Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Cung Kỳ Ngộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9: Bắt Cóc
K
hi Lê Nguyên Phong chạy ra phía sau quán, nơi đó chỉ còn chiếc gàu nước chỏng chơ nằm trên mặt đất. Hắn chạy xộc trở vào, quét ánh mắt qua chiếc bàn của người đàn ông ban nãy, nhưng nơi đó trống không.
Một chiếc bẫy vô cùng đơn giản nhưng hắn lại quá chủ quan để nhận ra.
Chỉ cái chau mày hiếm hoi trên gương mặt Lê Nguyên Phong cũng đủ để Lê Ứng Thiên đoán ra chuyện gì đã xảy đến với Trần Lâm Nguyệt. Nghĩ đến đấy, một thứ cảm giác khó chịu chợt len lỏi trong tim hắn.
Thứ cảm giác ấy thúc giục hắn bước xuống lầu, theo gót Lê Nguyên Phong ra sau quán.
Lê Nguyên Phong quay lại nhìn Lê Ứng Thiên, đôi mắt thoáng qua chút ngạc nhiên. Thật ra sự xuất hiện của Lê Ứng Thiên đối với hắn không bất ngờ cho lắm. Điều khiến hắn lưu tâm là Lê Ứng Thiên đã đứng đấy một lúc, nhưng lại không lên tiếng.
“Lâm Nguyệt bị bắt cóc.”
Đó chẳng qua chỉ là một câu thông báo cho có lệ, bởi hắn biết Lê Ứng Thiên hẳn đã đoán ra rồi.
“Ta sẽ ra lệnh tăng cường lính gác ở cổng thành, đồng thời phái thêm mật thám theo dõi phía Thiên Thông quốc sư và Phi Quân Tử, ngươi không cần quá lo lắng.” Lê Ứng Thiên nói.
“Không phải hai hôm trước mật thám của anh từng để mất dấu hắn sao?” Lê Nguyên Phong có vẻ bất mãn. “Cả theo dõi cũng không xong thì còn điều tra được gì.”
“Ngươi phải hiểu là…”
“Không cần giải thích nữa, em sẽ tự đi tìm.” Lê Nguyên Phong bực dọc cắt lời Lê Ứng Thiên rồi bỏ đi một mạch.
Thiên Thông là một nhân vật lớn của Phi Long quốc, nên từ lúc hắn đặt chân đến Lạc Việt, Lê Ứng Thiên đã ật thám theo dõi gắt gao. Sau một thời gian, hắn cũng phát hiện được mục đích chính của Thiên Thông đến Lạc Việt lần này, đồng thời cũng tra ra được Phi Quân Tử là người có nhiệm vụ thay Thiên Thông thi hành mọi việc.
Truyền bá đạo giáo chỉ là cái cớ, sự thật là chúng muốn tìm ‘phượng hoàng chi mệnh’ mang về Phi Long quốc để luyện tiên đan. Điều trùng hợp là, Trần Lâm Nguyệt lại có đặc điểm về tướng mạo giống đối tượng mà chúng đang nhắm đến. Vì vậy, ở những buổi yến tiệc thiết đãi sứ thần Phi Long quốc, hắn đều không cho gọi Trần Lâm Nguyệt đến.
Nếu hoàng đế Phi Long quốc thật sự đề nghị Lạc Việt giao nộp Trần Lâm Nguyệt, hắn sẽ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, phải lựa chọn giữa hoà bình và thể diện quốc gia, vì dù sao nàng ta cũng là mẫu nghi một nước. Thế lực của Lạc Việt vẫn còn quá nhỏ so với Phi Long quốc, hắn chỉ có thể tránh, không thể trực tiếp đối đầu.
Sở dĩ đội mật thám theo dõi sứ đoàn Phi Long quốc làm việc không hiệu quả là vì những mật thám giỏi nhất đã được hắn cử đến Phồn Lư làm nhiệm vụ, chuẩn bị cho cuộc nam tiến sau này. Lê Nguyên Phong rõ ràng hiểu rõ nguyên nhân, nhưng không chịu nói lý lẽ, chỉ trích hắn không chịu ra sức bảo vệ Trần Lâm Nguyệt. Đối với thái độ đó của Lê Nguyên Phong hắn cũng không tức giận, bởi điều hắn cần là Lê Nguyên Phong yêu Trần Lâm Nguyệt đến nỗi có thể quên hết mọi thứ trên đời. Có như thế, Lê Nguyên Phong mới vì an nguy của nàng ta mà không dám âm mưu tạo phản.
Nàng ta đối với hắn chẳng qua chỉ là một con tin. Trước đây đã vậy, sau này cũng vậy.
*******
Hạ Vy tỉnh dậy, thấy đầu nặng như chì. Nàng mang theo thuốc mê, không ngờ cuối cùng chính mình lại bị người ta thuốc trước.
Lần này, nàng không bị ném vào nhà hoang, mà bị mang lên xe ngựa. Y phục của nàng từng bị ướt, hương hoa trên đó không còn, nên Vampire cũng không thể tìm đến cứu nàng như lần trước được. Mà thật ra Vampire cũng không biết nàng mất tích, làm sao đến cứu.
Nàng đã hoá trang xấu xí, có lẽ không phải bị bọn buôn người bắt. Chẳng lẽ lại là cái bọn cuồng tín đi tìm ‘phượng hoàng chi mệnh’?
Ở Kim Liên tự, nàng chỉ tạo hiện trường giả là mình bị bắt cóc thôi, không ngờ từ giả thành thật lại nhanh đến thế. Hoàng hậu mất tích, sư sãi trong chùa và đoàn cung nữ thái giám đi theo nàng chắc cũng khó tránh khỏi liên luỵ. Nghiệp chướng lần này của nàng nặng quá rồi!
Trên xe ngựa, ngoài nàng ra thì không có ai khác. Có lẽ do kẻ bắt cóc đã yên tâm vì cả tay lẫn chân nàng đều bị trói, cả mắt cũng bị bịt lại, miệng bị nhét vải, muốn kêu cứu cũng không kêu được.
Nàng với tay sờ sờ xung quanh. Xe ngựa không có cửa sau, muốn liều mạng nhảy xuống cũng có đường mà nhảy. Cửa sổ cũng chẳng có, đưa cái đầu ra còn không được huống hồ là cái thân. Nàng chỉ mong Lê Nguyên Phong sớm phát hiện ra nàng bị mất tích mà ra lệnh phong toả cửa thành. Có điều, hắn làm thế thì khác nào tự nhận với Lê Ứng Thiên là hắn cùng nàng trốn ra ngoài? Vì nếu không ở cùng nàng, hắn làm sao biết nàng mất tích sớm hơn cả ngự lâm quân gác trong chùa?
Liệu hắn có chịu mạo hiểm thế không?
Tiếng vó ngựa thưa dần…
Có tiếng sóng vỗ vào mạn thuyền. Có lẽ chúng định mang nàng đi bằng đường thuỷ.
Ở thời hiện đại tội phạm thường vượt biên bằng đường thuỷ, đủ chứng tỏ đường thuỷ khó kiểm soát cỡ nào. Chỉ cần làm một cái hầm bí mật nhỏ xíu dưới đáy thuyền, đừng nói là một Hạ Vy, nhét theo kiểu làm mắm thì mười Hạ Vy cũng nhét đủ.
Nàng chỉ nói chơi thôi, chúng đâu cần làm y như vậy chứ!
Thuyền bắt đầu nhổ neo. Trên thuyền hiện giờ hình như có khoảng bốn năm tên, cơ hội thoát thân của nàng càng lúc càng ít. Đã dễ bị say sóng, nay lại còn bị nhét vào khoang bí mật nhỏ như cái thùng rác, nàng tưởng chừng mình sắp xuống ăn khuya với Diêm Vương.
Đang vật vã với cơn say sóng, nàng nghe loáng thoáng có người dùng tiếng Việt bên trên.
“Quan sai được tin báo có thuyền buôn hàng cấm, tất cả đứng qua một góc.”
Ôi, vậy là nàng sắp được cứu rồi. Thật không uổng công nàng tu tâm tích đức suốt mười chín năm trời. Nàng xin thề, sau khi thoát nạn, nàng sẽ ăn chay hai tháng.
“Xét!”
Là tiếng ai tựa tiếng chuông ngân phía trên kia? Chẳng phải Lê Nguyên Phong hentai yêu dấu của nàng đấy sao? À không, bỏ cái từ hentai kia đi, là Lê Nguyên Phong yêu dấu thôi. Chắc lúc tối hắn ăn nhiều nên não bộ hoạt động tốt hơn hẳn đây mà, biết chặn thuyền lại để cứu nàng.
“Tôi ở đây!” Nàng ú ớ.
Tiếng nói của nàng thậm chí còn không thoát ra khỏi tấm vải trong miệng, hoàn toàn không có hy vọng người bên trên nghe thấy.
Nàng nghe tiếng Lê Nguyên Phong đích thân tra hỏi từng người trên thuyền. Hình như hắn cố tình nói với tốc độ nhanh, câu cú vừa dài dòng vừa lắt léo.
Triều đình nhiều mật thám như vậy, mong là hắn đã biết được chuyện người của Phi Long quốc đang tìm ‘phượng hoàng chi mệnh’. Nếu hắn phát hiện có tên nào không biết tiếng Việt, hoặc tiếng Việt không trôi chảy, bọn người này sẽ lập tức trở thành đối tượng khả nghi.
Vậy mà, không một tên nào lộ ra khuyết điểm. Có thể bọn chúng là gián điệp nằm vùng do Phi Long quốc phái sang.
Nàng cố gắng vung tay vung chân, lăn lộn trong hầm để tạo ra tiếng động, mong Lê Nguyên Phong chú ý. Nhưng bên trong vốn không còn một khoảng trống, nàng duỗi chân duỗi tay còn không được, đừng nói chi là lăn lộn.
“Đi.” Lê Nguyên Phong ra lệnh cho quân lính.
Vậy là tia hy vọng mong manh của nàng đã tắt.
Nàng đành suy nghĩ cách khác. Hay là, lúc bọn chúng cho nàng ăn, nàng dùng thuốc mê với chúng?
Nghĩ lại, chúng đâu có tử tế mà mở dây trói cho nàng lấy thuốc. Hơn nữa, nàng cũng không thể hạ dược tất cả bọn chúng cũng một lúc.
Hay là, dùng khổ nhục kế, để bọn chúng đưa nàng lên phía trên, đợi có thuyền nào đi ngang thì kêu cứu?
Cũng không ổn. Bọn chúng đâu có đầu đất đến nỗi lấy miếng vải trong miệng nàng ra.
Hay là, tới nơi gặp BOSS lớn nào đó thì dùng mỹ nhân kế nhỉ?
Việc này lại càng viễn vông hơn, nhất là với nhan sắc cỡ nàng.
…
Lênh đênh trên sông gần một ngày, Hạ Vy cũng chẳng biết mình trông có còn giống người không. Đầu óc nàng đờ đẫn, tai ù ù, mắt lúc nào cũng díp lại, muốn mở mà mở không lên. Giờ chỉ cần cho nàng lên đất liền, bắt nàng đi tu cũng được.
Cuối cùng, bọn chúng cũng mang nàng ra khỏi cái khoang bí mật, lấy miếng vải trong miệng nàng ra để đút cơm. Thức ăn khô khốc, nhưng không ăn thì sẽ chết đói trước khi bị đem nấu làm tiên đan. Thôi thì làm ma no vẫn hơn ma đói.
Đang cố nuốt đống thức ăn vào bụng, đột nhiên nàng thấy con thuyền chông chênh hẳn. Càng lúc nó càng chao đảo mạnh hơn. Tất cả người trên thuyền, bao gồm nàng, đều được chơi cầu tuột miễn phí nhưng không có bảo hiểm.
Thuyền hết nghiêng sang phải lại nghiêng sang trái, cứ như thế một hồi lâu. Nàng nghe có tiếng gì đó giống như tiếng kim loại va vào tấm vách, ngay sát cạnh nàng.
Là một thanh kiếm!
Nhân lúc bọn chúng cũng đang vất vả giữ thăng bằng trên thuyền, nàng nhanh chóng dùng chân giữ lấy thanh kiếm để cắt dây trói ở cổ tay. Trò này nàng thấy trên phim người ta làm nhẹ nhàng lắm, nhưng bản thân thử rồi mới biết nó khó khăn đến thế nào. Dây chưa đứt, mà tay nàng đã mấy vết thương, làm nàng vừa ra sức cứa dây trói vào lưỡi kiếm mà nước mắt cứ lã chã rơi. Cắt xong dây trói trên tay, nàng dùng tay tháo phăng tấm vải bịt mắt ra, rồi lại dùng kiếm cắt dây trói ở chân.
Ngay khi nàng đang hớn hở vì chân tay đã tự do, thì một khối nước đục ngầu cuồn cuộn đổ vào thuyền. Nếu lúc nãy không kịp cắt dây trói, hẳn là nàng đã phải chết đuối trước khi trở thành một nguyên liệu trong nồi luyện tiên đan. Lúc nàng bơi ra được khỏi thuyền, cũng là lúc con thuyền mất hút giữa lòng sông.
Mưa rơi xối xả, khiến nàng không phân biệt được đâu là trời, đâu là nước. Sau khi liều mạng với lấy một mảnh vỡ từ chiếc thuyền, nàng chỉ còn thấy một màn đen trước mắt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Cung Kỳ Ngộ
Bí Ngô
Hoàng Cung Kỳ Ngộ - Bí Ngô
https://isach.info/story.php?story=hoang_cung_ky_ngo__bi_ngo