Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mắt Bão
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9
C
hếch qua ô kính trên cùng, nắng mai đọng thành một đốm sáng méo mó trên trần nhà. Cánh cửa sổ lớn mở hé. Tấm rèm cửa lọc vào phòng ngủ thứ ánh sáng đùng đục xám xanh, đôi lúc rung nhẹ vì gió. Có tiếng chó sủa từ khu vườn nhà bên như vẳng đến từ địa ngục. Một thằng bé nào đó đang quật mạnh các cú banh tennis vào tường, âm thanh ngưng bặt, lộ ra một khoảng im lìm, trống rỗng, ngỡ như kéo dài bất tận.
Mắt mở thao láo, Vĩnh ngồi im bên mí giường, đầu óc lộn ngược. Anh biết rõ mình vẫn chưa chạy thoát khỏi cơn ác mộng.Giá có thể hút điếu thuốc hay nốc một cốc rượu mạnh để xóa tan cảm giác chết tiệt này, anh sẽ làm ngay, bất kể nguyên tắc xưa nay không bao giờ đụng vào những thứ kích thích tai hại. Có lẽ gắng gượng đứng dậy, bước đi, rồi thử làm một điều gì đó thì sẽ tốt hơn là ngồi yên và chìm vào chuỗi suy nghĩ u ám nặng nề, Vĩnh tự nhủ. Anh thả chân xuống sàn gỗ, lảo đảo bước về phía bàn học và tủ sách ở bức tường đối diện. Rót đầy nước lọc vào cái cốc thủy tinh, Vĩnh uống từng ngụm lớn. Bất chợt, mắt anh bắt gặp một hình ảnh loáng qua dưới đáy cốc. Gương mặt Nhã Thư với đôi mắt âm u nhìn anh qua mái tóc rối tinh, xõa dài hai bên gò má trắng bệnh. Rồi cô ngoảnh đi, biến mất. Anh phát điên lên. Trong một phản ứng không thể kiểm soát, Vĩnh nện mạnh tay xuống mặt bàn.Vài mảnh kính vỡ vụn găm vào lòng tay. Cảm giác ấm nóng của máu tuôn chảy vây quanh cảm giác đau nhói thật dễ chịu kỳ lạ.
Rửa tay dưới vòi nước, Vĩnh đăm đăm nhìn bóng mình trong kính. Gương mặt hốc hác với xương gò má nhô cao. Khuôn cằm vuông vức tua tủa râu. Tia nhìn mệt mỏi và thất vọng. Lúc mở ngăn kéo tìm hộp thuốc cất dụng cụ sơ cứu, mắt Vĩnh chợt dừng lại ở quyển lịch điện tử trên mặt bàn. Hôm nay là sáng thứ hai. Vậy là anh đã ngủ li bì suốt ba mươi giờ đồng hồ. Điều gì khiến một người khỏe mạnh như mình lại có thể suy sụp như vậy, Vĩnh lầm bầm một mình. Anh nắm nhẹ bàn tay bị thương. Một mảnh kính mỏng còn sót lại giữa lòng tay. Cảm giác đau nhói như ngọn roi vút mạnh trong không khí. Vĩnh dừng sựng, sực tỉnh. Vậy là thời khắc cuối cùng của Hội chợ đã kết thúc. Cuộc thi Hoa khôi sinh viên cũng đã hạ màn. Gương mặt các cô gái với niềm hy vọng bừng sáng hay các nỗi thất vọng được che giấu khéo léo khi từng phần thi co hẹp lại dần. Tiếng nhạc ồn ã. Từng chặp các tiếng hò reo dội lên từ bên dưới khán giả mỗi khi một ứng viên sáng giá của trường đại học nào đó lọt tiếp vào vòng cuối. Giọng MC hét lớn trên loa, âm oang, đầy phấn khích nhưng cũng phảng phất vẻ khoa trương đáng ghê sợ. Những bóng người ùa lên, như các phân tử chuyển động rối loạn trên mặt phẳng sân khấu khi kết quả cuối cùng được xướng lên. Pháo hoa kim tuyến. Những chớp đèn flash. Nụ cười đóng băng của Nhã Thư khi đội vương miệng hoa khôi ngoái tìm mắt anh… Tất cả chuỗi hình ảnh đó, âm thanh đó khác nào ảnh ảo mọc lên từ một cơn ác mộng. Nhưng khốn kiếp làm sao, chúng không phải ác mộng. Chúng là một cái phông nền có thật, thiết kế hoàn hảo. Để cho từ trong nó Hữu hiện lên, thẳng tay giáng một đòn thích đáng chính giữa mặt anh, vào lúc không thể ngờ nhất.
Điều Vĩnh nhớ suốt buổi tối cuộc thi Hoa khôi diễn ra là những đợt gió thốc tháo thổi phía sau cánh rèm sân khấu. Hữu đứng lảng vảng gần đó. Lúc nói chuyện thân tình với nhà tài trợ. Lúc săm sắn giúp một tay cho anh chàng đạo diễn chương trình và người thiết kế sân khấu. Đôi khi, anh ta ném về Vĩnh một cái nhìn ẩn ý kỳ quái. Nhưng, Vĩnh chẳng thèm đếm xỉa tới. Mọi tập trung của anh lúc ấy dồn hết vào Nhã Thư.
Chẳng có gì phải nghi ngờ, Nhã Thư là cô gái nổi bật nhất. Lần đầu tiên, anh nhận thấy một điều: Thực ra mọi trang phục, dù sang trọng và lộng lẫy tới đâu, cũng chẳng có ý nghĩa gì nếu khoác lên một kẻ tầm thường. Hoàn toàn thư thái và đượm vẻ tự chế nhạo, Nhã Thư bước đi trên sâu khấu trong những bộ váy áo thoạt nhìn rất giản dị nhưng thật ra được cắt may bằng kỹ thuật tuyệt hảo. Mái tóc chải thẳng không cầu kỳ. Đôi mắt đen nổi bật trên gương mặt xinh đẹp luôn nhìn thẳng về phía trước. Một vẻ đẹp tỏa sáng từ bên trong. Tự nó là đủ. Sự tô điểm kỹ lưỡng hay phụ trang diêm dúa mà các thí sinh khác cần đến đều trở nên thừa thãi với Thư. Chưa bao giờ Vĩnh tự hào về người anh yêu đến vậy. Chẳng cần đến tiếng vỗ tay ầm ầm của khán giả mỗi khi Thư xuất hiện, anh luôn vững tin cô sẽ chiến thắng. Niềm thương yêu và tin cậy dâng trào vào thời khắc ấy, xóa mờ cảm giác giận dữ về rắc rối xảy ra trước đó do con bé Thái Vinh gây ra. Thậm chí, cái kế hoạch tìm một người của mình để giàng giải trong cuộc thi do Hữu làm bầu show cũng đã biến mất khỏi đầu Vĩnh. Anh chỉ biết đến Thư trong giây phút ấy mà thôi. Đúng như anh tin tưởng, cuối cùng tên Nhã Thư và trường đại học của cô đã được xướng lên ở danh hiệu cao nhất. Gió thổi mạnh hơn, tung lên một tấm màn phụ phía sau sân khấu. Vĩnh đứng bên cánh gà, chờ đợi để đón Nhã Thư bước vào sau khi cô hoàn thành khâu chụp ảnh với các thầy cô và quan chức. Tuy nhiên, Hữu thình lình tiến đến, đứng bên cạnh anh, nụ cười sáng lóa trơn tuột bao bọc bởi một mùi nước hoa lạnh lẽo ám nhiễm dai dẳng trong không gian.
- Chúc mừng cậu, Vĩnh!
- Chúc mừng gì kia? - Mặc dù thừa biết ý Hữu, anh vẫn làm mặt lạnh, hỏi lại.
- Chúc mừng người của cậu giành giải trong cuộc thi mà tớ tổ chức! - Hữu nhếch môi cười, thấu hiểu.
- Nếu cậu nghĩ vậy thì đúng là vậy. Về cá nhân, tớ rất vui khi bạn gái của tớ trở thành hoa khôi.
- Cô Nhã Thư kia là người yêu, là girlfriend của cậu thật sao? - Hữu nhướn mày, làm ra vẻ ngạc nhiên thật tài tình. Anh ta vươn cổ nhấn mạnh từ girlfriend như để át tiếng nhạc đang ồn ào bên ngoài sân khấu.
- Điều đó ngăn cản cô ấy trở thành hoa khôi ư? - Vĩnh hỏi, không phải không khó chịu
- Không, việc cô ta là bạn gái cậu thì okay thôi. Nhưng có một điều khác có thể khiến cô ta bị lột vương miện, phải trả lại danh hiệu đấy! - Giọng Hữu vẫn thản nhiên như đang đề cập đến một vấn đề hết sức bình thường.
- Chuyện gì? - Vĩnh hỏi, nhìn thẳng vào đôi mắt đối thủ, thoáng lo sợ.
- Chuyện nhỏ, cậu thử liếc xem qua thứ này đi! - Hữu cười, chìa vào mặt Vĩnh một mảnh giấy A4 gấp làm tư.
Vĩnh mở tờ giấy. Đúng lúc ấy, áng sáng chói chang một ngọn đèn xoay ngoài sâu khấu chiếu thẳng vào mảnh giấy trên tay anh. Mất mấy giây, anh mới nhận ra đường nét và hình ảnh thực sự của hình ảnh được in lại. Vĩnh chết lặng người đi. Ngay đối diện, Hữu vẫn nhìn đăm đăm, theo dõi từng cử chỉ nhỏ nhất của anh, không thèm che giấu sự khoái trá của một con thú chiến thắng trước con mồi yếu thế hơn hẳn. Run rẩy, Vĩnh vò nghiến tờ giấy trong lòng tay, ném vào mặt Hữu tất cả căm giận:
- Đê tiện quá, Hữu ạ!
- Đê tiện, nhưng là sự thật!
- Dối trá! - Vĩnh kiềm chế để không hét lên.
- Đừng vội kết luận như thế, lớp trưởng thông minh. Hình này tớ scan lại từ một bức ảnh thật. Không phải ảnh ghép đâu. Nếu không tin, cậu có thể kiểm tra ngay chính nhân vật trong ảnh - Hữu hất cằm ra ngoài sân khấu - Cánh báo chí sắp chụp ảnh xong rồi đấy. Cô ta chuẩn bị vào với cậu rồi đấy!
Quay lưng bỏ về phía một giảng viên trẻ, Hữu lại trưng lên nụ cười bất động sáng lóa. Vĩnh đứng bên cánh gà. Anh lảo đảo tìm cách dựa vào một bức tường nào đó. Mồ hôi vã ra, ướt đầm đìa lưng áo anh. Một trận gió khác, qua vô số ô thông gió áp trần hậu trường lại thốc đến, như muốn cuốn băng anh đi. Mất mấy giây, anh mới trấn tĩnh đôi chút. Cúi xuống nhặt viên giấy vo nát bị bắn dạt vào chân tường, anh giữ chặt nó trong tay. Ngoài kia, đám đông trên sân khấu đang tản mác dần. Nhã Thư đang ôm bó hoa lớn và tấm sec tượng trưng đi vào, sải dài những bước chân kiêu hãnh uyển chuyển. Đôi mắt cô hơi nheo lại, làm quen với bóng tối lờ mờ của hậu trường. Cô nhìn thấy Vĩnh trước tiên. Ngay tức khắc, cô nhận ra vẻ bất thường trên mặt anh.
- Có chuyện gì vậy, anh nói cho em nghe đi?
- Không, chỉ là một bức ảnh! - Vĩnh lầm bầm.
- Ảnh gì, hả anh?
- Một bức ảnh. Hình như của em - Vĩnh đưa tay đỡ cho cô tấm sec lớn. Đột nhiên anh thấy ớn lạnh.
Gió lại thổi mạnh. Mái tóc dài thẳng của Thư rối tung. Gò má cô tái nhợt dưới làn phấn mỏng. Nhìn gần, đôi mắt viền đen của cô thâm tím, hõm sâu đột nhiên.
- Anh sẽ gặp em sau. Chúng ta nói về chuyện này thẳng thắn, được không em?
Vĩnh không nhớ nổi anh đã về nhà bằng cách nào. Chỉ biết rằng, khi ngả lưng xuống gường, tức khắc anh chìm vào những cơn ác mộng nối tiếp. Sự mệt mỏi vì căng thẳng gắng sức trong những ngày hội chợ. Nhưng ám ảnh hơn hết, là nỗi ghê khiếp từ bức ảnh đáng sợ…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mắt Bão
Phan Hồn Nhiên
Mắt Bão - Phan Hồn Nhiên
https://isach.info/story.php?story=mat_bao__phan_hon_nhien