Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hồng Thầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9
C
hủ nhân và cậu trai đã về.
Tôi để ý xem nét mặt Cơ thì thấy cu cậu tỏ ra cáu kỉnh lắm, tuy ông cụ vẫn làm mặt thản nhiên và tươi cười.
Cơ tức mình hơn nữa khi anh thấy cả hàng đống lũ lượt kéo đến.
Người nào người nấy đều hí hửng mừng rỡ, và cười nói ríu rít, hình như mừng chủ nhân và nói đùa các thiếu nữ may mắn đã có chồng.
Họ chấu tiếng riêng với nhau.
Chúng tôi cứ ngẩn ra như chúa tàu nghe kèn và càng cảm thấy mình xa lạ.
Giữa hai bên thực có cả một cái vực sâu ngăn cách.
Nhưng, lúc ấy, có ai thèm đếm xỉa đến tình cảm riêng và phức tạp của chúng tôi.
Họ còn lo làm lễ cưới.
Họ giết trâu, giết lợn, mổ gà, làm như có thể đem những cái ấy mua sự vui sướng cho chúng tôi.
Cơ rỉ tai tôi:
- Thế này thì tức chết được! Có dễ tôi phải đánh tháo, nhát nọ nhì kia, muốn ra sao thì ra chứ không thể nào nín nhịn được.
Tôi gạt phắt:
- Không nên! Chỗ này xa vắng khuất nẻo, mình không cẩn thận lỡ có khi nguy đến tình mệnh.
Cơ hằn học nhìn tôi:
- Thế chả nhẽ đành chịu à? Nếu đành chịu thì tùy ý anh; riêng tôi nhất định phá!
- Cái anh này lạ thật! Lúc chưa được thì ước ao rối lên, đến lúc được lại chối đây đẩy, thế là nghĩa lý quái gì!
- Anh thích lắm phỏng?
- Thích thì không thích. Mà cớ sao lại không thích mới được chứ?
- Đấy, anh cứ thích đi!
- Không phải tôi định nói thế…
- Anh định nói thế nào?
- Tôi định nói khác.
- Chả nhẽ tôi lại không thể hiểu được anh?
- Anh hay bẳn lắm! Hãy nghe đã nào!
- Ừ, thì nghe! Anh nói đi.
- Mình dù sao cũng phải từ từ mới được! Cái cảnh bị cầm tù, ai mà chịu nổi. Nhưng ở vào trong cảnh ngộ của chúng ta bây giờ, sự nóng nảy hấp tấp chỉ có hai chứ không có lợi gì…
- Thế nghĩa là ông định dụ tôi hãy chịu đi đã chứ gì?
- Chính thế!
- Thoạt đầu hãy chịu tạm sau thì chịu hẳn, chịu đến mãn đời vì sợi tơ đào sẽ trói chân giang hồ lại phải không? Đệ xin cảm ơn!...
- Không phải thế! Tất nhiên ta phải đi về, ta còn có gia đình, có cha mẹ, không thể nào ở chết đây được. Vậy, khôn nhất là ta cứ vờ vui theo ý họ cho họ không ngờ vực gì nữa, nhiên hậu mới mưu sự trốn thoát tay họ. Nhược bằng “bây giờ mình lồng lộn lên tỏ ý không chịu họ tất nhiên phòng bị giết, mình có trốn đi đằng giời.
Tôi ngừng lại một lúc và xem chừng Cơ đã nghe xuôi tai mới lại tiếp:
- Vả lại, ở lưu lại đây ít lâu mà được hưởng thụ những thứ vụn vặt kia thì kể cũng lãi đấy chứ!
Tôi kèm theo câu nói một cái nháy mắt ý nghĩa.
Cơ mỉm cười:
- Đồ tồi!
Tôi bĩu môi:
- Hãy sờ tay lên gáy xem ai tồi. Người ta đã phải khen anh là xấu nết đấy…
- Cái ấy có phải lỗi tại tôi đâu! Lỗi ở tuổi trẻ chứ…
- Ngụy biện!
Chúng tôi đương đùa nhau, bỗng ở đâu kéo vào cổng lớn một bọn con trai ăn mặc sặc sỡ và mỗi anh ôm một cái kèn lau nhiều ống thổi nghe vo ve như một đàn ong…
À, ra bọn si tình đã đến để “tỏ tâm sự” với các cô nàng đây!
Các chàng cũng tâm lý lắm!
Trong một đám cưới, bọn thiếu nữ phù dâu thấy bạn êm đẹp tơ duyên, khỏi sao lòng không bâng khuâng vơ vẩn. Lúc ấy, chính là lúc các cô yêu nhất. Bọn con trai đem những câu tự tình êm ái não nùng phổ vào âm nhạc để tăng thêm sức cảm động của lòng các cô và kích thích thêm trí tưởng tượng của các cô, trách gì mà các cô không xiêu.
Khi cỗ bàn dọn lên, hai họ và hàng động ngồi vào chỗ thì cái tưng bừng, vui vẻ trong nhà càng thêm ồ ạt.
Mà cỗ bàn có gì đâu!
Thịt trâu luộc,
Thịt lợn luộc,
Thịt gà cũng lại luộc nốt!
Và muối…
Và ớt…
Hai thứ gia vị nghìn năm không thay đổi!
Sau cùng là rượu!
Rượu nhiều quá vì ở đây họ uống rượu như uống nước.
Nào các quả bầu.
Nào các bát loa, và cả ông nứa nữa, thứ nào cũng đầy ăm ắp những rượu là rượu.
Họ mời nhau uống và ăn: họ đua nhau nói để chẳng ai nghe hết.
Họ nói đã xô bồ, họ ăn càng xô bồ hơn và uống rất khỏe.
Các đống thịt cao lù lù cứ biến đi rất nhanh theo với muối và ớt.
Các bộ mặt dần chin nhừ và bóng nhẫy; các bộ quai hàm dần chứng và ngượng nghịu; câu chuyện từ huyên náo chuyển sang lòng thong, dài dòng…
Chỉ có bọn trai gái là vẫn tỉnh như sáo.
Họ cần yêu hơn cần ăn.
Trong khi bọn đứng tuổi, bọn đàn anh chỉ châu đầu vào ăn, trai gái còn mải liếc nhau, cười với nhau và lăm le chỉ chức hát cùng nhau.
Cuộc hát chờ đợi đã khá sốt ruột ấy do một thiếu nữ khởi xướng bằng một câu thách thức ngộ nghĩnh làm cho các ông già cũng hứng chí cười vang cả nhà.
Thế là, như một hiệu lệnh mà không ai có thể cưỡng được, các câu tình tứ hoặc hóm hỉnh, hoặc não nùng đua nhau nổi lên, kèm theo bằng tiếng kèn lau trầm bổng…
Thêm một bọn tráng đem súng hỏa mai ra sân bắn từng dịp một.
Mùi thuốc súng trộn lẫn men rượu làm cho ai nấy tưng bừng nao nức.
Họ như phát điên cuồng lên.
Có anh phởn quá cứ nhảy tễu lên ở ngoài sân mặc dầu ở mép đã xồm xoàm một chòm râu mầu đỏ như râu ngô.
Lạc giữa đám ồn ào ấy, tôi và Cơ cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn rất đáng tức cười.
Nhất là Cơ.
Tôi không thể nào nhìn mặt anh ta trong ba phút mà không phá lên cười như một thằng hóa ngộ.
Cơ tức lắm.Càng tức, anh càng buồn cười tợn.
Anh vặn tôi:
- Điên hay sao mà cười dữ vậy?
- Điên thì không điên nhưng mà chẳng bao giờ lại có một chú rể ngộ như anh!...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồng Thầu
Lan Khai
Hồng Thầu - Lan Khai
https://isach.info/story.php?story=hong_thau__lan_khai