Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khách Quan Không Thể Được
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9
T
rong đầu trống rỗng của Hồ Nhất Hạ đột nhiên lóe lên ý tưởng: "Tôi Cha."
"Vóc người của cha cô thật tốt." Mỉm cười.
"Quá khen quá khen." Đổ mồ hôi thẳng xuống dưới.
"Bối cảnh này... Là phòng tập thể thao tôi hay đi dsao?" Tiếp tục mỉm cười.
"Vậy sao?" tiếp tục đổ mồ hôi xuống.
"Tháng trước ngày, tôi bàn việc làm ăn ở đó, còn bảo cô đem hợp đồng đến, không nhớ rõ?"
Người nào quy định mỉm cười thì nhất định tựa như nụ hoa8mới nở,nhất định phải mang theo chân thành và thiện lương, nhất định phải tràn đầy hương thơm cảm động lòng người?! Hồ Nhất hạ bị nụ cười của anh làm cho cả người ớn lạnh, trong miệng thấy đắng, đầu lưỡi thắt lại: "Tôi, tôi, trí anhớ tôi không tốt"
"Nơi này có một cái tên, Mars—— tên tiếng Anh của cha cô cũng giống vậy?"
Anh không cho cô chút cơ hội thở dốc, ép cô không thể đáp, Hồ Nhất Hạ thật muốn khóc. Ban đầu xem hình với Lãnh Tĩnh, làm gì chú ý đến cái tên? Tất cả đều bận rộn cảm thán đường cong thon gầy nhưng bền chắc, và những bắp thịt sờ vào chắc chắn rất thích.
Anh vẫn còn tiếp tục mở hình, cuối cùng, thật khiến người bật cười: "Hồ tiểu thư, đừng nói với tôi, dáng dấp của cha cô giống tôi như đúc."
Thậm chí có gương mặt y chang?! Hồ Nhất Hạ đột nhiên rất muốn bóp chết mình.
Chiêm Diệc Dương nghiêng mắt nhìn cô một cái: "Cần xem nữa không?"
"Không cần không cần." Hồ Nhất Hạ lắc đầu đến mức tóc cũng rối loạn, vội vã hít sâu điều chỉnh tâm tình.
Đối diện là nụ cười tủm tỉm không ngại, trong mắt là người đàn ông tràn đầy chế nhạo, toàn bộ lòng dạ giấu dưới lớp da nho nhã, Hồ Nhất Hạ dùng nửa giây thời gian suy tính phân lượng của mình, quả quyết buông tha phản đối.
Con ngươi cô chuyển một cái, tự nhận là phong tình vạn chủng vung tóc lên: "Phó tổng, thật ra thì, tôi thầm mến ngài đã lâu rồi."
Đầu ngón tay cầm điện thoại di động của Chiêm Diệc Dương, bí mật cứng đờ.
"Ngài chẳng lẽ không phát hiện ánh mắt tôi nhìn ngài luôn. Tràn đầy tình yêu sao?" Nói xong chính mình cũng muốn ói, cố nén, ccòn không ngại quăng cho anh một vẻ mặt thẹn thùng.
Trên mặt anh không biến sắc, toàn bộ hồ nghi hiện ra trong con ngươi, đi theo bên cạnh người này một tháng, Hồ Nhất Hạ đại khái học hiểu ánh mắt của anh, trong lòng hồi hộp.
Trên mặt cũng không dám có chút dao động, tiện tay đưa ra biểu tình bị tổn thương, "Cho dù biết ngài không có ý với tôi, tôi vẫn không khống chế được tim mình, tôi vẫn luôn cất giấu phần tình yêu này, chỉ là thỉnh thoảng, rất thỉnh thoảng cho phép mình hy vọng xa vời một chút. Phó tổng, tôi vi phạm đạo fđức nghề nghiệp của tôi, ngài điều tôi về bộ 9 đi, tôi sẽ không có nửa câu oán hận. Mỗi ngày đối mặt ngài, tôi sắp chịu không nổi rồi."
Hồ Nhất Hạ nói xong, dâm thầm lau mồ hôi, thật là đấu trí đấu dũng,buổi tối phải bảo Lãnh cô làm con cá hấp bồi bổ não.
Con ngươi của Chiêm Diệc Dương sáng bắt chiếu 1người, cứ thẳng tắpnhìn chằm chằm cô, như muốn nhìn thấu cô, thấy cả linh hồn cô, Hồ Nhất Hạ cắn răng, kiên trì chính là thắng lợi, lá cờ nhỏ thắng lợi nhỏ đón gió tung bay trong lòng.
Anh bỗng chốc thu hồi ánh cmắt, trả điện thoại di động lại cho cô, cất chìa khóa xe, liền xoay người đi ra ngoài. Lâm trận bỏ chạy? Hồ Nhất Hạ không thể tin được, còn chưa nói gì mà, đang muốn chạy tới đòi trả lời cụ thể, nhưng mới vừa mở ra bước chân, liền nghe thanh âm nguội 3ạnh bình tĩnh ám muội của anh vang lên: "Tôi sẽ suy nghĩ một chút."
Cái gì gọi là giải phóng? Chính là KO (knock out) kẻ bóc lột này giống như bây giờ!
Hồ Nhất Hạ lập tức vui mừng, huơ tay múa chân cũng không đủ để bày tỏ hưng phấn được giải phóng sau nhiều ngày chịu khổ của cô. Gào to với bóng lưng đã sắp đi đến cửa: "Suy tính đá tôi trở về bộ 9?"
Chẳng lẽ anh ta đột nhiên nhận thấy được cả gian phòng làm việc tràn đầy vui sướng của cô? Nếu không sao anh ta đột nhiên dừng bước lại, sau đó âm trầm quay đầu lại, cải chính:
"Suy tính có tiếp nhận tỏ tình của cô hay không."
******
Ba dấu chấm than hung hăng nện ở trên ót trơn bóng của Hồ Nhất Hạ. Hồn cũng bị đập tan hết, không trách cô cả buổi chiều đều ngây ngô dại dột.
Buổi tối còn có bữa tiệc, cô làm bảo mẫu phụ tá, vác gương mặt mất hồn mất vía thì cũng phải ra ngoài. Phải phục vụ con sói đuôi dài cũng không nói, còn phải có thần kinh chống lại rượu cồn, chỉ hai chữ: đau khổ.
Thấy sói đuôi dài ứng phó thích đáng, Hồ Nhất Hạ không phải uống ngụm rượu nào cả, rốt cuộc có thể mượn cơ hội biểu đạt tức giận: "Có gì đặc biệt hơn người, anh ta nói đến cùng, còn không phải là người làm công bán mạng cho giặc ngoại xâm nước Anh?"
Thông lệ của công ty đa quốc gia, S-ray khu Á Thái, tổng giám đốcvà hai vị Phó tổng khác đều là người Anh, tất cả đều là nhân vật lãnh lương cao không làm nhiều, việc Hồ Nhất Hạ cố ý coi thường thành tựu của người khác, khiến báo ứng tới rất nhanh —— tin 9nhắn gửi cho Lãnh Tĩnh, lại chậm chạp không đến được hộp thơ, tương đương với trả lại cho cô tất cả sự tức giận của mình.
Từ đó Hồ Nhất Hạ hoàn toàn nội thương.
Quán thứ hai họ đến là quán ăn đêm, tầng chót được bao hết, chỉ vì tiếp đón một người, thật là muôn màu muôn vẻ.Hồ Nhất Hạ chờ đúng thời cơ lấy đi một chai Black Label[1], ánh đèn chung quanh chớp tắt, rượu thì "thùng thùng", mỹ nữ thì "giãy giụa", thật là thiên đường nhân gian, người nào để ý một Hồ Nhất Hạ nho nhỏ lén lén lút lút ôm chai rượu xuống lầu?
Xuống lầu dưới, chạy thẳng tới quầy rượu, cho chút ít tiến, bảo người bán rượu mở bình.
Trong sàn nhảy có người mồ hôi như mưa, âm nhạc lớn đến người khác choáng váng, nhịp tim rung động mạnh, còn sung sướng hơn trên lầu nhiều.
Hồ Nhất Hạ không nói hai lời, tự rót tự uống, đây mới là thiên đường nhân gian của cô! Đang than thở, ly rượu trong tay đột nhiên bị người phía sau giựt đi.
Hồ Nhất Hạ giật mình, quay đầu lại nhìn.
Gương mặt lành lùng, bị 1ánh đèn xoay tròn chiếu sặc sỡ.
Rốt cuộc là người hay quỷ? Cô tránh ở đây cũng có thể bị 1anh ta moi ra?
Trong nháy mắt, rượu cô rót cho mình đã bị Chiêm Diệc Dương uống một hơi cạn sạch. dc Chai Black Label còn dư lại ba phần tư 1cũng bị anh lấy đi.
Hồ Nhất Hạ ỷ vào say rượu, đưa tay liền chụp lấy sống mũi canh. Nhưng anh lại 1dễ dàng tránh đi Hồ Nhất Hạ hoàn toàn mất khống chế: "Tôi uống rượu của tôi, liên quan gì đến anh?"
Mặt của Chiêm Diệc Dương, mờ tối có vẻ đặc biệt không chân thật,thanh âm chung quanh huyên náo, anh bỗng nhiên kéo tay của cô qua, dừng một chút, tiến tới bên lỗ tai canh, gần như thì thầm, rõ ràng là thanh âm nhỏ không thể nhỏ hơn, nhưng sao Hồ Nhất Hạ lại cảm thấy nghe được chút u oán từ trong đó?
Chỉ nghe anh nói: "Chẳng lẽ em thật quên lần đầu tiên theo em ra ngoài dự tiệc với tôi, em uống say, đã làm gì tôi sao?"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khách Quan Không Thể Được
Lam Bạch Sắc
Khách Quan Không Thể Được - Lam Bạch Sắc
https://isach.info/story.php?story=khach_quan_khong_the_duoc__lam_bach_sac