Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhật Kí Anne Frank
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phần 7
T
hứ Ba, ngày 15 tháng 6, 1943
Tháng sau chúng tôi phải nộp máy thu thanh cho nhà cầm quyền. Đó là một điều luật chính thức, và khắp cả nước người ta cố tìm một radio cũ để nộp nhằm bí mật giữ lại chiếc radio thực sự của họ. thật đáng tiếc chúng tôi phải nộp cái máy thu thanh to đẹp, nhưng ông Kleiman sẽ cho chúng tôi một máy thu thanh bé tí mà ông đã giấu ở nhà. Chúng tôi sẽ đặt máy thu thanh ở tầng trên. Điều đó không được phép, dĩ nhiên là thế, nhưng ngay cả chúng tôi cũng không được phepở đây kia mà! Cái máy thu thanh của chúng tôi với tiếng nói diệu kì của nó đã thật sự giúp đỡ chúng tôi. Chúng tôi tự nói với nhau: "Hãy cố gắng dũng cảm và tin tưởng. Mọi việc sẽ tốt lành hơn".
Thứ Sáu, ngày 16 tháng 7, 1943
Đêm hôm qua, có một sự thâm nhập thực sự! Sáng nay, Peter đi xuống hầm chưa và thấy cái cửa mở nhìn ra đường mở toang. Chúng tôi phải giữ im lặng, không dùng nước và không làm gì để gây ra tiếng động, Chúng tôi chờ cho đến 11 giờ 30 khi ông Kleiman lên. Ông báo cho chúng tôi biết bọn trộm đã phá cửa vào và lấy cắp một ít tiền. Rất may,chúng không tìm thấy gì nhiều nên bọn chúng đi qua nhà kế bên để kiếm ăn.
Đồng Minh đã đổ bộ lên Sicily!
Thứ Hai, ngày 19 tháng 7, 1943
Vào hôm Chủ Nhật, một số bom rơi xuống phía Bắc Amsterdam. Tất cả con đường đều bị dội bom, và người ta chưa tìm thấ đầy đủ các người bị vùi lấp. Đã đếm được hai trăm người chết và nhiều người bị thương. Các bệnh viện đầy nghẹt.
Thứ hai, ngày 26 tháng 7, 1943
Hôm qua, một trận dội bom khủng khiếp. Trận dội bom bắt đầu vào khoảng 2 giờ 30 trưa. Margot và mình ở tầng trên, nhưng súng nổ quá dữ dội nên cả hai phải đi xuống. Ngôi nhà rung rinh và bom tiếp tục rơi. Mình giữ "Túi cứu nạn". Nhưng đi trên đường trong mưa bom cũng nguy hiểm như trong nhà. Mình biết mình thực sự không thể ra khỏi nhà. Sau nửa tiếng máy baybay đi và mùi lửa cháy ở khắp mọi nơi. Khói mù mịt khắp thành phố, giống như sương mù. Sau đó, sau bữa ăn tối, lại một trận dội bom khác. Bom lại rơi như mưa xuống và chúng tôi nghe tin từ Anh rằng phi trường Schiphol bị ném bom. Chúng tôi gnhe tiếng máy bay suốt và chúng tôi rất sợ sệt. Tối hôm nay chân của tôi vẫn còn run khi lên giường nằm.
Vào nữa đêm, lại máy bay! Tôi chạy đến giường Bố và chỉ trở lại giường ngủ của mình lúc 2 giờ 30.
Nhưng vào lúc 7 giờ sáng, chúng tôi nghe vài tin tuyệt diệu từ Ý. Mussolini đã ra đi và vua Ý giờ lên lãnh đạo chính quyền.
Thứ Ba, ngày 3 tháng 8, 1943
Cuộc oanh tạc lần thứ ba. Tôi cố gắng tỏ ra can đảm. Bà Van Daan hay nói "Mặc cho chúng rơi!" Nhưng giờ đây bà lại tỏ ra hèn nhát hơn cả. Sáng hôm nay, bà ta run như chiếc lá, và ngay cả khóc lóc.
Cơ thể chúng tôi như tê cứng. Chúng tôi đã ngừng chương trình tập thể dục từ lâu.
Thứ Sáu, ngày 10 tháng 9, 1943
Mỗi khi mình viết cho bạn, một cái gì đó đặc biệt lại xảy ra. Thường thì không vui. Nhưng lần này thật tuyệt vời. Tin tức được phát đi cho biết nước Ý đã không còn chiến tranh! Người Anh bây giờ đã ở Naples. Bọn Đức còn ở Bắc Ý.
Nhưng cũng có vài tin xấu. Ông Kleiman sẽ phải mổ bao tử, và ông phải ở lại bệnh viện ít lắm là bốn tuần. Ông ấy thật can đảm! Ông luôn mỉm cười và nồng nhiệt, mặc dù ông thường bị đau.
Thứ Sáu, ngày 29 tháng 10, 1943
Ông kleiman đã ra khỏi bệnh viện, nhưng bụng ông vẫn còn đau. Ông phải trở về nhà hôm nay vì ông không được khoẻ.
Ông Van Daan đã bán cái áo khoác đẹp nhất của bà vợ. Bà ta muốn giữ tiền để mua quần áo mới sau chiến tranh. Ông Van Daan không sao làm cho bà hiểu nỗi rằng tiền dùng để phục vụ Nhà Trú Ẩn. hai người la lối, đay nghiến lẫn nhau - nghe thật khủng khiếp.
Mình chịu được, nhưng lúc này mình không thấy đói. Có ngườ nói "Anne con,trông con tệ hại chưa!". Những ngày Chủ Nhật là những ngày lễ đặc biệt sầu thảm. Một sự im lặng chết người. Mình cảm thấy như bị kéo xuống địa ngục, mình là con chim không có cánh nên không bay thoát được. MỘt tiếng nói bên trong mình hét lớn với mình: "Hãy cho tôi thoát ra! ". Tôi muốn đi vào không khí trong lành. Tôi muốn nghe người ta cười vui!.
Mình không trả lời tiếng nói đó, mình nằm xuống ghế dài. Giấc ngủ làm cho thời gian đi nhanh hơn.
Thứ Tư, ngày 3 tháng 11, 1943
Chúng tôi quyết định nhóm lửa vào 7 giờ 30 mỗi sáng Chủ Nhật thay vì lúc 5 giờ 30. Mình nghĩ thật nguy hiểm. Những người láng giềng có thể trông thấy khói và họ sẽ nghĩ gì? Màn che cũng là vấn đề. Chúng che phủ hoàn toàn các cửa sổ, nhưng đôi khi cũng có một ai đó ở đây hé ra nhìn bên ngoài. Người khác pành nàn, câu trả lời sẽ là:"Không có ai thấy đâu!". Sự nguy hiểm bắt đầu từ những việc như thế đó.
Chúng tôi không còn tranh cãi nhau nhiều. Chỉ trừ ông Dussel và Ông bà Van Daan, giờ họ là kẻ thù của nhau. Ông Dussel gọi bà Van Daan là "con bò cái ngu ngốc" và bà gọi ông "mụ đàn bà già".
Buổi sáng thứ Hai, ngày 8 thang 11, 1943
Tất cả chúng tôi ở đây có những tâm trạng khác nhau, lúc vầy lúc khác. và bây giờ tôi đang buồn. Miep nói chúng tôi ở đây được yên ổn. Nhưng nó chỉ giống như một vòng tròn nhỏ của bầu trời xanh. tám con người trong gian nhà bí mật này ở trong vòng tròn đó, nhưng tất cả chung quanh đây là mây đen và hiểm hoạ. Vòng tròn đang nhỏ dần, và bóng đen dần lại gần. Phải chi chúng tôi bay lên được bầu trời xanh vào cõi thiên đàng. Hỡi vòng tròn, hãy mở rộng và cho chúng tôi ra ngoài.
Chủ nhật, ngày 2 tháng giêng, 1944
Sáng nay mình đọc lại một số trang trong nhật ký của mình. Mình cảm thấy rất hổ thẹn khi thấy mình đã viết những gì về Mẹ. Tại sao mình cảm thấy giận bà? Tại sao mình lại ghét bà quá đáng! Rõ đúng là bà không hiểu mình.Còn mình, mình cũng không hiểu bà. Giờ đây mình đã lớn hơn và khôn hơn, và Mẹ bây giờ cũng không quá cáu gắt. Mình và Mẹ cố gắng không cãi nhau nữa. Nhưng mình không thể thương yêu Mẹ như hồi còn bé nữa.
Thứ Ba, ngày 6 tháng giêng, 1944
Mình ý thức được điều gì đã sai vớ Mẹ. Mẹ nói Mẹ xem chúng tôi giống như bạn của Mẹ, chứ không phải con gái của bà. Thật dễ chịu, nhưng một người bạn không giống như một người Mẹ.
Mình nghĩ rằng Những sự thay đổi bên trong cơ thể mình thật là kỳ diệu. Khi mình có kinh nguyệt ( bây giờ đã ba lần ) giống như một sự bí ẩn ngọt ngào bên trong mình. Có sự đau đớn, sự xáo trộn, nhưng mình chờ đợi nó đến nữa.
Mình cần một người bạn, và mình sẽ thử làm bạn với Peter. Mình rất muốn trò chuyện với một người nào đó. Hôm qua mình đã có dịp để nói với y. Mình nhìn vào đôi mắt màu xanh đậm của y và điều đó cho mình một cảm giác tuyệt vời.
Đêm đó mình khóc, khóc nhiều trên giường ngủ. Mình có nên gợi ý Peter làm bạn của mình? Mình không yêu y nhưng mình rất cần y. Nếu ông bà Van Daan có một cô con gái, cô ấy cũng sẽ làm y như mình vậy. Do vậy mình quyết định sẽ viếng thăm Peter thường hơn và gợi chuyện cho y nói chuyện với mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhật Kí Anne Frank
Anne Frank
Nhật Kí Anne Frank - Anne Frank
https://isach.info/story.php?story=nhat_ki_anne_frank__anne_frank