Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gian Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9
B
ụng dần dần to lên, cuộc sống của tôi ngày càng nhàn nhã, tựa như… đang nuôi heo!
Từ sau “sự kiện sơn tra”, Đức phi hoàn toàn nhạt dần khỏi cuộc sống của tôi, bây giờ tôi thậm chí bắt đầu có chút nhớ cô ta. Mặc dù hoàng thượng cũng không làm gì cô ta, nhưng nghe nói Vân Lộ cung trong khoảng thời gian này, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim. Mấy lần Trọng Tôn Hoàng Gia thiết yến nhưng cũng không hề có phần của cô ta, xem ra là bị thất sủng rồi.
Đại khái là nhìn thấy tâm tình của tôi khá tốt, Mai Nhi liền to gan hỏi: “Nương nương, Đức phi phạm vào đại lỗi như thế, tại sao hoàng thượng không phạt nàng?”
Khép hờ mắt lại, tôi lười biếng không muốn động đậy, ngay cả giọng nói cũng trở nên biếng nhác: “Gia gia của Đức phi là ai?” Làm một vị hoàng đế cũng không dễ dàng nha! Chẳng những phải xử lý hậu cung cho công bằng, còn phải ngó mặt một đống thần tử kia nữa…
“A? Ồ ─” Mai Nhi dường như đã hiểu, khuôn mặt phút chốc bừng tỉnh, lại đảo mắt một cái, hỏi một cách khó hiểu: “Vậy tại sao hôm đó người không để nô tì nói ra vụ chén lưu ly? Nếu như nói ra, hai tội cùng phạt, chỉ sợ ngay cả hữu thừa tướng cũng không bảo vệ được nàng ta?”
“Mai Nhi a…” Tôi than nhẹ, “Có một số việc không phải chúng ta nghĩ như vậy thì nó sẽ được như vậy đâu, tự hoàng thượng sẽ có suy tính riêng, nếu chúng ta làm quá, chỉ sợ sẽ khiến hoàng thượng phản cảm, huống chi, ngươi cho là hoàng thượng sẽ không đi điều tra sao?” Loại chuyện này, tự hoàng đế điều tra ra tuyệt đối tốt hơn so với việc tôi nói với hắn.
“Nô tì tham kiến nương nương.”
“Ừ, chuyện gì?” Vẫn lười nhác như cũ, qua giọng nói tôi nhận ra đó là cung nữ Lan nhi do trong nhà an bài vào cung.
“Khởi bẩm nương nương, Kỷ phu nhân nhập cung.”
Đúng rồi, tôi quên mất, bởi vì tôi mang thai cho nên Trọng Tôn Hoàng Gia đặc biệt cho phép mẫu thân của Kỷ Vận có thể thường xuyên vào cung thăm tôi, mấy ngày hôm trước có nghe nói bà ấy chuẩn bị đến, thế mà tôi quên mất. Đối với “người mẹ” này, tình cảm của tôi cõ lẽ là rất lạnh nhạt, không chỉ có bà, mà ngay cả trên dưới toàn bộ Kỷ gia, xác thực mà nói, tôi cũng chỉ là cần một thế lực mạnh mẽ giúp đỡ, chứ thật sự là không dính dáng gì đến tình thân lắm.
Một lúc sau, Kỷ phu nhân liền xuất hiện trước mặt tôi. Nhìn người phụ nữ với khuôn mặt từ ái này, tôi không khỏi có chút bối rồi, nếu bà ấy biết được đứa con gái trước mặt đây thật ra chỉ là cái xác bên ngoài, còn bên trong đã là một linh hồn khác rồi, không biết bà sẽ thương tâm oán hận đến thế nào?
“Tham kiến Thục…”
Mặc kệ ra sao, bà cũng vẫn là mẫu thân của thân thể này, cho dù thế nào tôi cũng không thể để bà hành lễ với tôi được. “Nương, nơi này không có người ngoài, người cũng không nên làm nữ nhi tổn thọ.” Tự mình nâng bà dậy, lại bị bà trở tay đỡ lấy, chúng tôi nắm tay nhau cùng đi đến bên giường ngồi xuống.
“Dạo này Vận nhi cảm thấy như thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không? Có đặc biệt thèm ăn món gì không?” Bà quan tâm đánh giá trên dưới người tôi một lượt, chỉ sợ tôi có chỗ nào không ổn.
Tôi cười nói: “Rất tốt ạ, có toàn bộ Thái y viện ở bên cạnh hầu hạ, cho dù có muốn không thoải mái cũng không được. Có điều…” nhắc đến ăn, tôi thật sự có chút nguyện vọng: “Nương, hài nhi muốn ăn hoa quả.” Tôi quả nhiên là một quái thai mà, mang thai không thèm chua ngược lại đặc biệt vô cùng thèm ăn hoa quả, ha ha!
“Hửm? Vận nhi muốn ăn hoa quả gì? Trong cung không có sao?” Bà ngạc nhiên hỏi.
Khó trách bà tò mò như thế, trong hoàng cung đại nội này thứ gì mà lại không có, nhưng trái khoáy một điều chính là cái tôi thích hết lần này đến lần khác đều không có ở trong cung mà phải ra ngoài tìm, ngay cả Mai nhi và Lan nhi đang hầu hạ bên cạnh cũng dựng cả hai lỗ tai lên.
“Đúng vậy, trong cung không có, chỉ e bên ngoài cũng chưa chắc sẽ tìm được!” Tôi thật sự có chút rầu rĩ, cái thời đại lạc hậu này, không có tủ lạnh, không có TV, không có băng vệ sinh… Hại tôi muốn ăn kem cũng không có, muốn xem TV cũng không được, mà tôi nhớ nhất là đồ ăn Pháp, cả sushi nữa… Oaaaaaa ─
“Ai da! Vận nhi con đừng buồn rầu! Con muốn ăn gì? Nói cho nương, nương trở về bảo cha cho người đi tìm! Cho dù là lên núi xuống biển cũng nhất định phải tìm bằng được!” Nhìn thấy vẻ mặt tôi lã chã chực khóc, bà lập tức luống cuống tay chân, xem ra phụ thân lần này có phiền phức to rồi.
“Hài nhi muốn ăn sơn trúc tử.” Không dây dưa khiến mấy người này tò mò nữa, tôi tốt bụng công bố đáp án. “Còn có dưa vàng nữa.”
“Hả?” Vị phu nhân cùng hai cô gái đều ngớ ra, Kỷ phu nhân dè dặt hỏi: “Vận nhi, mấy thứ con nói… đó là cái gì vậy?”
“Nữ nhi chỉ biết ‘Sơn trúc tử, còn có tên là măng cụt, sinh trưởng ở… ở phía đông nam, vỏ ngoài vừa dày vừa hơi cứng, màu đỏ tím đậm, thịt quả màu trắng ngà, cuống trên giống những cánh hoa, hương vị thanh thuần, ngọt mát mà không quá ngán, được xưng danh là ‘hoàng hậu của trái cây’.” Dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Còn ‘dưa vàng’ còn gọi là dưa gang hay dưa lưới, được trồng ở vùng Thổ Phiên, hình dạng không giống nhau, có điều vỏ ngoài đều có đường vân bao phủ giống gân lá, vị ngọt như mật, hương thơm đặc sắc, được gọi là ‘vua của các loại quả’.”
“Cái này…” Kỷ phu nhân do dự một chút rồi mới nói: “Vận nhi, nương sẽ về cùng phụ thân con bàn bạc, có điều có thể tìm được hay không thì không nói trước được.”
“Nữ nhi hiểu…” Gật đầu một cách ủ rũ, “Tẫn nhân sự, thính thiên mệnh đi.” (mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên).
“Khụ!” Bà giống như bị dọa hoảng, vội vàng bổ sung: “Vận nhi yên tâm, nương nhất định sẽ đốc thúc cha con, còn có cả các ca ca của con nữa, dốc hết toàn lực tìm về cho con! Con nhất định phải an tâm mà dưỡng thai nha!”
… Nói một hồi, thì ra là vì đứa nhỏ quý giá trong bụng tôi…
“Đúng rồi, nương, còn một việc này.” Suýt chút nữa quên chính sự.
“Hả? Còn nữa hả?” Vẻ mặt của bà thế là sao chứ? Chẳng lẽ tôi đáng sợ thế sao? Bĩu môi: “Nương, mọi người ở bên ngoài tìm cho con một bà đỡ có kinh nghiệm, con lo lắng…” Còn lo lắng cái gì thì không cần tôi phải nói ra nha?
“Ừ, nương biết rồi, vẫn là Vận nhi cẩn thận nhất.” Sắc mặt của bà bỗng chốc nghiêm túc. “Hài nhi yên tâm, cha con nhất định sẽ vì con mà tìm một người tuyệt đối tin tưởng được. Đúng rồi, hoàng thượng có còn đối tốt với con không?”
“Tốt lắm ạ.” Tuy rằng không gặp mặt, nhưng các loại tặng phẩm ban cho tới bây giờ không hề ít, xem ra là hắn không giận tôi.
“Vậy là tốt rồi, Vận nhi con nhớ kỹ, cho dù thế nào cũng không được làm hoàng thượng mất hứng, mà hơn hết là phải nắm cho được tâm ý của hoàng thượng, không thể nhường cơ hội cho những kẻ khác thừa dịp trục lợi. Đặc biệt là bây giờ con đang có thai, cho dù không thể thị tẩm, cũng tuyệt đối không được để cho kẻ có tâm cơ trục lợi!”
Đối với hàn quang lóe ra từ đôi mắt Kỷ phu nhân, tôi một lần nữa phát hiện Kỷ Vận quả nhiên là một trường hợp đặc biệt trong Kỷ gia. Xem ra tuyệt đối không thể để cho người trong Kỷ gia biết được ước định của tôi với Trọng Tôn Hoàng Gia được, nếu không cho dù tôi không bị chém chết cũng sẽ bị phiền chết.
Đáng tiếc, trên đời này không có chuyện gió không ra khỏi tường.
Dựa trên thủ đoạn của người Kỷ gia, trừ phi bịt tai che mắt, còn không thì cái loại sự tình ảnh hưởng lớn đến ích lợi như thế này tuyệt đối không thể qua mặt bọn họ được.
Cho nên, tôi thảm rồi.
“Thần tham kiến Thục phi nương nương!”
A! Chính là tam ca khôi ngô tuấn tú của tôi! Có điều, tại sao sắc mặt của hắn lại tệ như vậy?
“Miễn lễ.” Ca ca cũng chỉ tính là ngang hàng tôi, nhận thi lễ của hắn chắc là sẽ không tổn thọ đâu!
Đợi cho đám người linh tinh xung quanh lui xuống, tôi mời hắn ngồi xuống, hỏi: “Tam ca có chuyện gì sao?” Sắc mặt xấu như vậy, là do bị kẻ gian hãm hại hay là bị sếp lớn trêu chọc đây?
“Vận nhi” hắn hạ giọng: “Muội với hoàng thượng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Hở! Bọn họ đã biết rồi sao? “Chuyện này… Mà là chuyện gì mới được?” Tôi bắt đầu giả ngu.
“Muội đừng có giả bộ!” Kỷ Hành thấp giọng mắng: “Nói đi, tại sao trong khoảng thời gian gần đây hoàng thượng không hề đến Tây Duệ cung? Ngày thường thiết yến cùng các phi tần khác uống rượu cũng không có phần của muội?”
Người của Kỷ gia a… Không có việc gì mà sao cứ phải khôn khéo như vậy a? “Tam ca…” Chớp chớp đôi mắt, khụt khịt mũi, tôi bắt đầu “chính sách sầu khổ”: “Hoàng thượng không muốn gặp muội, muội có cách gì đây? Vốn là người ta không muốn làm ọi người lo lắng, không ngờ mọi người cũng biết rồi, muội…” Cúi đầu lau nước mắt, ngôn ngữ cơ thể nghĩa là: muội thật rất đáng thương.
“Chuyện này ─ ai nha! Vận nhi à, muội đừng đau lòng mà! Chuyện này… thật ra cũng không phải là chuyện gì ghê gớm lắm, chờ ta trở về cùng phụ thân bàn bạc một chút, không chừng sẽ có biện pháp!”
Tôi lén nhìn qua, chỉ thấy vẻ mặt Kỷ Hành không nỡ, xem ra là đã bị tôi lừa gạt rồi, có điều trong nhà kia còn có một đại hồ ly và một lão hồ li nữa, chỉ e rằng không đơn giản như thế, cũng may tôi không phải trực tiếp đối mặt.
“Tam ca, mọi người cũng không cần quá miễn cưỡng” tôi thấp giọng nói: “Hiện giờ muội cũng đã mang thai sáu tháng, quả thật không thích hợp hầu hạ hoàng thượng, muội thấy cũng không hẳn là hoàng thượng muốn lạnh nhạt với muội đâu.”
“Ai… Muội nha! Đúng là mềm lòng!” Tôi mà mềm lòng? Thật là xấu hổ nha!
Lão tam đáng thương của Kỷ gia cứ như vậy bị tôi gạt, chuyện sau đó là ánh mắt của Mai Nhi nhìn tôi càng lúc càng cuồng nhiệt, hại tôi có lúc tưởng rằng cô nàng có phải là có “sở thích” bất bình thường hay không.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gian Phi
Lạc Lạc Đào Hoa
Gian Phi - Lạc Lạc Đào Hoa
https://isach.info/story.php?story=gian_phi__lac_lac_dao_hoa