Con Mèo Cong Lưng
ọn họ tiến vào rẫy mía trước khi mưa tạnh.
Tiếng mưa đổi thành tiếng lá cọ sát xào xạc.
Sột soạt.
Con mèo trong lòng Tiêu Hồn bỗng kêu lên một tiếng.
"Meo...".
Lương Thương Trung đang cảnh giác, toàn thân như mũi tên trên dây cung, nghe tiếng kêu đó, y cơ hồ nhảy dựng toàn thân.
Y "hừ" một tiếng, nếu không phải nể Tiêu Hồn cô nương, y đã tới mần thịt con mèo đáng ghét kia.
Con mèo phảng phất cũng cảm thấy ác ý của y, lông dựng đứng, cong lưng ra vẻ thù địch ghê gớm.
Trận đấu giữa Lương Thương Trung và con mèo lại không tiếp tục được, vì Tiêu Hồn nói một câu: "Có địch nhân đến".
Mọi người thất kinh.
Hơn nữa còn có vẻ không tin.
Chỉ có Lương Trà ngóng tai lắng nghe, mặt mày thần sắc kinh nghi bất định.
Gió thổi rừng mía rào rạt quấy nhiễu năng lực lắng nghe của gã.
"Đừng nói ẩu!". Lương Thủy quát: "Đây không phải là lúc nói đùa".
"Đến thật mà". Tiêu Hồn cố chấp quật cường.
Hiệu úy miệng méo hỏi: "Sao nàng biết?".
"Là tiểu Đinh Đinh nói. Con mèo của tôi rất linh mẫn, nó mà nghe thì nhất định không sai được". Tiêu Hồn dứt khoát: "Huống hồ ở đây là Bạch Miêu sơn, con mèo của tôi gặp đúng đất linh, là vua của núi này rồi, giỏi hơn ai hết đó".
Nàng nói đúng.
Con mèo của nàng cũng đúng.
"Vù" một tiếng, một mũi tên mang theo quả cầu lửa bay bắn vào rừng mía, quả là khu rẫy này và thân tên đã có tẩm dầu hắc, lá mía lập tức bắt lửa bốc cháy.
Nếu không phải...
Nếu không phải hồi nãy có mưa lớn...
Một trận mưa cực to mà nói...
Kẻ tập kích lần này là người của Phá Hoại bang.
Có tám mươi tám tên, nhưng không xuất thủ hết.
Chỉ có bốn tên xuất thủ.
"Tứ đại thiên vương" trong Phá Hoại bang.
Trần Xuân, Lý Hạ, Trương Thu, Vương Đông.
--- Có bốn tên đó hạ thủ, e rằng còn đáng sợ hơn cả cả bốn trăm người nhất tề động thủ.
Ít ra phải đáng sợ hơn tới bốn chục lần!
Phương pháp bố trận và công kích của Phá Hoại bang khác với các bang hội bang phái khác.
Lâu la và đồ đệ của chúng bao vây xung quanh nương rẫy, giơ cao đuốc lửa, lắp tên trương cung, đao siết trong tay, ám khí giắt sẵn, địch nhân mà hiện thân là sẽ lập tức hung hăng chào hỏi liền.
Bọn Tiêu Hồn ẩn trong rừng mía, đi vào lục soát chỉ có bốn tên.
Bốn tên đều là lãnh tụ.
Chúng không chia đường.
Mà liên hợp lại thành một nhóm.
Nhất tề tiến vào.
Đao kiếm thương mâu nhất tề vung ra.
Thân mía phát ra tiếng rên la bi ai phẫn nộ, ngã nhào xuống.
Bốn tên Trần, Lý, Trương, Vương đi một mạch vào.
Cuối cùng đã đụng đầu bọn Tiêu Hồn.
Bọn chúng chẳng lãng phí, chẳng để tiêu hao nhân lực của mình, hơn nữa còn rất rành bảo toàn thực lực bản thân và phát huy thế lực liên thủ.
Lương Thương Trung chỉ còn nước tiếp chiến.
Y nhắm vào Trần Xuân.
Đại vương ăn cát đối phó Lý Hạ.
Trương Thu đã nhắm Hiệu úy miệng méo bị trọng thương.
Còn lại Vương Đông.
Cho dù có dồn hết mười một bộ hạ của Đại vương ăn cát, cả Lương Thủy, Lương Trà và Tiểu thư thư nữa, cũng không dễ gì ứng phó một Vương Đông.
Vương Đông vốn là kẻ mạnh nhất trong "Tứ đại thiên vương".
Y mới là trung tâm.
Cũng là trọng tâm.
Y phụ trách sát nhân.
Giết nữ nhân.
--- Ở đây chỉ có hai nữ tử.
Giết sạch bọn họ mới là mục tiêu của chiến dịch, là nhiệm vụ cho hành động lần này của chúng.
Nữ Thần Bộ - Tiêu Hồn Nữ Thần Bộ - Tiêu Hồn - Ôn Thụy An Nữ Thần Bộ - Tiêu Hồn