Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Huyền Vũ Dạ Nguyệt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9: Yến Huân
M
ột tiếng > của binh khí pha chạm vào nhau thật lớn đã phá vỡ giấc ngủ của nàng, khiến cho sắc mặt của nàng giờ đây phi thường thối “Thật là con mẹ nó mà, để lão nương biết ai phá giấc ngủ của ta, bà bằm nó ra 100 khúc cho chó ăn”
Dừng hết lại động tác đánh nhau, các nam nhân liền hướng tới kẻ ‘khẩu khí’ lớn hơn trời mà nhìn.
Một cô nương che mặt đang ngồi ở bãi cỏ, vận áo lụa thượng hạng mà lại **** thật quá mức thô tục đây cũng là con gái nhà lành sao?
Một tên thô kệch trong đó nói “Đại ca bắt luôn cô ta, đệ muốn cô ta”
Một tên hắc bào híp đôi mắt cương ngạnh của hắn lại kinh bỉ ra mặt “Người các ngươi muốn bắt là ta, hà tất liên lụy người vô tội”
Xoay người một cái, liền phi thẳng đến chỗ nàng và nói “Cô nương nhân lúc này, cô nương chạy đi”
Không thèm quan tâm sự bảo hộ của nam tử trước mặt, nàng chỉ nghĩ tới câu: ‘Đại ca bắt luôn cô ta, đệ muốn cô ta’, nghĩ tới đây thôi nàng muốn phun ra hỏa rồi, chỉ tay vào cái tên nam nhân thối kia, nàng rống lên “18 đời nhà ngươi, thích cái rắm, muốn bắt cô nãi nãi ta à, chờ kiếp sau đi, cẩu nam”
Tên nam tử đòi bảo hộ ta liền tròn xoe mắt nhìn ta, ta quát “Không lo xử lý họ, nhìn cái gì chưa từng thấy người đẹp sao?”
Mọi người bị độ khí thế cùng ngạo mạn của nàng chặn họng, nam tử sau khi nghe xong câu ‘chưa từng thấy người đẹp sao’ liền ho khan một cái, ra vẻ áy náy liền xông vào giao đấu tiếp với nhóm côn đồ kia, mà tên gọi là đại ca cũng một thân tuyệt kỹ hảo võ nghệ nha.
Nhưng làm sao nhanh nhẹn vào cái nam tử kia chứ, ta cá chắc họ không bị liệt cũng không chống đỡ nổi, aiz, hóa ra là một cao thủ, ta liền ngồi xuống nhàn nhã xem ‘tuồng đấu miễn phí’.
Bỗng ta ngửi thấy một loại trầm hương, ta liền biết là độc dược, nhanh chóng thò tay vào cổ áo lấy ra hai viên,nuốt một viên, khi thấy ta tháo khăn che mặt, ai cũng hoảng hồn nhìn ta (do quá xấu), ta lập tức xông lên giật khăn che mặt của tên đã cứu ta quăng một viên vào miệng hắn.
Ta nhìn sang bên tên gọi đại ca mà quát “Đồ cẩu hèn hạ, chơi hạ độc à, về luyện thêm 8 kiếp rồi hẳn tới gặp cô nãi nãi của ngươi”
Tên ‘đại ca’ sắc mặt tím nhặt phi thường thối không đáp không rằng mà xông lên phía ta, nhất thời nam tử kia liền chạy đến chắn cho ta “Phập” tiếng kiếm đâm vào da thịt trước ngực hắn, ta vội vàng đỡ lấy hắn “Này sao ngươi ngốc vậy ta có võ công mà”
Tên đó liền tròn mắt nhìn ta thêm một lần không hiểu hắn đau hay hắn ‘dỗi’ liền ngất đi….
“Đồ xú nữ, lão tử không giết ngươi, lão tử không làm người”, trong hắc bang hắn cũng có chút mặt mũi vậy mà xú nữ này lại dám to gan tày trời cao ngạo đi phỉ báng hắn, đáng hận.
Nhếch mép ta trào phúng nói “Thế thì ngươi đừng làm người, làm cẩu đi” dứt lời ta rút ra cây sáo màu đen của sư phụ tặng, vận nội công nhắm vào tên cẩu gọi là ‘đại ca’ và đám xú tiểu tử còn hôi mùi sữa kia, thổi ra khúc câu hồn, dứt lời thì bọn họ thất khứu chảy máu mà chết không toàn thây, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Chẳng qua chỉ là đám lâu la tiểu tốt, hừm lão nãi nãi ngươi là ai, tưởng dễ uy hiếp à”, nói xong ta ung dung nằm xuống nhưng ta vội để ý cái nam tử đã cứu ta, nhăn mày, như thế nào mà lại bị trúng độc?
Sau một hồi ‘kiểm tra’ toàn thân cho hắn “Phi~~Đúng là đồ hạ đẳng, ngay cả vũ khí cũng hạ độc” chẹp, khi mở vạt áo hắn ra ta lại chảy cả nước miếng thử sờ “Oa, như thế nào mà cường tráng như vậy?”
Thật ra có gì lạ, chỉ cần có luyện tập võ công thì tự nhiên sẽ cường tráng thôi!
Lau đi nước miếng ta liền giúp hắn ‘xử lý vết thương’, ta tự hào nói “Nam nhân kia, xem ra ngươi may mắn đi, có lão nương cứu giúp” (Tại ai mà hắn bị thương? Nguyệt: Khục, vấn đề này tạm thời gác qua một bên đi!)
Rồi tự xé áo của hắn băng bó cho hắn, nha, hắn là nam nhân không có áo mặc là chuyện thường của huyện còn ta là nữ nhân nha, vả lại y phục của ta rất mắc tiền nha (Keo quá, keo quá >
Xong việc ta liền ngã lăn quay xuống ngủ, khi ta tỉnh lại cũng là lúc xế chiều rồi, nhìn lại bên cạnh mình ‘người’ không còn nhưng ít ra hắn cũng biết điều nhỉ, cầm lấy miếng ‘hắc ngọc’ lên có khắc chữ ‘Yến’ thật đẹp lại, hừm, quái nhỉ có nam nhân nào tự đặt tên ‘Yến’ à? ()
Xung quanh các thi thể cũng đã được xử lý, không nghi ngờ gì nữa hắn ta chính là một ‘sát thủ’ chuyên nghiệp nha
~Dang tay ra, ta vô tư đứng lên, phủi phủi bụi, về nhà thôi!
“Muội đã đi đâu cả ngày nay” đứng trước mặt ta là đại ca, lại trưng ra bản mặt ‘lãnh nam’ của mình, giọng nói cực kỳ gia trưởng nhìn ta mà nói, nha, như thế nào mà ta quên mất tiêu hai đại nhân vật này???
Ta đành cúi đầu xuống, tỏ vẻ ủy khuất nói “Ngô, muội … muội có đi đâu đâu, chẳng qua chỉ là lên núi hóng gió ngủ quên thôi mà ca, tỷ” ta nũng nịu nói, nha, ta để ý từ lúc nào mà ta có loại hành động ghê tởm như vậy?
Một tiếng hừ lạnh, ta run rẩy “Phải không”, ta liền gật đầu nhìn chăm chăm vào ‘đại ca’ mong đồng tình, lúc này tỷ tỷ ta cảm thấy áy náy và nói “Thật là ngủ quên, đơn giản như vậy?”
Nghe giọng của tỷ tỷ hình như còn ghi nhớ chuyện của hồi sáng ta liền gật đầu nói “Ân, có lẽ ngủ nhiều quá muội đã quên hết mọi việc”, ta liền cười nhe răng với tỷ tỷ, nàng xoa xoa đầu ta “Thật cám ơn muội”
“Tỷ, tỷ không xem muội là người nhà, đã là người một nhà không có chuyện ơn nghĩa, vả lại là muội quá đáng” ta liền nói, nàng mới cười nhẹ với ta tỏ vẻ dè dặt, ta liền nhìn đại ca, hắn nói “Được rồi ‘người nhà’ thay áo đi, thực bẩn”
Ta liền cười hì hì với đại ca, thúc vào hông đại ca một cái hắn liền làm mặt quỷ hù ta, aiz, một ngày lại trôi qua, ở cổ đại thực sự ta vô dụng như vậy?
Chỉ biết ăn bám gia đình, ăn xong rồi ngồi? Thật không giống tác phong của ta tý nào cả…..
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Huyền Vũ Dạ Nguyệt
Tiểu Mạc Tử
Huyền Vũ Dạ Nguyệt - Tiểu Mạc Tử
https://isach.info/story.php?story=huyen_vu_da_nguyet__tieu_mac_tu