.
Mã Thiên chụp lấy tay nó, đưa sát người vào người nó làm nó rùng mình, đẩy Mã Thiên 1 cái, nó lui ra sau.
Bọn Hàn Nhược, Nhã Nhã, Bảo Trân đứng đó theo dõi ‘’màn kịch’’ cười hả hê
Khoanh tay trước ngực, hắn cất giọng:
_’’ Lạ thật! ‘’
_’’ Ko lẽ có chuyện gì? ‘’. Kỳ Sơn khẽ nhíu mày.
Nhật Lâm tiến lại chỗ ngồi của nó, nhìn thấy dưới đất có 1 mẩu giấy, khom người xuống nhặt lên.
Mặt Nhật Lâm thay đổi hoàn toàn
_’’ Chết rồi! ‘’
Đưa tờ giấy cho hắn & Kỳ Sơn, Nhật Lâm khẽ thốt lên.
_’’ Nhỏ ngốc này, kêu ko cho tụi mình biết là ko cho thật à, sao tin người thế!’’. Hắn nói vs vẻ mặt tức giận.
Rồi ko ai nói gì, cả 3 cùng chạy tới địa điểm đó.
Chạy 1 lúc, bọn hắn gặp được Tuyết Như, thấy người Tuyết Như dính máu, hắn ngạc nhiên hỏi:
_’’ Sao thế? ‘’
Thấy bọn hắn, Tuyết Như mừng lắm, vội nói cho hắn biết chỗ của nó để đến cứu nó kịp thời.
Bọn hắn nhìn vẻ mệt mỏi của Tuyết Như, muốn đi cũng ko đành.
Nhật Lâm way sag hắn:
_’’ Mày đưa Tuyết Như về nhà cô ấy đi, rồi tới địa điểm đó. Tụi tao sẽ tới đó trước, ko sao đâu! ‘’
Hắn rất muốn tới đó, vì lo cho nó, nhưng nghe Nhật Lâm nói vậy, hắn đành phải vậy thôi, hắn cố đưa Tuyết Như về thật nhanh để đến chỗ nó.
Trog lòng hắn bất an hơn bao h hết, cầu mog cho nó đừng xảy ra chuyện gì.
Nhật Lâm & Kỳ Sơn thì chạy nhah đến nơi đó.
Nó đang mệt lả vì đánh vs Mã Thiên, Mã Thiên tiến đến gần nó, nhah như cắt, ra đòn cuối cùng, thế là nó đã nằm gọn trog tay Mã Thiên, quật nó nằm xuống, Mã Thiên xiếc chặt tay nó.
Nó hốt hoảng hét lên:
_’’ Buông tôi ra, đồ khốn! ‘’
Mã Thiên ko buông, lại còn hả hê:
_’’ Hét lớn hơn nữa đi, ko ai cứu cô đâu. Ngoan ngoãn chút đi. ‘’
Mã Thiên khom người xuống, hôn vào môi nó.
Nụ hôn đầu của nó, sao lại có thể dễ dàng mất đi vậy chứ ….
Nó cắn mạnh vào môi Mã Thiên làm cho Mã Thiên phải dừng lại vì đau:
_’’ Ha, mạnh mẽ lắm. ‘’
Mã Thiên tiếp tục cuối người xuống, hôn tới tấp vào môi nó, từ từ di chuyển xuống cổ.
Nó cố vùng vẩy, nhưng tên này mạnh quá, con trai thường mạnh vậy sao?
Nước mắt nó bắt đầu tuôn ra.
_’’ Buông tôi ra, buông ra …. ‘’
Ko thèm wan tâm, Mã Thiên tiếp tục hôn nó, Mã Thiên dùng 1 tay cũng đủ kiềm tay nó lại.
Tay còn lại, Mã Thiên đưa lên, vừa hôn vào cổ nó, Mã Thiên vừa đưa tay gở nút trên áo nó …
1 nút..
2 nút..
Nó bất lực, nước mắt cứ tuôn ra.
RẦM!
Cánh cửa mở toang ra!
Nhật Lâm & Kỳ Sơn bước vào, nhìn thấy cảnh trước mắt, Nhật Lâm hét lên:
_’’ Thằng khốn! ‘’
Và chạy tới đấm cho Mã Thiên 1 cái, bị cú đấm của Nhật Lâm, Mã Thiên thụt lùi về sau, Nhật Lâm khoác áo khoác của mình cho nó, đưa tay lau nước mắt cho nó, Nhật Lâm dìu nó tới chỗ Kỳ Sơn.
_’’ Sao anh … lại biết chỗ này! ‘’ Hàn Nhược lắp bắp
_’’ Hèn hạ! ‘’. Way sag Mã Thiên, Kỳ Sơn nói tiếp_’’ Mày chán sống rồi phải ko? ‘’.
Cả đám người bên Mã Thiên cùng nhào tới, Nhật Lâm & Kỳ Sơn chia nhau ra đánh.
Nó lúc này vẫn rất sợ hãi, đứng nép vào góc cột.
Bọn Hàn Nhược đi tới phía sau nó lúc nào ko hay, đột nhiên, Mã Thiên rút con dao gâm ra, chụp lấy nó, Mã Thiên cất giọng:
_’’ Over here! ‘’
Nghe giọng nói, theo phản xạ Nhật Lâm & Kỳ Sơn way lại, đứng bất động.
Nó lại đang nằm trong tay Mã Thiên.
Cười khẩy 1 cái, Mã Thiên thản nhiên nói:
_’’ Đánh tiếp đi. Tụi mày thử đánh đàn em tao đi, coi tao sẽ làm gì ‘’. Cùng vs lời nói, Mã Thiên đưa con dao gâm sát cổ nó hơn.
_’’ Mày muốn gì? ‘’. Nhật Lâm nhìn Mã Thiên.
_” Hạ màn! ‘’. Hắn từ ngoài đi vào.
Đưa Tuyết Như về nhà xog, hắn vội vàng chạy tới đây.
Hắn chạy hết sức mình, lòng thì bồn chồn ko yên.
Vừa vào hắn đã thấy nó, con dao trong tay Mã Thiên kề sát cổ nó, hắn khẽ chau mày, đi tới gần Nhật Lâm & Kỳ Sơn.
_’’ Ha, nhân vật chính đây rồi sao? ‘’ Mã Thiên nhếch mép_’’ Cuộc chơi càng vui hơn rồi đấy ‘’
Nói rồi, Mã Thiên đi về phía cửa ra, nói vọng vào trong:
_’’ Muốn cứu cô ta chứ? Ha ha ha ‘’
Bọn hắn nhìn theo mà ko hiểu Mã Thiên đang toan tính gì trog đầu.
Mã Thiên từ từ, lùi về phía sau, đến giữa con đường thì ngưng lại, đưa tay lên ra hiệu gì đó.
Nhận được tín hiệu, cả đám đàn em của Mã Thiên xông vào đánh bọn hắn, bọn hắn vừa đánh trả vừa theo dõi hành động của Mã Thiên.
Từ xa, 1 chiếc xe BMW chạy lại chỗ Mã Thiên & nó đang đứng.
Buông tay ra, Mã Thiên xô nó xuống rồi chạy vào trong nơi bọn Hàn Nhược đang đứng.
Chiếc BMW nhắm thẳng vào nó, như 1 con sói khát máu, chạy vs 1 vận tốc khủng.
Nghe tiếng động cơ, bọn hắn nhìn ra.
Rõ rồi!
Hành động của Mã Thiên bọn hắn đã thấu.
Nó mệt nhoài, nhìn về phía ‘’con thú dữ’’ đang chạy tới, nó nhếch mép cười, chết thì chết, nó ko còn sức lực nào để chạy nữa.
Thấy nó đứng bất động nhìn, bọn hắn sốt ruột, nhanh tay ra đòn quyết định, hạ hết mấy tên choai choai.
_’’ HOÀNG LINH, TRÁNH MAU! ‘’. Kỳ Sơn hét lớn, nhưng vô ít, nó ko nghe thấy, dù có nghe, nó cũng ko còn sức để tránh.
Nhật Lâm chạy ra phía nó, nhanh như cắt.
Thấy cảnh tượng trước mắt, hắn sực nhớ ra điều gì đó, nhấc chân lên, hắn chạy ra đó.
Két…t……..t……..t
RẦM!
Tít …tít…
Cú ngã mạnh khiến nó ngất sỉu, nó nằm trên mép đường, Nhật Lâm thì bị ai đó đẩy wa bên kia đường.
Nhật Lâm ngồi dậy, way đầu nhìn về phía nó ….
_’’ HẢI LONG ‘’
Nhật Lâm hớt hả chạy lại khi thấy hắn nằm bất động trog vũng máu.
Kỳ Sơn chạy lại chỗ nó, thấy hắn nằm im đó, Kỳ Sơn cũng lo lắm, móc điện thoại ra, Kỳ Sơn gấp gáp nói:
_’’ Cho 1 chiếc xe cấp cứu đến đường S, mau lên, bạn tôi có chuyện rồi, nhanh lên đi ‘’
_’’ Mày sẽ ko sao đâu, Hải Long ‘’. Nhật Lâm dìu hắn dậy, ánh mắt đầy vẻ lo lắng cho thằng bạn thân.
_’’ Cố lên, Hải Long ‘’. Kỳ Sơn nhìn máu me khắp người hắn mà thở dài
Chiếc xe cấp cứu nhah chóng được đưa tới, nó & hắn được đưa vào bệnh viện.
Hắn được đưa vào phòng cấp cứu, còn nó đang được chăm sóc ở phòng riêng.
Bác sĩ cứ chạy ra rồi lại chạy vào làm cho Nhật Lâm & Kỳ Sơn vô cùng lo lắng.
Sau 1 hồi, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, cô y tá đẩy chiếc giường của hắn đến phòng chăm sóc mà nó đang nằm.
Ông bác sĩ bước ra, bỏ khẩu trang xuống, ông ôn tồn bào:
_’’ Đã wa khỏi tình trạng nguy kịch, nhưng do chấn thương quá nặng, có thể sẽ có di chứng.’’
Rồi ông khẽ bước đi. Nhật Lâm & Kỳ Sơn thở phào nhẹ nhõm.
Cả 2 cùng tới phòng chăm sóc.
Bây h, Nhật Lâm & Kỳ Sơn chẳng pit làm gì, chỉ có 1 chữ ‘’chờ’’, chờ nó & hắn cùng tỉnh dậy.
Nhìn gương mặt nó, cả 2 đau lòng khôn xiếc.
_’’ ko, ko …đừng mà, đừng mà! ‘’
Nó đau khổ hét lên, mồ hôi túa ra khắp mặt.
Nhật Lâm & Kỳ Sơn chạy đến bên giường nó.
_’’ ĐỪNG MÀ! ‘’
Nó hét toáng lên & bật dậy, mặt như sắp khóc.
Nhật Lâm nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh nó, khẽ ôm nó vào lòng:
_’’ Ko sao rồi! Có anh ở đây mà. Mọi chuyện kết thúc rồi ‘’
Giọng nói trầm ấm vang lên khiến nó bớt sợ hãi phần nào. Thấy Nhật Lâm ôm nó, Kỳ Sơn rất khó chịu, nhưng pit làm sao đây?
Nhẹ bước đi ra ngoài, Kỳ Sơn đưa mắt nhìn bầu trời xanh, ánh mắt mag 1 nỗi buồn xa xăm.
Chợt! Nó như nhớ ra điều gì, ánh mắt lo lắng nhìn Nhật Lâm:
_’’ Anh … ko sao chứ? ‘’
Vì khi đó, nó thấy Nhật Lâm lao ra, nó cứ nghĩ ác mộng thành sự thật. Giờ thấy Nhật Lâm ko sao, nó thấy hơi lạ, vậy ai đã cứu nó chứ?
_’’ Ko sao! ‘’
_’’ Vậy ….em thấy anh lao ra mà, … ‘’
_’’ Anh có lao ra, nhưng chậm hơn 1 người …’’. Ngưng 1 lát, Nhật Lâm nói tiếp _’’ Hải Long đã nhào ra, đẩy anh & em sag 1 bên … ‘’
_’’ Hả? ‘’. Nó mở to mắt _’’ Vậy …anh ta..’’
Nhật Lâm chỉ sag giường bên cạnh, nó thấy hắn nằm đó, mặt xanh xao, nhưng nét đẹp trai vẫn còn.
Sao hắn lại làm vậy chứ? Ko phải hắn ghét nó lắm sao? Tại sao chứ?
1 loạt câu hỏi cứ tủa wanh nó, nó ko hiểu sao hắn lại làm vậy nữa.
_’’ Thôi em, nằm xuống nghĩ ngơi đi. Anh & Kỳ Sơn về nhà lấy đồ rồi trở vào đây ‘’
Đặt nó nằm xuống, Nhật Lâm mỉm cười way đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Rắc Rối Đáng Yêu
Tiểu Lyly
Rắc Rối Đáng Yêu - Tiểu Lyly
https://isach.info/story.php?story=rac_roi_dang_yeu__tieu_lyly