Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chiếc Xe Thổ Mộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9
B
ình nhìn theo hướng trỏ của Thảo, mới nhận ra mình đã đến trước cửa tiệm chú Hai mà không hay. Chú đang đóng cửa tiệm, trên người chỉ mặc có manh áo lót và chiếc quần sà lỏn. Chắc chú đang sửa soạn thay quần áo để ra quán chú Hói.
Bình vội vã kéo Thảo đứng nép vào mé tường, mỉm cười bảo thầm:
- May quá, chú ấy chưa đi. Bình sẽ lẻn vô trong nhà, rồi tùy cơ ứng biến.
Ý định liều lĩnh của Bình làm Thảo thấy ớn. Cô rụt rè nói:
- Vô trong nhà chú ấy, nhỡ lớ ngớ chú ấy tóm được thì khốn …
- Không sao đâu. Hồi còn thân với thằng Tân, Bình vẫn vô nhà nó chơi nên thuộc hết ngóc ngách. Với lại, giờ này chú Hai chỉ có một mình ở nhà. Thím ấy đã đi coi hát, còn thằng Tân mập chắc cũng dông luôn rồi.
Nói đoạn Bình kéo Thảo lộn lại phía cửa sau. Cửa chưa đóng, có lẽ là không cần thiết, vì cửa này thông sang khu đất nhà ông Mạnh. Bình rón rén mở cửa lẻn vào. Qua một mảnh đất dùng làm sân chứa những rác ruởi trong nhà, thì tới căn bếp. Bình và Thảo núp ở đây ngóng lên nhà trên. Từ bếp lên nhà trên còn cách một cái sân gạch, có bể nước, nhà tắm. Chú Hai hát ông ổng ở nhà trên. Nghe chú hát tức cười quá, giá lúc khác thì Bình và Thảo đã lăn ra mà cười. Chắc chú vui lắm nên mới hát lăng nhăng như thế. Nghe tiếng hát, Bình biết chú đang ở đâu. Tiếng hát đi từ trên nhà xuống sân rồi lại từ sân lên nhà. Bình hé nhìn, thì ra chú đang sửa soạn để tắm. Chú đem quần áo máng sẵn lên sợi giây thép ở sân. Xong xuôi, chú vô nhà tắm, dội nước ào ào.
Hồi mới lẻn vào nhà chú Hai, Bình chưa biết sẽ làm gì. Nhưng bây giờ Bình thấy ngay cơ hội. Không kịp đắn đo gì hơn, anh kéo Thảo rời chỗ núp lén rút bộ quần áo chú Hai đã máng sẵn chờ tắm xong sẽ mặc, mang lên nhà. Bình còn nhớ cái tủ áo của gia đình chú Hai, mà hồi trước, thằng Tân đã khoe mua những mấy ngàn đồng ở Sàigòn. Chiếc tủ ấy còn mở hé một cánh và còn tòn teng chùm chìa khóa nơi ổ. Bình nhét luôn bộ quần áo của chú Hai vào tủ, khóa lại rồi rút chùm chìa khoá ra, chuồi luôn xuống dưới gậm giường.
Xong công việc đó Bình kéo Thảo nhón chân chạy xuống bếp thoát ra ngoài.
Thảo chưa từng trải qua một cuộc mạo hiểm lạ lùng như thế bao giờ. Qua hành động chớp nhoáng của Bình, cô hiểu ngay ý định của anh. Nhưng vì quá xúc động, Thảo tưởng muốn nghẹt hơi. Cô bé phải đứng lại một lát để thở mới hoàn hồn.
Bên trong sân, có tiếng chú Hai mở cửa nhà tắm, tiếng chú càu nhàu sửng sốt khi không thấy bộ quần áo và tiếp đến bước chân hoảng hốt, xục sạo của chú đi tìm.
Rời khỏi nhà chú Hai một quãng xa, Bình mới ôm bụng cười ngặt nghẽo:
- Xong rồi. Thế là chú Hai chỉ còn có nước ở trần ra ngoài quán chú Hói!
Thảo vẫn chưa hết cơn hồi hộp. Cô nín cười để thụi cho Bình hai cái, và trách:
- Anh thiệt là … ác ôn vậy đó! Làm Thảo sợ muốn đứng tim luôn. Mà còn chú Hai, anh giấu chìa khóa tủ đi, chú ấy làm sao có quần áo để mặc!
Bình cười thích thú:
- Cho chú ấy ở trần một tối. Phải sáng mai moi móc hết mọi chỗ mới tìm ra chùm chìa khóa được. Chú ấy định cho nội Bình ngủ ngoài Đề-bô thì Bình cho chú ấy ngủ trần một đêm vậy mà!
Hai đứa lảng vảng đến trước tiệm cà phê chú Hói. Chiếc đồng hồ treo trong tiệm kim đã quá chín giờ. Cụ Lâm cũng vừa rời tiệm đi ra. Cụ trở về nhà, đầu gậy chống xuống đường lộp cộp.
Bình đoán ông nội đang giận lắm. Chắc ông cụ cho chú Hai khi dể cụ, hẹn rồi không ra, để bắt cụ phải chờ và ngồi cười ở nhà.
Bình theo rõi bước đi hằn học của ông, sẽ bảo Thảo:
- Bây giờ Bình phải gặp nội để nói cho nội rõ đầu đuôi. Tụi mình tạm chia tay, đến mai gặp lại nhé.
Thảo gật đầu. Nhưng khi cô bé vừa toan quay đi thì Bình đã vội cản:
- Khoan đã Thảo!
- Gì nữa anh?
- Hồi nãy Thảo có nói còn việc quan hệ nữa. Việc ấy là việc gì vậy?
Thảo cười:
- Ừ nhỉ. Tí nữa thì quên. Việc ấy cũng là do anh Lực em cho biết. Ảnh nói nội anh cần phải có một con ngựa thì mới chạy xe được.
- Dĩ nhiên rồi. Anh đang lo nếu nội không chạy được xe thì lấy gì sinh sống đây!
- Bởi thế mới phải kiếm. Mà anh Lực, ảnh mách ông Ánh muốn bán bớt đi một con ngựa đã hỏng nước rút, không còn chạy đua được nữa, chỉ dùng vào việc kéo xe được thôi.
Bình chộp lấy vai Thảo lắc mạnh, khiến cô bé phải nhăn mặt:
- Có thật không Thảo. Có thật ông Ánh muốn bán một con ngựa không?
- Thiệt mà!
Mắt Bình sáng lên. Anh nghĩ ngay đến việc phải đi gặp ông Ánh, khẩn nài ông, xin ông bán cho con ngựa đó với giá phải chăng, và trả góp làm nhiều kỳ. Bình phải mua được con ngựa ấy để hai ông cháu kiếm sống, dù phải hy sinh chắt bóp để trả nợ. Có được con ngựa rồi, thì mọi việc sẽ êm xuôi hết …
Bình chỉ còn thắc mắc có một điều: ông Ánh có những ba con ngựa đua, một con màu gụ, một con màu vàng đất, và một con màu nâu. Trong ba con đó không biết ông thải con nào?
Bình hỏi:
- Thảo biết ông Ánh định bán con nào không? Con Xích Thố, con Quận chúa, hay … con Phi long?
Thảo mở rộng đôi mắt, rồi nhăn nhó lắc đầu.
- Thảo không nhớ nữa. Anh Lực có nói tên con ngựa đó, mà tại anh không chịu nghe Thảo nói ngay, để mãi tới bây giờ, Thảo quên tiệt mất rồi.
Bình gắt:
- Mới đó mà đã quên rồi. Thảo cố nhớ lại coi …
Thảo nhẩm trong miệng:
- Con Xích Thố, con Quận Chúa … con Phi Long … Thảo chịu không nhớ được con nào nữa. Bình đừng giận Thảo nhé. Tại hồi nãy …
- Còn tại gì nữa!
- Thì tại hồi nãy ở nhà chú Hai đó, Thảo sợ quá nên quên luôn!
Bình bỗng thấy thương hại Thảo. Anh thở dài bảo:
- Thôi vậy. Hay chúng mình đến gặp ông Ánh hỏi ông ấy xem?
- Nhưng giờ này mình đến làm rộn người ta đâu được!
Anh không nhớ mới tuần trước đây, mình tới gõ cửa nhà chú Năm Sừng, lúc con Long mã đau, bị chú ấy rầy rà đó sao!
- Hay mình đi gặp anh Lực vậy?
Thảo tán thành:
- Phải đó, mình nên gặp ảnh, chắc giờ này ảnh có nhà.
- Anh ấy ở đâu?
- Ở nhà ông Ánh!
Bình lại lùng nhìn Thảo:
- Coi, Thảo vừa nói là không nên tới quấy rối ông ta, bây giờ lại mò tới đó, rồi làm sao?
Thảo cười:
- Nhưng anh Lực không phải là ông Ánh. Ảnh là anh của Thảo … với lại anh ở phía sau vườn gần chỗ nuôi ngựa nhà ông Ánh nên mình có thể leo rào qua được.
Bình nghe có lý nên cùng Thảo chạy đi tìm Lực. Hai đứa nối bóng nhau chạy miết vào xóm trong như đêm hôm nào chạy nhờ cấp cứu cho con Long mã. Đường xóm vắng hoe, bóng chúng đổ dài nhấp nhô trên mặt đường loáng ánh trăng. Bỗng Thảo thốt kêu:
- Coi chừng!
Bình ngừng lại. Anh cũng vừa nhác thấy bóng một người từ đầu kia đi lại. Bóng đó chính là thằng Tân. Nó đi chơi về, vừa đi vừa nhảy lên bứt những cành lá chĩa thấp ra ngoài lộ.
Bình kéo Thảo nấp vào một bụi cây. Anh không muốn gặp thằng Tân và muốn tránh mọi đụng độ trong lúc này.
Bước chân của thằng Tân vang lên trong đêm thanh vắng nghe xa dần. Bình mới ló đầu ra:
- Nó đi rồi, may nó không nhìn thấy tụi mình.
Hai đứa ra khỏi chỗ nấp, nóng lòng chạy đi ngay, không kịp ngoái cổ lại nên không hay biết gì về việc thằng Tân đang rình. Nó sờ tay lên bẹo cằm tự hỏi:
- Chúng nó chạy đi đâu vậy cà?
Và rồi nó lén theo sau hai đứa.
Trong khi ấy Bìn và Thảo chạy vòng qua rào nhà ông Ánh để tới phía sau chuồng ngựa. Thảo tìm được một lỗ rào thưa, toan chui vào thì bỗng reo lên mừng rỡ, Bình ngạc nhiên hỏi:
- Gì đó, Thảo?
- À, em nhớ ra rồi!
- Nhớ gì chớ?
- Nhớ ra tên con ngựa ông Ánh muốn bán. Nó cũng có tên Long như con Long mã của mình vậy..
- Nếu thế chắc là con Phi Long rồi?
- Ừ phải, đúng con Phi Long đó anh!
Bình biết con Phi Long. Nó là con ngựa màu nâu. Con này có thể là ông Ánh sẽ bán rẻ và rất hợp để dùng vào việc kéo xe. Bình mừng quá, cụng nhẹ vào đầu Thảo một cái, cười bảo:
- Có thế mà không chịu nhớ ngay, làm chạy một bữa hụt hơi. Thôi, bây giờ khỏi phải gặp anh Lực nữa. Chúng mình về thôi.
Trên đường về Bình quyết định:
- Sáng mai, Bình sẽ đến gặp ông Ánh.
Thảo sốt sắng:
- Phải đó. Mà anh phải đến thật sớm, kẻo có người khác mua mất.
- Bình sẽ đến vào lúc 7 giờ sáng, được không?
- Được. Giờ ấy chắc chưa ai đến.
Về đến trước tiệm cà phê chú Hói thì hai đứa chia tay. Chiếc đồng hồ treo trong tiệm chỉ đúng 10 giờ khuya.
Bình hăm hở trở về nhà. Anh muốn nói ngay cho ông nội biết rõ sự việc. Nhưng trong nhà đã tắt đèn. Bình lắng tai nghe rõ tiếng ngáy đều hòa của ông liền lặng lẽ trở về giường mình, thầm nghĩ:
“Thôi cứ để cho nội ngủ. Sáng mai, trước khi đến gặp ông Ánh, mình sẽ nói cho nội biết cũng được.”
Bình định tâm ngủ ngay, để sáng mai dậy sớm, nhưng hy vọng có dịp may mua được con ngựa tốt, giá rẻ làm Bình trằn trọc mãi.
Và khi Bình thiếp ngủ được thì đã quá nửa đêm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiếc Xe Thổ Mộ
Bích Thủy
Chiếc Xe Thổ Mộ - Bích Thủy
https://isach.info/story.php?story=chiec_xe_tho_mo__bich_thuy