Dành Hết Cho Em epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 9
ụng Abee Cole cứ như thể đang bị ai đó đóng dấu sắt nung, và cơn sốt vẫn chưa hạ, khiến hắn thầm tính có lẽ lần tới bác sĩ vào phòng kiểm tra cho Ted, hắn cũng nên nhờ bác sĩ xem qua vết thương cho mình. Tất nhiên, có lẽ họ muốn hắn cũng nhập viện luôn, nhưng còn lâu mới có chuyện đó. Làm thế có thể khơi ra những câu hỏi mà Abee không muốn trả lời.
Đã muộn rồi, sắp đến nửa đêm, và cuối cùng bệnh viện cũng bắt đầu trở nên yên tĩnh. Dưới ánh sáng lờ mờ, hắn ngước nhìn thằng em, thầm nghĩ Dawson đã làm một cú ra trò với nó rồi. Y như lần gần nhất họ đụng nhau. Lúc tìm thấy gã, Abee cứ nghĩ gã đã chết rồi. Mặt mày bê bết máu, tay thõng xuống hai bên sườn, và trong đầu hắn chỉ có độc một suy nghĩ là Ted đã bất cẩn quá. Hoặc là thế, hoặc là Dawson đã chờ sẵn rồi, mà như thế thì hắn cho rằng có lẽ Dawson cũng có những kế hoạch riêng.
Abee cảm thấy cơn đau thiêu đốt trong bụng, cơn buồn nôn cuộn lên. Bệnh viện chẳng giúp ích được gì. Ở đây chẳng khác gì cái lò lửa chết tiệt. Lý do duy nhất giữ cho Abee vẫn còn ở trong phòng bệnh là vì hắn muốn có mặt khi Ted tỉnh lại, để có thể tìm hiểu xem liệu Dawson có dính dáng đến chuyện này không. Hắn rùng mình hoảng sợ, nhưng đoán chừng có khi đầu óc hắn đang thiếu tỉnh táo. Tốt hơn hết là thuốc kháng sinh nên có hiệu quả, và nhanh nhanh lên.
Đêm nay đúng là chết giẫm, và không chỉ vì Ted. Lúc nãy hắn đã quyết định tạt qua thăm Candy, nhưng đến lúc hắn tới Tidewater, một nửa đàn ông trong quán bar đang vây lấy cô ả. Chỉ cần liếc mắt nhìn một cái là hắn đã đủ biết cô ả đang làm trò gì. Ả đang mặc cái áo dây buộc cổ lộ hết cả hàng họ và cái quần ngắn gần như chỉ che được mỗi cái mông. Vừa nhìn thấy hắn bước vào, ả ngay lập tức phát hoảng, cứ như thể ả đang làm chuyện gì sai trái vậy, và chắc như bắp và ả chẳng vui vẻ gì khi nhìn thấy hắn. Hắn những muốn lôi ả ra ngoài quán bar ngay lúc đó, nhưng vì có quá nhiều người xung quanh nên hắn cho rằng có lẽ đó chẳng phải ý gì hay ho. Hắn biết, sau đây họ sẽ nói chuyện và rồi ả sẽ được sáng mắt ra. Chuyện đó là cái chắc, nhưng tạm thời, tốt hơn hết là phải tìm hiểu xem đích xác tại sao cô ả lại ra vẻ tội lỗi đến thế khi hắn bước vào. Hay nói cho đúng hơn là cô ả đang cảm thấy tội lỗi về kẻ nào. Bởi vì rõ như ban ngày chuyện đang xảy ra như thế. Chắc chắn là một gã nào đó ở quán bar, và mặc dù đầu vẫn đang chếnh choáng vì sốt còn bụng thì thư lửa đốt, hắn sẽ vẫn tìm cho ra chính xác thằng cha đó là ai. Vậy là hắn bèn ngồi đợi, và chỉ một lúc sau, hắn đã xác định được một thằng cha rất có thể chính là kẻ đó. Trẻ tuổi, tóc đen, tán tỉnh Candy hơi thái quá như thể đó là chuyện bình thường. Hắn quan sát ả chạm vào tay thằng kia và cho gã nhìn no mắt bộ ngực của ả lúc ả đưa bia cho gã, và hắn vừa dợm đứng dậy định xử lý chuyện này thì điện thoại của hắn bắt đầu đổ chuông, đầu dây bên kia chính là Dawson. Đến lúc tỉnh táo lại thì hắn đã lái xe lên đường đến bệnh viện, Ted nằm sõng soài trên ghế phía sau hắn. Ngay cả khi đang phóng như bay đến New Bern, hắn vẫn hình dung ra cảnh Candy ở bên cạnh thằng khốn vênh váo kia, cảnh cô ả cởi cái áo buộc dây ở cổ ra và rên rỉ trong vòng tay gã.
Đúng lúc này, ả vừa đến giờ tan ca, và suy nghĩ này khiến hắn hừng hực lửa giận. Vì hắn biết chính xác ai đang đi cùng ả đến chỗ xe của ả, trong khi hắn chẳng thể làm gì được. Ngay bây giờ đây, hắn phải tìm hiểu xem Dawson đang làm gì.
• • •
Suốt cả đêm, Ted chập chờn lúc tỉnh lúc mê, thuốc và cơn chấn động khiến gã lúc nào cũng lơ mơ, thậm chí ngay cả khi đã thức, nhưng đến giữa buổi sáng ngày hôm sau, trong gã chỉ còn độc nhất cơn giận dữ. Giận dữ với Abee, vì hắn cứ không ngừng hỏi xem liệu Dawson có định truy đuổi hắn không; với Ella, vì cô ả lúc nào cũng rên rỉ, lo lắng và sụt sịt; và cả vì tiếng thì thầm của những người họ hàng mà gã nghe thấy vọng vào từ ngoài hành lang, cứ như thể bọn họ đang thầm hỏi liệu họ có cần phải sợ gã nữa hay không. Tuy nhiên, cơn giận chủ yếu tập trung vào Dawson, và Ted nằm đó trên giường, vẫn cố gắng hình dung xem chính xác đã có chuyện gì. Điều cuối cùng gã nhớ được trước khi tỉnh dậy trong bệnh viện là Dawson đang đứng phía trên gã, và phải mất một lúc lâu gã mới ý thức được Abee và Ella đang nói gì với mình. Cuối cùng, đám bác sĩ phải giữ gã lại và dọa sẽ gọi cảnh sát. Kể từ lúc đó, gã tỏ ra bình tỉnh hơn, vì đó là cách duy nhất giúp gã thoát ra được khỏi đây. Abee đang ngồi ghế còn Ella ở trên giường cạnh gã. Cô ả không ngừng nhặng xị lên với gã, và gã cố giấu cái khao khát được tát cho ả một cái, mặc dù gã đã bị trói vào giường và dù có cố lắm cũng chẳng thể làm thế được. Thay vào đó, gã lại kiểm tra đống dây nhợ, trong đầu nghĩ đến Dawson. Thằng đó sắp xong đời rồi, chắc chắn là vậy, và Ted cóc thèm quan tâm đến lời khuyên của tay bác sĩ bảo gã nên ở lại thêm một đêm nữa để theo dõi, cũng chẳng buồn để ý đến lời cảnh báo của tay này rằng việc di chuyển có thể gây nguy hiểm. Dawson có thể rời thị trấn bất kỳ lúc nào. Và khi nghe thấy Ella bắt đầu nấc cụt giữa những tiếng nức nở, gã nghiến răng. “Cút đi,” gã nói. “Tao muốn nói chuyện với Abee.”
Ella lau mặt và lẳng lặng rời khỏi phòng. Khi ả đã khuất bóng, Ted quay sang phía Abee, thầm nghĩ thằng anh gã trông chẳng khác gì một đống phân. Mặt đỏ bừng bừng, mồ hôi đầm đìa. Trông như mắc bệnh truyền nhiễm. Abee mới chính là kẻ cần ở bệnh viện chứ không phải gã.
“Đưa tao ra khỏi đây.”
Abee nhăn mặt, ngẩn người về phía trước. “Mày định quay lại bắt nó đấy à?”
“Chuyện vẫn chưa xong đâu.”
Hắn chỉ về cơ thể méo mó. “Vậy mày bắt nó kiểu gì được khi tay mày gãy tan nát thế kia? Trong khi hôm qua cả hai tay còn lành lặn mà mày còn chẳng bắt nổi nó?”
“Vì mày sẽ đi cùng tao. Đầu tiên mày phải đưa tao về nhà để tao lấy một khẩu Glock khác. Sau đó tao và mày sẽ kết thúc chuyện này.”
Abee ngả người ra tựa vào lưng ghế. “Vậy tại sao tao lại muốn làm thế chứ?”
Ted vẫn nhìn chằm chằm, nghĩ đến cả chuỗi câu hỏi lo lắng bất tận lúc trước của Abee.
“Bởi vì điều cuối cùng tao còn nhớ được trước khi bất tỉnh là nó bảo tiếp theo sẽ đến lượt mày.”
Dành Hết Cho Em Dành Hết Cho Em - Nicholas Sparks Dành Hết Cho Em