Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chốn Bình Yên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9 -
T
hời gian đã qua lâu, kể từ ngày bà Mai qua đời nhưng cũng không thể xoa dịu được nỗi đau trong 1òng Mai An. Mai An phần vì thương xót sự ra đi của mẹ, phần lại đau lòng vì chồng thay lòng đổi dạ, nên từng ngày qua nàng cảm nhận của sống như nỗi buồn mình càng lúc càng thêm tăng vạn lần.
Chiều nay, Mai An mua hoa quả lên cúng trước mộ bà Mai mà lòng thì héo hắt như nụ hoa sắp tàn. Mai An quỳ trước mộ mẹ lầm rầm khấn :
– Mẹ à ! Con là Mai An nè . Con đã trở về đây với mẹ luôn rồi, mẹ có vui không hả mẹ ?
Mai An vừa nói vừa vuốt nấm mộ của bà Mai đầy thương cảm :
– Mẹ biết không, con đang buồn lắm. Hôm nay con mới về Sài Gòn để lo cho xong thủ tục ly hôn với chồng con. Anh Toàn và bé Phương Thanh bỏ rơi con thật rồi, mẹ à. Hai cha con anh ấy không cần con nữa. Mẹ biết không, lòng con giờ như ai vò ai đánh, đau đớn vô cùng. Vậy mà anh ấy vẫn cứ ung dung đi cùng người phụ nữ đó. Cờn con, chỉ một mình mình thui thủi thôi mẹ à. Giá như con có mẹ thì con còn chút an ủi, đằng nàỵ. Mai An nói đến đây thì ngưng lại, tiếng nấc nghẹn tắt ngay cổ họng nàng.
Mai An hít một hơi sâu, nàng nói tiếp :
– Mẹ ơi ! Chỉ có mẹ là luôn thương yêu con, nghe con tâm sự những vui buồn, an ủi khích lệ con trong những khó khăn. Giờ đây chỉ còn một mình con kể cho mẹ nghe thôi.
Mai An lấy khăn lau tấm bia đã bám đầy bụi đất, giọng cô nhẹ nghèn nghẹn :
– Chắc mẹ biết hết phải không mẹ,con không còn ai thân thuộc trên cỏi đời này nữa. Con thấy cô đơn lắm. Mẹ có nghe con nói không mẹ ?
Mai An quỳ gối trước mộ bà Mai, tiếng nói hòa trong nước mắt :
– Mẹ ơi ! Sao mẹ bỏ con lại một mình cô đơn quá ! Mẹ không chờ con. Hay mẹ cho con cùng đi với mẹ được không ?
Một ý nghĩ chợt thoáng qua đầu Mai An, cô ôm chầm lấy mộ bà Mai, giọng đầy tha thiết :
– Mẹ ơi ! Mẹ chờ con nha, con sẽ đi để đến gặp mẹ . Con nhớ mẹ quá. Khi nào gặp mẹ, con sẽ kể tất cả cho mẹ nghe. Mẹ chịu không ?
Quanh Mai An chỉ có tiếng gió đùa những hàng thông nghe xào xạc, cái lạnh tê tái xuyên qua da thịt Mai An khẽ làm cô rùng mình. Cô vẫn ngồi bên mộ bà Mai, miệng cứ lẩm nhẩm :
– Mẹ ơi ! Mẹ chờ con nha mẹ ...
Mai An mệt mỏi đứng lên, cô đi như người mầt hồn từ nghĩa trang về . Gió bắt đầu mạnh hơn đem theo hơi sương lạnh buốt da thịt. Những hình ảnh buồn vui xen lẫn vào nhau, nàng cứ bước thấp bước caơ qua từng con đường nhỏ của Đà Lạt mà đi. Mai An về đến nhà mà không hề hay biết. Cô cầm điện thoại lên, bấm máy theo thới quen :
– Alô, anh Đình Trung à ?
– Anh đây ? Hôm nay Mai An thấy vui hơn không ?
– Dạ cũng vui. Em gọi để chia tay anh.
– Giọng Mai An buồn buồn.
– Chia tay anh ? Em định đi đâu ? Sao anh nghe tiếng em không được vui.
– Em định đi xa lắm. Em không ở đây nữa đâu. ở đây, các kỷ niệm cứ thi nhau quay về làm em nhớ mẹ quá.
– Em muốn đi đâu cũng phải dể ngày mai mới đi, chớ giờ này chiều quá rồi, chẳng còn xe cho em đi đâu.
– Em muốn đi liền.
– Em không đợi anh về được sao ? Chút nữa anh từ bệnh viện về sẽ ghé qua nhà em.
– Thôi, anh đừng ghé, để em yên lòng đi nữa. Chớ gặp anh rồi thì em khó òng rời khỏi đây – Anh muốn em nói cho anh biết lý do mình ra đi. - Giọng Đình Trung khẩn khoản.
– Anh đừng hỏi em nhiều quá ! - Giọng Mai An xa xôi hơn – Em chỉ muốn cảm ơn anh đã thương yêu giúp đỡ em bấy lâu nay. Từ bây giờ em không 1àm phiền anh nữa đâu – Anh đâu có phiền. Anh yêu Mai An nên muốn được gần gũi chăm sóc em thôi.
Mai An thở dài, giọng buồn buồn :
– Chính vì vậy mà em phải xa nơi này,em sợ mình làm ảnh hưởng đến cuộc sống của anh.
– Không có đâu em, em đừng nghĩ quẩn nữa ! Một chút anh về, em nói có được không ?
– Tạm biệt anh.
Mai An đặt điện thoại xuống lòng ngổn ngang trăm mối. Đình Trung tốt với cô quá,nếu cô ra đi liệu có quá tàn nhẫn với anh không ?
Mai An đi tới đi lui từ phờng mình ra ngoài sân, từ sân quay trở vào nhà mà tâm trí rối bời. Hình ảnh Đình Trung ân cần chăm sóc mẹ rồi đến Mai An.
Mai An đóng chặt cửa sổ phòng mình, phòng mẹ, cô nhìn quanh quẩn một vòng nhà mình. Ra đến ngoài, Mai An đóng cửa lớn lại, cô nhẹ nhàng bước ra ngoài ngõ, không quên vuốt ve những cánh hoa hồng và lưu ly dọc lối ra cổng.
Dọc theo Hồ Xuân Hương khi trời mới chập choạng tối mà giờ đây quanh Mai An chỉ còn một màu đen thăm thẳm. Mai An nghĩ đến Mạnh Toàn, người đàn ông mà cô gắn bó gần mười lăm năm lại phản bội cô một thời gian dài như thế. Hình ảnh bé Phương Thanh chợt hiện ra đầy kiêu hãnh nhưng cũng quá lạnh lùng. Con nàng không hề luyến tiếc gì mẹ, mà chỉ nói với nàng rằng :
Mẹ ơi khi nào con được nghỉ hè sẽ về quê chơi với mẹ . Mẹ nhớ bảo trọng sức khỏe mình nha mẹ .
Mai An chĩ muốn ôm con vào lòng để bao yêu thương dành cho con được truyền vào thân hình bé nhỏ của con, nhưng con nàng xa lạ với mẹ quá, thái độ của con chứng tỏ là con đã quá xa nàng. Nghĩ đến đây, Mai An chợt thở dài.
Sương đêm Đà Lạt lạnh buốt thấm ướt hai gò má Mai An. Lâu lâu cô đưa tay lên vuốt mặt mình, đầu lắc lắc. Mai An chỉ muốn hướng suy nghĩ của mình về cho mẹ, nhưng sao hình ảnh Đình Trung lại hiện ra rõ như thế, thật thân quen và ấm áp. Mai An thấy mình không xứng đáng với anh. Anh với công danh sự nghiệp to lớn của mình, nếu lấy Mai An sẽ không khỏí tiếng đời dị nghị, rồi chính cô sẽ làm ảnh hương đến cuộc sống riêng của anh. Mai An không biết rằng,cô đã khuấy động cuộc đời vốn yên bình của Đình Trung như thế nào.
Đà Lạt sương xuống dày hơn, gió càng lúc càng lạnh hơn. Bóng đêm bao phủ hết một vùng xung quanh không bóng người. Sương ướt bãi cở quanh hồ làm ẩm hai ống quần cửa Mai An. Hơi nước từ hồ theo sương đêm và gió phả vào mặt Mai An lạnh buốt.
Mai An bước đến gần mặt hồ, nhìn vàơ sâu thầm chỉ thấy đặc một màu đen của bóng tối. Chân Mai An chạm phải nước, một luồn hơi lạnh buốt xương sống Mai An làm cô từ bỏ ý định của mình. Mai An cố gắng bước thêm bước nữa, tlước mặt Mai An giờ đây là bà Mai, thật thân quen, gần gũi.
– Mai An ! Mai An dừng lại ...
Hình như có tiếng của Đình Trung thì phải. Mai An mơ hồ nghe Đình Trung gọi từ nơi xa xa. Chân cô cứ bước xuống thêm nữa, đầu óc mụ mị đi, cô thấy mẹ đang cười với mình thật ấm áp.
– Mai An ! Mai An đợi anh với, dừng lại đi em !
Tiếng Đình Trung gần hơn cũng không thể ngăn Mai An lại được, nước hồ đã quấn lấy Mai An, cô gần như đã nằm gọn dưới dòng nước lạnh lẽo này. Mai An không còn biết gì nữa, cô thấy mình đang nằm trong tay của mẹ, đang nũng nịu với mẹ như ngày mình còn thơ ấu.
Mai An nằm bất động trên giương cấp cứu. Tiếng Đình Trung như vực Mai An từ cõi xa xăm quay về thực tại, cô cố mở mắt nhưng không dược ...
– Mai An ơi ! Em tỉnh lại đi em ...
Không một tiếng trả lời. Sự im lặng của Mai An càng làm Đình Trung khổ tâm hơn. Những giọt nước mắt của Đình Trung cứ tuôn ra, anh không ngờ mình lại có thể gặp Mai An trong tình trạng như thế và cứu lấy Mai An, mang cô ấy về lại với mình.
Giờ đây dù biết Mai An đã qua được nguy hiểm nhưng Đình Trung vẫn lo lắng không yên, anh cầm chặt tay Mai An, tha thiết gọi Mai An :
– Mai An ! Tỉnh dậy đi em, đừng làm anh lo lắng !
Mai An khó khăn lắm mới có thể mở mắt ra nhìn Đình Trung sau gần sáu tiếng đồng hồ nằm im lìm. Đình Trung nở một nụ cười thật tươi nói :
– Cảm ơn trời phật, em đã tỉnh dậy rồi.
– Sao em lại ở đây ? - Mai An khó khăn lắm mới nói hết câu.
– Anh mang em đến đây.
– ...
– Hôm qua khi anh rời bệnh viện, lúc đó chắc khoảng bảy giờ tối. .. - Đình Trung thì thầm bên tai Mai An – Anh đi thẳng đến nhà em thì thấy nhà đóng cửa tối thui. Anh hơi chột dạ nên chạy đi kiếm em khắp nơi.
– Anh kiếm em làm gì ?
– Đừng nói với anh như thế, em biết khó khăn lắm anh mới đem được em về đây không ?
Mai An im lặng nhìn Đình Trung, vẻ thành khẩn hiện ra trên gương mặt tròn trịa của anh thật đáng yêu.
– Anh đi dọc theo bờ Hồ Xuân Hương, anh biết em thường đi quanh đó mỗi khi lòng không vui. Anh gọi em hoài nhưng em không trả lời, cũng may là anh đã nhìn thấy em, và kịp mang em lên khỏi nước hồ lạnh giá .
– Sao anh cứu em làm gì ? Không để em được theo mẹ em đi ?
Mai An thút thít khóc.
– Mai An ! Em đừng hỏi anh những câu hỏi như thế nữa. Em biết em làm anh đau lòng lắm không. Em có biết anh tìm em khó lắm không hả Mai An ?
Đình Trung im lặng nhìn gương mặt hớc hác của Mai An, anh nói :
– Anh đã chờ hơn nửa cuộc đời để gặp em. Giờ đây khi anh chưa được vui vì có em thì em lại nỡ từ chối anh Mai An im lặng phần vì mệt và phần vì không biết phản ứng thế nào trước sự thành khẩn của Đình Trung. Anh nới tiếp :
– Anh rất mừng khi thấy em tỉnh dậy.Đừng bỏ anh nha Mai An ?
– Em.. .
Mai An ngập ngừng, nàng cố rươn người ngồi dậy, đưa tay lên bịt miệng Đình Trung lại, nàng nói :
– Em biết anh định nói gì, nhưng em thật tình không xứng với anh. Em chỉ sợ mình làm hỏng cuộc đời anh, hỏng sự nghiệp của anh, chứ em ...
Nói đến đây thì Mai An không kềm được nước mắt của mình chảy dài xuống hai má, nhỏ xuống bàn tay Đình Trung đang cầm chặt tay nàng.
– Anh yêu em, Mai An à. Anh đã tìm được người anh yêu và em không được bỏ anh đi nữa đó nha. Còn tất cả những chuyện khác xin em đừng lo lắng anh tự sắp xếp được mà .
Nói xong, Đình Trung ôm chầm 1ấy Mai An, kéo nàng sát vào ngực mình, vuốt vuốt tóc Mai An trìu mến. Anh hỏi nhỏ Mai An :
– Em cũng yêu anh, đúng không Mai An ?
Nước mắt Mai An ướt đẫm khuôn mặt nhợt nhạt của nàng, Mai An cố nói :
– Anh ... cảm ơn anh đã yêu em, nhưng em.. Đình Trung đưa tay lên bịt miệng Mai An 1ại, ngăn câu nói mà chàng không muốn nghe nữa. Giọng chàng thỏ thẻ :
– Chỉ cần em nói em yêu anh, giờ anh không muốn nghe những lời làm mình đau buồn nữa. Sau bao nhiêu lâu biết em, anh chỉ mong có ngày em là vợ anh.
Em đừng nói chuyện thoái lui nữa được không Mai An ?
Mai An không trả lời Đình Trung, nàng biết mình không thể chạy trốn được tình yêu của mình dành cho chàng, nó đang thổn thức theo hơi thở của nàng.
Hai tay ôm Đình Trung thật chặt, nàng cũng muốn giữ tình yêu và con người Đình Trung lại cho riêng mình mãi mãi.
Nắng sáng ấm áp chiếu qua ô cửa sổ trong phòng bệnh làm Mai An thấy phấn chấn hơn. Hạnh phúc đã thực sự đến với Mai An và Đình Trung. Hai người ngồi đó, ôm chặt lấy nhau, mặc cho cuộc đời tiếp diễn. Hơi ấm của một ngày mới từ bên ngoài lùa vào như chúc phúc cho cuộc tình của họ .
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chốn Bình Yên
Khiết Tâm
Chốn Bình Yên - Khiết Tâm
https://isach.info/story.php?story=chon_binh_yen__khiet_tam