Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cùng Một Ánh Trăng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9 -
X
e lửa chạy qua một cái cầu sắt dài khiến Đạm giật mình trở lại cùng sự thực.
Trong mấy giờ đã quên hết như người ta quên một giấc mơ rùng rợn. Nhưng bây giờ, tim nàng bỗng nhiên lại nhói đau. Tất cả thân thể nàng rời rã như dần. Nàng nhắm mắt lại để khỏi nhìn những phong cảnh, rực rỡ trong ánh nắng, bên ngoài cửa sổ. Trước mắt nàng, lúc này là sự xán lạn của vũ trụ. Nhưng trước mắt Phan là đêm tối là địa ngục. Đạm cho là bất công nếu mình hưởng một mình tất cả ân huệ của tạo hóa trong khi người mình yêu đang quằn quại trong đau đớn, trong thương tiếc.
Một người hành khách giở một tờ báo sột soạt trước chỗ nàng ngồi. Đạm liền nhớ ngay đến cái mẩu báo đăng tin Phan bị nạn trong cuộc đi săn cùng chúng bạn. Nàng đã cất miếng giấy in kia để vào trong ví của mình. Những hàng chữ đối với người ngoài cuộc thì vô nghĩa lý, nhưng đối với nàng là can hệ đến tất cả cuộc đời. Nàng đọc lại, đọc kỹ từng chữ một, như người lần chuỗi hạt đau thương mà mỗi chữ là một mũi dao đâm vào giữa trái tim. Cuộc đi săn đã sắp tàn thì Phan bị nạn. Đó mới là điều bất hạnh chua chát nhất. Đạm vẫn biết tin Phan không ưa gì sự giết hại giống vật để làm trò tiêu khiển: cái chết đối với người đàn ông ấy, người nghệ sĩ ấy, là một sự xấu xa. Có lẽ vì buồn bả mà Phan theo các bạn đi săn. Khi mọi người sắp sửa ra về thì một con lợn rừng bỗng xổ ra, nhằm phía Phan đứng mà chạy tới. Một người vội bấm cò trong cơn hoảng hốt. Nhưng viên đạn tuy không trúng thẳng vào người Phan, đập ngay vào một thân cây, rồi trả lại vào giữa mắt chàng họa sĩ. Tuy vậy mắt chàng bị xây xát xoàng, và óc chàng không hề gì cả.
Đạm rùng mình bỏ miếng giấy nhật trình vào chỗ cũ. Nàng hình dung ra một cảnh thương tâm: một thiếu niên đẹp đẽ, khôi ngô nằm bất tỉnh trên đệm cỏ, ở hai mắt có hai dòng máu chảy chan hòa.
Cái tai nạn vừa xảy tới có lẽ từ đây lại càng chia rẻ hai người. Đạm thấy mình chưa bao giờ cô độc hơn lúc đó. Nhưng nàng bỗng nghĩ đến Giáo người bạn đàn ông độc nhất có thể cho nàng trông cậy được. Người bạn chung của cả hai. Người bạn chung của cả hai ấy, nàng nghĩ thầm: có lẽ được tin Phan bị nạn, thì Giáo cũng đã ở bên giường chàng rồi. Lát nữa ở sân ga Hà Nội, trông thấy Giáo đứng đấy để đón nàng. Đạm sẽ có can đảm hơn để vượt qua nhiều sự khổ lòng sắp trải.
Nghĩ đến vậy, Đạm đứng lên sửa soạn hành lý của mình. Tuy trong mình đã ê ẩm vì suốt đêm không ngủ, nhưng khi trông thấy cột vô tuyến điện ở Bạch Mai vươn mình ngoài cửa sổ, lòng nàng cũng xôn xao, như báo trước những sự hy vọng mới. Đạm tự nhủ lòng:
- Can đảm! Đạm ơi, can đảm. Đạm sẽ tới gần chàng không đau xót. Đạm sẽ nhìn thay cho chàng trong suốt đời chàng. Đạm sẽ gánh lấy tất cả phần bất hạnh của đời chàng, do Đạm gây ra... Trời Phật sẽ thương tình...
Lòng nàng nổi lên những ý niệm tin tưởng thực là mãnh liệt. Những kẻ thực đau khổ vẫn thường tìm ra được lòng tin tưởng ấy để mà bấu víu vào như một cái phao.
Khi xe lửa rời đến sân ga, thì đúng như Đạm ước mong, bác sĩ Giáo đã chờ nàng ở đấy. Người bạn thuở xưa của nàng đã hiện ra đúng lúc mà người ta cần đến, Giáo bây giờ cũng vẫn là một người đàn ông lịch sự, một người bạn trung thành. Đạm đã không nhầm khi nàng trông cậy vào chàng. Sự có mặt của một người thân ở sân ga, tuy không là gì hết cả, nhưng có nhiều lúc cũng khiến được ta thấy đời là đứng đắn, là đáng sống.
Trong phút hai người đi lẫn trong đám đông hành khách xuống xe, Đạm liếc mắt nhìn khuôn mặt quả quyết và gầy gò của bạn cũ. Và nàng thấy ánh mắt của Giáo vẫn có cái thiện cảm, cái vẻ thân mật với nàng như thuở trước. Giáo làm như không có việc gì đã xảy ra hết cả. Chàng chỉ người soát vé đứng ở cửa ra vào, với đám người chen chúc nhau để tranh đi trước mà nói cười vui vẻ:
- Thiên hạ người nào cũng sốt ruột muốn về nhà trước. Chỉ có người soát vé là điềm tĩnh như không. Nếu tất cả nhân loại đều biết kiên nhẫn như anh chàng đó.
Giáo vừa nói vừa đưa Đạm đi lại gần chiếc xe hơi nhỏ của mình vẫn dùng để đi thăm bệnh. Chàng cầm lái cho xe chạy không nhanh lắm.
- Có phải đúng như tôi đã nói không chị Đạm? Thiên nhiên ở đâu cũng đơn giản, và sự cố gắng của loài người, dẫu to tát đến đâu cũng không sánh kịp... Đạm, không giữ được lâu nữa, òa lên khóc.
- Phan liệu có việc gì không anh? Nếu có mệnh hệ nào thì tôi cũng không sao sống nổi đâu.
Giáo cho xe đi chậm lại:
- Tôi đã nhắn đằng nhà, Đạm về đây sẽ có tôi đi đón, vì tôi hiểu là Đạm không muốn gặp người nào khác, Đạm sẽ ăn cơm với vợ chồng tôi.
Ngừng một lát, chàng lại tiếp:
- Phan không hề gì cả. Nhưng anh ấy sẽ không trông thấy gì suốt đời người. Tuy vậy cuộc đời sẽ đền bù lại cho người ta nhiều thứ quý hơn. Chúng ta giữ không nên nói là: không hy vọng.
- Nhưng sức khỏe?
- Sức khỏe thì không hề gì. Anh ấy có thể bị lung lay về trí não hơn là về phần xác.
Đạm thấy lạnh trong người.
Nàng đặt tay lên vai Giáo:
- Anh Giáo ạ, tôi yêu Phan đã lâu rồi, anh có biết không?
Giáo cho xe đi nhanh hơn trước. Chàng yên lặng ngẫm nghĩ về sự thú lòng đột ngột ấy. Rồi một tay chàng đập nhẹ trên bàn tay giá lạnh của người bạn gái như để cảm ơn sự can đảm, sự thực tình của bạn.
- Nếu vậy thì tương lai sẽ dành cho anh ấy nhiều vật báu hơn là đôi mắt. Bây giờ thì tôi biết chị muốn nói nhiều hơn nữa. Còn tôi, tôi cũng không có ý giấu giếm chị về bệnh tình anh ấy. Chúng ta đến nhà rồi. Mời chị hãy vào qua phòng khám bệnh của tôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cùng Một Ánh Trăng
Thanh Châu
Cùng Một Ánh Trăng - Thanh Châu
https://isach.info/story.php?story=cung_mot_anh_trang__thanh_chau