Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cận Thân Bảo Tiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 9: Tôi Từng Nhìn Thấy Trên Tivi.
N
hìn thấy khẩu súng đen xì trong tay tên trọc đầu, đại tiểu thư Đường Quả cũng không dám khinh xuất, đành phải ngoan ngoãn nghe lời, đẩy cửa xe ra rồi bước xuống.
Dung mạo đẹp vô cùng cùng cơ thể đầy đường cong mềm mại của Đường Quả làm tên trọc đầu không nhịn nổi mà nuốt nước bọt. Thật đáng tiếc, cô gái này không phải là người mà mình có thể động đến.
“Hai đứa ngươi ngoan ngoãn mà đứng… không được động đậy, ai dám động, tao sẽ bắn vỡ sợ đứa đấy…” Sau khi tên trọc đầu giơ súng lên uy hiếp liền rút điện thoại trong túi ra, bấm số, nói qua loa: “Anh Sinh Khẩu, xe của em trên đường gặp chút sự cố, nhưng hai đứa nó đã bị em khống chế rồi, anh mau phái mấy người đến đây tiếp ứng…”
“Mẹ mày chứ, có một chút chuyện cũng làm không xong. Nếu như đụng hỏng xe của đại ca, ông ấy sẽ lột da mày ra. Đợi đấy. Chúng tao tới ngay” Người đàn ông bên đầu kia điện thoại chửi rủa nói, tiếng rất lớn, Diệp Thu và Đường Quả cũng nghe rất rõ.
“Trò gì vậy. Bình thường gọi ngươi một tiếng Đại ca, lại tưởng mình tài giỏi lắm” Tên trọc đầu lẩm bẩm chửi, cúp điện thoại.
Vừa mới kết thúc cuộc gọi, từ bên sườn núi liền phát ra ánh sáng chói loá. Một chiếc xe lao nhanh từ trên đỉnh núi xuống. Quả nhiên giống như tên trọc đầu nói, người của chúng đã đứng chặn ở phía trước, cho dù lúc nãy Đường Quả có lái xe bỏ chạy thì cũng tự mình rơi vào lưới.
Đèn của chiếc xe chiếu thẳng vào mắt tên trọc đầu, làm hắn hơi nheo nheo mắt lại, khẩu súng trong tay cũng bất giác có chút rủ xuống dưới, đột nhiên phát hiện phía trước có bóng người, thoắt một cái kẻ trước mặt đã biến mất, cái tên quê mùa cục mịch lại không thấy bóng dáng đâu nữa.
Sự ý thức về nguy cơ do chiến đấu lâu dài làm cho hắn nhanh chóng quay người lại, rồi nhìn thấy tên thiếu niên quê mùa đang giơ hòn đá lên nhắm thẳng vào đầu mình.
“Bỏ khẩu súng xuống” Diệp Thu tủm tỉm cười nói.
Tên đầu trọc há to mồm ra, vẻ mặt khó tin.
Gặp quỷ rồi sao? Tốc độ của tên này sao lại nhanh như vậy?
“Há mồm to như thế làm gì? Đây là đá, không phải trứng gà. Hơn nữa, cho dù là trứng gà thì tôi cũng không cho anh ăn đâu. Tôi đã một ngày không ăn cơm rồi… bỏ súng xuống” Diệp Thu sau khi lẩm bẩm một hồi, lại ra lệnh một lần nữa. Ngữ khí đã có chút không tốt. Vừa nãy tên tiẻu tử này lại dám dùng súng chĩa vào đầu mình, quả thật không thể tha thứ.
Tên đầu trọc như muốn khóc. Đây được gọi là chuyện gì vậy, con vịt đến miệng cũng muốn bay. Con rùa này quả thật là giả lợn để lừa mình. Nguy cơ tài chính rồi, xe của đại ca thì hỏng, nhiệm vụ cũng thất bại, kiếm tiền ngày càng khó, vật giá ngày càng cao, những ngày này không có cách nào để sống rồi.
Tên đầu trọc càng nghĩ càng tức, lại càng tuyệt vọng, liền chĩa súng vào đầu Diệp Thu bóp cò. “Tao giết mày…”
Pằng!
Tiếng súng vang lên, nhưng lại không nhìn thấy máu tươi bắn lên tung toé như dự định, phát đạn này bắn hụt rồi.
Vẫn còn chưa kịp nghĩ xem nguyên nhân gì làm nó như vậy thì hòn đá trong tay Diệp Thu đã cách mắt mình càng lúc càng gần, rồi “Bụp” một tiếng, tên đầu trọc cảm thấy đầu mình đau vô cùng, mềm nhũn ra mà ngất đi lăn ra đất.
Cái ý nghĩ cuối cùng của hắn trước khi ngã xuống đất mất đi tri giác, chính là: Tên này ra tay thật hiểm ác.
Chiếc miệng nhỏ nhắn của Đường Quả vẫn luôn không ngậm lại, cuộc đời con người thay đổi quả thật nhanh quá, làm cho cô ta một con người có tư tưởng cuộc sống đơn thuần có chút không tiếp nhận được.
“Anh giết chết hắn rồi sao?”
“Không có”.
“Vậy tại sao hắn lại nắm dưới đất?”
“Hắn đói bụng” Diệp Thu nghĩ, nếu như vẫn không cho mình ăn một chút gì, mình cũng sẽ nằm lăn dưới đất. Nhăn mày nhìn về phía ánh đèn đang di chuyển rất nhanh về hướng mình, Diệp Thu nói: “Mau lên xe. Người của bọn chúng đến rồi”.
“Ồ” Đường Quả cũng biết ở đây rất nguy hiểm, không phải là nơi để nói chuyện, liền ngoan ngoãn chạy lên xe. Căn bản cũng không nhận ra rằng ngữ khí khi cô ta nói chuyện với Diệp Thu lại có vẻ ngoan ngoãn nghe theo như thế. Diệp Thu kéo tên trọc đầu sang bên đường, nhặt khẩu súng dưới đất lên rồi cũng nhanh chóng nhảy lên xe.
“Xe của hắn chắn ở kia thì làm thế nào? Chúng ta không thể quay đầu…” Sau khi Đường Quả khởi động xe, mới phát hiện ra họ hoàn toàn không có đường đi. Con đường đến đây đã bị chiếc Porche của tên trọc đầu chắn đường rồi, còn nếu như chạy tiếp về phía trước thì sẽ va chạm với đám người đang đuổi đến đây, cũng bằng với tự chui đầu vào lưới
“Lái tới trước” Diệp Thu ánh mắt dứt khoát nói, giọng điệu không còn thuần phác như lúc trước nữa.
“Nhưng sẽ đụng phải đám người xấu” Đường Quả lo lắng nói, nhưng vẫn lái xe theo lời Diệp Thu nói
“Giao cho tôi giải quyết” Diệp Thu áng chừng khẩu súng trong tay nói. Vừa nãy hắn dùng chai nước khoáng ném vỡ kính chiếc Porche, cái chai chưa vỡ mà tấm kính đã vỡ rồi, là vì dùng lực tập trung ở điểm lồi của nút chai, hình thành một mũi nhọn cứng rắn, cho nên mới phá vỡ vụn được chiếc kính chắn gió. Bây giờ trong tay có khẩu súng, thì càng dễ giải quyết vấn đề.
Khoảng cách của hai chiếc xe ngày càng gần, chiếc Ferrari của Đường Quả ở bên trên sườn núi, chiếc Audi màu đen ở phía dưới sườn núi, hai chiếc xe rất nhanh sẽ chạm vào nhau, mà tên cầm thú ở bên cạnh vẫn không ngừng thúc giục Đường Quả lái nhanh một chút, nhanh một chút.
“Sắp va vào nhau rồi… làm sao đây?” Đường Quả giọng run run nói, với tốc độ bây giờ, hai xe sẽ rất nhanh va mạnh vào nhau.
“Không sao. Duy trì tốc độ này” Diệp Thu vỗ vỗ vào đùi Đường Quả an ủi nói… Thật là thích, mùa thu rồi mà cô gái này vẫn mặc quần đùi.
“Anh Sinh Khẩu, tình hình hình như có chút không ổn. Trên chiếc xe đối diện không có Đầu trọc, người lái xe vẫn là cô gái kia…” Người lái chiếc xe Audi phát hiện tình hình có chút không ổn, liền giảm tốc độ rồi báo cáo với tên đại ca bên cạnh.
“Mẹ nó, tên đầu trọc làm ăn kiểu gì vậy? Vừa nãy không phải là nói đã khống chế được chúng rồi sao?” Sinh Khẩu là người đàn ông có thân hình khô đét, ánh mắt thì âm u lạnh lùng, vừa chửi vừa gọi cho tên đầu trọc, nhưng đợi một lúc cũng không thấy ai nhấc máy.
“Xảy ra chuyện rồi. Mọi người cẩn thận. Làm cho chiếc Ferrari kia dừng lại” Sinh Khẩu nói, rồi rút súng từ trong eo ra, ấn cửa sổ phía sau xuống, thò đầu ra hét lên với chiếc Ferrarri đang chạy nhanh như bay tới: “Dừng xe lại, nếu không tao bắn…. Dừng xe lại, nghe thấy không? Nếu như còn lại gần tao sẽ bắn”.
“Cầm thú, làm sao đây, làm sao đây? Chúng có súng.” Đường Quả lòng bàn tay đầy mồ hôi, sắp đến lúc không cầm được vô lăng nữa rồi.
“Không sao. Chúng ta cũng có súng” Diệp Thu giơ súng lên nói.
“Nhưng anh có biết dùng không?”
“Đương nhiên là biết rồi. Thứ này không phải là ấn một cái là sẽ được sao? Tôi từng xem trên ti vi rồi” Diệp Thu có chút không vui nói. Cô gái này lại dám coi thường mình.
“…”
“Tiếp tục lái không?” Đường Quả hỏi. Cô ta đã nhìn thấy cái đầu thò ra ngoài cửa sổ chiếc xe đối diện và nòng súng đen sì.
“Lái” Diệp Thu híp híp mắt nói.
“Hắn sẽ nổ súng đấy…”
“Im đi”.
“…” Đường Quả ấm ức ngậm mồm lại, sắc mặt tên cầm thú này đột nhiên rất đáng sợ.
“Dừng xe lại. Nếu không tao sẽ nổ súng đấy” Sinh Khẩu hét lên thật to, nhưng đây là một tên rất vô lại, vì khi hắn nói thì súng đã nổ rồi. Tuy nhiên, phát súng này chỉ là để cảnh cáo họ thôi nên đã bắn vào đầu xe.
“Làm thế nào đây?” Đường Quả hỏi.
“Tăng tốc” Diệp Thu nói.
“Hả?”
“Tăng tốc” Diệp Thu nhắc lại một lần nữa.
Đường Quả có chút do dự, rồi đạp mạnh chân ga. Được rồi, chết thì chết, dù sao thì cũng có tên cầm thú này đi cùng mình, cũng không cần phải sợ hãi. Chỉ có điều quá dễ dãi cho đồ khốn đó, mình là một hoàng hoa đại khuê nữ hoàn toàn tự nhiên, tuyệt đối chưa từng qua một lần dao kéo nào.
Pằng!
Một phát súng nữa bắn ra, nhưng lần này không phải là cảnh cáo, mà là bắn vào mép xe, viên đạn bay lướt qua mặt Diệp Thu. Khả năng bắn súng của tên Sinh Khẩu này quả thật chẳng ra sao, lại bắn trượt rồi.
Khoảng cách còn không tới 100m, Diệp Thu liền đứng lên.
Còn 50m, Diệp Thu giơ khẩu súng trên tay lên.
Còn 30m, Diệp Thu kéo khoá bảo hiểm ra.
20m…
10m…
Hai xe trong nháy mắt sẽ va vào nhau, Đường Quả sợ hãi nhắm chặt mắt vào.
Pằng!
Diệp Thu bóp cò súng, chiếc Audi phía trước mặt đột nhiên nghiêng nghiêng, đầu chiếc xe chợt thay đổi hướng, bay vọt xuống vách núi sâu vạn trượng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cận Thân Bảo Tiêu
Liễu Hạ Huy
Cận Thân Bảo Tiêu - Liễu Hạ Huy
https://isach.info/story.php?story=can_than_bao_tieu__lieu_ha_huy