Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lửa Trong Thành Phố Sẩm Tối
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiến Dịch “Héc-To”
M
ột ngày tháng chín năm 1941 sau bữa ăn trưa, tên sĩ quan Đức đi dọc theo phố Rừng. Hắn từ đâu đến và đi đến đâu - không ai biết, chỉ biết rằng đôi giày bóng lộn của hắn đang nện trên mảnh đất E-xtô-ni-a bị chiếm đóng.
Đến đầu phố Bạch dương thì có một cậu bé bước tới gặp tên sĩ quan. Cậu bé nói bằng tiếng Đức nhấn mạnh trọng âm:
- Xin lỗi, có một bà gửi thư cho ngài.
Tên sĩ quan dừng lại.
- Bà nào? - tên sĩ quan hỏi, mặt hắn lộ vẻ ngạc nhiên.
- Có một bà nhờ chuyển bức thư này tới ngài, - cậu bé nói. - Tôi không biết gì hơn nữa.
Cậu bé chìa bức thư cho tên sĩ quan và bỏ đi.
Cậu bé đó là Ô-lép Ki-vi-mi-a-ghi.
Bức thư viết bằng tiếng Đức như sau:
“Chiều tối nay sẽ ở nhà một mình.
Chờ đúng 9 giờ tối.
Đô-rít”
Hẳn độc giả đã đoán ra Đô-rít không viết và không gửi bức thư này, mà là chúng tôi. Chả là vì kế hoạch quân sự của chúng tôi đã tính đến một bức thư như thế.
o O o
Mẩu thư thật ngắn ngủi. Nhưng viết nó không phải dễ. Có ba trở ngại chính. Một là, chúng tôi không thạo tiếng Đức lắm. Hai là, chúng tôi không biết Đô-rít và tên sĩ quan xưng hô với nhau là “ông, bà” hay “anh, em”. Ba là, chúng tôi không biết nét chữ của Đô-rít. Chúng tôi khắc phục trở ngại thứ nhất bằng cách nghiên cứu tự điển và sách giáo khoa ngữ pháp tiếng Đức. Với trở ngại thứ hai chúng tôi đối phó bằng cách dựa theo kiểu viết của trí thức, viết mà không có xưng hô “ông” hay “anh”. Trước trở ngại thứ ba suýt nữa chúng tôi lùi bước. Chúng tôi chăm chú nghiên cứu cuốn sách “Nét chữ và tính cách” của Ph. Vít-tơ-lích xuất bản theo “xê-ri” [12] “Tri thức sinh động” và nhận ra rằng chúng tôi không thể giả mạo được nét chữ của Đô-rít. Ngoài ra, trong sách cũng còn nói rằng giả mạo tên người khác là hèn, là tội lỗi và có thể bị truy tố.
[12] Theo từng bộ, loại riêng. - N.D.
Tôi nói:
- Tớ nghĩ là chúng mình đến phải bỏ kế hoạch này mất.
May thay, cuối cùng Ô-lép đã nhớ ra chuyện một tên kẻ cướp hào hiệp trong một cuốn sách nào đó. Tên này đã dùng một cái tên khác để viết gửi đi một bức thư trình bày những dự kiến hào hiệp mà không hề dè chừng cơ quan luật pháp, bởi mục đích viết bức thư của tên cướp ấy là cao thượng.
Thế là chúng tôi bèn dùng nét chữ điển hình của các cô gái 18 tuổi để thảo ra bức thư ấy.
Ô-lép bảo:
- Nếu có khác một chút với nét chữ thường ngày của Đô-rít thì cũng có thể cho là vì hồi hộp. Bởi có lẽ nào một cô gái lại tự ý hẹn hò, gặp gỡ tình nhân.
Mọi việc xong xuôi. Gặp dịp, Ô-lép chuyển ngay bức thư cho tên sĩ quan. Tất nhiên trước đó chúng tôi đã lập được một cách chính xác lịch di động hàng ngày của tên sĩ quan, cố gắng sắp xếp thành chương trình và ghi vào vở. Bởi lẽ trong công việc này chúng tôi không thể phó mặc cho sự ngẫu nhiên được.
Nhưng để thực hiện được kế hoạch, chúng tôi cũng phải chuẩn bị trước một ít. Chắc hẳn độc giả còn nhớ việc tôi hứa thỉnh thoảng đem xương cho con chó cảnh của Ê-lô. Nhưng thật là tức cười, tôi có đem xương đi, nhưng không cho con chó cảnh, mà lại cho con Héc-to. Bởi vì việc đó cũng nằm trong kế hoạch của chúng tôi. Ở sân sau có cái cũi của con Héc-to, nó thường bị xích chặt vào cũi. Mỗi ngày nó chỉ được tháo xích hai lần để chạy nhảy. Đối với mọi người sống trong nhà thì nó hiền lành thôi, nhưng mặc dù vậy tôi vẫn thấy cần phải hữu hảo với nó. Câu ngạn ngữ cổ đã chả nói rằng một khúc xương ngon có thể thắng được kẻ địch đó sao. Bằng bất cứ giá nào tôi cũng phải giữ mối thân thiện với Héc-to.
Giờ đây tính tò mò của độc giả chắc hẳn đã lên cao độ, muốn biết sự việc gì sẽ xảy ra. Xin vâng, tôi sẽ không hành hạ độc giả lâu hơn nữa.
Lúc 20 giờ 45 phút tôi đem trước cho con Héc-to một miếng thịt đã sắp sẵn. Lúc 21 giờ 3 phút từ ngoài phố vang lên tiếng huýt sáo của Ô-lép. Đó là ám hiệu báo cho biết tên Đức số 1 đang đến gần. Mấy giây sau cánh cổng cọt kẹt và hầu như đúng lúc ấy tôi tháo xích thả con chó.
Chiến dịch “Héc-to” bắt đầu. Chúng tôi đặt tên chiến dịch như vậy vì chính Héc-to có trọng trách trong kế hoạch của chúng tôi trả thù tên sĩ quan Đức.
Hiển nhiên rằng Héc-to đã nghe thấy tiếng kẹt cổng cũng như tôi, nói chính xác hơn, nó nghe rõ hơn tôi, vì chó có thính giác tốt hơn người.
Con Héc-to cảm thấy không còn bị cái xích níu lại nữa, liền xông ra nhanh như chớp tới chỗ tên lạ mặt nào đó dám động tay vào cổng.
Héc-to không thuộc loại chó sủa ầm ĩ, từ xa báo cho người ta biết là nó đang đến gần, để mà đề phòng. Không, Héc-to đã lặng lẽ, bất ngờ lao vào đối thủ. Bây giờ đúng như vậy. Trước tiên, tôi nghe thấy tiếng tên Đức rú lên rồi chửi, sau đó mới đến tiếng gầm gừ của con Héc-to.
Tôi biết con Héc-to có thói quen xông vào cắn từ phía sau lưng, cho nên tôi tin rằng nó cũng “véo” tên Đức vào đúng cái chỗ mà tên Đức đã véo tôi trong lúc xem bóng đá. Tôi dám chắc rằng con Héc-to “véo” đau hơn tên Đức nhiều. Cú véo của tên Đức thật hèn hạ, nó để lại dấu vết trong tâm hồn tôi. Héc-to cũng cần phải để lại một dấu vết mà ta có thể nhìn thấy bằng mắt trần.
Thế rồi vang lên một phát đạn súng lục. Điều này kế hoạch của chúng tôi đã không tính tới. Nhưng may sao tên Đức bắn trượt thì phải, bởi Héc-to lại càng sủa dữ dội hơn.
Tôi bắt đầu thấy sợ hãi. Đương nhiên tôi biết đó là một khẩu súng lục thực sự, chứ đâu phải khẩu súng mà cứ sau mỗi phát bắn lại phải nạp đạn. Tôi chờ đợi một phát súng nữa nổ vào một thời điểm bất kỳ và sợ rằng lần này tên Đức sẽ không bắn trượt. Thật ra tôi không ưa con Héc-to, nhưng dù sao cũng thương cho cái chết của con vật vô tội.
Tuy vậy phát súng đã không nổ ra. Thay vào đó từ bậc thềm vang lên tiếng lão chủ nhà. Lão quát con Héc-to và tên Đức không còn phải bắn thêm nữa.
Sau đó tên Đức quát lão chủ nhà gì đó rồi đóng sập cánh cổng lại. Đến đây mọi việc kết thúc.
Tôi biến ra đầu sân đằng kia - bởi vì rõ ràng là chủ nhà sẽ ra xích chó. Tôi trèo qua hàng rào, băng qua sân nhà bên cạnh và ra phố. Ở đó, cuối cùng tôi đã gặp Ô-lép. Ô-lép bảo:
- Mọi việc diễn ra rất khớp. Tên số 1 không chạy đi mà là bay biến.
- Còn hắn… điệu bộ hắn thế nào?
- Quần bị rách một ít và hắn giữ tay vào mông.
Ngày hôm sau Ô-lép viết vào vở:
“Chiến dịch Héc-to được tiến hành kết quả. Tên Đức số 1 bị trừng trị. Công việc kết thúc”.
Và tôi cũng kết thúc chương này ở đây, bởi vì không còn gì kể về tên Đức số 1 nữa. Và chúng tôi không bao giờ còn trông thấy nó nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lửa Trong Thành Phố Sẩm Tối
Eno Raud
Lửa Trong Thành Phố Sẩm Tối - Eno Raud
https://isach.info/story.php?story=lua_trong_thanh_pho_sam_toi__eno_raud